Anh Hoắc, Không Hẹn Gặp Lại! - Chương 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
30


Anh Hoắc, Không Hẹn Gặp Lại!


Chương 21


Hoắc Cảnh  Thâm nổi giận đùng đùng trở lại biệt thự, “Bùm” một cái đẩy cửa phòng ra, phòng ngủ rất sạch sẽ, liếc mắt một cái liền nhìn thấy không có ai ở đây, chỉ có gió lạnh thổi bay rèm cửa sổ.

Cơn giận của anh, giống như bị một thùng nước lạnh nhanh chóng dập tắt.

Giang Khả Tâm đã chết.

Anh cuối cùng đã ý thức được, người con gái mà dù anh có châm chọc như thế nào, khi dễ như thế nào cũng sẽ không cãi lại, người trong mắt như có sao sáng nhìn anh, đã chết.

“Đinh linh đinh linh”, điện thoại đột ngột vang lên.

Hoắc Cảnh Thâm nghe máy: “Hoắc tổng, tin tức ngài muốn tra đã được gửi đến tài liệu của ngài, xin kiểm tra nhận.l

Anh lập tức đi vào phòng làm việc, mở máy tính lên.

Tài liệu không dài, chỉ có bốn trang giấy nhưng đã nói hết cuộc đời bi thảm của Giang Khả Tâm.

Câu chuyện, còn phải kể từ đời trước.

Giang gia rơi vào thế hệ Giang lão tiên sinh, đã bắt đầu đi xuống dốc, nhưng Giang Hữu Vi là người thừa kế duy nhất, ánh mắt thiển cận.

Giang thị nếu giao cho ông ta không khác gì để Giang thị sụp đổ.

Mọi người trong giới đều biết tình huống của Giang thị, ai cũng không muốn kết hôn với Giang gia, tất cả mọi người đều chờ chia cắt một miếng thịt mỡ.

Lúc này, Hứa Tâm lọt vào mắt Giang lão tiên sinh.

Cha cô và Giang lão tiên sinh có giao tình, sau khi cha chết, Giang lão tiên sinh đối với mẹ con Hứa Tâm rất chiếu cố, Hứa Tâm vốn có công ty tốt hơn có thể phát triển, nhưng vì báo ân nên đã ở lại tập đoàn Giang thị.

Hứa Tâm tuy rằng xuất thân bần hàn, nhưng lại thông minh nhạy bén, rất có đầu óc kinh doanh, bà ấy chỉ mới nhậm chức ba năm liền vãn hồi tập đoàn Giang thị.

Lúc này, Giang lão tiên sinh mới động tâm tư đám hỏi, hơn nữa hứa hẹn, tập đoàn Giang thị đều nghe lệnh Hứa Tâm, mà không phải Giang Hữu Vi.

Không thể không nói, Giang lão tiên sinh tinh mắt, sự tồn tại của Hứa Tâm đã ngăn cơn sóng dữ, tập đoàn Giang thị tuy rằng không thể đoạt lại địa vị trước kia, nhưng cũng bảo vệ được thứ hạng hào môn hạng hai.

Đáng tiếc, ngày vui thường ngắn ngủi.

Hứa Tâm khó sinh mà chết.

Bà ấy sinh ra một đứa con duy nhất, chính là Giang Khả Tâm.

Giang Khả Tâm sinh ra ngày thứ hai, Giang Hữu Vi bị xảy ra tai nạn xe cộ, gần đây có tang sự, xe mới mua cũng bị tai nạn, ông ta lấy lý do này mời tới một đại sư, đại sư phán định Giang Khả Tâm mệnh cứng rắn khắc người thân.

Cùng ngày, cô bé còn đang trong tã lót đã bị Giang Hữu Vi đưa đến cô nhi viện cách đó ngàn dặm.

Mãi đến năm Giang Khả Tâm ba tuổi, mẹ Hứa Tâm mới tìm được cô, mang cô về nhà.

Người già cô đơn chăm sóc một đứa trẻ, có thể tưởng tượng cuộc sống có bao nhiêu gian nan, Giang Khả Tâm đi theo bà ngoại nhặt rác, thu vỏ giấy, khó khăn lớn lên.

Học phí năm nhất của cô, vẫn là cô nhặt đồng nát để dành được.

Mà lúc này, Giang Hữu Vi mang nữ nhi tình nhân sinh về Giang gia, ý đồ giả mạo Giang Khả Tâm, muốn đoạt cổ phần vốn được lưu lại cho Giang Khả Tâm.

Đáng tiếc, Hứa Tâm lại dự kiến trước nên đã cắt đứt sớm một bước, lúc mang thai đã làm giám định DNA và sao lưu, nếu muốn đạt được cổ phần thì phải ăn khớp quan hệ mẹ con.

Giang Hữu Vi thấy một kế không thành, chỉ cần đem việc này đè xuống, tuyên bố với bên ngoài Giang Mạn Di là con gái lớn của ông ta cùng Hứa Tâm, trong tương lai phải kế thừa cổ phần của ông ta, cổ phần của Hứa Tâm phân cho con gái thứ hai Giang Khả Tâm.

Đến lúc này, Giang Khả Tâm mới xuất hiện trong tầm mắt các cổ đông.

Nhưng Giang Hữu Vi vẫn không đón Giang Khả Tâm về, không để cho Giang Khả Tâm hưởng thụ cuộc sống vốn nên có của cô, mà Giang Mạn Di lại ngồi trên thân phận đại tiểu thư Giang gia, kim tôn ngọc quý mà trưởng thành.

Thẳng đến khi Giang Khả Tâm mười tám tuổi trưởng thành, bọn họ mới đón tiểu công chúa chân chính trở về, nhưng Giang Khả Tâm không hợp sống hào môn.

Trong khoảng thời gian từ mười tám tuổi đến mười chín tuổi này, quá khứ của Giang Khả Tâm tái nhợt, duy nhất có thể miêu tả chỉ có thành tích xuất sắc của cô.

Nhưng là Hoắc Cảnh Thâm lại luôn cảm thấy không đúng, đầy mười tám tuổi là có thể được lấy cổ phần, nhưng Giang Hữu Vi rất tham lam, không có khả năng ông ta ngồi yên để cô nắm giữ cổ phần như vậy.

Ông ta không động thủ, chỉ có thể là không dám.

Giang Khả Tâm có người bảo vệ, vì thế ông ta rất kiêng kị.

Nhưng trên số liệu điều tra lại không có giải thích gì.

Giang Khả Tâm giống như căn bản cũng không biết chuyện còn có cổ phần, chuyện xảy ra sau đó, Hoắc Cảnh Thâm không nhìn số liệu cũng đã rõ ràng.

Giang Mạn Di cố ý đào hôn, Giang gia ép Giang Khả Tâm gả thay, cuối cùng còn cố ý tính kế Giang Khả Tâm cùng anh, làm cho anh lầm tưởng việc này là do Giang Khả Tâm.

Bọn họ mượn đao g.i.ế.c người, mà anh, chính là thanh đao tốt nhất kia.

Bởi vì Giang Khả Tâm yêu anh.

Cuối cùng cũng như bọn họ mong muốn, Giang Khả Tâm tự sát dưới sự tra tấn của anh.

Mà Giang Hữu Vi lại ở ngoài cuộc, trở thành một người cha vô tội, yên tâm thoải mái kế thừa tài sản của Giang Khả Tâm.

Hoắc Cảnh Thâm cuối cùng cũng hiểu, những lời Giang Khả Tâm nói trước khi c.h.ế.t tuyệt vọng cỡ nào.

Thật ra thì tôi nên hận cha, nên hận chị gái, nhưng người tôi nên hận nhất chính là anh.

Cô thật sự nên hận anh.

Hoắc Cảnh Thâm đốt một điếu lại một điếu thuốc nữa, từ hoàng hôn ngồi đến đêm khuya, lại từ đêm khuya ngồi đến bình minh.

Nhưng anh vẫn không thể nghĩ thông suốt, Giang Khả Tâm từ mười tám tuổi đến mười chín tuổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Người bảo vệ cô ấy là ai? Sau đó lại đi nơi nào?

Là Kiều Giai Húc sao?

Không đúng, Kiều Giai Húc nếu mười tám tuổi đã che chở cô, không có khả năng sẽ bỗng nhiên rời đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN