Ảnh Đại Diện Là Tôi, Không Vừa Ý À - Chương 9: 9: Ánh Mắt Không Biết Nói Dối
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
39


Ảnh Đại Diện Là Tôi, Không Vừa Ý À


Chương 9: 9: Ánh Mắt Không Biết Nói Dối


52
Đêm đó tôi có một giấc mơ không thể tưởng tượng nổi.

Mới đầu tôi chỉ đang xem video Trai Tám Múi làm ướt người, dần dà Trai Tám Múi từ trong điện thoại của tôi nhảy ra ngoài, biến thành Trì Thành khỏa thân mà tôi thấy ở cửa phòng tắm tối nay.

.

Truyện Nữ Phụ
Nhưng lúc này tôi không hét lên hay chạy trốn mà bị Trì Thành ôm eo, sau đó hắn cúi đầu thì thầm vào tai tôi: “Bé yêu, ánh mắt không biết nói dối đâu, em yêu anh rồi đó.


Tôi vừa định phủ nhận thì bất thình lình bị Trì Thành hôn môi.

Xúc cảm cực kỳ chân thực làm tim tôi đập thình thịch, trong nháy mắt rơi vào ý loạn tình mê.

Sau đó giấc mơ dần phát triển theo chiều hướng 18+.

53
Hôm sau tỉnh lại, đầu tôi choáng váng, mộng xuân đêm qua làm tôi xấu hổ vô cùng, chủ yếu là vì đối tượng mộng xuân ngủ ngay cạnh giường tôi, sao tôi có thể to gan thế chứ.

Tôi trùm chăn kín mặt, nhất thời không dám đối diện với thực tại.

Nhưng sáng nay còn phải làm việc nên không có thời gian cho tôi trốn tránh, tôi vén chăn lên rồi vớ lấy điện thoại trên tủ đầu giường, vừa bật lên xem thì tôi chết sững.

Giờ đã là chín rưỡi sáng, xong đời, tôi! tôi ngủ quên mất rồi! !
54
Tôi nơm nớp lo sợ nhìn sang giường Trì tổng bên cạnh, phát hiện chăn mền trên giường được xếp gọn gàng nhưng chẳng có ai.

Trong lúc hoang mang, tôi thấy trên tủ đầu giường có một tờ giấy nhắn: Cuộc họp sáng nay tạm hủy, dời sang hai giờ chiều, tôi thấy cậu ngủ nên không đánh thức cậu, ngủ dậy đừng quên ăn cơm nhé, tôi ra ngoài làm chút việc, giữa trưa sẽ về.

À, thì ra là hủy họp.

Mặc dù sợ bóng sợ gió một trận nhưng mỗi khi có việc quan trọng tôi đều vặn đồng hồ báo thức, lúc nào cũng dậy đúng giờ cả, sao hôm nay lại vậy chứ?
Chẳng lẽ Trì Thành tắt đồng hồ báo thức của tôi?
Nhưng tôi không quản được nhiều vậy, không làm hỏng việc là tốt rồi.

55
Ăn sáng xong, tôi chẳng có việc gì làm.

Vì lần này đi công tác khá gấp nên tôi chưa kịp tra cứu cẩm nang du lịch của thành phố D, ai biết giờ đột nhiên rảnh rỗi, cũng chỉ có thể nghịch điện thoại mà thôi.

Tôi mở “001” ra xem tối qua Trai Tám Múi trả lời tôi thế nào.

Thời gian 22:36【 Trai Tám Múi 】: Bé yêu, em đang đùa với lửa đấy.

Thời gian 23:39【 Trai Tám Múi 】: Thật muốn hôn cho em tỉnh ngủ, sau đó cùng nhau làm chuyện vui vẻ.

Thời gian 23:55【 Trai Tám Múi 】: Bé yêu, tôi ngửi thấy hương thơm trên người em, là nước hoa sao?
Thời gian 23:56【 Trai Tám Múi 】: Cố ý chuẩn bị cho tôi đúng không?
Đọc mấy tin này, tôi bắt đầu hoài nghi Trai Tám Múi thật sự có bệnh, thế mà còn mắc chứng hoang tưởng nữa.

【 Một trong một vạn 】: Đại ca à, có bệnh thì chữa đi chứ.

56
Gửi xong đối phương cũng chưa trả lời ngay, tôi dạo qua diễn đàn bình luận mấy bức ảnh khoe hàng.

Không ngoài dự đoán của tôi, hôm nay ngoại trừ một kẻ đăng ảnh lấy từ trên mạng bị tôi liếc mắt nhìn ra thì mấy tên khác đều là 1 xấu hoắc.

Lướt xong diễn đàn mà Trai Tám Múi vẫn chưa trả lời tôi.

Trong lúc buồn chán, tôi đột nhiên tò mò về trang chủ của Trai Tám Múi, thế là ấn vào xem.

Chỉ có ba status.

Cái thứ nhất là ảnh chụp Mộc Mộc ngủ trong ổ mèo kèm theo chú thích: “Nó giống hệt em vậy.


Cái thứ hai là: “Chắc chắn em cố ý, đừng tưởng tôi không biết nhé.


Cái thứ ba là: “Ừm, mềm mềm, mẩy lắm.


Hơn nữa đều là bài đăng tối qua, hôm qua tên này gặp chuyện gì sao?
Nhưng mấy status linh tinh này cũng chẳng có gì hay ho, thế là tôi thoát ra ngoài chơi game.

.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN