Ảnh Đế Mỗi Ngày Đều Muốn Ly Hôn - Chương 90
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
48


Ảnh Đế Mỗi Ngày Đều Muốn Ly Hôn


Chương 90


[Truyện chỉ được đăng tại:

WordPress: https://wordpress.com/page/didikhongmuondilam.wordpress.com/69

và truyenwiki1.com: https://www.wattpad.com/story/275429520?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_det…mxiZ%2Fj]

———————————————————————————–

“Cái gì?” Vu Thần hỏi.

Hoắc Kỳ bắt chước giọng điệu lúc đó của anh: “Tôi mà thích loại người cậu ta ấy à? Tôi thích cậu ta thì tôi là con chó còn hơn!”

Anh khoanh tay nhìn Vu Thần: “Nào, “gâu” cho tôi nghe phát.”

Vu Thần: . . . . .

Vu Thần cầm cuốn sách trên bàn lên muốn đánh anh một phát.

Này nhớ, tôi cũng cần mặt mũi đấy nhớ?

Hoắc Kỳ cười ha ha: “Thẹn quá hóa giận à?”

“Nếu ông không còn chuyện gì nữa thì phắn đi, đừng phiền tôi làm việc.”

Hoắc Kỳ nghe vậy, nhìn anh với ánh mắt hình viên đạn: “Làm người ai lại làm thế.”

“Tôi gọi bảo vệ lên hốt ông đi bây giờ.” Vu Thần nói.

Hoắc Kỳ chịu thua, đành phải nghiêm túc nói: “Được rồi, nói chuyện đàng hoàng. Hồi trước chị dâu nói muốn đóng phim điện ảnh*, tôi theo yêu cầu cậu ấy chọn mấy bộ rồi, gửi qua email ông, tối về đưa cậu ấy nhìn thử.”

(*Editor Annie: chỗ này mình để nguyên phim điện ảnh (chiếu rạp) để phân biệt với phim truyền hình (dài tập) nha. )

“Ok.”

“Có hai bộ trọng điểm tôi đã đánh dấu. Một cái là của đạo diễn lớn, cái còn lại là kịch bản tốt, ông nói cậu ấy tập trung xem hai bộ này, thấy thích thì có thể chọn một bộ.”

“Nghiêm túc vậy luôn à?”

“Nhảm nhí, vợ ông còn tính đóng bộ phim điện ảnh đầu tay là giành giải liền luôn, tôi có thể không nghiêm túc sao?”

Vu Thần không ngờ đây là ý của Lăng Thanh: “Tham vọng em ấy cũng lớn thật.”

“Vậy mới xứng với ông.”

“Nhưng có lẽ không khả thi cho lắm.” Vu Thần thở dài: “Được đề cử thôi cũng đã khó rồi.”

Không phải là anh không tin vào Lăng Thanh, chỉ là xác suất đoạt giải bằng bộ phim đầu tay là cực kỳ nhỏ.

“Hy vọng đi nào.” Hoắc Kỳ nói.

Vu Thần đem tài liệu chuyển tiếp cho Lăng Thanh, nhắn WeChat báo hắn một tiếng, nói hắn tự mình xem trước, có gì không rõ thì có thể bàn bạc với Vân Hà.

Lăng Thanh trả lời:【Ukila.】

Hắn mở file ra xem, nhìn qua liền thấy hai kịch bản quan trọng được Hoắc Kỳ đánh dấu, cả hai đều có điểm nhấn riêng, khá ổn. Sau khi Lăng Thanh coi kỹ, cả hai kịch bản này đều xếp vào mục được chọn, rồi hắn tiếp tục xem những bộ khác.

Hắn đọc kịch bản cả một ngày, tự mình chọn những bộ khá thích rồi gửi qua cho Vân Hà, nhờ cô giúp mình liên hệ xem sao.

Vân Hà khen danh sách chọn lọc của hắn: “Ánh mắt cậu cũng được lắm đó nha.”

Tất nhiên rồi, Lăng Thanh nghĩ, dù sao thì hắn cũng đã lăn lộn trong cái ngành này lâu như vậy mà.

“Phần còn lại thì phiền chị rồi.”

“Không thành vấn đề.” Vân Hà nói.

Ngay sau đó, Vân Hà đã giúp hắn liên hệ với bên đoàn phim, hơn nữa còn tranh thủ được cơ hội casting.

Đi casting ở ba đoàn phim khác nhau, cho nên thời gian và địa điểm cũng khác, Lăng Thanh phải đi ba lần mới xong việc.

Sau lần thử vai cuối cùng,《 Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu》cũng được phát sóng.

Phần chế tác hậu kỳ của bộ này nhanh hơn Lăng Thanh nghĩ, vậy mà có thể ra kịp ngay cuối xuân.

Fan nguyên tác đã sớm sôi nổi bàn luận trên Weibo và web bán sách Amway. Account marketing cũng đã lên bài tuyên truyền.

Ngày 30 tháng 4,《 Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu 》chính thức lên sóng, Lăng Thanh cùng Vu Thần ôm bắp rang ngồi trên sô pha xem TV.
Đây là lần đầu tiên quản gia thấy hai người họ coi phim truyền hình nghiêm túc đến vậy, ông hỏi: “Phim gì vậy? Hay lắm sao? Các cậu đang canh phim à?”

Lăng Thanh quay đầu lại nhìn ông: “Phim tôi diễn á.”

Quản gia bừng tỉnh: “Vậy thì chắc chắn là rất hay!”

Ông rửa sạch một mâm trái cây, rồi cũng ngồi xuống trên sô pha cùng bọn họ coi phim.

Bản Tin Thời Sự phát sóng xong, qua mười phút quảng cáo, phim mới bắt đầu.

Ca khúc chủ đề vang lên, Lăng Thanh không khỏi kích động, hắn nghe thiếu niên trầm giọng hát khẽ, ngạc nhiên nói: “Ca sĩ này hát hay quá.”

“Cậu ta được công ty đặc biệt mời tới mà.” Vu Thần bốc một nắm bắp rang: “Có điều cũng được, không quá mắc.”

Lăng Thanh liếc qua nhìn anh một cái, cười cười đút anh thêm một miếng bắp rang.

“Ăn nữa không?”

“Ăn.” Vu Thần cười nói.

Lăng Thanh đút anh thêm miếng nữa.
Quản gia: . . . .

Quản gia bưng trái cây của mình lên, quyết định về phòng xem TV.

Cái phòng khách này không cần sự xuất hiện của ông, đèn đã đủ sáng rồi, không cần thêm một cái bóng đèn già là ông nữa đâu.

Lăng Thanh thấy ông đi rồi, khều khều Vu Thần: “Chú Vương đi rồi?”

Vu Thần ôm hắn, ghé sát vào tai, nói: “Chú Vương ngại đó.”

“Chú Vương mà cũng có lúc xấu hổ nữa hả?”

Vu Thần gật đầu: “Đâu phải ai cũng có thể làm bóng đèn đâu.”

Lăng Thanh lần đầu tiên cảm thấy da mặt của quản gia Vương nhà bọn họ cũng khá là mỏng.

Bài OST hát xong, rốt cuộc cũng tới phim chính, Tần Nhạn Dư là người đầu tiên xuất hiện, Lăng Thanh khách quan nói: “Tạo hình Tần Nhạn Dư cũng đẹp ha.”

“Cũng được.” Vu Thần không cảm xúc (Hồ Quang Hiếu): “Ngoại hình cô ta vốn đã trông khá ổn rồi, nếu không làm sao mà thành minh tinh được.”
“Tần Nhạn Dư nghe lời này chắc khóc tiếp quá.”

Đúng là quan niệm của lũ trai thẳng!

“Anh chỉ là đang ăn ngay nói thật mà thôi.” Vu Thần cây ngay không sợ chết đứng.

Anh đang nói thì thấy Lăng Thanh xuất hiện. Tạo hình Lăng Thanh rất đẹp, tà áo trắng bay bay trong gió, mái tóc dài đen như mực được buộc lên một nửa bằng một sợi dây vàng, trông vừa phóng khoáng vừa tùy ý.

“Nhìn em vẫn là đẹp nhất.” Vu Thần – kẻ đang nhìn người trong mộng hóa Tây Thi, thâm tình nói.

Đáng tiếc, cái kẻ trời sinh vốn không biết khiêm tốn là gì – Lăng Thanh, cũng gật đầu đồng tình: “Em cũng thấy vậy.”

Hai người nhìn nhau cười, rồi tiếp tục xem phim.

Tình tiết bộ phim diễn biến khá nhanh, nam chính Hạ Triều Dương cùng nữ chính Triệu An Ninh từ nhỏ đã có hôn ước, thế nhưng cả hai còn chưa gặp nhau bao giờ, cho đến khi hai người đều bước sang tuổi mười tám, Triệu gia vì hôn ước năm xưa, cho người gửi đến Hạ gia một bức thư, hỏi rằng liệu Hạ gia còn nguyện ý kết thân cùng mình hay không.
Hạ gia đương nhiên là nguyện ý, thế nhưng Hạ Triều Dương lại không muốn cưới cái vị Triệu tiểu thư này, cả hai từ xưa đến nay vốn chẳng quen biết gì, cho nên hắn đã để lại một phong thư, nói rằng bằng hữu của mình hiện đang gặp nạn, cho nên mình phải xông pha ra giang hồ cấp cứu.

Mà bên kia, Triệu An Ninh sau khi nhận được bức thư hồi âm của Hạ gia, thì đối với vị hôn phu của mình cũng sinh ra tò mò, nàng để lại cho gia đình một phong thư rồi lặng lẽ bỏ đi để đến Hạ gia xem thử.

Hai người gặp nhau ở một thị trấn nhỏ cạnh Hạ gia, lúc đó Triệu An Ninh đang hỏi thăm tiểu nhị đường đi đến Hạ gia, khiến cho Hạ Triều Dương đang ngồi ăn bên cạnh không tự giác được quay sang nhìn nàng, rất nhanh sau đó hắn đã đoán được nàng chính là vị hôn thê kia của mình.
Triệu An Ninh mới bước chân vào giang hồ, lại còn đang lẻ loi một mình, với vẻ ngoài xinh đẹp, lại có chút yếu ớt, khó tránh khỏi một số kẻ sinh ra ý đồ xấu xa đối với nàng.

Hạ Triều Dương nhìn ra được, trong tửu quán này có một số kẻ đang thèm muốn nàng, vì thế hắn quyết định ở lại qua đêm, sẵn tiện bảo hộ vị hôn thê này của mình.

Kết quả là vào đêm xảy ra chuyện, hắn còn chưa kịp ra tay đã thấy Triệu An Ninh dễ dàng đánh ngã một lúc ba người.

Nàng đem ba người họ ném ra khỏi phòng, thì nhìn thấy Hạ Triều Dương đang đứng bên cạnh, nàng mỉm cười ngọt ngào: “Ngươi có nghe thấy động tĩnh nên chạy đến à?”

Hạ Triều Dương gật đầu.

Triệu An Ninh cười rạng rỡ: “Ta đã giải quyết xong rồi, đa tạ lòng hảo tâm của công tử.”

Nàng hào phóng, hoạt bát và đáng yêu đến kì lạ.
Hạ Triều Dương không khỏi sinh ra hảo cảm đối với nàng, cùng nàng nán lại trò chuyện.

Qua cuộc trò chuyện thì Triệu An Ninh biết được hắn cũng sinh sống ở Lạc Thủy, nàng cười hỏi liệu hắn có thể giúp nàng đi đến Hạ gia ở Lạc Thủy hay không.

Hạ Triều Dương trên mặt có chút xấu hổ, lại ngại phải từ chối, chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý trước.

Tập một đến đây là kết thúc, người xem đều cảm thấy tập này diễn rất được, ratings theo đó mà tăng cao, một đường bò lên bảng hotsearch.

Lăng Thanh mở điện thoại lên lướt Weibo, hắn thấy có rất nhiều cư dân mạng vừa xem TV vừa cập nhật Weibo cảm khái:

“A a a a a, phim đẹp trai đẹp gái* vãi nồi cả nhà yêu ơi, Tam Nguyệt Đào Hoa hay vãi!!! Nam chính nữ chính cũng siêu đẹp luôn ó!!!”

(Phim đẹp trai/đẹp gái: Nó là trend giống như mọi người hay nói nhạc này đẹp trai vãi vậy đó :)))
“Chủ blog từng thấy qua thiếu nữ đào hoa bao giờ chưa? Mau đi xem đi chời ơi, bả siêu đẹp luôn á, nam chính cũng đẹp trai nữa! Lâu rồi tui không thấy phim nào có nam chính đẹp trai như vậy hiuhiu!”

“An Ninh đáng yêu vãi ò, dù nhìn yếu đuối dễ dương vậy thui nhưng mà người ta lợi hại lắm đó nhen, Tần Nhạn Dư diễn đạt ghê luôn! Hạ Triều Dương trong phim còn rất chi là đẹp giai! Diễn viên đóng nhân vật này là ai vậy mọi người? Người mới hả? Sao mà đóng hợp vai thế!”

“Khóc chết mất, nội dung nguyên tác và phim không bị thay đổi bừa bãi. Mở đầu cũng giống hệt nhau. Fan nguyên tác cảm động rớt nước mắt, đây là Hạ Triều Dương hợp vai nhất trong lòng tui, chỉ cần bạn đọc Đào Hoa Tiếu, thì chúng ta chính là bạn tốt!”

“Hay vãi nồi, trước kia tui còn nghĩ người mới như Lăng Thanh sao có thể hợp với vai diễn nam thần Hạ Triều Dương được cơ chứ, kết quả cậu ấy thật sự chính là Hạ Triều Dương bước ra từ nguyên tác, sao có thể diễn đạt vậy nhờ, đỉnh ghê!”
“Năm nay có cái giải nam diễn viên xuất sắc nhất đúng không? Tui sẽ vote cho Lăng Thanh, chỉ cần cốt truyện không bị thay đổi quá nhiều, kỹ năng diễn xuất của cậu ấy không bị suy sụp, đến lúc đó mà còn không bạo, tui sẽ tự lấy hai tay chọc mắt của chính mình!”

“Phim thì hay, Lăng Thanh cũng đẹp trai, cốt truyện cũng cuốn nữa hehe, phim đỉnh vãi luôn.”

“Đây chắc là phim chuyển thể tốt nhất trong năm nay ấy nhờ, nội dung không bị xê dịch mấy so với nguyên tác. Phim chuyển thể không cải biên tào lao chính là phim chuyển thể tốt nhất!”

“Má ôi tui bị shocku bởi Lăng Thanh á mọi người! Đây chính là Hạ Triều Dương của tui đây mà! Lăng Thanh cố lên!”

“Lót dép hóng tập 2!”

Lăng Thanh nhìn những bình luận của cư dân mạng, lại lên diễn đàn xem qua một lượt, trên cơ bản thì đều là những lời khen dành cho hắn và Tần Nhạn Dư, thậm chí có những fan còn viết một bài riêng cho hắn.
《 Group livestream phim Đào Hoa Tiếu, fan only của Lăng Thanh, thích Lăng Thanh ( Hạ Triều Dương ) chị em có thể vào group giao lưu nha》

Lăng Thanh nhìn thời gian đăng bài, chính là lúc phim mới bắt đầu phát sóng, không ngờ có đến hàng nghìn lượt trả lời.

Nhiều người vậy à?

Lăng Thanh nhấp vào xem liền cảm nhận được cái gì gọi là rắm cầu vồng*, fan trong group đem từ mặt mũi đến khí chất, lời kịch, kỹ thuật diễn của hắn khen đến tận mây xanh.

(Rắm cầu vồng: (彩虹屁): ngôn ngữ mạng dụng ý chỉ fan khen idol, dù có thả rắm cũng thơm cũng đẹp như cầu vồng :)))

Hắn vẫn còn chưa hết kinh ngạc thì thấy có người đăng bài mới: 《Năng lực nghiệp vụ của Lăng Thanh đúng là không tồi, kỹ thuật diễn còn khá tốt, lời thoại tất cả đều là nguyên âm*!》

(Nguyên âm (原音): Âm thanh gốc.)
Chủ nhà vừa đăng bài xong, mọi lúc này mới kinh ngạc phát hiện thì ra hắn không có lồng tiếng.

“Thật đó, tui thấy tên của ảnh được viết trên bản lồng tiếng của nhân vật ảnh diễn luôn.”

“Vãi chưởng, lời thoại của Lăng Thanh tốt tới vậy à? Nguyên âm nghe hay xỉu ó.”

“Lời thoại nghe tự nhiên ghê, tui còn tưởng là có người lồng tiếng nữa ấy chứ, đang nghĩ người lồng tiếng cho nhân vật này âm sắc tốt vãi, nghe cũng mới mẻ nên tính đi coi là ai lồng tiếng.”

“Lăng Thanh có tốt nghiệp chuyên ngành chính quy không vậy? Đây hình như là lần đầu tiên ảnh đi đóng phim mà đúng không? Sao kỹ thuật diễn đỉnh thế?”

“Hình như không phải là chính quy đâu, cũng không rõ lắm nhưng mà đúng là diễn không tồi, mới xem tập 1 thôi đã thấy hay rồi.”

“Tui cũng thấy vậy đó, ảnh đứng kế bên Tần Nhạn Dư mà không bị dìm chút nào luôn, kỹ thuật diễn cũng không hề kém cạnh gì.”
“Thiệt, tui thấy kỹ thuật diễn xuất của Lăng Thanh so với Tần Nhạn Dư thậm chí còn có hơi nhỉnh hơn một chút nữa, mong chim nhạn tỷ tỷ đừng xé tui hehe.”

“Lặng lẽ giơ một tay lên, tui cũng cảm thấy vậy.”

“Đừng nên nói mấy lời này quá sớm như vậy, miễn cho fan của Tần Nhạn Dư xé chúng ta, cơ mà Lăng Thanh quả thật rất giỏi, cảm giác không giống người mới trong ngành cho lắm.”

“Người mới dạo này đều là quái vật như thế à.”

“Để xem thử hết bộ phim này sẽ như thế này, tui cược một viên kẹo là nó sẽ bạo, chỉ cần nhìn mặt diễn viên thôi là cũng biết sẽ bạo rồi.”

“Tui cũng thấy thế.”

Lăng Thanh nhìn số lượng fans đang tăng điên cuồng trên Weibo của mình, ừa, hắn cũng cảm thấy như vậy.

Sự thật chứng minh, cảm giác của mọi người quả thật là không sai.

Sau ngày đầu tiên phát sóng, số liệu của 《 Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu 》khả quan đến bất ngờ, và số liệu ấy lại ngày một tăng cao.
Phim chiếu đến ngày thứ sáu, sau khi Hạ Triều Dương cùng Triệu An Ninh giải quyết tất cả những phiền toái phát sinh trên đường, thì Hạ Triều Dương ngoài ý muốn bị “ngã ngựa”, Triệu An Ninh kinh ngạc phát hiện, bằng hữu mới của mình thế nhưng lại chính là vị hôn phu kia của mình, nàng tức giận cùng hắn đánh nhau một trận, cư dân mạng đập bàn cười bò, cuối cùng cũng hóng được ngày Hạ Triều Dương điên cuồng truy thê.

Lăng Thanh cũng vì bộ phim này một bước nổi tiếng khắp nơi, không cần đợi đến khi phim hoàn toàn chiếu xong đã nghiễm nhiên ngồi trên hotsearch bạo phát.

Vân Hà nhìn lời mời quảng cáo trong tay mình nhiều vô số kể, cảm thấy đúng là thời tới cản không kịp.

Cô cũng biết là Lăng Thanh sẽ nổi tiếng, thế nhưng không nghĩ sẽ nổi nhanh như vậy, còn ngoài sức tưởng tượng của cô.
Lăng Thanh cũng không có phản ứng gì cả, thế nhưng cái nết hóng hớt của hắn vẫn không chịu bỏ.

Fans của Trần Hồng Minh dù thế nào cũng không nghĩ đến 《 Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu 》sẽ nổi đến như vậy, một bên bọn họ ở trên diễn đàn bán thảm, nói Lăng Thanh đoạt vai diễn của Trần Hồng Minh, một bên chạy đến công ty mới của Trần Hồng Minh điên cuồng nhục mạ, hò hét kêu Tư Duy nhanh chóng cho Trần Hồng Minh nhận vai diễn mới đi.

Bản thân Trần Hồng Minh cũng hận đến nghiến răng nghiến lợi, sớm biết bộ phim này hot như vậy, lúc trước cậu ta đã không vội vàng rời đi.

Tốt nhất nên đợi diễn xong mới đi, dù sao cũng tốt hơn cái cảnh bây giờ nhìn Lăng Thanh nổi tiếng.

Lúc quay tống nghệ, vốn cậu ta định sẽ cô lập Lăng Thanh, kết quả Tô Thuật lại đứng về phe của Lăng Thanh dẫn đến việc thiếu chút nữa cậu ta mới là người bị cô lập.
Khi ấy, cậu ta còn tự an ủi chính mình, không sao hết, dù sao Lăng Thanh cũng chỉ là người mới tuyến mười tám, sau này gặp lại sẽ có rất nhiều cơ hội giáo huấn cậu ta.

Kết quả không ngờ bây giờ Lăng Thanh lại nổi tiếng!

Kiểu này làm sao mà còn giáo huấn Lăng Thanh được nữa cơ chứ!

————————————————————

Editor Di: Đoán xem Valentine ai phải ở nhà chạy deadline nào? Tui 🙂

Thật ra tui khom thích ra ngoài nên rảnh quá đem truyện ra edit, chương này con bé Annie đang edit một nửa lát mới edit tiếp nhưng mà tui ngựa bà muốn hôm nay đăng nên edit luôn hê hê :)))) lúc con bé ngủ dậy truyện đã được edit xong, chắc shocku lắm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN