Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi - Chương 76: Nếu Tôi Ghen Tị Thì Phải Làm Sao
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
70


Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi


Chương 76: Nếu Tôi Ghen Tị Thì Phải Làm Sao


Editor: MinnnnCố Gia Duệ mang theo tâm sự nặng nề mà đi cùng Thiện Lương về căn hộ.

“Tôi đi vào tắm rửa trước.

” Cố Gia Duệ cởi quần áo trên người xuống, cơ thể trần trụi nam tính tràn ngập hooc- môn, bước vào phòng tắm.

Trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy cùng với tiếng huýt sáo, Thiện Lương biết rằng anh đã bắt đầu tắm rửa.

Cậu nhìn hình bóng mờ ảo qua lớp kính thủy tinh đầy hơi nước đọng lại, trong lòng có chút phức tạp.

Thật lâu sau, Thiện Lương thở dài một hơi rồi đứng lên, đi đến bên tủ quần áo của mình lấy quần áo để tí nữa tắm xong rồi mặc.

Tay cậu đang vươn tới chạm vào cửa tủ quần áo, nhưng khoé mắt lại liếc về phía góc bên cạnh sau tủ, ở đó có một thứ màu hồng nào đó lộ ra ngoài.

Nó là cái gì vậy?Trong mắt cậu mang theo tia nghi hoặc mà đi tới ngăn tủ bên cạnh, lấy đồ mà mình vừa thấy ra.

Hóa ra là một vài con mèo bông màu hồng được bao phủ bởi lớp màng plastic.

Thiện Lương cau mày nhìn thoáng qua nó, rồi quay đầu lại nhìn liếc qua phòng tắm.

Cậu chưa bao giờ mua mấy món này, căn bản là vì không thích thú bông.

Mà hiển nhiên, những con thú bông màu hồng phấn này là do Cố Gia Duệ mua xong giấu ở đây.

Thiện Lương cắn môi, nhéo con thú bông một cái rồi đánh giá nó, cậu tìm thấy một nhãn nhỏ trên bao bì bên ngoài của con thú bông.

Nhãn ghi: Một món quà dành cho Thiến Thiến.

Một trái tim tình yêu cũng được vv ở phía sau.

Nét chữ của Cố Gia Duệ quá đặc trưng, phóng khoáng lại tiêu sái, không bị gò bó, Thiện Lương liếc mắt một cái là có thể phân biệt được chúng trong nháy mắt.

Những chữ trên nhãn này, chính là do Cố Gia Duệ tự mình viết.

Trong lòng Thiện Lương chua xót, cảm giác ấy dâng lên như sóng biển ào ạt.

Cậu không thích những thứ màu hồng nhạt, cũng không thích thú bông, Cố Gia Duệ vẫn luôn biết rõ.

Mà giờ đây, những thứ này được anh giấu ở đây, hiển nhiên là muốn cầm đi đưa cho cô gái nào đó gọi là Thiến Thiến để lấy lòng người ta.

Như vậy Thiến Thiến là ai?Có phải là cô gái mà Cố Gia Duệ trộm bí mật quen biết và giữ liên lạc không?Trong lòng Thiện Lương loạn như cào cào, một cảm giác như sắp sửa mất đi, điên cuồng mà hỗn loạn trong lòng.

Cậu nhanh chóng giấu con thú bông về chỗ cũ, đứng đó một lúc rồi đột nhiên bắt đầu xem xét đồ đạc trong phòng như một tên trộm.

Sau đó, cậu tìm thấy một số món quà trong ngăn kéo và tủ nhỏ, phát hiện những món quà này có đặc điểm giống nhau, tất cả đều là thứ con gái thích.

Bàn tay Thiện Lương siết chặt.

Cố Gia Duệ là muốn đem những thứ này đi để lấy lòng cô gái kia sao?Cậu cảm thấy có chút không hít thở nổi, suy sụp mà ngồi phịch xuống ghế, tầm mắt lia tới tờ lịch trên bàn.

Xem lịch xong, Thiện Lương đột nhiên nhớ rằng ngày kia là sinh nhật của cậu.

Là sinh nhật của cậu nhưng cậu lại không phát hiện một chút dấu vết nào cho thấy Cố Gia Duệ chuẩn bị quà sinh nhật cho mình, thay vào đó, cậu thấy anh điên cuồng mà mua quà cho cô gái kia.

Là sự thật.

Hiện tại cậu cảm thấy trái tim mình như đang bị giằng xé, thậm chí có thể vắt ra một xô giấm chua Sơn Tây lâu năm.

Vô cùng chua.

Nhanh như vậy, nhanh như vậy mà Cố Gia Duệ sẽ đối xử với một người khác bằng sự nuông chiều vô bờ đó sao?“Cùm cụp, lạch cạch.

”Tiếng cửa phòng tắm phát ra tiếng động, Thiện Lương giật mình, nhanh chóng đứng dậy, thu lại vẻ mặt hoảng loạn của mình, từ trên giường cầm bộ quần áo xuống.

Cố Gia Duệ bước ra khỏi phòng tắm, nửa người để trần, cơ bắp cuồn cuộn, quấn khăn tắm quanh hông, vừa đi vừa huýt sáo.

Thiện Lương cố hết sức đè nén biểu cảm trên mặt, cúi đầu muốn chạy nhanh vào phòng tắm.

Khóe môi Cố Gia Duệ cong lên, khi Thiện Lương đi qua, anh đột nhiên duỗi tay ôm lấy cậu, đè lên khung cửa phòng tắm: “Lương Lương, sao đi nhanh thế làm gì?”Sắc mặt Thiện Lương có chút không được tự nhiên: “Cậu buông tôi ra, tôi cần đi tắm rửa.

”“Trước tiên cho tôi hôn một cái đã, nào! ! ”Cố Gia Duệ nghiêng người nhưng Thiện Lương lại nghiêng đầu sang một bên mà né tránh.

“Sao hôm nay cậu lại biệt nữu thế?” Cố Gia Duệ có chút nghi hoặc, duỗi tay nhẹ nhàng nhéo má Thiện Lương: “Cậu không vui gì vậy?”“Không có gì, tôi đi tắm rửa.

” Thiện Lương cố gắng tránh khỏi anh, cậu đi vào phòng tắm rồi khóa cửa lại dưới cái nhìn của Cố Gia Duê.

Thiện Lương đứng ở trong phòng tắm, cảm nhận được hơi nóng cùng ánh đèn chiếu xuống đầu mình.

Cậu dùng tay chống lên vách tường, một lúc sau, đột nhiên dùng sức mà đập mạnh vào tường.

Cậu là một người đàn ông, mặc dù không muốn giống như một người đàn bà đanh đá đi ghen tuông, la lối khóc lóc rồi dây dưa này nọ nhưng cậu cũng không thể trơ mắt nhìn Cố Gia Duệ mang tình yêu to lớn cùng với sủng nịch của mình cho người khác.

Cậu cần phải điều tra việc này!Những món quà đưa cho nữ sinh đó, rốt cuộc là như thế nào?Còn có cô gái tên Thiến Thiến kia, rốt cuộc là người nào?.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN