Anh Có Buông Không? - CHƯƠNG 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Anh Có Buông Không?


CHƯƠNG 1


CHƯƠNG 1: GẶP LẠI

Nhìn hai bóng hình đang hôn nhau đắm đuối trước mắt, như thể cả thế giới chỉ còn tồn tại chính họ. Cảm giác này khiến Hà Liêu thập phần khó chịu, cô lao như con thiêu thân về phía hai bóng hình đó.
-Lại Hải Đăng, anh… tại sao anh..?-Cố nén những giọt nước mắt chua xót, lòng cô đau như ngàn con dao cứa ngang, tâm nát vụn.
-Tôi mệt mỏi rồi… Cô buông tha đi!-Buông ra một câu nói vô cùng tàn nhẫn, anh ta nhìn cô với vẻ mặt đầy chán ghét.
Bầu không khí như ngưng đọng, bây giờ trong mắt cô chỉ còn lại câu nói vô tình và vẻ mặt tàn nhẫn của anh ta.Hà Liêu nhìn anh ta, cô cứ nhìn mãi như thế , kì lạ một điều tại sao khoảnh khắc này cô lại không rơi lệ? Là vì quá đau lòng sao?
-Hà Liêu, em phải nghe chị! Mọi chuyện đều do chị! Vì chị quá yêu Đăng! Chị… chị …chị quá yêu anh ấy…-Cô gái bên cạnh vội vã cầm tay cô giải thích, nhưng câu chưa dứt đã lệ đầy khóe mắt,một bộ dạng đầy đáng thương.
Cô gái bên cạnh anh ta.Hừ, còn không phải là con gái của mẹ kế cô, chị gái cùng cha khác mẹ của cô? Một bộ dạng hiền lành này sao cô chưa từng thấy qua?
-Hà Liêu, cô đừng quá đáng! Cô ấy không làm gì sai hết! –Lại Hải Đăng,sd anh ta quát thẳng vào mặt cô.
-Anh ra lấy xe đợi em đi. Em có chuyện muốn nói với Liêu!-Tôn Lệ khéo léo, đến khi bóng hình anh ta khuất mất chị ta bỗng quay sang nhìn cô, đầy hung hăng:
-Mày tin chưa? Anh ta chỉ thích tao thôi! Chỉ nghe lời tao, chỉ nhìn một mình tao! Sao? Mày lườm tao à? Ha ha ha ha …
Tiếng cười của Tôn Lệ thật chói tai. Chị ta cứ như người dành được chiến lợi phẩm, huênh hoang như vậy. Sự thật lòng, tình cảm, trái tim của cô như trò cười đối với hai người họ. Hà Liêu, rốt cuộc mày đang làm gì vậy? Mày tột cùng đang nghĩ gì?
-Mày còn chưa tỉnh ngộ sao? Muốn thức tỉnh không em gái yêu?- Tôn Lệ dí sát khuôn mặt , ánh nhìn đầy châm chọc. Một khắc sau chị ta nghiến răng.
CHÁT!
Cái tát như trời giáng không dự báo mà giáng xuống mặt cô, má phải tê rần, cảm giác như sưng rộp lên khiến cô hoàn hồn.
-Chị dám tát tôi? Chị lấy tư cách gì?!- Cô gào thét.
-Cho mày biết tất cả đều là của tao! Hải Đăng, căn nhà và cả ông bố của mày! Tất cả phải xoay quanh tao! Mày chết đi!- Nói đoạn chị ta bất chợt lao tới, bóp cổ cô.
-C hị.. chị…- Ai đó cứu cô! Cô đã làm gì sai cơ chứ?!?!?!
Hộc hộc hộc
Hà Liêu vùng mình khỏi cơn mơ, mồ hôi tuôn ra khiến mái tóc dài dính bết vào khuôn mặt.
Không phải là thật, hóa ra tất cả chỉ là mơ! Chỉ là ác mộng mà thôi! Cô sợ hãi nhìn khắp phòng hòng xác định một lần nữa thực mơ. Cô không hiểu tại sao, tại sao suốt một tháng qua những giấc mơ tương tự như thế cứ thay phiên nhau mà quấn lấy cô?! Hai con người đó…
-Liêu à, có sao không con?-Một bà lão với mái tóc đã ngả hơn nửa màu trắng bước vào.Lo lắng mà đến bên giường cô:-Con gặp ác mộng sao?
-Ngoại, con không sao đâu- Hà Liêu cười trấn an bà.
-Con mới về nước, nên ngủ thêm chút nữa sẽ tốt hơn đấy!
-Thôi, con dậy đi chợ, ngoại không muốn hai bà cháu mình chết đói chứ.-Cô cười hì hì, hai bà cháu lại ghẹo nhau ra khỏi phòng.Sửa soạn xong xuôi cô thẳng tiến ra chợ, không muốn bản thân vì giấc mơ không liên quan, vì những con người không liên quan mà suy nghĩ. Cô phải sống thật tốt!
***0****

Không khí tấp nập nơi quê nhà khiến cô phấn khởi, Hà Liêu vui vẻ hết chọn thứ này lại lựa thứ kia, thoáng chôc mà đã mất hơn nửa ngày.
-Hải Đăng, mình chọn cây mai tứ quý này đi. Quanh năm đều có thể thấy hoa nở rồi!-Giọng nói vui vẻ xen chút nũng nịu của người con gái khiến cô sững người.
Giọng nói này.. giọng nói này…
-Tùy em.- Người đàn ông có vẻ không hứng thú lắm, hời hợt trả lời. Nhưng điều đáng nói ở đây, cả hai khuôn mặt đó, giọng nói đó… Lại Hải Đăng, Tôn Lệ , hai người họ…
Hà Liêu chết sững nhìn hai bóng hình đó, người phụ nữ ôm cánh tay của người đàn ông. Cả hai hạnh phúc như vậy! Vui vẻ như thế! Sau khi khiến trái tim cô tan nát, khiến cô chỉ có thể bỏ đi nơi đất khách quê người, họ vẫn ngày ngày ôm ấp, yêu yêu thương thương ngọt ngào như thế! Hóa ra chỉ mình cô ngây ngốc? Họ thật sự kết giao?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN