Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới - Chương 49: Chương 49
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
105


Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới


Chương 49: Chương 49


Thẩm Liêm ảo não không thôi, quả thực muốn đấm ngực dậm chân.

Bỏ quân cờ sang một bên, ông ấy bảo những người khác dừng một chút, thở dài chạy ra ngoài nhận điện thoại của con trai.“Chuyện gì đây Thẩm công tử, sao bây giờ lại gọi điện thoại cho tôi?” Không phải tự nhiên mà ông ấy cảm thấy ngạc nhiên.Trước đây khi ông ấy bận rộn chuyện công việc, mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều là Tưởng Uyển lo liệu, Thẩm Quyết Tinh có việc gì đều tìm đến Tưởng Uyển, chỉ khi nào không tìm thấy Tưởng Uyển mới có thể gọi điện thoại cho ông ấy.

Ông ấy còn không nhớ rõ lần cuối cùng mình nói chuyện điện thoại với con trai là khi nào.“Ba xem tin nhắn WeChat của con một chút đi.” Thẩm Quyết Tinh nói.“Anh gửi WeChat cho ba anh? Để tôi nhìn xem, mới vừa chơi cờ nên không chú ý…” Trước khi Thẩm Liêm về hưu, ông ấy là bác sĩ khoa phục hồi chức năng ở bệnh viện trực thuộc trường đại học thể dục ở thành phố S, sở trường chính là những loại thương tích bầm tím như thế này, “Yo, ai mà ngã mạnh như vậy?”“Một người bạn của con.”“Đã ngã được một thời gian rồi đúng không?”“Té ngã ngày hôm qua.”“Có chụp phim chưa? Chụp rồi thì đưa ba nhìn xem.”“Không có chụp.

Cảm giác không giống gãy xương, hôm qua vẫn còn tự đi được, nhìn bên ngoài cũng không có gì quá bất thường.”Thẩm đại phu “hừ” một tiếng, có chút không hiểu được: “Không phải muốn tôi chẩn bệnh thì anh gọi điện thoại đến là có ý đồ gì đây?”“Có cách nào để nhanh chóng tiêu sưng giảm đau không?” Thẩm Quyết Tinh liếc mắt nhìn cửa phòng đang khép hờ, đi ra xa một chút mới tiếp tục nói, “Cô ấy đau đến khóc rồi.”Thẩm đại phu trầm mặc trong chốc lát: “Nếu đã xác định xương cốt không bị sao thì chính là tổn thương mô mềm dưới da.

Như vầy đi, trong vòng 24 tiếng anh hãy chườm đá lên vết thương, qua 24 giờ lại chuyển sang chườm nóng.

Thật sự đau đến không chịu được nữa thì cho người ta uống một viên ibuprofen……” Một bên nói chuyện với con trai, một bên chào hỏi với nhóm bạn chơi cờ, ông ấy bước nhanh vào trong nhà.“Ibuprofen?”“Giảm đau.”“Thuốc này một tháng có thể uống bao nhiêu lần?”“Cái này không có tính gây nghiện, rất an toàn nhưng gây kích thích dạ dày và đường ruột, nếu dạ dày không tốt phải chú ý một chút.”“Được.” Thẩm Quyết Tinh nhất nhất nhớ kỹ, dự định cúp điện thoại, “Có gì con sẽ gọi lại cho ba.”“Ai đợi đã đợi đã!” Thẩm đại phu vội vàng ngăn lại, “Mẹ anh nói anh đi công tác, không phải anh đi một mình à? Tại sao còn có thêm một cô gái nữa?”Mặc dù chỉ có một phần nhỏ nhưng hành nghề y đã mấy chục năm, nếu không phân biệt được chân của đàn ông và phụ nữ thì ông ấy đã không lăn lộn trong nghề này được.Thẩm Quyết Tinh nhất thời không biết nên giải thích như thế nào, nhưng nghĩ lại dù sao cũng sẽ ăn cơm với ông ấy, liền nói: “Gặp mặt rồi con sẽ giải thích cho ba.” Dứt lời không đợi Thẩm đại phu nói gì đã ngắt điện thoại.Thẩm đại phu trừng mắt nhìn di động bị cúp ngang, nửa ngày mới mắng một câu: “Tiểu tử thúi!”Tưởng Uyển đang định làm cơm trưa, nghe thấy ngoài cửa có tiếng động, nghi hoặc mà thò người ra ngoài xem xét, phát hiện ông chồng nhà mình đã trở lại.“Sao hôm nay về sớm vậy?” Ngày thường ông ấy đi chơi cờ với bạn cũng phải đến đến giữa trưa mới về nhà.Thẩm Liêm vẻ mặt thần bí cười hề hề, chắp tay sau lưng đi đến trước mặt Tưởng Uyển, nói: “Con trai bà có việc gạt hai chúng ta.”“Quyết Tinh? Chuyện gì chứ?”“Lần này phỏng chừng không phải nó đi công tác.” Thẩm Liêm thuật lại chuyện mới vừa nãy Thẩm Quyết Tinh gọi điện thoại cho ông ấy, sau đó giọng điệu chắc nịch, “Nhất định là đi du lịch với cô gái nhỏ nào đó! Bà xem ảnh chụp này đi, con bé này đang mặc áo ngủ, dáng vẻ tư mật như vậy sao có thể là bạn bè bình thường được?”Tưởng Uyển lấy di động qua, vội tìm kính viễn thị của mình, tỉ mỉ mà nhìn hai bức ảnh kia.Xác thật là váy ngủ… Hơn nữa nghe ý tứ của lão Thẩm, con trai còn rất xót đối phương.

Bà ấy nhớ lại sự cổ quái khi gọi điện thoại lần trước, bèn nghĩ thầm thì ra là thế, ra là đang kim ốc tàng kiều.“Chuyện lạ nha, đây là lần đầu tiên.” Tưởng Uyển tháo mắt kính xuống, nói, “Tôi còn tưởng nó cũng giống như Toàn Chương, trước 40 tuổi không nghĩ đến chuyện kết hôn, lấy sự nghiệp làm trọng.”Thẩm đại phu cười đến híp cả mắt, chỉ vào tên Thẩm Quyết Tinh trên màn hình mà nói: “Vốn dĩ nó nói không về kịp, trong lòng tôi còn thấy hơi không thoải mái.

Nhưng nếu có thể mang con dâu về… hàng năm không cho tôi ăn sinh nhật cũng chẳng sao cả!”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN