Anh Đã Từng Yêu Em Chưa 2 - Chương 24: 24: Âm Mưu Của Mộc Liên Hoa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Anh Đã Từng Yêu Em Chưa 2


Chương 24: 24: Âm Mưu Của Mộc Liên Hoa


“M.ẹ k.iếp, tại sao con nhỏ đó vẫn yên ổn sống đến bây giờ? Tại sao A Phong lại đưa nó ra ngoài chơi và còn mua sắm cho Thiên Trường Cửu, nó xứng sao?”
Mộc Liên Hoa tức giận đập phá cả căn phòng, rốt cuộc thì Thiên Trường Cửu cũng chỉ là thứ r.ác r.ưởi phế vật, cô lấy tư cách gì mà đến gần Tư Phong và sống đến bây giờ.

Cũng không hiểu nổi cô ta có gì tốt đẹp mà Nhất Hàn và Bạch Lộc lại đối xử nhẹ nhàng với cô ấy như vậy.

Ngoan ngoãn hiến cho Liên Hoa giác mạc rồi yên ổn một mình chết ở một xó nào đó không phải tốt hơn sao?
Cũng vài ngày rồi, Tư Phong rất ít khi liên lạc với Liên Hoa, lúc nào cũng nói bận nhưng giờ cô biết anh bận gì rồi.

Không quan tâm đ ến cô mà cứ đến gần Thiên Trường Cửu thì hỏi sao không tức cho được.

Đám sát thủ cũng toàn là phế vật, chỉ có một cô gái cũng không gi.ết được.
“Chi bằng lần này mình tự ra tay, mình đang bị mù chắc chắn họ sẽ thả lỏng cảnh giác.”
Một buổi tối nọ, Mộc Liên Hoa gọi điện nhờ Tư Phong chở cô đến thăm Trường Cửu với lý do là lo lắng cho cô.

Vào phòng thì thấy Trường Cửu đã ngủ say cũng chẳng biết có phải do mệt hay không.
“Anh có việc ở công ty, một lát sẽ nhờ Nhất Hàn đưa em về.

Em ở đây được không?”

“Được ạ, anh cứ làm việc của mình đi.

Tạm biệt.”
Ông trời đúng là giúp đỡ cho Mộc Liên Hoa mà.

Sau khi nghe tiếng bước chân Tư Phong đã đi xa, Mộc Liên Hoa đưa tay chạm nhẹ vào người Trường Cửu để xác định vị trí.

Đúng là ngủ say như chết, chi bằng ngủ một giấc ngàn thu đi.
“Thiên Trường Cửu, chỉ trách mày sống dai thôi.

Yên tâm tao sẽ kết thúc chuỗi ngày đau khổ của mày.”
Camera từ lâu đã bị Mộc Liên hoa cho người hack rồi nên không sao.

Cô một tay chạm vào người Trường Cửu, một tay cầm lấy con dao đưa lên.

“Kẻ nào phá hỏng chuyện tốt của tao?!”
Con dao trên tay Mộc Liên Hoa rơi xuống đất.

Cô bị một người nào đó giữ chặt đến không thể cử động từ đằng sau.

Kẻ đó ghé sát tai cô dùng giọng nói quen thuộc mà trầm giọng đến đáng sợ.
“Muốn chết hả?”
“Nhất Hàn?! Anh Hàn…anh làm gì ở đây vậy…?”
Mộc Liên Hoa sợ đến xanh cả mặt.

Tại sao Nhất Hàn lại ở đây chứ? Còn nữa tại sao anh ta lại bảo vệ con nhỏ này?
“Cô cầm dao vậy là muốn làm gì? Muốn phẩu thuật chỉnh hình không? Tôi giúp cô.”
Nhất Hàn trầm trọng một tay giữ chặt cổ Mộc Liên Hoa tay còn lại nắm chặt cổ tay cô.

Cổ tay ngày càng bị siết chặt cảm giác như sắp bị bóp nát khiến cô đau nhói.
“Em chỉ…muốn cắt trái cây cho Trường Cửu thôi…”
“Mù mà còn đòi cắt trái cây?”
“Em giỏi lắm…!không thể nhìn thấy nhưng vẫn có thể cắt vì quen tay…”

Liên Hoa cố gắng biện hộ, tay Nhất Hàn thì cứ siết lấy cổ cô khiến cô khó thở.
“Biết gì không…?”
“Trong phòng không hề có trái cây…”
Mộc Liên Hoa sốc đến câm nín.

Rõ ràng cô đã nhờ Tư Phong mua một giỏ trái cây rồi mà?
Đúng là Tư Phong đã mua nhưng quên đem đến bây giờ vệ sĩ mới đem giỏ trái cây vào phòng.

Bấy giờ Nhất Hàn mới chịu thả cô ra và đến cửa nhận giỏ trái cây.

Mộc Liên Hoa ngồi sụp xuống đất tay ôm lấy cổ hít lấy hít để.

Trong một khoảnh khắc cô thật sự không thể tin được Nhất Hàn xém chút đã lấy mạng của cô.

Cả người Mộc Liên Hoa run lên vì sợ hãi.
Từ nhỏ đến giờ Nhất Hàn là người duy nhất luôn cảnh giác với cô, Bạch Lộc thì tuy không thân lắm nhưng vẫn coi cô là bạn.

Suy đi tính lại thì Tư Phong vẫn là con cờ tốt nhất.

Thấy Mộc Liên Hoa run rẩy, Nhất Hàn cười khẩy và từ từ đi đến chạm lên vai cô.

Cú chạm ấy khiến tim cô như muốn ngừng đập.
“Camera chắc cũng bị cô phá rồi nhỉ?”
Mộc Liên Hoa thật sự câm nín không thể nói được gì.

Nhất Hàn vẫy tay gọi vệ sĩ đưa cô về.

Tuy thật sự không cam tâm nhưng cô bắt buộc phải rời đi.

Cố chấp ở lại ai biết được tên Nhất Hàn ấy sẽ làm gì cô.
Cả một đoạn đường Mộc Liên Hoa cứ cắn móng tay mà suy nghĩ.

Rốt cuộc thì Nhất Hàn thích Thiên Trường Cửu hay có một lý do nào khác? Lần này Mộc Liên Hoa thật sự đã phạm sai lầm, lẽ ra cô phải ưu tiên đề phòng Nhất Hàn.

Sai lầm này nhất định sẽ không lặp lại một lần nữa, giác mạc của Trường Cửu nhất định phải là của cô.
Vài ngày sau, người của Mộc Liên Hoa gọi điện báo tin cho cô, đã điều tra được lý do Nhất Hàn và Bạch Lộc gần đây lại quan tâm cô như vậy.

Đây chính là thứ cô cần và đúng là một thông tin hữu ích.
“Mang thai sao? Bị tao nắm thóp rồi.

Thiên Trường Cửu lần tới tao sẽ cho mẹ con mày đoàn tụ ở thế giới bên kia.”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN