Anh là ma cà rồng đấy!!! - chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Anh là ma cà rồng đấy!!!


chương 4


Sáng hôm sau
anh đang đi đến trường cùng với balo và một cái vali kéo ,đồ không nhiều mà hầu như toàn sách và túi đỏ(chắc mọi người cũng biét là gì rồi) ,hôm nay có lẽ họ sẽ tha cho anh vì hôm qua đánh chắc đủ rồi trường của anh không phải học viện danh giá gì chỉ là một trường cấp ba tư nhưng trang bị cũng rất tốt .Hôn qua chỉ là ngày nhận lớp với phòng nên không sao nhưng mà đều quan trọng là không biết anh học lớp nào và phòng số mấy haiz đành phải lên giám thị thôi,nghĩ thế anh liền quay đi tìm phòng giám thị .sau một hồi anh vẫn chưa tìm được nhìn cái trường nhỏ thế này thôi chứ không phải dễ tìm \”mẹ kiếp\” anh chửi thầm ,anh không quen với việc nhờ người khác giúp mà anh cũng chẳng có người bạn nào ở đây hết. Đang nghĩ thì có một cậu con trai bước đến cậu có một khuôn mặt đẹp cao băng anh làn da hơi ngăm có lẽ hay chơi thể thao hỏi:
-cậu đang tìm gì vậy cần mình giúp không?
cậu hỏi và thêm một nụ cười mỉm .anh đang cần sự trợ giúp như vậy không phải tốt quá à nên anh trả lời:
-à mình đang tìm phòng giám thị bạn có thể giúp mình không?
-à được bạn đi thẳng rẽ trái hai lần rồi đi thẳng là tới.
-cảm ơn bạn nha ,mà bạn tên gì, học lớp mấy vậy để khi nào mình trả ơn .anh không muốn mắc nợ ai
-à mình tên Kha lớp 10c ,còn bạn?
-mình tên Phong cũng lớp 10 nhưng không biết mười mấy vì hôm qua mình có việc bân không tới nhận lớp được . thôi mình đi trước nha
-ừ .nói xong anh quay đi và cậu cũng thế
anh đi theo hướng cậu chỉ rồi thấy đúng là có phòng giám thị ở đó thật .đứng trước cửa phòng anh đưa tay ra gõ ,vừa gõ xong thì anh nghe thấy một giọng nói của người phụ nữ phát ra rất nhẹ nhàng:
-mời vào
Nghe vậy thì anh mở cửa bước vào .một căn phòng toàn sách đó là điều đầu tiên anh muốn nói về căn phòng này xung quay phòng được trang trí hầu như toàn là sách có một vài bức tranh vẽ về các loài hoa cho thấy chủ nhân căn phòng này là một người thích đọc sách và hoa đang đánh giá thì có một giọng nói vang lên :
-chào bạn
-dạ chào cô anh nói và đanh giá người phụ nữ này cô có gương mặt trái xoan làn da hồng hào mái tóc uốn lọn cột thấp và bộ áo dài màu xanh nước biển nhạt ở cô vừa toát lên vẻ đẹp dịu dàng của phụ nữ mà còn toát lên chút gì đó của phụ nữ tuổi trung niên
-em đến đây có gì không? cô hỏi và cũng đang đánh giá về cậu, cậu tuy hơi xấu nhưng vừa bước vào đã biết cách quan sát ,không tệ đó là đánh giá của cô về anh.anh cũng dừng việc quan sát của mình và trả lời cô :
-dạ hôm qua em có việc bận nên không đến nhận lớp và phòng nên em muốn đến hỏi cô ạ cô có thể giúp em tra danh sách được không ạ!
cô cũng không phải người khắt khe mà anh còn có lí do nên cô cho qua
-được em tên gì?
-dạ Lâm Hạo Phong ạ ,dạ làm phiền cô
-không có gì đợi cô chút ,đây em học lớp 10c phòng 29 ,chìa khóa đây .anh nhận chìa khóa rồi nói:
-dạ cô có thể cho em phòng riêng được không ạ!
-sao vậy?
-tại vì em không thích ở chung với người khác.
\”còn là vì anh sợ lộ thân phận \”
-nếu nói như em thì ai cũng muốn ở riêng thì làm sao!
-nhưng em muốn ở riêng ,em sẽ làm một việc cô yêu cầu
-được cô sẽ cho em một ngoại lệ còn chuyện em yêu cầu thì để cô suy nghĩ sau
-vâng em cảm ơn cô
– không phải cho không ,đây là chìa khóa phòng 23
Chỉ có mỗi phòng giám thị là khó tìm thôi còn mấy phòng khác nên không làm khó anh
Phòng nằm ở tầng trệt nhưng lại ở góc cuối và cách một bức tường và những phòng khác \”như vậy càng tốt \” anh nghĩ
bước vào phòng với tay vào công tắc đèn liền sáng căn phòng có vẻ hơi bừa bộn chắc là không ai ở liền bắt tay vào dọn dẹp ít đồ nên dọn rất nhanh phòng có một giường tầng một bộ bàn ghế học và các phòng tất yếu khác anh nhanh chóng thay đồng phục đã mua sẵn gồn một áo sơ mi và quần tây dài có cà vạt và áo khoác đồng phục anh gỡ mặt nạ da ra một khuôn mặt tuấn mĩ xuất hiện nhưng khuôn mặt này làm anh chán ghét vô cùng ,chưa kịp dán lại mặt nạ thì cơ thể anh đột nhiên biến đổi răng nanh và móng tay mọc dài ra .anh nhanh chóng lấy một túi trong vali và uống ,hết túi đó thì anh cũng trở lại bình thường mấy ngày nay nhiều chuyện xảy ra quá nên anh quên cung cấp máu
Đứng dậy chỉnh trang lại mọi thứ đeo mặt nạ rồi bỏ vài cuốn vở vào balô thêm một bịch dự phòng
Đường từ kí túc xá đến lớp không xa nên anh bình tĩnh đi để ngắm cảnh lúc nãy vội quá nên không để ý trường cũng đẹp đấy chứ xung quanh chồng các loại cây cổ thụ và hoa có sân bóng chuyền ,bóng đá, cầu lông ,bóng rổ…. nhưng không to lắm chắc mỗi lớp học một môn
Đi vào lớp anh tìm luôn chỗ ngồi là cuối lớp gần cửa sổ vừa ngồi thì vai có người vỗ quay lại thì thấy cậu bạn hồi sáng ,
nói:
-chúng ta có duyên nhỉ?
-ừ.cậu muốn tôi trả ơn thế nào
anh không muốn vòng vo
-ơn gì,à chỉ đường kía á ,không cần
-tôi không muốn nợ người khác!
-vậy trưa trả tiền ăn trưa,ok chứ!
cậu cũng không phải người tốt người ta đã muốn trả ơn thì ngại gì
-được
dù gì cũng phải trả ,như thế nào cũng được
cậu về chỗ cũng là lúc chuông reo giáo viên vào ,giờ học bắt đầu
rengggggggg
ra chơi
-học sinh nghiêm ,chào
giọng bạn lớp trưởng vang lên
-đi ăn thôi
cậu nói rồi đi ra khỏi lớp vào cănteen,anh cũng đi theo đến sếp hàng ,đến lượt cậu nói :
-một xuất cơm nhiều sườn và một lon coca, cảm ơn
-chờ chút,đây
-130 ngàn,cảm ơn
-người sau trả
cậu nói xong rồi tìm chỗ ngồi ăn anh gọi một xuất cơm trứng và một ly cà phê rồi ngồi vào bàn cậu ngồi cả hai ăn trong im lặng
rengggggg hết giờ dọn đĩa và vào lớp tiết học trôi nhanh chóng rồi ra về ai về phòng nấy
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN