Ảnh Hậu Đến Từ Nghìn Năm Trước - Chương 7: Tình không biết bắt đầu từ khi nào?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
73


Ảnh Hậu Đến Từ Nghìn Năm Trước


Chương 7: Tình không biết bắt đầu từ khi nào?


Sau khi đưa Thượng Quan Băng Linh về nhà, Đông Phương Huyền Thương cũng quay trở về biệt thự riêng của mình.

Vừa đi, anh vừa suy nghĩ về những gì đã xảy ra ngày hôm nay. Hôm nay có lẽ là một ngày may mắn của anh. Cuối cùng anh cũng có thể đường đường chính chính gặp mặt và nói chuyện với người con gái anh yêu nhiều năm đã không còn cần phải đứng từ xa quan sát nữa.

Anh yêu cô gái ấy yêu vô cùng, có lẽ anh đã yêu cô từ lần đầu hai người gặp nhau rồi, chỉ là anh ngu muội không nhận ra mà thôi. Cho đến một năm sau đó, anh đến Provence – Pháp. Ngay tại cánh đồng hoa oải hương ấy, anh đã gặp được tình yêu đời này kiếp này của mình.

Cô đứng ở đó, giữa cánh đồng hoa màu tím bát ngát tưởng như vô tận, cô khoác trên mình một bộ váy màu trắng dài đến mắt cá chân, đẹp như một tiên nữ giáng trần đang say sưa ngắm nhìn cánh đồng hoa, lâu lâu lại cúi xuống ngắt một vài cành rồi lại mỉm cười khúc khích làm tim anh đạp loạn nhịp. Cô đứng ở đó, đẹp như vậy, thuần khiết như thế, cô như một thiên sứ lạc vào chốn phàm trần này. Ngay giây phút ấy, anh biết mình đã yêu thật rồi, yêu một cô gái ngay lần đầu chung đụng đã gọi anh một tiếng “chú”, yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên cô gái vừa gặp đã chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim anh nhưng lại rời đi chỉ để lại cho anh một chiếc lắc tay kim cương khắc một chữ “Băng”, cũng từ giây phút đó anh đã định cô chính là người phụ nữ của anh cũng chính là người vợ anh định sẵn của kiếp này.

Ngay giữa cánh đồng hoa oải hương bao la bát ngát, người đàn ông với dung mạo đẹp đẽ như một vị thần tối cao nấp sau một gốc cây lén nhìn thiên sứ đang chơi đùa. Cùng lúc ấy, từ căn nhà cô đã mua tại cánh đồng hoa này tuy chỉ là nhà gỗ nhưng rất đẹp và hài hòa với khung cảnh nơi đây đang vang lên một bài hát Trung Quốc cổ, cô theo nhạc mà múa một điệu múa rung động lòng người. Đây là điệu múa gì tại sao anh chưa từng nhìn thấy, từng tham gia vô số phim cả hiện đại lẫn cổ trang cũng từng chứng kiến vô số mĩ nữ múa nhưng chưa từng có người nào có kĩ năng múa đặc biệt như tiên nữ đang hiến vũ trước mắt anh đây. Cô múa vô cũng nhập tâm, điệu múa vô cùng thanh thuần thoát tục, mỗi cử chỉ của cô đều phơi bày những nét đẹp trong từng điệu nhảy. Đặc biệt bài múa này lại vô cùng khó, những đường nét đều rất khó thực hiện, không luyện tập nhiều năm thì không múa được. Dường như anh không phải đang xem một cô gái sống ở thế kỷ XXI múa mà giống như đang xên một công chúa quyền quý của một đất nước biểu diễn. Cô tuy đang múa một bài múa nhìn rất dịu dàng nhưng lại vô cùng khó nhưng từ trong cốt tủy của cô luôn toát ra sự cao quý khó ai bì kịp, sự cao quý đó sinh ra đã có không cần thời gian rèn giũa cùng với sự cao quý đó chính là sự lãnh diễm kiêu ngạo như một con phượng hoàng. Nếu là thời xưa thì có lẽ Băng Linh chính là một cô công chúa cao cao tại thượng còn ở thời đại này thì khí chất đó chỉ có thể là hậu nhân của các đại gia tộc mà không phải gia tộc nào cũng mang đến cho người cảm giác bị áp chế bởi khí thế vương giả cả mà khí thế ấy chỉ có hai đại gia tộc đứng đầu là Thượng Quan gia và Đông Phương gia mới có thể có được.

Xem ra cô vợ nhỏ này của anh cũng có thân thế không nhỏ nhỉ. Có thể còn là đệ nhất thiên kim hắc đạo đấy. Hưm, ông trùm hắc đạo kết duyên cùng đệ nhất thiên kim hắc đạo, nghe hay đấy, vợ chồng anh sẽ tạo thành huyền thoại cho cả hai giới hắc bạch đạo. Thượng Quan Băng Linh em nhất định sẽ là của Đông Phương Huyền Thương anh.

Kể từ lúc ấy, anh thường xuyên nghĩ đến cô, cứ rãnh rỗi là lại nhớ đến bóng hình xinh đẹp ấy, giữa cánh đồng hoa ấy đã cho anh xem một bài múa kinh diễm đến vậy cũng từ hôm ấy hình bóng cô đã khắc sâu trong tim anh, chiếm 1 vị trí quan trọng trong lòng anh nhưng anh lại không thể nói cho cô biết vì lo mình sẽ làm cô sợ và sẽ tránh xa anh vì khi ấy cô chỉ là 1 thiếu nữ 17 tuổi. Cho đến khi cô về nước, anh biết cơ hội của mình cũng đã đến, ngày cô thuộc về anh sẽ không còn xa nữa. Khi nghe được tin hôm nay cô sẽ đến TTTM Hòa Ân này của mình, anh đã không kìm được nỗi nhớ mong mà đã chạy đến đây để xem cô, không ngờ theo sau cô 1 lúc khi đang nghe điện thoại xong và quay lại thì phát hiện có kẻ đã giật túi xách của cô, đang định đến giúp cô thì thấy cô nhảy vọt xuống tầng dưới của TTTM để bắt cướp, hành động đó của cô đã khiến anh chút nữa sợ đến ngất xỉu tại chỗ, chẳng lẽ cô không biết 2 chữ nguy hiểm viết như thế nào hay sao, cô cũng không biết tự bảo vệ mình hay sao chứ. Nhưng cũng không suy nghĩ được lâu, anh phải theo cô xuống dưới tầng dưới để bảo vệ cô phòng bất trắc. Mặc dù vậy, đây cũng là cơ hội tốt để tạo mối quan hệ với cô dù chỉ là tình bạn. Điều này cũng giúp kế hoạch truy thê của anh nhanh thêm.

Quay lại với thực tại, anh đang suy nghĩ về những lời cô nói lúc nãy. Cô nói vậy là có ý gì, mặc đù biết hai người chắc chắn sẽ gặp lại, đó là diều không thể nghi ngờ nhưng câu nói đó có phải người nói nên là anh mới đúng, phải không nhỉ sao giờ lại biến thành cô rồi, sao kịch bản thay đổi hết vậy. Nhưng không sao chỉ cần được gặp cô thường xuyên là tốt rồi, như vậy anh sẽ có nhiều cơ hội ở bên cạnh cô khiến cô nhanh động lòng với anh thì anh sẽ sớm có vợ sẽ không còn cô đơn nữa. Chứ nếu cứ để cô đi khắp nơi một mình như hoa vô chủ thế kia rồi bị thằng khác cuỗm mất vợ thì anh biết sống với ai đây. Nên anh phải hành động càng nhanh càng tốt mới được, phải đánh nhanh thắng nhanh thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN