Ảnh Đế Bá Đạo Một Mực Cưng Chiều - Chương 35
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Ảnh Đế Bá Đạo Một Mực Cưng Chiều


Chương 35


Editor: Yen

Beta-er: Yen

Ánh đèn lộng lẫy tỏa sáng rực rỡ, phân nửa số người trong vòng tròn giải trí đều đang có mặt tại khách sạn này.

Nói như thế nào thì nói, Vương lão bản cũng là một tay lão luyện trong giới tình trường, ngay cả khi gạt bỏ phụ nữ sang một bên, ông ta vẫn là chuyên gia trong mảng kinh doanh.

Bất kể là điều gì, làm thế nào để bản thân đạt được lợi ích lớn nhất, thực hiện sao để thành công chiếm được sự ưu ái và tín nhiệm của người khác, đó đều là sở trường của ông ta.

Nhân viên bảo vệ vẫn đang chờ một câu trả lời, còn Chu Vi cũng hướng ánh mắt trông mong về phía Vương lão bản.

Ông ta nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của Quý Lạc Lạc, không kiên nhẫn phất tay với bộ phận bảo an:

“Chưa nghe được lời nói của quý cô này sao, đừng cho mấy người không liên quan vào làm loạn ở chỗ này, nếu như đụng tới mỹ nhân xinh đẹp như Quý tiểu thư thì lại mất nhiều hơn được.”

Lời nói vừa thốt ra, Chu Vi lập tức trắng mặt:

“Vương lão bản, ngài không thể trở mặt không nhận người thế này được, nói gì thì tôi cũng là do ngài giật dây để làm trung gian, ngài còn đáp ứng nếu mọi việc thành công sẽ cho tôi năm vạn nữa.… Ngài.…”

Dưới tình thế cấp bách, Chu Vi bất cẩn phun ra câu chữ rối loạn, Vương lão bản vừa nghe xong, sắc mặt nháy mắt liền thay đổi. Ông ta quay đầu lại, hướng về phía nhân viên bảo vệ, lạnh lùng nói:

“Làm ăn thế nào đây hả, không phải đã nói mọi chuyện rõ ràng rồi sao? Còn không mau chóng kéo cái mụ già điên này ra ngoài, hay là mấy người cũng muốn bị quăng ra khỏi đây như bà ta?”

Nhân viên bảo vệ vừa mới nghe xong, thân mình liền run lên, nếu cứ tiếp diễn thế này thì sẽ thất nghiệp như chơi, làm sao lại để xảy ra chuyện được! Trong lòng anh ta lập tức trở nên khẩn trương, hướng về phía các huynh đệ đang đứng đằng sau, phất phất tay:

“Còn chờ cái gì nữa, mau lôi bà ta ra!”

Mọi người vừa nghe vậy liền lập tức tiến đến, mạnh mẽ kéo Chu Vi ra ngoài.

Sau khi thấy bóng dáng của Chu Vi đã biến mất hoàn toàn, Vương lão bản lại nhân cơ hội tiến thêm một bước, hướng về phía Quý Lạc Lạc, nịnh nọt nói:

“Vấn đề này được xử lý thế nào? Quý tiểu thư đã vừa lòng chưa?”

Khuôn mặt của người đàn ông núng nính thịt, tràn đầy dầu mỡ, Quý Lạc Lạc chỉ mới liếc qua liền đã cảm thấy buồn nôn. Cô cố nén ghê tởm, lui về phía sau một bước, lạnh lùng nói với nam nhân:

“Vương lão bản thật đúng là biết cách nói đùa, chuyện ngài xử lý một kẻ dưới quyền thì có liên quan gì đến tôi, tại sao lại phải hài lòng?”

Nhìn bộ dáng xa cách của Quý Lạc Lạc, trong lòng Vương lão bản dần dần dâng lên một cỗ hỏa khí.

Những người đàn bà trước đây còn không phải là cun cút cắp đuôi theo chân ông ta như một con chó à, chỉ cần vẫy tay một cái là cả đám đều tỏ ra vui mừng chạy đến. Quý Lạc Lạc này đúng là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, ông ta đã cho bậc thang mà cô ta cũng không biết tự hạ mình.

Tuy vậy, điểm khác biệt chính là, may mắn thay Quý Lạc Lạc còn có một khuôn mặt vạn người mê, chỉ cần mỗi điểm này thôi, ông ta cũng có thể tặng cho cô thêm chút kiên nhẫn.

Nghĩ như vậy, ngữ khí của Vương lão bản liền trở nên nhẹ nhàng, mở miệng nói:

“Có thể là do Quý tiểu thư không biết, tôi hiện đang làm kinh doanh bất động sản, mới hai năm gần đây cũng bắt đầu đầu tư vào ngành công nghiệp điện ảnh. Do vậy trong tương lai, chúng ta rất có khả năng sẽ hợp tác, thay vì để sau này gặp lại mà không nhớ mặt, chi bằng bây giờ liền ‘tiến sâu’ tìm hiểu hơn một chút.”

Cái thứ mà ông ta gọi là ‘tiến sâu’ tìm hiểu, Quý Lạc Lạc dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được.

Cô cười lạnh một tiếng, dứt khoát cự tuyệt:

“Xem ra vẫn là nên thôi đi, rất cảm ơn ý tốt của Vương lão bản, nhưng sắp tới tôi cũng không có ý định phát triển sang mảng điện ảnh, thực lòng xin lỗi.”

Trả lời xong, thiếu nữ quay đầu lại nhìn thoáng qua hướng mà Diệp Thanh đang đứng, nói cho có lệ:

“Hình như người đại diện vừa tìm tôi, rất xin lỗi là hiện giờ không thể tiếp chuyện với ngài, tạm biệt.”

Nói xong, cô phớt lờ nét mặt đen thui của người đàn ông, xoay người đặt ly rượu lên bàn, trực tiếp bước về hướng của Diệp Thanh.

Diệp Thanh trong nháy mắt nhìn thấy Quý Lạc Lạc liền bị nét mặt của thiếu nữ làm cho hoảng sợ:

“Có chuyện gì với em thế? Tại sao sắc mặt lại khó coi như vậy?”

Quý Lạc Lạc vỗ vỗ mặt của bản thân, hỏi ngược lại:

“Trông rất khó coi à?”

Diệp Thanh gật đầu, khuôn mặt của cô gái trước mắt thực sự tái nhợt, không có một chút huyết sắc nào.

Thiếu nữ bất đắc dĩ cười cười. Màn kịch vừa xảy ra mới đây, nhìn qua sẽ thấy dường như cô rất nhẹ nhàng, trên thực tế lại là cố gắng dùng hết sức lực.

Quý Lạc Lạc nhớ tới những chuyện mà bản thân đã quên mất. Cô quên rằng người mẹ thân yêu từng coi mình như một món hàng để bán cho Vương lão bản, bị ông ta bỏ thuốc rồi mang đi, giam ở trong một cái chung cư nhỏ, thiếu chút nữa cô đã bị làm nhục. Chờ cho Quý Lạc lạc vất vả chạy ra ngoài, còn vừa vặn gặp paparazzi nằm vùng chụp ảnh, thanh danh của cô cũng theo đó mà hoàn toàn hủy hoại.

Vậy nên, trong nháy mắt ở thời điểm xoay người, Quý Lạc Lạc mới đặt ly rượu của mình xuống.

“Những tiết mục đã sắp đặt tiếp theo liền để sau đi. Tới đây tới đây, để chúc mừng lần đầu tiên hợp tác của chúng ta diễn ra thành công, tôi sẽ kính mọi người một ly!”

Lãnh đạo chế tác gameshow nâng chén rượu, Diệp Thanh liếc qua lòng bàn tay trống trơn của Quý Lạc Lạc, khó hiểu nói:

“Rượu của em đâu?”

Quý Lạc Lạc giơ tay lên, thản nhiên nói:

“Em không biết.”

Khóe miệng của Diệp Thanh giật giật, hung hăng trừng mắt nhìn tiểu gia hỏa lười biếng nhà mình, sau đó liền lấy một ly rượu ở trong tay người phục vụ.

Mọi người cùng nhau nâng chén, động tác dứt khoát một hơi cạn sạch.

Sau khi buông ly rượu, Diệp Thanh lại tiếp tục tìm người để bắt chuyện, mục đích là kéo hợp đồng làm việc cho Quý Lạc Lạc. Trong chốc lát, Quý Lạc Lạc bỗng cảm thấy bụng mình hơi trướng, cô liền lấy lí do đi vệ sinh mà lui ra ngoài.

Sau khi thiếu nữ bước vào, một tấm biển ghi ‘đang sửa chữa, cấm vào’ liền được đặt ở trước cửa.

Nhìn thấy bảng thông báo này, toàn bộ những người vốn định qua đây đều chuyển sang đường vòng bên kia, trên hành lang dài nháy mắt liền trở nên an tĩnh.

Sau khi giải quyết xong vấn đề sinh lí, ngay lúc thiếu nữ vừa bước ra khỏi buồng vệ sinh, ở phía đối diện, một người đàn ông cao lớn đã tiến đến.

Không gian vắng vẻ không một bóng người, nội tâm Quý Lạc Lạc sinh ra cảnh giác, cô cố gắng giữ khoảng cách cùng nam nhân phía sau.

Trên hành lang rộng rãi, người đàn ông tiến đến càng ngày càng gần, Quý Lạc Lạc biết có chuyện không ổn nên liền nhanh chân bỏ chạy, vừa chạy vừa kêu cứu. Ai ngờ, âm thanh cầu cứu còn chưa kịp vang lên, cô đã bị nam nhân ở phía sau kéo trở về, hắn ta nhanh chóng vươn tay, dùng chiếc khăn đã chuẩn bị sẵn để che miệng Quý Lạc Lạc.

Trong chợp mắt, mùi thuốc mạnh mẽ cay nồng lập tức tràn ngập toàn bộ khoang miệng của thiếu nữ. Quý Lạc Lạc ra sức giãy giụa phản kháng, nhưng bởi vì thể lực của phụ nữ quá mức kém xa so với đàn ông, thẳng đến khi cô sắp nghẹt thở, hắn ta mới chậm rãi buông tay ra.

Lúc này, Quý Lạc Lạc gần như đã rơi vào hôn mê, cô nghe thấy tiếng nam nhân gọi điện thoại, vài giây sau, hắn ta liền trở lại.

Người đàn ông lôi kéo cánh tay của thiếu nữ, khiêng Quý Lạc Lạc trên vai, bước vào cầu thang thoát hiểm rồi trực tiếp đi lên tầng mười ba.

Khoảng cách từ tầng năm đến tầng mười ba cũng không gần, huống hồ hắn ta còn phải cõng thêm một người trưởng thành. Khi lên tầng mười, bước chân của người đàn ông rõ ràng trở nên run rẩy, ngay cả hơi thở cũng bắt đầu có chút không ổn định.

Quý Lạc Lạc vẫn còn lại một chút sáng suốt, cô biết đây là cơ hội trốn thoát duy nhất, nếu như bây giờ còn không bỏ chạy, chờ cho đến khi bản thân hoàn toàn mất đi tri giác, lúc đó mọi thứ đã quá muộn.

Nghĩ vậy, cô gái liền hung hăng cắn đầu lưỡi. Trong nháy mắt, mùi máu tanh mặn chát mang theo đau đớn nhanh chóng làm Quý Lạc lạc thanh tỉnh thêm vài phần. Người đàn ông kia cũng không trói cô lại, nên khi thiếu nữ gắng sức đạp một cái, hắn ta liền không phòng bị mà ngã ngửa ra đằng sau.

Quý Lạc Lạc mệnh tốt nên may mắn chỉ rơi xuống nền đất, nhưng phía sau người đàn ông kia thì lại chính là cầu thang, vậy nên hắn ta ngã mạnh một cái, tiếp theo liền từ phía trên lăn xuống.

Không thèm quan tâm xem nam nhân kia đã rơi thành dạng gì, Quý Lạc Lạc nhanh chóng chạy như điên ra khỏi lối thoát hiểm. Cô biết cơ thể của bản thân không thể chịu được thời gian quá dài, cho nên cứ cố gắng hướng về phía đông người mà tới. 

Không biết là đã đi bao lâu, cuối cùng, trước khi mất đi ý thức, thiếu nữ đập thật mạnh vào một cánh cửa của gian phòng dành cho khách, sau đó thở hổn hển trượt xuống.

Sở Tiện đang tắm liền nghe thấy một tiếng động lớn bất thường ở bên ngoài, anh tắt vòi hoa sen, cầm lấy áo choàng tắm đang treo trên móc mặc vào, sau đó mới bước ra.

Khi tiến tới trước cửa, người đàn ông cũng không vội vàng mở ra ngay, mà là nhìn qua lỗ mắt mèo đầu tiên.

Không có ai?

Sở Tiện chau mày, vẫn chưa yên tâm nên thấp giọng dò hỏi một câu:

“Ai ở bên ngoài thế?”

Chẳng có âm thanh trả lời.

Đợi một lát, anh xác định không thấy gì, sau đó liền xoay người, chuẩn bị quay trở lại phòng ngủ. Chỉ là, khi nam nhân mới vừa mới định cất bước, ngoài cửa lại lại lần nữa truyền đến một tiếng gõ nhẹ.

Lần này, âm thanh vang lên thực sự vô cùng nhỏ, không giống với tiếng đập cửa, mà dường như là có người vô tình chạm vào.

Sau khi do dự một lúc, Sở Tiện lại đi tới gần, lần này, anh không thèm mở miệng, mà là trực tiếp kéo ra.

Khoảnh khắc khi cửa vừa mở, một bóng người đỏ rực ngã vào bên trong, dọa cho Sở Tiện sợ tới mức phải nhảy lùi lại. 

Cửa được kéo hết ra, khuôn mặt của Quý Lạc Lạc cũng hoàn toàn bại lộ trước mắt nam nhân.

Nhìn thấy ánh mắt mờ mịt của cô, Sở Tiện lúc ấy liền luống cuống, anh ôm thiếu nữ lên, đóng cửa lại, sau đó mới đặt cô ở trên giường lớn.

“Quý Lạc Lạc, em làm sao vậy? Em mau mở mắt ra nhìn tôi đi? Em nói cái gì được không?”

Gương mặt nhỏ của thiếu nữ trắng bệch, thân thể lại càng nóng đến dọa người.

Khoảnh khắc người đàn ông chạm vào, Quý Lạc Lạc dường như khó chịu mà rên lên một tiếng:

“Sở… Sở Tiện?”

Nam nhân cuống quít gật đầu:

“Tôi ở đây, rốt cuộc em bị làm sao thế? Có cần tôi gọi 120* không?”

*120: số điện thoại cấp cứu ở Trung Quốc

Quý Lạc Lạc lắc đầu:

“Tôi ngủ một giấc là ổn rồi, anh nhớ rõ có ai tới tìm thì cũng đừng mở cửa, đừng nói cho người khác tôi đang ở chỗ này….”

Chỉ là một câu, nhưng Quý Lạc Lạc cũng nói đến vô cùng khó khăn.

Tuy vậy, Sở Tiện nghe qua liền hiểu ý, nếu như cô nói ngủ một giấc là ổn, vậy thì có nghĩa đây không phải là một vấn đề lớn. Tình huống của Quý Lạc Lạc giống như bị hạ thuốc, mà những gì cô kể cũng trùng khớp với điểm này.

Hay nói cách khác, có người muốn hại Quý Lạc Lạc!

Nghĩ vậy sắc mặt của anh trầm xuống, mở lời an ủi cô:

“Em yên tâm, ở chỗ này của tôi, không ai có thể làm tổn thương em, em ngủ đi, có chuyện gì thì tỉnh dậy lại nói.”

Có lẽ là những lời của Sở Tiện đã phát huy tác dụng, sau khi anh nói xong, Quý Lạc Lạc liền ngủ một cách yên bình. 

Nhìn thiếu nữ không hề phòng bị mà say giấc nồng, trong lòng Sở Tiện dâng lên một cỗ thịnh nộ không thể khống chế.

Người phụ nữ anh cẩn thận bảo vệ, vậy mà lại có người muốn hại cô?

Sở Tiện ngồi xổm trước giường suy nghĩ một lát, anh ta muốn gọi điện thoại, chỉ là mới kịp đứng dậy, liền phát hiện góc áo của mình đã bị Quý Lạc Lạc gắt gao nắm trong lòng bàn tay.

Nam nhân vừa cử động, hàng mi dài của thiếu nữ nhẹ nhàng run rẩy, dường như sợ anh sẽ rời đi, khóe môi của cô khẽ mở, mềm mại nỉ non nói:

“Sở Tiện, đừng đi…. Ôm tôi một cái….”

“….”

Sở Tiện kinh ngạc mất nửa ngày.

Nhìn bộ dáng bất lực đáng thương của Quý Lạc Lạc, thật lâu sau, anh mới nhẹ giọng thở dài, bước lên giường, ngay ngắn nằm ở một bên. Sở Tiện thực sự vô cùng mệt mỏi, trong khoảng thời gian vài tháng gần đay, anh ta đại khái chỉ có thể ngủ khoảng bốn, năm tiếng một ngày. 

Cơ mà, khoảnh khắc khi nam thanh niên mới vừa nằm xuống, cô gái đang ngủ say bên cạnh liền lập tức lăn lại, sau đó vừa vặn dừng ở trong lồng ngực nam nhân.

Sở Tiện sợ tới mức không dám cử động dù chỉ một li, có chút dở khóc dở cười nhìn gương mặt nhỏ tràn đầy thỏa mãn của Quý Lạc Lạc, trong lòng không khỏi thở dài:

Nha đầu này, ngủ đến như vậy mà cũng có thể lăn lộn!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN