Anh quen tôi sao? - Hè buồn! - 5 - Mướn nhà!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
70


Anh quen tôi sao? - Hè buồn!


5 - Mướn nhà!


* Nhà của Dương *
Khanh bước vào nhà Dương. Ngôi nhà mang chủ đạo màu xanh biển nhạt pha chút xanh lá – đây cũng là màu yêu thích của tiểu thư nhà này. Bước vào đây khiến Khanh nhớ lại cô, nhớ hình dáng của cô, nhớ đôi dép bông cô hay mang, nhớ mái tóc dài mượt nâu nâu hay bay của cô,…. anh nhớ cô.
– \” À Khanh, cháu mới đến à? \” – bác Dũng ( ba của Dương)
– \” Vâng thưa bác! Dạo này bác khỏe không ạ?\” – Khanh
– \” Vẫn khỏe cháu nhé! Cháu có gặp bé Dương chưa?\” – bác Dũng nhìn Khanh với đôi mắt trầm lặng nhưng có chút hi vọng hồi hộp.
– \” Chưa thưa bác! \”

Bà Kim ( mẹ Dương) mang dĩa dưa hấu đặt lên bàn rồi nhìn Khanh.
– \” Haizz, nếu như hôm bữa không có việc nhờ con bé lên thành phố thì giờ..\”
– \” Mẹ, mẹ đừng buồn nữa mà. Chẳng phải còn có con sao!\” – Duyên ( em họ của Dương – cùng tuổi với cô) chạy vào nhà ôm chầm lấy bà Kim.
– \” Cũng may còn có con Duyên ở nhà làm vơi đi nỗi nhớ của bác gái về bé Dương!\” – bác Dũng

Sau khi lên phòng soạn vali. Duyên nhờ Khanh xách giùm xuống lầu.
– \” À Khanh \” – Duyên kéo tay Khanh lại – \” anh Khương học lớp nào vậy? \”
– \” Lớp 12A \”

* dưới lầu *
– \” Mẹ, cha. Con đậu trường Tây Úc rồi! Lên đó con sẽ cố gắng học và nhân cơ hội tìm kiếm chị. Cha mẹ hãy yên tâm!\” – Duyên
– \” Con cầm tiền này mà sinh hoạt! \” – bác Dũng dúi vào tay cô một bao thư
– \” Sau này mỗi tháng cha mẹ sẽ gửi cho con 3 triệu để sinh hoạt!\” – bà Kim
– \” Không cần đâu mẹ, con có thể đi làm mà.\” – Duyên
– \” Con còn phải đi học mà!\” – bà Kim
– \” Bà hãy để con bé tự lập đi, gặp khó khăn gì thì hãy nói với cha mẹ!\” – bác Dũng
– \” Vâng! Thưa cha mẹ con đi.\”
Duyên xách vali ra khỏi nhà. Khanh đi đằng sau chào cha mẹ Dương rồi đi ra theo.
Hai người lên xe rồi chạy lên thành phố, đến chỗ hẹn với đám Bình – Vy – Quyên.

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
– \” Em hãy cầm lấy 10 triệu rồi đi mướn nhà ở đây mà ở để tiện cho việc đi học. Mỗi tháng chị sẽ cung cấp cho em 2 triệu để sinh hoạt và em cũng phải kiếm việc tự lập hiểu chứ!?!\” – Linh
– \” Vâng thưa chị. Em cũng không muốn dựa vào hai chị nữa! Hai chị đã giúp đỡ em quá nhiều rồi!\” – Nhã Thy
– \” Bây giờ bọn chị sẽ đưa em đến trung tâm thương mại Masaki. Nếu có thiếu gì thì hãy nói, nếu được tụi chị sẽ cung cấp.\” – Tuyết
– \” Nhưng đừng dựa dẫm!\” – Linh
– \” Vâng thưa chị, em biết rồi \” – Nhã Thy mỉm cười ngọt ngào nhìn hai người đôi mắt sâu thẳm tỏ vẻ biết ơn.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
– \” Lâu quá!\” – Vy đang tức tối nhìn đồng hồ. Cô dậm chân tạo âm thanh miêu tả cảm xúc
– \” Đợi chút đi Vy. Cả Quyên cũng đi đâu mất rồi\” – Bình
– \” Tụi nó mà lại đây, tao đập mỗi đứa vài cái cho biết thân. Hừ!\” – Vy

Vy và Bình ngồi trong quán cà phê trước cổng trung tâm thương mại Masaki. Hai cô mặc đồ cặp nhưng vẫn toát lên mỗi người một vẻ khác biệt.
Cùng là áo phong trắng có chữ DVQB, kèm với chiếc váy dài qua đầu gối màu đen trong suốt ba lớp.
Vy thì mang giày pata trắng kèm với chiếc mắt kính râm dắt trên tóc.
Còn Bình thì nhã nhặn với đôi giày cao gót màu da với chiếc túi chéo màu hồng phấn.

Hai cô sở hữu nhan sắc ngọt ngào, xinh xinh ưa nhìn. Lại thêm hai chiếc vali to đùng đặt dưới chân khiến mọi người vẫn hay tò mò ngoái nhìn.

– \” Wê!\” – Quyên chạy vô vẫy tay chào hai cô bạn của mình.

Cô cũng mặc đồ cặp với họ nhưng cô ngoài mang giày pata cùng màu với Vy thì còn tinh nghịch đeo cho mình một cặp kính màu hồng có tròng ( cô cận 0.5 độ)

– \” Mày đi tè à! Biết đợi lâu lắm không?\” – Vy
– \” Tao đi kiếm mấy cuốn báo về nhà đất để kiếm nhà cho tụi mình chớ bộ\” – Quyên
– \” Rồi kiếm ra không?\” – Vy
– \” Hì…. không, rẻ nhất cũng hơn 10 triệu một tháng. Với lại cần trên 18 tuổi mà bọn mình mới 15\” – Quyên
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Khương được Khanh và Duyên đón ở trường Tây Úc. Cả ba người cùng xuống xe trước trung tâm thương mại Masaki thì gặp Nhã Thy đang với tay lấy chiếc mắt kính vướng trên cây.
– \” Của cô đây!\” – Khanh cầm chiếc mắt kính một cách nhẹ nhàng xuống đưa cho Nhã Thy.
_____________________________________
Giải thích một chút nha:
– Trường Tây Úc là ngôi trường nổi tiếng nằm trên thành phố. Còn các nhân vật này thì nhà ở dưới quê nên khi lên đây học thì phải mướn nhà.
– Biệt thự Rainbow tuy cách trường Tây Úc không xa nhưng Linh và Tuyết muốn tập cho Nhã Thy tự lập nên cho cô mướn nhà ra ngoài ở.
– Khương là anh của Khanh. Vì 2 năm trước anh bị bệnh phải chữa trị nên năm nay mới cùng Khanh đăng ký thi vô 12 trường Tây Úc.
– Duyên là em họ của Dương nhưng vì cha mẹ Duyên bị tai nạn chết nên ba mẹ Dương nuôi dưỡng và Duyên cũng gọi họ là cha mẹ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN