Anh Chỉ Là Một
Chương 72: Bế em xuống
Beta: Quanh
Giữa trưa, Giang Tỉnh Tỉnh nhận được tin nhắn của Thương Giới, tối nay công ty có một hoạt động tụ họp không chính thức, nếu cô có thời gian thì tham dự với anh.
Buổi tối Giang Tỉnh Tỉnh không có lịch trình nên đồng ý lời mời của Thương Giới.
Cô ra khỏi studio, trực tiếp đến tổng bộ tập đoàn Thương thị. Trong phòng ngủ tư nhân của Thương Giới có rất nhiều trang phục, cô trực tiếp qua bên kia thay quần áo, đỡ phải về nhà một vòng.
Studio cách tập đoàn Thương thị không xa, Giang Tỉnh Tỉnh mang khẩu trang và kính râm, đi bộ qua, xem như tản bộ.
Vào đại sảnh, tiếp tân liếc mắt một cái đã nhận ra cô: “Giờ tổng giám đốc Thương đang tiếp khách, đã dặn nếu phu nhân tới thì mời phu nhân vào văn phòng trước ạ.”
“Được.”
Tiếp tân muốn mang cô lên lầu, Giang Tỉnh Tỉnh xua tay, ý bảo các cô ấy làm chuyện của mình đi, không cần lo cho cô.
Tòa nhà cao khoảng bốn mươi hai tầng, bên kia có sáu thang máy, hoàn toàn thỏa mãn nhu cầu sử dụng thông thường.
Lúc chờ thang máy, Giang Tỉnh Tỉnh chú ý đến người phụ nữ đứng trước mình.
Cô ta có một mái tóc dài màu nâu, đuôi tóc uốn xoăn, mặc đồ công sở màu đen, đi đôi giày cao gót ít nhất là tám centimet, trông rất ngăn nắp giỏi giang.
Trên tay cô ta mang đồng hồ kim cương Cartier, trang điểm tinh xảo, ánh mắt sắc bén, môi khá mỏng, cho người ta cảm giác không dễ ở chung.
Thang máy xuống đến lầu một, Giang Tỉnh Tỉnh đang muốn tiến vào, lại không ngờ cô gái Cartier kia mỉm cười với cô, nói: “Ngại quá, ở đây có một phần tài liệu quan trọng cần lập tức giao cho tổng giám đốc Thương, phiền các cô chờ thang máy tiếp theo.”
Nói xong cũng không đợi mọi người phản ứng, trực tiếp ấn đóng cửa thang máy.
Thấy vậy, Giang Tỉnh Tỉnh không tỏ vẻ gì, mấy cô gái bên cạnh thì lại bàn tán: “Cô ta cho rằng mình là ai chứ, chỉ có công việc của cô ta quan trọng, công việc của người khác không quan trọng sao?”
Giang Tỉnh Tỉnh không khỏi quay đầu lại hỏi: “Cô ấy là ai thế?”
“Tống Kỷ Phi, tuần trước vừa đến công ty chúng ta nhậm chức, làm ở bộ phận nghiên cứu thị trường, nghe nói là bạn đại học của tổng giám đốc Thương, nghe cô ta tự mình nói, hình như là bạn rất tốt với tổng giám đốc Thương.”
“Phải không?”
Thang máy tiếp theo đã xuống, Giang Tỉnh Tỉnh đi vào, mấy cô gái kia mỉm cười nói: “Phu nhân, phu nhân lên trước đi.”
“Làm gì có quy củ này, cứ vào đi, công việc quan trọng.”
Vì thế mấy cô gái kia bước vào, có đối lập, các cô ấy càng không quen nhìn Tống Kỷ Phi: “Bạn đại học của tổng giám đốc Thương thì sao chứ, phu nhân của chúng ta cũng không lên mặt như cô ta đâu.”
“Đúng rồi, có gì đặc biệt hơn người.”
“Nhưng mà năng lực làm việc của cô ta đúng là rất mạnh, tổng giám đốc Thương rất coi trọng cô ta.”
“Nghe Tống Kỷ Phi nói, hồi đại học, cô ta là một trong số ít người bạn khác phái của tổng giám đốc Thương.”
…
Bàn tán sau lưng người ta là chuyện mà công ty nào cũng có, không thể tránh được, Giang Tỉnh Tỉnh không tham dự với các cô ấy, nghe thấy cũng làm như không nghe.
Thang máy lên đến tầng cao nhất, vừa lúc thấy Tống Kỷ Phi đang nói với trợ lý ngoài cửa vài câu rồi đẩy cửa vào văn phòng Thương Giới.
Thương Giới có rất nhiều trợ lý, bình thường vị trí ngoài cửa luôn là Lâm Xuyên, nhưng Lâm Xuyên bị cô chuyển đi rồi, hôm nay đổi thành người khác.
Nếu là bình thường, văn phòng Thương Giới không cho người khác tùy ý ra vào, vì văn phòng liên thông với phòng ngủ của anh, đôi khi anh sẽ tắm rửa hoặc nghỉ ngơi trong phòng ngủ, người ngoài không tiện quấy rầy.
Trợ lý này để Tống Kỷ Phi vào dễ như trở bàn tay như vậy, trong lòng Giang Tỉnh Tỉnh không thoải mái lắm.
Cô đến bên cạnh bàn làm việc của người trợ lý, dò hỏi: “Tổng giám đốc Thương đang tiếp khách à?”
Thấy là phu nhân đến, cô trợ lý nhỏ vội vàng đứng lên trả lời: “Vâng, bây giờ tổng giám đốc Thương không có trong văn phòng, đang ở phòng tiếp khách dưới lầu.”
Giang Tỉnh Tỉnh nhìn cửa văn phòng đóng chặt: “Cô gái vừa vào…”
“À, là Tống Kỷ Phi ở bộ phận thị trường, cô ấy nói có tài liệu quan trọng phải giao cho tổng giám đốc Thương, tôi nói tôi giúp cô ấy đưa, cô ấy nói đây là tài liệu bí mật, cần phải tự mình giao cho tổng giám đốc Thương.”
Giang Tỉnh Tỉnh gật đầu, đứng cạnh cửa, muốn chờ cô ta ra rồi lại vào.
Người trợ lý thấy thế, có hơi thấp thỏm, thế này không thích hợp lắm, không lý do gì mà Tống Kỷ Phi vào văn phòng tổng giám đốc Thương, để phu nhân nhà mình phải chờ ngoài cửa, rất là kỳ cục!
Giang Tỉnh Tỉnh chờ cạnh cửa, mặt không biểu tình, nhìn không ra hỉ nộ. Vì thế cô trợ lý cũng như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, lén gửi cho Lâm Xuyên một tin nhắn, thuật lại tình huống một lần.
“Tiền bối, giờ em phải làm sao đây, phu nhân còn đang chờ ngoài cửa, em bảo phu nhân ngồi, phu nhân vẫn không ngồi, cũng không tức giận, cứ chờ như thế, anh xem… Cứ thế này thì không phải muốn mạng em sao?”
Lâm Xuyên: “Phu nhân không có tật xấu gì, ngày thường chỉ thích ăn chút dấm, không liên quan đến em, không cần sợ, cùng lắm là tổng giám đốc Thương nếm chút khổ sở. Khoan đã… Em vừa nói, Tống Kỷ Phi?”
Trợ lý nhỏ: “Tiền bối vẫn chưa gặp, người mới, vừa vào bộ phận thị trường tuần trước, nghe nói là bạn đại học của tổng giám đốc Thương, anh biết cô ấy không?”
Lâm Xuyên nhìn ba chữ “Tống Kỷ Phi”, ngây ra rất lâu.
Rất hiểu là đằng khác!
Nhưng cô ta vào tập đoàn Thương thị bằng cách nào, hơn nữa còn đụng phải phu nhân nhà đại tổng.
Lâm Xuyên bắt đầu đồng tình cho đại tổng.
Anh ấy do dự một lát, nói với trợ lý nhỏ: “Em pha cho phu nhân ly trà đi, hạ hỏa.”
Trợ lý nhỏ vội vàng pha cho Giang Tỉnh Tỉnh một ly trà hoa lài, đưa qua, Giang Tỉnh Tỉnh khách sáo nói: “Cảm ơn.”
Qua khoảng mười lăm phút, Tống Kỷ Phi vẫn chưa ra khỏi văn phòng, ngay cả cô trợ lý cũng không chịu nổi, gõ cửa, tiến vào văn phòng xem Tống Kỷ Phi.
Lúc cô trợ lý đi ra, vẻ mặt như sắp khóc, nói với Giang Tỉnh Tỉnh: “Phu nhân, cô Tống nói muốn chờ tổng giám đốc Thương trong văn phòng, có chuyện quan trọng muốn nói với tổng giám đốc.”
Giang Tỉnh Tỉnh gật đầu, bình tĩnh nói: “Thế thì tôi cũng vào chờ chung đi.”
Nói xong, cô trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Cô trợ lý thấy thế, vội vàng gửi tin nhắn cho Lâm Xuyên: “Tiền bối, phu nhân cũng vào rồi! Em nên làm gì bây giờ?”
Thật lâu sau, Lâm Xuyên mới nhắn lại: “An tâm ăn dưa.”
Trợ lý nhỏ:…
Hoá ra không phải chuyện mình quản nên không thèm nóng nảy, rút dây động rừng, nếu tổng giám đốc Thương giận thì ai cũng không kiêng nể, rất có thể cô ấy sẽ mất chén cơm.
Lâm Xuyên: “Giờ biết trợ lý tổng giám đốc không dễ làm chưa, kẹp ở giữa thế khó xử, còn chịu khinh bỉ từ hai phía.”
Trợ lý nhỏ: “Xin tiền bối chỉ điểm QAQ.”
Lâm Xuyên: “Pha cho tổng giám đốc Thương ly cà phê đi, lén nói với anh ấy, phu nhân đã tới rồi.”
Trợ lý nhỏ: “Chỉ nói phu nhân đã tới? Có cần nói phu nhân đang ở cùng Tống Kỷ Phi không?”
Lâm Xuyên: “Có ngốc không đấy, em nói vậy, chẳng khác gì nói rõ em ngầm suy đoán tổng giám đốc Thương và Tống Kỷ Phi có gì đó, em cảm thấy anh ấy sẽ tha cho em sao?”
Trợ lý nhỏ: “A a a! Tiền bối anh minh! Em chỉ cần nói phu nhân tới rồi là được?”
Lâm Xuyên: “Ừ, phu nhân đến, anh ấy sẽ không kiên trì được mười phút đâu.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!