Anh Chỉ Là Một - Chương 66: Tiệc tối
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
74


Anh Chỉ Là Một


Chương 66: Tiệc tối


Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

Du thuyền xa hoa ở bờ sông đang tổ chức một buổi đấu giá từ thiện, do tập đoàn Thương thị chủ trì, bởi vậy tất cả nhân vật có uy tín, danh tiếng ở thành phố Giang đều tới.

Cuối năm nào, tập đoàn Thương thị cũng tổ chức một buổi đấu giá từ thiện nhằm mục đích quyên góp như vậy. Người tham dự hội nghị đưa vật phẩm quý giá của mình ra bán đấu giá, tiền kiếm được thì dùng để quyên góp.

Các công ty con thuộc tập đoàn Thương thị, ít nhiều cũng tham dự đấu giá, mức độ cụ thể cũng không bị hạn chế. Thương Giới sẽ không chiếm riêng tiền của ai, cũng sẽ không vì anh quyên góp nhiều mà làm ăn buôn bán với anh, quyên góp ít thì không muốn hợp tác.

Đa số công ty đều đến tham gia bữa tiệc, cũng rất khảng khái quyên góp, mấy chuyện từ thiện này không chỉ không tổn hại gì đến lợi ích của công, mà còn khiến truyền thông chú ý, việc tạo ảnh hưởng tốt cho tập đoàn, cớ sao lại không làm.

Bữa tiệc năm nay được tổ chức trên du thuyền, ánh trăng chiếu xuống khiến dòng sông trở nên lấp lánh, bên ngoài không khí dịu mát, bên trong sôi động náo nhiệt.

Phóng viên chĩa thẳng camera về phía người chủ trì trên đài, anh ta đang liệt kê những vật phẩm bán đấu giá năm nay.

Những công ty lớn khảng khái quyên góp, hạng mục bán đấu giá có bình hoa cổ, kim cương châu báu, tranh chữ…

Lúc vật phẩm cuối cùng được trình lên, ngay cả chính Thương Giới cũng không ngờ, thế mà lại là chiếc vòng cổ Ác ma chi đồng anh tặng cho Giang Tỉnh Tỉnh!

Anh nhìn cô gái bên cạnh, cô mặc một chiếc váy dài bó sát người, dáng người tinh tế, vòng eo thon nhỏ, sau lưng lộ ra một phần da thịt theo cổ chữ V, xương cánh bướm xinh đẹp, nhẹ nhàng như sắp bay lên.

Cô nghiêng đầu cười mỉm với anh, mặt mày ngây thơ.

“Đây là quà anh tặng cho em.” Thương Giới dán sát tai cô, hạ giọng nói: “Em không thể bán nó được.”

“Tất cả đồ đạc của em đều là anh tặng, em thì lại không có gì đáng giá để quyên góp, trực tiếp quyên góp tiền thì không hay lắm, chỉ có chiếc vòng cổ này là có thể lấy đi được.” Giang Tỉnh Tỉnh kéo cánh tay anh, dịu dàng nói: “Anh để em thể hiện chút lòng thành đi.”

Thương Giới cúi đầu nhìn cô: “Lấy đồ của anh để biểu đạt lòng thành của em, em còn tính toán hơn cả anh.”

“Nhưng không phải anh tặng em sao.” Giang Tỉnh Tỉnh cười hì hì: “Tặng cho em rồi thì là của em, em để vậy cũng không làm gì, chi bằng quyên góp.”

“Đâu có ai dám lấy đồ anh tặng đi cho người khác, lá gan của em không nhỏ đâu.” Thương Giới bóp mũi cô như trừng phạt.

Cảnh tượng này vừa lúc bị phóng viên chụp được, trong ảnh, dáng vẻ cưng chiều của Thương Giới hoàn toàn không che dấu được.

So với những doanh nhân thành công khác, khi họ mang theo phu nhân xuất hiện trước công chúng, họ tôn trọng nhau như là khách, người sáng suốt đều có thể nhìn ra là đang diễn trò. Hào môn vọng tộc, giữa vợ chồng, cùng nhà khác ngỏ không phải là ít, mà giữa Thương Giới và phu nhân, luôn là đột nhiên không kịp phòng ngừa đã bị nhét đầy cẩu lương.

Sự mến mộ khi cô nhìn anh, sự bao dung và cưng chiều của anh với cô, tất cả đều không giả vờ được.

Mà điều khiến tất cả mọi người không ngờ là, cuối cùng chiếc vòng cổ Ác ma chi đồng kia lại thuộc về Thẩm Sơ Ngôn.

Bữa tiệc từ thiện này, Thẩm Sơ Ngôn thay mặt bố mình – Thẩm Túc Sơn đến tham dự, dĩ nhiên cũng mang theo thành ý, lấy giá ba chục triệu mua lại, số tiền này lấy danh nghĩa của Giang Tỉnh Tỉnh, quyên góp cho trẻ em không được học hành, nghèo khó ở vùng núi.

Cuối bữa tiệc, Thương Giới lên sân khấu, tuyên bố thành lập một quỹ từ thiện giúp đỡ cô nhi trước mặt mọi người, giúp những cô nhi bị thất lạc người thân, hoặc là tiến hành trợ giúp những gia đình mất con.

Quỹ từ thiện như thế này, có rất ít người muốn thành lập, vì sẽ bao gồm rất nhiều vấn đề thực tế, ví dụ như trẻ sơ sinh bị vứt bỏ, hay lúc giúp những gia đình mất con tìm lại con cái, con cái đã có gia đình mới…

So với trực tiếp tiến hành quyên góp, chuyện thành lập quỹ này, hiển nhiên là tốn công vô ích. Nhưng Thương Giới vẫn làm như vậy, dưới tình huống có pháp luật tiến hành xác minh chỉ đạo, cố gắng giúp đỡ trẻ mồ côi và gia đình mất con, đây là mong muốn của Thương Giới, cũng là món quà anh tặng cho Giang Tỉnh Tỉnh.

Cách đám đông, ánh mắt Thương Giới dừng lại trên người Giang Tỉnh Tỉnh, xa xa nhìn nhau, anh có thể thấy rõ gợn sóng trong đôi mắt trong trẻo của cô.

Cuối cùng, khóe môi cô hơi nhếch lên.

Trong tiếng vỗ tay như sấm, Thương Giới xuống đài, đến bên cạnh Giang Tỉnh Tỉnh, Giang Tỉnh Tỉnh nhón chân dán sát tai anh, thấp giọng nói: “Em có thể hôn anh không?”

Thương Giới nhìn bốn phía, nhíu mày: “Nơi này nhiều người quá, còn có phóng viên.”

“Được rồi.”

Cô còn chưa dứt lời, Thương Giới đã nâng cằm cô lên: “Dù là lúc nào, em cũng có thể hôn anh.”

Nói xong, anh chủ động hôn cô.

Giang Tỉnh Tỉnh không kịp phòng ngừa, toàn thân căng cứng, anh thì nhắm hai mắt lại, nghiền ép đôi môi mềm mại của cô.

Xung quanh vang lên tiếng cảm thán của mọi người, không ai ngờ được, Thương Giới vốn thận trọng chững chạc sẽ hôn phu nhân trước mặt mọi người.

Giang Tỉnh Tỉnh đỏ bừng mặt, ngại ngùng đẩy nhẹ anh ra.

Trên môi Thương Giới dính son môi của cô, dưới ánh đèn, trông có phần hoang dã, làn da anh cũng càng thêm trắng.

Phóng viên liên tục bấm máy, tổng giám đốc tập đoàn Thương thị cùng phu nhân ân ái rải cẩu lương trong suốt bữa tiệc, cũng là một điểm nhấn của bữa tiệc này.

Phần sau của bữa tiệc, Thương Giới cùng những doanh nhân khác nói chuyện, đi đâu cũng dắt tay Giang Tỉnh Tỉnh, giống như mang theo con gái.

Giang Tỉnh Tỉnh lại không muốn nghe mấy chuyện thị trường chứng khoán này, cô muốn đến bàn ăn ăn chút gì đó, suất cả buổi tối cô vẫn chưa ăn gì.

Thương Giới dặn dò cô không được đi xa, Giang Tỉnh Tỉnh liên tục đồng ý, đi đến bên cạnh bàn ăn ở khoang tàu tầng một, cầm một cái đĩa nhỏ, lấy một miếng bánh kem, sau đó lên boong tàu, dựa vào lan can, vừa ăn vừa ngắm cảnh.

Ngay lúc này, cô ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, đồng thời cũng có mùi thuốc khó ngửi.

Người đàn ông trước mặt mặc tây trang màu xám, áo sơ mi đóng thùng, có thể nhìn ra được cái bụng bia, tuổi khoảng ba mươi, dáng người cao to, mặt mũi có vẻ hung dữ.

Giang Tỉnh Tỉnh khách sáo gật đầu với anh ta, sau đó định đi, người đó lại đột nhiên chắn trước người Giang Tỉnh Tỉnh.

“Gài bẫy tao đúng không?”

Giang Tỉnh Tỉnh không rõ nguyên do: “Ý anh là sao?”

“Thương Giới, mày dám gài bẫy tao, tao giết chết người phụ nữ của mày!”

Người đàn ông kia nói xong, duỗi tay trực tiếp bóp cổ Giang Tỉnh Tỉnh, đè cô lên lan can, nửa người đã nhoài ra ngoài.

Bên dưới là nước sông đang dập dềnh mãnh liệt do gió lớn, nếu ngã xuống, dù có biết bơi cũng sẽ bị dòng nước cuốn đi.

Người đàn ông kia bóp chặt cổ Giang Tỉnh Tỉnh, gương mặt đầy dầu, đôi mắt trừng đỏ, con ngươi toàn tơ máu.

Xung quanh có tiếng phụ nữ hét lên.

Đúng lúc này, Lâm Xuyên chạy tới, nắm chặt vai người đàn ông kia, kéo anh ta ra, nắm tay nện vào mặt anh ta, hai ba cú đấm đã khiến anh ta ngã xuống.

Không ít người chú ý động tĩnh trên boong tàu, Thương Giới sải bước đi tới, bảo vệ Giang Tỉnh Tỉnh, lo lắng vỗ về mặt cô, dịu dàng hỏi: “Thế nào, bị thương không?”

“Không sao.”

Thương Giới quay đầu lại, con ngươi đen nhánh bắn ra tia sáng lạnh lẽo, như muốn lăng trì người đàn ông kia.

Cũng không cần Thương Giới tự mình động thủ, Lâm Xuyên đã đánh người tự xưng là “tổng giám đốc Lục” này một trận.

Người có thể đến bữa tiệc từ thiện này, dĩ nhiên không phải là người bình thường.

“Anh ta tên Lục Vô Thành, là chủ tịch tập đoàn Lục thị.” Thương Giới nói bên tai Giang Tỉnh Tỉnh.

Giang Tỉnh Tỉnh kinh ngạc nhìn Lục Vô Thành, người đàn ông kia đang bò dậy, khóe môi còn vết máu, hung hăng trừng mắt với Lâm Xuyên.

“Anh ta chính là…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN