Anh Hùng - Chương 25: Chiến Võ Đế
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
187


Anh Hùng


Chương 25: Chiến Võ Đế


Hơn vạn Km trên hư không.

Ba người lơ lửng trên trời cao như có một cổ uy thế lớn lao trấn áp thiên địa, phảng phất chính là Chân Thần trong thiên địa, mỗi người đều muốn quỳ bái, không thể có một tia bất kính!

Mạc Đế mở ra Hoả vực xung quanh lão ngàn mét toàn bộ biến thành biển lửa. Nguyên Đế cũng không kém khai mở Băng vực. Hai vực hoản hảo dung hợp lại với nhau, hoả pháp tắc cùng băng pháp tắc điên cùng dồn về phía hai lão. Hai đại pháp tắc chi lực khủng bố hội tụ trên hư không, hóa thành băng hoả cự long, khủng bố đến cực điểm.

Nguyên Đế: “Anh Hùng tiếp một chưởng của lão phu!”

-Đi.

Hai lão song song hét lớn, băng hoả cự long lao thẳng tới Hùng.

-Tới hay lắm! Xem ca đập bẹp con rắn chết của lão.

Mặc dù nói như vậy nhưng sắc mặt Hùng cũng rất ngưng trọng, Hùng hít sâu một hơi vận chuyển Hỗn Nguyên quyết tầng thứ nhất:

-Đấu Phá Thiên Hạ.

Theo tiếng quát của Hùng, không gian xung quanh hắn cư nhiên bắt đầu phân hóa, dưới sự phân hóa như vậy, từng đạo lực lượng hội tụ vào nắm tay hắn, trong nháy mắt quyền đầu được hình thành bộc phát hào quang ngàn mét, quyền khí mang theo lực lượng khiến trái tim đập nhanh, mau chóng phóng về phía băng hoả cự long.

Quyền đầu với cự long giao phong cùng một chỗ, thanh âm va chạm khủng bố vang lên, một đạo kình khí khủng bố đánh xuống mặt đất phía xa. Dưới cái đập này, mặt đất vùng Đông Bắc Việt Nam đại lục nứt ra một khe vực cực lớn, khe vực kia sâu không dưới nghìn km, từ trên cao nhìn xuống sau là vực sâu hun hút, nước biển bắt đầu tràn vào. Sau này, đất đá bị nén bên dưới nổi lên thành từng hòn đảo, có người nói từng thấy một con rồng to lớn trên bầu trời tại đây nên nhiều năm về sau nơi này được gọi là Vịnh Hạ long.

Hùng bị cổ lực lượng này chấn bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra một tia máu, mặt tái nhợt đi rất nhiều. Mạc Đế, Nguyên Đế cũng khôg khá hơn, mặt tái nhợt, mắt tràn đầy vẻ kinh hãi. Tiểu tử này chưa hình thành vực mà mạnh như vậy hơn nữa còn bị trọng thương.

Hùng lau vết máu khoé miệng cười haha:

-Thống khoái! Này hai lão già, chúng ta tiếp tục!

Hai lão nhìn nhau: “ Kết trận”.

-Hoả lực ngưng….

-Băng lực ngưng…

Mạc Đế mở miệng: “ Anh Hùng chỉ cần ngươi chống đỡ được chiêu này, việc này chúng ta không can thiệp.”

-Băng Hoả lưỡng trọng thiên.

Hai lão hét lớn một tiếng, thân hình hướng về Hùng đánh tới, kéo theo băng hoả vực.

Nhìn Băng Hoả vực như cả một vùng trời lớn tới bên này, Hùng hít sâu một hơi, Hỗn Nguyên Quyết điên cuồng xoay tròn:

-Hỗn Nguyên Quyết tầng thứ 3, Đấu Phá Tinh Không.

Xung quanh Hùng bộc phát hào quang bao phủ ngàn mét lao tới Băng Hoả vực vài ngàn mét của hai lão.

Oanh…

Công kích mang theo lực lượng khủng bố, mạnh mẽ giao phong cùng một chỗ, toàn bộ hư không run rẩy, phát ra tiếng nổ ầm, ầm như tận thế.

Mọi người đưa mắt nhìn lên trời chỉ thấy mảnh trời trắng va chạm với mảnh trời màu đỏ lam, năng lượng phóng thẳng lên hư không.

Hùng và hai lão bị lực lượng oanh kích vào thân thể, bị chấn phun máu văng ngược lại như trước rơi xuống bên dưới học viện.

————-

Mỹ nhân yêu anh hùng, nữ nhân nào chả muốn tìm được nam nhân đẹp trai, mạnh mẽ, bất chấp tất cả vì nữ nhân của mình. Nhìn lên trời, Băng Tuyết cảm thấy rất hối hận. Người thanh niên kia vì người mình yêu mà gánh vác cả bầu trời. Nàng cảm thấy ghen tị với Ý. Trái tim nàng hơi nhói đau, cảm giác hụt hẫng tràn ngập trong lòng. Nàng đặt tay lên trái tim tự hỏi mình có yêu Hùng không. Không, khôg nàng hối hận chỉ vì Hùng quá mạnh mẽ thôi, nhưng sao mỗi khi nhớ lại lúc Hùng bá đạo muốn nàng, tim nàng lại loạn nhịp, có đêm còn nằm mơ thấy hắn. Bỗng dưng nhìn thấy Hùng từ trên trời rơi xuống nàng cảm giác không thở nổi, nàng nhận ra mình đã yêu Hùng thật rồi. Quay sang thấy Ý với Dương đang bị Võ Thánh học viện chặn lại. Bất chấp tất cả Tuyết lao nhanh lên ôm lấy Hùng oà khóc, đưa đôi tay run rẩy lau vết máu trên mặt Hùng:

-Ngươi chết chưa?

Đám đông trố mắt, tình huống gì đây.

Con mèo lo lắng gào lên:“người quái dị, ngươi trù ai chết vậy”.

Liếc qua đám người Ý, Tuyết lạnh nhạt nói:

-Hắn không sống nổi đâu! còn thoi thóp thôi.

Ý ngất xỉu con mèo lao tới muốn đỡ nàng nhưng nó quá nhỏ bị đè bẹp dí.

-Ah! Khuôn mặt đẹp trai của bổn đế.

Con mèo rú lên. Dương đang muốn xông qua chỗ Hùng nhưng không làm gì được bèn quay qua đỡ Ý tựa vào bệ đá.

Hai lão già rơi xuống được người học viện đỡ lại, dùng đan dược, sắc mặt dần hồng lên.

Chưa rõ tình huống của Hùng mấy lão Võ Thánh chỉ bao vây chứ không dám động thủ, ai biết tiểu tử giả chết nằm đó, nổi điên lên đồ sát hay không.

-Hùng tử? Hùng tử? mau dậy, bổn đế dẫn ngươi đi chơi gái.

-Hừ! Mấy cái lão bất tử này, tránh ra cho bốn đế.

-Súc sinh, im miệng còn nói nữa Bổn Thánh làm thịt ngươi.

Võ Thánh học viện điên lên sát khí lưu chuyển, không phải sợ Hùng lão đã tháo con mèo ra thành 18 khúc rồi.

Con mèo ủy khuất im bặt cào cào chân dưới đất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN