Ảnh Đế Khó Theo Đuổi
Chương 33: (quy tắc ngầm, cao h)
Chương 33: (Quy tắc ngầm, cao H)
“Bạch… Bạch…”
Bên trong tẩm cung nguy nga lộng lẫy, tiếng da thịt va chạm không dứt bên tai.
Làn gió nhẹ thổi từ ngoài vào, lay động rèm chegóc rèm khẽ tung lên, vô tình khiến người ta nhìn thấy khung cảnh hương diễm ɖâʍ đãng trêи giường.
Nữ tử toàn thân trần trụi, dang rộng hai chân, cửa động hồng phấn bị gậy thịt thô to không ngừng đâm vào rút ra.
Da thịt nữ tử trắng như ngọc, đối lập với cơ thể nam nhân cơ bắp cuồn cuộn, đường cong căng đầy.
“Hoàng thượng…ưm…”
Nữ nhân động tình rêи rỉ, đắm chìm trong cơn sóng tình không che giấu nổi.
“Ái phi, nàng xem này, động hoa của nàng thật chặt.”
Nam tử đặt chân nàng lên vai hắn, bàn tay chạm lên nơi giao hoan của hai người, xoa nắn hạt đậu nhỏ.
“Hoàng thượng… A… Đừng…”
Nàng run rẩy dữ dội, tiểu huyệt co rút một trận.
“A.”
Tiêu Diễn bị nàng kẹp chặt kêu rêи một tiếng nhưng hành động ấy chỉ làm cho từng cú va chạm của hắn nhanh hơn.
“A… Hoàng thượng… Thϊế͙p͙ không chịu được rồi… A…”
Hoa hạch nàng đã sớm sưng đỏ, bây giờ còn bị hắn chơi đùa như vậy, nàng nhanh chóng thét chói tai.
“Ái phi hư quá, sao không đợi trẫm hả?”
Đợi nàng dần hồi phục lại, hắn cắn đôi môi đỏ, trừng phạt.
Nàng đang bị bệnh, khi nãy khuôn mặt nhỏ nhắn còn trắng bệch, dù cho có thoa bao lớp phấn cũng không thể hồng hào như bây giờ.
“Ưm… Hoàng thượng thật mạnh mẽ… Chẳng trách thần thϊế͙p͙…”
Chậc chậc, quả nhiên là nhập vai.
Nam tử càng hưng phấn hơn, hắn lót chiếc gối ra sau eo nàng, gập hai chân nàng thành hình chữ M, lộ ra hoa huyệt hồng hào.
“Ái phi, tự mở ɖâʍ huyệt của nàng đi.”
“Dạ… Hoàng thượng…”
Nữ nhân vừa đạt cao trào, giọng nói vừa mềm mại vừa mị hoặc, cả cơ thể ấy mềm như bông, nào còn chút sức!
Nàng chỉ làm nũng một chút thôi, cũng đủ khiến xương cốt nam tử tan chảy.
Hắn không trông cậy vào nàng, tự mình chủ động đỡ lấy gậy thịt tiến vào cửa động đang róc rách mật dịch.
“Ưm…A…”
Vừa mới tiến vào thôi, nàng đã ê a kêu rêи.
Trêи người Lệ phi phủ một lớp mồ hôi mỏng, những nhánh tóc đen mướt mồ hôi dán lên nhũ thịt, đen như mực, trắng như tuyết, khiêu khích quyến rũ khiến máu huyết người đối diện trào dâng.
Nam tử cầm một lọn tóc của nàng, đưa chúng đến trước đỉnh hồng, nhẹ nhàng quét lên đó.
“A… Hoàng thượng… Ngứa quá…”
Nàng run rẩy trốn, hai bầu ngực căng đầy cũng theo đó mà run run.
“Ngứa thì xoa nắn chúng đi.”
“Ưm. . . Tuân chỉ…”
Nàng mềm mại rêи rỉ, tự tay xoa nắn ngực mình.
Hắn cầm lấy lọn tóc cọ lên nhũ thịt, nàng thì bóp lấy.
Hắn càng cọ, nàng càng bóp mạnh hơn.
Nữ tử xoa nắn tới nỗi gò bồng đào của nàng biến dạng.
“Ưm… A…”
Bên trêи ngứa, bên dưới vừa ê ẩm vừa trướng, toàn thân nàng đều bị hắn kiểm soát, mất khống chế.
“Hoàng thượng… A… Thần thϊế͙p͙… A… Thần thϊế͙p͙ sắp hỏng rồi…”
Hỏng thế nào được?
Ngực cô lớn như vậy, sắp lớn bằng gương mặt nhỏ nhắn của cô rồi.
Hoa huyệt này được anh chen lối vào lâu vậy mà vẫn chặt khít, hai cánh hoa sưng đỏ ôm lấy gậy thịt, vô cùng hưởng thụ.
“Ái phi nói bậy, trẫm đang chữa bệnh cho nàng mà.”
Có thứ nào bổ dưỡng hơn tϊиɦ ɖϊƈh͙ cơ chứ?!
“Ưm… Tạ ơn Hoàng thượng… A…”
Cô điên thật rồi!
Bị anh làm tới nỗi mê sảng rồi.
Phương Niên không phân biệt được mình là ai, đang ở đâu.
Cứ đâm ra rút hơn chục lần như vậy, người con gái bên dưới cố tình co rút thân mình, anh đành gầm nhẹ bắn ra.
Sau một hồi hoan ái, hao tổn rất nhiều sức lực.
Cảnh diễn này, cuối cùng cũng quay xong.
Phương Niên mềm nhữ như bông, dựa vào lồng ngực Giang Ngộ, nhìn thấy bên ngoài không có bóng người, cô hỏi anh: “Đạo diễn Thạch ra lúc nào vậy anh?”
“Lúc anh kéo rèm.”
Đó là ám hiệu anh đã đánh tiếng trước với Thạch Nham.
Anh hứa sẽ cho anh ta một cảnh diễn hoàn hảo, diễn một lần là qua cảnh nóng chỉ với một điều kiện duy nhất, Thạch Nham phải thanh tràng và rời đi đúng lúc.
“Vâng.”
Tuy rằng Thạch Nham không nhìn thấy cảnh hai người làm gì bên trong nhưng nghĩ đến việc anh ấy biết hai người làm gì, mặt Phương Niên đỏ ửng lên.
Cô nằm trêи giường, nhìn Giang Ngộ kiểm tra camera, tiếp thep mở cửa sổ cho thông thoáng, đột nhiên cô nghĩ đến một vấn đề hết sức quan trọng.
“Thầy Giang… Anh đang giở trò quy tắc ngầm với em đấy hả?”
Ban đầu vốn chỉ là một cảnh diễn đơn giản, cuối cùng lại biến thành cùng anh mây mưa một trận.
Vì lúc ấy đắm chìm trong ham muốn, não bộ có chút trì trệ nhưng giờ tỉnh táo rồi cô mới thấy, hôm nay bản thân to gan lớn mật đến chừng nào, không thể tưởng tượng nổi.
“Chúng ta hiến thân vì nghệ thuật, anh thân là tiền bối, đương nhiên sẽ dạy bảo hậu bối như em rồi.” Sau khi được ăn ngon, Giang ảnh đế vô cùng thản nhiên, dường như người vừa rồi đè cô ra làm không phải là anh vậy.
“Anh cái gì cũng giỏi nhưng giỏi nhất là bốc phét đấy anh Giang ạ!”
Trêи cần cổ tuyết trắng, trước ngực, khắp nơi đều có dấu vết xanh tím anh để lại, hai viên anh đào vẫn còn sưng, mỗi lần cô nói chuyện, giữa hai chân còn chảy ra một dòng dịch thể.
Đáy mắt Giang Ngộ đen lại, anh sải bước đến gần Phương Niên, hôn thật mạnh lên môi cô, đồng thời một tay xoa nắn gò bồng đào, một tay lần xuống ve vuốt tiểu hạch cô.
“Ưm…”
Phương Niên không kịp phản kháng, một lần nữa bị anh trêu đùa.
Hôn đủ rồi, Giang Ngộ mới buông cô ra, môi mỏng khẽ nhếch lên, cười vừa xấu xa vừa kiêu ngạo.
“Ừ thì quy tắc ngầm với em đấy, sao nào?”
————————-
Giang ảnh đế: Cảm giác khi quay cảnh nóng thế nào?
Phương Niên: …
Đạo diễn Thạch: … Chương 34
Sửa lần cuối bởi 1 vào ngày QHwang2603 với 8 lần sửa trong tổng số.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!