Ảnh Hậu Thành Đôi - Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
88


Ảnh Hậu Thành Đôi


Chương 22


Lục Ẩm Băng: “……”
Thật ra mấy năm gần đây tính khí của Lục Ẩm Băng cũng đỡ hơn nhiều rồi, tiếp nhận những phỏng vấn thông thường không còn nổi nóng nữa, nhưng do chuyện này mới xảy ra gần đây, chuyện cô dằn mặt phóng viên lại bị cư dân mạng thu thập lại, share điên cuồng trên weibo, tin tức truyền thông nhanh nhạy nên đều có xem qua, đánh chuột thì sợ vỡ bình, sợ hôm nay tâm trạng cô ấy không được tốt, mình lại chạy mà nằm ngay mũi súng là toang.

Cái gì? Ngươi nói cô ấy xem ra tâm trạng cũng rất tốt hả? Nhưng người ta là ảnh hậu đó, tâm trạng xem ra rất tốt không có nghĩa là tâm trạng thật là tốt, lỡ như trong lòng người ta đang nổi bão thì sao.

Hiện trường đột nhiên chìm trong tình cảnh khó xử.

Lục Ẩm Băng cách truyền thông vẫn còn 3m, Hạ Dĩ Đồng thấy tình hình không ổn, liền chủ động qua nghênh đón, dùng một giọng nói nhiệt tình nhưng không giống nịnh hót nói: “Lục lão sư, chị cuối cùng cũng đến, mọi người đợi chị lâu lắm rồi đó.”
Lục Ẩm Băng hơi nhướng nhẹ chân mày lên, cây xấu hổ sao lại không xấu hổ nữa ta?
Các phóng viên lần lượt đưa micro, bút ghi âm về phía Lục Ẩm Băng, phóng viên Giải Trí Sao 7 Ngày như được đặc xá, mau mau khom người cho mình chui vào đám đông.

Im lặng.

Vẫn im lặng.

Hạ Dĩ Đồng ra hòa giải, cười nói: “Lục lão sư bận lắm đó, nếu còn không hỏi là không có thời gian nữa đâu, không lẽ còn phải đợi tôi hỏi giúp nữa à?”
Các phóng viên nghĩ bụng: Được vậy thì tốt, cô mau hỏi giúp bọn tôi đi.

Phóng viên của Giải Trí Sina không sợ chết đứng dậy, hỏi: “Lục lão sư, cô với Lai Ảnh là bạn thân với nhau, trên mạng nói Lai Ảnh do vấn đề cá nhân nên bỏ vai, bây giờ không ai liên lạc được với cô ấy, cô có biết nội tình không?”

Ánh mắt sắc bén của Lục Ẩm Băng quét qua phóng viên Sina một cái.

Phóng viên run bần bật: “……”
Má ơi con sợ quá.

Lục Ẩm Băng: “Đối với chuyện này tôi cũng rất bất ngờ, Lai Ảnh có cuộc sống riêng của cô ấy, tôi không can dự vào.”
Chuyện này, chắc chỉ chuyện kết hôn, Hạ Dĩ Đồng nghĩ thầm.

Phóng viên vẫn không buông tha, tiếp tục truy vấn: “Ý là cô biết xảy ra chuyện gì đúng không?”
Lục Ẩm Băng gật đầu: “Đúng, tôi biết.”
Phóng viên: “Có tiện tiết lộ cho chúng tôi biết chút ít không?”
Lục Ẩm Băng: “Không tiện.”
Phóng viên: “……”
Lục Ẩm Băng lạnh nhạt nói: “Lai Ảnh đã bỏ vai rồi, không liên quan gì đến đoàn làm phim của Phá Tuyết nữa, cuộc phỏng vấn hôm nay mấy người còn muốn hỏi về cô ấy thì tôi thấy không cần thiết phải tiến hành tiếp nữa.”
Phóng viên: “……”
Vậy sao còn phỏng vấn tiếp được nữa.

“Lục lão sư, cho hỏi cô có cách nhìn gì đối với người thay thế Lai Ảnh là Hạ Dĩ Đồng? Cô ấy có phải là diễn viên cô hài lòng không?”
“Đạo diễn Tần hài lòng, tôi thì vẫn chưa rõ, cần phải mài giũa nhiều.”
“Vậy ấn tượng của cô đối với cô ấy ra sao?”
“Ấn tượng hả?”Lục Ẩm Băng suy nghĩ một lát, di chuyển ánh mắt qua nhìn Hạ Dĩ Đồng đang im lặng mỉm cười bên cạnh, chân mày hơi nhíu lại: Kỳ lạ, sao cô ấy lại không xấu hổ nữa?
Cô tiếp tục nhìn chằm chằm, lỗ tai của Hạ Dĩ Đồng dường như bị ánh mắt của Lục Ẩm Băng thiêu cháy, từ từ đỏ lên.

“Lục lão sư?”
Lục Ẩm Băng hoàn hồn lại, dùng giọng điệu trêu chọc nói: “Ồ, cũng không tệ.”
Vẫn là cây xấu hổ đó.

Nếu như cô ấy tiến lại sát gần Hạ Dĩ Đồng một chút, nếu lỗ tai cô ấy có thể dán sát vào ngực Hạ Dĩ Đồng thì sẽ nghe thấy tiếng tim đập nhanh như trống của Hạ Dĩ Đồng.

Tim của Hạ Dĩ Đồng đập thình thịch thình thịch, trong đầu thì cứ ong ong: Lục Ẩm Băng nói cô cũng không tệ, cũng không tệ cũng không tệ cũng không tệ……!bù qua sớt lại thì là……!không được, bây giờ vẫn đang phỏng vấn, cô không được nghĩ đến nữa.

Phóng viên: “Xin hỏi Dĩ Đồng cảm thấy Lục lão sư là người như thế nào?”
Hạ Dĩ Đồng tươi cười đáp: “Lục lão sư rất yêu nghề, vì để đóng phim mà giảm cân đến mười mấy ký, về diễn xuất cũng chỉ dẫn tôi rất nhiều, làm cho tôi hiểu ngành nghề này còn có rất nhiều chỗ tôi phải học hỏi tiếp.”
Lục Ẩm Băng nghĩ bụng: “Nhỏ tuổi như vậy mà nói toàn những lời lẽ xã giao khách sáo, chị chỉ dẫn diễn xuất hồi nào hả, mở miệng toàn nói những lời bịa đặt.

Chị mà chỉ dẫn diễn xuất thật là ngươi sẽ được nếm trái đắng đó.”
“Trên mạng gần đây đang lan truyền clip CP của Triệu Mẫn và Hạ Phiên Phiên, không biết hai vị có xem qua chưa?”
Hạ Dĩ Đồng: “Không có, gần đây tôi đều xem kịch bản, không có thời gian vào weibo.”

Trên mặt Hạ Dĩ Đồng vẫn giữ nụ cười, bụng thì nghĩ thầm: Đối với vấn đề này chỉ nói không có xem là được, phóng viên mà hỏi vấn đề này đa phần chắc não cũng thiếu muối, ai khờ lắm mới thành thật trả lời.

Ai ngờ Lục Ẩm Băng còn khờ hơn phóng viên nữa: “Ừm, tôi có xem qua, còn xem mấy lần nữa.” (=))))))
Hạ Dĩ Đồng: “!!!”
Được thôi, cô rút lại câu nói hồi nãy.

Mắt thấy thời gian phỏng vấn sắp hết nhưng vẫn chưa hỏi được gì làm phóng viên nhốn nháo lên, mau mau căng thẳng truy hỏi tiếp: “Vậy, vậy, vậy cô có cách nghĩ gì đối với clip đó không?”
Hạ Dĩ Đồng nín thở, còn căng thẳng hơn phóng viên nữa.

Lúc này Lục Ẩm Băng đột nhiên quay đầu qua nhìn cô một cái, Hạ Dĩ Đồng không kịp phòng bị nhìn thẳng vào ánh mắt mỉm cười của cô ấy, đứng hình luôn.

Có phóng viên tách một tiếng chụp cảnh này lại.

Lục Ẩm Băng quay đầu qua, mỉm cười, nụ cười kèm theo vẻ tinh nghịch khó cưỡng: “Triệu Mẫn rất dễ thương.”
……!
“Bộ phim Phá Tuyết do Tần Hàn Lâm làm đạo diễn, Lục Ẩm Băng và Hạ Dĩ Đồng thủ vai chính đã chính thức bấm máy ở những ngày gần đây tại XXX, sau khi nghi lễ khởi quay kết thúc, phóng viên chúng tôi đã tiến hành một cuộc phỏng vấn, hiện giờ chúng ta hãy cùng phóng viên theo dõi hiện trường phỏng vấn……” Người dẫn chương trình trong TV đang phát tin tức về bộ phim.

Hạ Dĩ Đồng nằm dài trên giường khách sạn, chui người vào trong chăn, máy lạnh trong phòng mở rất thấp, cũng chỉ có thể giảm nhẹ được chút nhiệt độ trên đôi má nóng rực của cô mà thôi.

Phóng viên hỏi: “Trên mạng gần đây đang lan truyền clip CP của Triệu Mẫn và Hạ Phiên Phiên, không biết hai vị có xem qua chưa?”
Trong TV Hạ Dĩ Đồng bình tĩnh phủ nhận nhưng ngoài TV thì lại ngồi bật dậy, hai tay che mặt mình lại, tâm trạng vừa căng thẳng vừa kích động: Sắp tới rồi, sắp tới rồi, sắp tới rồi.

“Triệu Mẫn rất dễ thương.” Nụ cười của Lục Ẩm Băng còn chói sáng hơn thiên sứ nữa, ánh sáng đó hóa thành mũi tên của thần tình yêu Cupid, bắn vèo vào vài cái vào trái tim của Hạ Dĩ Đồng ngoài TV.

“AAAAAAA!” Hạ Dĩ Đồng đột nhiên hét lớn lên, cả người đều chui tọt vào chăn, ra giường bị lăn lộn tới rối tung luôn.

Sau đó lại là một trận ha ha ha, tiếng cười như ma vương vang ra từ trong chăn.

Lục Ẩm Băng trong tivi nói xong câu đó, phóng viên nắm bắt thời cơ để trêu chọc Hạ Dĩ Đồng, so với Lục Ẩm Băng thì cô ấy dễ nói chuyện, cũng dễ nói đùa hơn nhiều.

“Lục lão sư nói cô dễ thương, Dĩ Đồng cô thấy sao?”
Ai ngờ người miệng mồm lanh lợi như Hạ Dĩ Đồng giờ lại bị đứng hình, cô nhìn vào ống kính nhưng lại không nói ra được gì hết, cuối cùng là thả xuôi hai tay xuống, giống như học sinh tiểu học cẩn trọng nhìn cô ấy nói: “Cám ơn Lục lão sư đã khen ngợi.”
Lục Ẩm Băng nhìn màn hình Ipad chậc một tiếng: mặt không đỏ tí nào, không vui gì hết.

Weibo tự động phát đoạn clip tiếp theo, Tiểu Tây đã thoát khỏi trình phát video trước khi cô ấy mở miệng, đoạn clip này có tiêu đề là: [Lục ảnh hậu lần đầu tiên nói về cảm nhận hợp tác với Hạ Dĩ Đồng: Cô ấy rất dễ thương]
Tiêu đề nhìn rất đúng mực, nhưng vẫn cắt câu lấy nghĩa, cô ấy nói Triệu Mẫn dễ thương, còn đối với hợp tác thì cần phải mài giũa hơn nữa.

Nhưng đối với đám truyền thông bất lương mà nói thì tiêu đề này cũng đủ có lương tâm rồi.

Ngày mai bộ phim mới chính thức ghi hình, Tần Hàn Lâm cho đoàn làm phim tiếp tục nghỉ ngơi một ngày.

Hai diễn viên chính một người gào thét điên cuồng trong phòng, một người thì rảnh rỗi lướt Weibo.

Bình luận cái gì cũng có hết, có người lâu rồi không thấy tin tức idol liền điên cuồng đi hút fan, có người thì chửi Hạ Dĩ Đồng giả tạo…….!tất nhiên cũng có fan CP mới ra lò với sức chiến đấu kinh người.

“Hốt Lục của ta đi, không hẹn, chúng ta không hẹn” [Like 9768]
……!
Bình luận hot thứ 5, Hạ Trùng Bất Khả Ngữ Băng muah: “Hạ Băng muôn năm, kẹo này tôi ăn rồi đó!!!” [Like 1033]
Lục Ẩm Băng: “Mở ra.”
Tiểu Tây nhấn mở cho cô ấy xem.

Trả lời có 100 tin, thì có 90 tin phản bác: Lục của ta mới là công! Triệu Mẫn vừa nhìn là biết nhược thụ!!!
Lục Ẩm Băng: “Hạ Băng là?”
Tiểu Tây: “Là tên CP của chị với Hạ lão sư, CP nghĩa là couple.”
Lục Ẩm Băng nói: “À, mùa hè mà nghe thì thấy cũng mát mẻ thiệt.”
Ánh mắt của Tiểu Tây lóe sáng một cái: “Đúng đó.”
Lục Ẩm Băng: “Vậy công là gì?”
Tài khoản của Lục Ẩm Băng trên Bilibili là của Tiểu Tây, cái câu “Dễ thương, muốn xoạc” là gần đây Tiểu Tây mới dạy cô ấy đó, thiếu nữ thế giới 2D thường dùng để biểu đạt sự yêu thích của mình, ỷ lại vào sự che đậy của nickname không ai hay biết, cô ấy đã sử dụng một cách bừa bãi nhưng thực tế lại không hiểu được hàm ý thực sự của muốn xoạc là gì, bản thân cô ấy vốn dĩ là một đóa hoa tuyết liên ngây thơ trong sáng.

Tiểu Tây phổ cập kiến thức cho cô ấy: “Thì là bên chủ động trong tình yêu đồng giới.”
Còn vị trí cơ thể gì đó…….!Đen tối quá nên không nói cho cô ấy biết thì hơn.

Lục Ẩm Băng: “Thụ chính là người bị động hả?”
Tiểu Tây tâng bốc lên: “Chị gái nhỏ thông minh quá.”
“Vậy tôi chắc chắn là công,” Lục Ẩm Băng cười, “Mắt nhìn người của cư dân mạng cũng rất sáng suốt đó.”
Tiểu Tây giơ ngón tay cái lên: “Đúng đúng đúng, chị nhất định là công.”
Tâm trạng Lục Ẩm Băng vui vẻ lên, giơ tay ra: “Bổn công phải xem kịch bản rồi.”
“Dạ vâng.” Tiểu Tây đưa kịch bản vào tay cô ấy, ở một góc độ mà Lục Ẩm Băng không nhìn thấy, ngồi chơi điện thoại, mở Weibo lên, tìm phần bình luận đã gửi, trả lời bên dưới: “Hạ Băng muôn năm, kẹo này tôi ăn rồi đó!!!”
Hạ Trùng Bất Khả Ngữ Băng muah: Đứng vững team Hạ công (best trợ lý của năm =)))))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN