Lúc ảnh đế lên nhận thưởng.
Tôi: “Ôi, chồng đẹp trai quá!”
Fan của ảnh đế nổi giận, bảo tôi không tự biết mình, không xứng với ảnh đế.
Ai ngờ ảnh đế lại tag tôi:
“Khi nào em mới chịu đến ăn anh?”
Tôi ngạc nhiên.
Chuyện này vốn không xuất hiện trong truyện mà!
1.
Tôi xuyên vào trong tiểu thuyết showbiz.
Trong quyển tiểu thuyết này, nữ chính Giang Hạ bị bạn trai lừa dối, bị lộ clip sếch, bị hại, bị bạo lực mạng rồi trở nên trầm cảm, sau đó tự sát.
Sau khi cô ấy chếc, sự thật được hé lộ, cả thế giới mới bắt đầu yêu thương cô ấy.
Tác giả muốn dùng bi kịch của cô ấy để đánh thức cộng đồng mạng.
Đừng đánh giá người khác khi không biết rõ người đấy.
Phản đối việc bạo lực mạng.
Nhưng chuyện đó không đồng nghĩa tôi không tức giận khi đọc quyển tiểu thuyết này.
Sau đó trời nghe tiếng lòng chính nghĩa cả tôi, cho tôi xuyên thành Giang Hạ.
Lúc tôi vừa xuyên qua, tôi vừa mở mắt đã ở trong buổi lễ trao giải.
Bởi vì tôi bị ghét quá mức nên đạo diễn cho tôi lên hình không ít.
Cư dân mạng không ngừng mắng chửi tôi.
[Sao Giang Hạ còn mặt mũi tới dự vậy?]
[Chắc đã quần nhau với không ít ông lớn để tham gia đêm này nhỉ?]
[Huhuhu vì sao cô ta lại ngồi sau Nhiễm Nhiễm nhà tui chứ, bẩn quá…]
……
Sau đó không lâu.
Bọn họ phát hiện có gì đó sai sai.
Tại sao mỗi khi có người lên nhận thưởng thì miệng tôi cứ mấp máy hoài.
Máy quay không có thu âm được nhưng điều đó không làm khó được cư dân mạng, họ đều là những bậc thầy đọc môi ngữ.
Lúc sao nam trẻ tuổi Hạ Lâm lên nhận thưởng.
Tôi: “Gọt cằm cấy tóc rồi à, trông già ghê.”
Lúc sao nữ mới nổi Lục Nhiễm lên nhận giải.
Tôi: “Đóa hoa trắng ngây ngô đầy tâm cơ, đúng là diễn rất giỏi đấy chứ.”
Lúc ảnh đế Kiều Tầm lên nhận giải.
Tôi nhíu mày, dũng cảm: “Ấy, đẹp trai quá, làm chồng mình cũng ổn nè.”
….
Chỉ mấy câu nói đã làm cả showbiz điên luôn.
Buổi lễ vừa kết thúc, video phiên dịch môi ngữ của tôi lên hotsearch, thậm chí còn hot hơn cả vụ lô clip của tôi.
Thì ra mọi người thích xem người nổi điên vậy à?
Thế thì tốt.
Tôi rất giỏi trò này.
2.
Sau khi kết thúc buổi lễ.
Người đại diện Trương Bân của tôi điên ròi.
Hắn chỉ vào mũi tôi mắng:
“Cô điên rồi à? Mau lên weibo! Giải thích cho rõ!”
Tôi gật gật dầu: “Yes, yes, tôi điên rồi.”
Không phải ai cũng xứng để tôi mắng đâu.
Trong tiểu thuyết, Hạ Lâm là bạn trai cũ của Giang Hạ.
Mấy năm vừa mới vào showbiz, gã cực kỳ hư vinh nên cụp ảnh của Giang Hạ, dùng chứng minh nhân dân của cô ấy đi vay nặng lãi để mua đồ hiệu, sau đó gã leo lên giường sếp nữ của mình.
Giang Hạ sợ ảnh bị lộ nên quay phim hằng ngày để trả nợ.
Khó lắm mới có thể nổi một chút nhờ vai nhỏ, sự nghiệp trông có vẻ tốt hơn một chút.
Thì bị đối thủ Lục Nhiễm mua ảnh bán cho truyền thông, bịa đặt hình ảnh Giang Hạ quay chụp lại khi lên giường ông lớn.
Giang Hạ đã giải thích nhưng không có tác dụng gì.
Ảnh bị chia sẻ rộng rãi, thậm chí còn lộ video của Giang Hạ khiến cô ngồi vững trên cái ghế gái ngành.
Bởi thế, mỗi lần mọi người nhắc đến Giang Hạ,
Đều nhớ đến ảnh chụp, video, gái ngành đắt tiền.
Không phải cô không giải thích mà mọi người không tin.
Hai người này, một tên thì đểu một cô thì xấu tính, còn không cho tôi nói hai câu thật lòng à?
Dù sao trời có sập thì tôi cũng phải chọc thêm một lỗ.
Giải thích đúng không?
Được thôi, tôi còn lo lửa cháy chưa lớn cơ.
3.
Tôi đăng nhập weibo, tải hơi lâu.
Dù sao hôm nay đã chọc giận ba nhà, fan ba nhà đều chạy tới mắng tôi.
Nhìn mấy bình luận bẩn thỉu, tôi cười xấu xa, xoa tay.
[Đồ phụ nữ ghê tởm, cô có biết cô đang nói gì không?]
Tôi trả lời: [Biết chứ, tôi nói idol nha cô gọt cằm cấy tóc là sự thật, tôi dám nói đấy, idol nhà cô dám kiện tôi tội phỉ báng không?]
[Mình bẩn thì thôi đi, còn nói như cả thế giới bẩn y cô vậy, cô có người nuôi đâu đồng nghĩa người khác có.]
Tôi: [A, đúng rồi, người ở trong căn nhà ở chung cư Bách Lệ kia không phải là người nuôi anh ta, là mẹ của anh ta ha.]
[Anh ấy không làm như vậy, chúng tôi tin anh ấy.]
Tôi cười lạnh: [Em gái, nhớ cho kĩ một câu, tức lúc cô tin đàn ông là lúc cô bắt đầu lao vào cuộc sống bất hạnh.]
[Đau lòng cho con gái, Nhiễm Nhiễm đã gây gì với cô chứ? Mau ra đây giải thích, ghê tởm quá chứ…]
Tôi gõ nhanh: [Chị cô một ngày 208, mẹ cô mỗi ngày khổ muốn chếc. Đau lòng chị cô không có tiền xài, không bằng tặng mẹ cô cho cô ta?]
….
Kéo xuống một chút là fan của ảnh đế Kiều Tầm.
Hiển nhiên fan của ảnh đế dễ chịu hơn một chút.
[Làm phiền đừng mong việc không thể làm được.]
Tôi:….
Ảnh đế hôm nay bị vạ lây do tôi nổi lòng thèm khát nhan sắc đột ngột thôi.
Tôi trả lời ngay: [Xin lỗi, thèm ăn nhưng sẽ gắng kiềm chế.]
Đang chuẩn bị nhắn tin riêng cho ảnh đề, ai ngờ tôi chưa tìm được weibo của Kiều Tâm đã bị đá khỏi account.
Chắc là công ty thấy tôi quá mức nên đã đổi mật khẩu.
Tôi logout.
Hotsearch lại login.
[Giang Hạ điên rồi.]
Còn chưa để hotsearch này lên top 1 thì có một hotsearch mới.
[Kiều Tầm cũng điên rồi.]
Bởi vì Kiều Tâm login, bình luận dưới bài đăng của tôi:
[Dũng cảm chút, đừng kiềm chế.]
Mọe nó.
Tôi sợ tới mức ném điện thoại.
Trong nguyên tác không có khúc này á!
Cộng động mạng quên mất mắng tôi.
Họ đang kiểm tra xem ai hack tài khoản của ảnh đế.
4.
“Không ngờ Kiều Tầm lại cứu nguy một phen.”
Tôi cũng không ngờ.
Trong nguyên tác không miêu tả nhiều về Kiều Tầm.
Anh là môt ảnh đế làm việc chuyên nghiệp.
Hôm đó tôi chỉ mở mồm nói bậy do cái nết mê trai đẹp thôi.
Nhưng ngay cả xuyên sách tôi còn làm được, anh ấy có gì không động kinh được chớ?
Tôi chấp nhận đây là lỗi của tác phẩm.
Người đại diện Trương Bân nhìn tôi với ánh mắt phức tạp, nhưng vẫn đưa tôi một xấp tài liệu: “Nổi vì scandal cũng là nổi tiếng, tôi đã nhận một show truyền hình cho cô. Cô phải cảm ơn…”
Tôi lạnh lùng nói tiếp: “Tôi phải cảm ơn anh đã ban cho tôi cơ hội này à?”
Trương Bân nghe thấy giọng điệu của tôi, lạnh giọng nói: “Cô có thái độ gì đấy?”
“Tôi có thái độ gì?” Tôi bật cười: “Ngài đúng là một người biết thao túng tâm lý đó, tôi và công ty ký hợp đồng chia bốn sáu, tôi bốn công ty sáu, kết quả mỗi lần anh nhận tiền thay tôi thì chẳng có xu nào về túi tôi cả, anh nói tôi không nổi nên vậy. Anh đã kiếm được bao nhiêu thì tự biết — Này cũng thôi đi, lúc tham gia mấy sự kiện đều có tiền nhưng anh bảo không có cat-xe, hoặc cat-xe dùng để đổi tài nguyên rồi, anh ăn cả bên công ty lẫn bên tôi cơ mà. Thế mà anh còn muốn tôi mở mồm cảm ơn anh? Động lực nào khiến anh có thể mặt dày nói mấy lời này với tôi thế?”
Trương Bân sửng người, luống cuống: “Cô nói bậy gì thế?”
“Tôi nói bậy á? Số tiền anh lấy từ tôi chắc cũng đủ mua nhà ở Bắc Kinh rồi ấy nhỉ? Đừng chọc tôi, nếu không tôi sẽ tính từng chút với anh đấy!”
Trương Bân bị tôi vạch trần, cũng lần đầu thấy thái độ như này của Giang Hạ luôn khúm núm.
Sửng sốt.
Tôi không quan tâm đến hắn, cúi đầu xem tài liệu.
Là kịch bản của show truyền hình.
Đây là show truyền hình trải nghiệm cuộc sống trong 15 ngày, tên [Cùng đi du lịch].
Chương trình này vốn rất hot, nhưng sau lại có không ít phố bị bóc, mọi người biết nên không theo dõi nữa.
Chương trình gần như bị dẹp.
Cho nên thay đổi đạo diễn.
Người đạo diễn mới không hề có hạn cuối, biết cách làm sao để chọc trúng lòng hóng hớt của người xem.
Không thích xem chương trình bình bình đạm đạm à?
Được thôi, thế cho các bạn xem chương trình đầy drama.
Trong tiểu thuyết, tôi, Lục Nhiễm và Hạ Lâm đều được mời đến tham gia chương trình này.
Mà tôi nhận được vai nữ phụ độc ác, không ngừng gây chuyện với Lục Nhiễm để tạo tiếng vang cho chương trình.
Giang Hạ vì bị lộ mấy tin xấu nên bị đổi vai do vi phạm hợp đồng, thế nên cô ấy nợ công ty một khoản tiền lớn.
Cho nên không thể không nhận cơ hội làm việc hiếm có này.
Kết quả bị cư dân mạng mắng tới mức không dám ra ngoài.
Tôi cười lạnh cầm kịch bản, sau đó liếc mắt nhìn Trương Bân béo mập.
Đang lo không biết nên dạy dỗ các cưng kiểu gì, ai ngờ lại tự tìm tới họng súng cơ chứ?
Các con ngoan, quý trọng thời gian còn lại của mình đi.
Chị đây lải lơ.