Anh Rể, Em Có Rồi (Anh Rể, Tôi Có Rồi!) - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
822


Anh Rể, Em Có Rồi (Anh Rể, Tôi Có Rồi!)


Chương 1


Trong căn phòng mịt mờ âm u chỉ duy nhất ánh sáng từ chiếc máy tính phát ra, trên màng hình là một tấm ảnh phóng đại.

Trong tấm ảnh đó là một thiếu niên vừa nhìn liền biết hắn là dạng người không mấy lương thiện gì. Hắn có một mái tóc vàng, bên tai trái của hắn còn đeo những chiếc khuyên tai bằng bạch thạch quái dị dọa người, giống như Lam Cầu vận động viên hắn cũng có thân hình cường tráng, dáng người hay khí chất đều rất sáng giá. Cùng với thân hình cường tráng của hắn là gương mặt thập phần tuấn mĩ, khoé môi của hắn khẻ nhết lên một nụ cười tà quyến rũ lạ thường, vẽ đẹp của hắn thật rất hoàn mĩ không lời có thể nói hết hắn giống như Tranh Dương bạt hổ vậy.

Trước máy tính là một bóng dáng gầy yếu, hai tay nắm chặt run run biểu thị sự tức giận, đôi con ngươi tràn ngập oán hận trừng mắt nhìn tấm ảnh tựa hồ như muốn đem thiếu niên trong bức ảnh này ra đánh một trận nhừ tử.

Kỳ thật cậu không những muốn đánh tên ác ma này một trận nhừ tử mà còn muốn phá nát gương mặt yêu nghiệt ấy, bởi vì cậu hận người thiếu niên trước mặt. Đó chỉ là tấm ảnh cậu không thể làm gì được bất quá cậu có cách khác để phát tiết sự thù hận của cậu.

Môi cậu nhếch lên một nụ cười ác độc vô cùng. Rất nhanh thôi chỉ cần có tấm ảnh này thì ác ma kia sẽ trở lại nơi của hắn nên ở và nơi đó mang tên “Địa ngục “.

Cậu tin tưởng chỉ cần đem tấm ảnh này photo rồi dán ra thì ác ma kia nhất định sẽ phải xuống mười tám tần địa ngục, đến lúc đó không chỉ có cậu mà những người từng bị ác ma kia khi dễ và tra tấn đều sẽ báo được thù. Điều quan trọng là chị gái của cậu không thể cứ tiếp tục si mê cái tên ác ma đó, nhất định hai người đó phải chia tay để cậu không cần tiếp tục lo lắng nữa.

Lần này cậu mạo hiểm làm trò phạm pháp, mặc dù biết nếu bị phát hiện sẽ bị tên ác ma kia rút gân lột da, nghiền xương thành những mảnh vụn nhưng cậu vẫn quyết chỉnh bằng được ác ma kia sau đó cứu chị gái của cậu thoát khỏi tay ác ma kia. Cậu nhất quyết không để chị gái của mình cùng ác ma kia lui tới, càng không thể để sau khi chị gái mình cùng ác ma kết hôn, cuộc sống của chị gái sẽ bị đôi bàn tay của ác ma hủy hoại, lúc đó chị gái sẽ trải qua cuộc sống không bằng chết.

” A ….” Cậu đột nhiên rên lên một tiếng nhẹ nhàng, mi mắt hơi giật giật đồng thời tay trái cũng đưa ra phía sau lưng, không nghỉ tới đã một tháng rồi mà những vết thương này còn đau như vậy, tất cả đều do ác ma kia ra tay quá độc ác.

” Hừm ….” rất nhanh cậu liền đau phì ra tiếng, mi mắt nâng lên cao khó chịu. Phía sau lưng truyền đến từng trận đau nhức, các chỗ khác cũng đau bất quá không còn đau như lúc cái tên ác ma cho người đánh cậu. Nghĩ tới lúc trước, ác ma đó ngày ngày cho người mang cậu ra nơi vắng người phía sau trường nơi góc tối om, mỗi lần như thế cậu đều bị đánh cho cả người không còn lành lạnh, cứ như thể cậu cho rằng chỉ cần cậu xuất hiện trước mặt hắn thì sớm hay muộn gì cũng sẽ chết.

Ác ma kia bạo lực hung tàn như vậy ngày sau nếu lấy chị gái mình chắc chắn cũng sẽ đối xử với chị ấy như vậy. Vừa nghỉ đến cảnh chị gái mình có thể sẽ giống như cậu hàng ngày bị tên ác ma kia hành hung, cậu liền cảm thấy lòng mình rất sợ hãi, cậu không thể để ác ma kia có thể tổn thương chị gái của mình ngay cả một cộng lông tơ cũng không được, cậu nhất định phải bảo vệ chị gái mình cho bằng được, vì thế cậu tình nguyện trả cả đại giới.

Bởi vì trên đời này chị gái cậu là người quan tâm cậu nhất, thích con người của cậu và chị ấy cũng là người cậu quan tâm và yêu thích nhất.

Căn răng nhịn xuống cơn đau đớn, cậu di chuyển con chuột mở PS ( photoshop )….

— —— —

Cậu không thích trường học, cực kì có ác cảm với trường học bởi vì mỗi lần rời khỏi nhà đến trường là tâm tình cậu liền sa sút trầm trọng, cảm thấy bước chân nặng đi ngàn cân vậy. Nhưng sáng nay lại khác, cậu lại muốn chạy thật nhanh đến trường để có thể nhìn thấy ác ma kia bị đày xuống mười tám tầng địa ngục.

Tối hôm qua cậu đã đem những tấm ảnh kia photo thành nhiều bảng, lặng lẽ rời nhà rồi lại lặng lẽ trèo vào trường học, đem những tấm ảnh đó dán khắp nơi trong trường học, chỉ cần sáng này mọi người tiến vào trường học thì đều có thể nhìn thấy. Cậu không cần biết mọi người sẽ nói gì về ác ma kia nhưng cậu biết dù ác ma kia có quyền thế nhưng sẽ bị mọi người xem như biến thái, khinh bỉ, cười nhạo, nếu không phải vì gia thế của ác ma kia thì chắc chắn hắn sẽ bị trường học khai trừ. Song ác ma kia là người coi trọng mặt mũi, chắc chắn hắn sẽ không đến trường một thời gian chờ mọi chuyện lắng xuống rồi sẽ thôi học, đến lúc đó mọi hoạt động của ác ma kia dưới sự bài xích của giáo viên và học sinh, có thể giải thoát rồi, nhưng quan trọng nhất là chị gái của cậu thoát khỏi ma chưởng của ác ma.

Nghĩ đến tính mạng của người quan trọng nhất sắp thoát khỏi ma trảo của ác ma, trong lòng cậu cao hứng muốn chết….

” Tiểu Dạ, em cười gì thế? Có việc gì khiến em vui như vậy? Đã lâu rồi chị không thấy em cười đó nhé.”

Giọng nói dịu dàng của Hàn Tử Thần vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Hàn Tử Dạ, cậu hơi nghiêng đầu nhìn nhìn cô gái bên cạnh mình, một cô gái có mái tóc đen tuyền, dung mạo vô cùng thanh tú, khí chất cao quý thoát tục cứ như một nàng tiên từ trong tranh bước ra, khóe môi của cậu lặng lẽ thu lại nụ cười kèm theo động tác lắc lắc cái đầu.

“Em thì làm gì có việc vui được chứ, chỉ thấy khí trời hôm nay thật tốt, từ lúc bắt đầu mùa đông không thấy mặt trời hôm nay nhìn thấy mặt trời nên cao hứng nở nụ cười thôi.” Hàn Tử Dạ rất áy náy khi nói dối chị gái mình, nhưng cậu tuyệt đối không thể nói cho chị ấy biết được nguyên nhân thật sự. Nếu chị ấy biết cậu làm như vậy chính là để chị ấy cùng ác ma kia chia tay, còn chỉnh ác ma kia nữa thì chắc chắn sẽ không tha cho cậu, thậm chí sẽ hận cậu nữa vì tình yêu của chị ấy dành cho ác ma kia nào đơn giản như vậy.

Hàn Tử Thần đối với câu trả lời của em trai mình thì cho chút không tin tưởng, cô và em trai cùng nhau lớn lên, em trai cô là một người tính cách cực kì âm u, em ấy chắc chắn sẽ không vì tiết trời thay đổi mà nở nụ cười, cô có thể kết luận em trai là không nói thật với cô.

Hàn Tử Thần đang tính hỏi lý do thật sự tại sao em trai mình lại cười, thì phía sau lưng phát ra tiếng còi xe thể thao quen thuộc, gương mặt tuyệt mĩ của cô xuất hiện một nụ cười. Cô lập tức dừng bước, quay đầu nhìn về phía xa xa, chỉ thấy một chiếc xe , phong cách đến cực điểm nhưng không kém phần cao sang.

“Hâm Lỗi ” Hàn Tử Thần nâng tay bàn tay với những ngón tay thon đẹp, lớn tiếng kêu về phía chiếc xe thể thao đang chạy lại gần, trên mặt là một nụ cười ngọt ngào hạnh phúc, trong mắt chỉ là hình ảnh của người con trai đeo kính râm đang chạy chiếc xe thể thao lại gần, cô cũng ném luôn chuyện của người em trai ra sau đầu.

Hàn Tử Dạ cùng dừng chân quay đầu lại nhìn, cậu không cao hứng như chị gái của mình mà trái lại còn lo lắng và sợ hãi.

Như thế nào sáng chưa đến trường liền gặp ác ma kia thật xui xẻo mà.

Đối với thân thể không trọn vẹn của cậu, cậu bị ba mẹ chán ghét thì chị gái cậu chính là ánh sáng tốt đẹp nhất trong cuộc đời cậu và không thể nghi ngờ gì nữa chị gái cậu chính là một phần tính mạng của cậu. Mặc dù chị gái cậu biết được bí mật thân thể của cậu nhưng không cảm thấy nó ghê tởm như bố mẹ, luôn coi trọng sự tồn tại của cậu, luôn bảo hộ cậu và cũng là người yêu thích cậu.

Trong mắt cậu, chị gái anh như một tiên nữ xinh đẹp dịu dàng, là người đáng để cho cậu trả giá hết thảy, so với tính mạng của cậu thì chị gái còn quan trọng hơn. Nếu không phải có chị gái thì với tính cách cực đoan của cậu đã không biết làm ra chuyện gì rồi.

Cho nên khi biết chị gái cùng cái tên ác ma kia kết giao, cậu như muốn nổi điên, không ai có thể rõ ràng con người của tên ác ma này bằng cậu, ác ma này chính là còn đáng sợ hơn tử thần, ác ma này có thể làm những việc mà cậu nghĩ cũng không dám nghĩ…. Ác ma này chắc chắn sẽ hủy hoại chị gái của cậu, cậu chắc chắn sẽ không để việc đó xảy ra.

Nhưng bất kể cậu khuyên chị gái mình thế nào chị ấy cũng không chịu, thật không biết tên ác ma kia đã dùng cách gì mê hoặc chị gái của mình thành như vậy, cứ mãi không muốn cùng ác ma kia chia tay, còn để cho chị gái của cậu thấy cậu và hắn xảy ra một số việc. Vậy mà ác ma kia lại nói với chị gái của cậu rằng cậu cùng với hắn đang đùa giỡn, nhưng không nghĩ cậu lại yếu ớt như vậy, đụng vài cái liền bị thương và hắn thấy rất có lỗi. Cậu không thể tưởng tượng được ác ma kia có thể nói dối trắng trợn như vậy lại càng không thể tưởng tượng rằng chị gái lại tin, chị gái cậu thật sự bị tình yêu làm cho mù quáng rồi.

Cậu thật sự không có cách nào, chỉ đành nói cho ba mẹ rằng chị gái cùng ác ma kia kết giao, hi vọng ba mẹ có thể ngăn cản, nhưng cậu trăm triệu lần không thể tưởng tượng được ba mẹ khi nghe thấy bối cảnh của ác ma kia thì đều vui đến lòng muốn nở hoa. Ba mẹ chẳng những không ngăn cản còn giơ hai tay tán thành, nói cái mà ông trời có mắt, biến con gái của họ thành phượng hoàng trở thành giàu có thì họ cũng trở thành giàu có.

Mặc dù cậu biết ba mẹ là tiểu thương nhân ra sức bợ đỡ người khác, còn hy vọng một ngày trở thành ông này bà nọ, làm một người giàu có được mọi người hâm mộ, tiến vào xã hội thượng lưu, nhưng cậu không thể nghĩ rằng họ lại vô sỉ như vậy, hoàn toàn bỏ mặc hạnh phúc của con gái mình, chỉ muốn lợi dụng con gái mình trở thành công cụ để thực hiện giấc mơ của mình, cậu chắc chắn sẽ không thể để việc đó xảy ra, trăm triệu lần cũng không thể để việc đó xảy ra.

Cậu đã dùng vài ngày vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng nghỉ ra kế hoạch cái ” Ảnh chụp” để cứu chị gái mình, trước mắt mọi việc đều diễn ra hết sức thuận lợi và cậu tin chắc rằng kế hoạch này của mình sẽ tiến hành một cách thuận lợi.

“Hello, bảo bối ” Chiếc xe thể thao rất nhanh dừng ở trước mặt hai chị em Hàn Tử Thần và Hàn Tử Dạ, thiếu niên trong xe cười nói với Hàn Tử Thần, giọng nói đầy từ tính và lực hấp dẫn chết người.

“Hâm Lỗi, chào buổi sáng.”  Gương mặt xinh đẹp của Hàn Tử Thần thoáng hiện hai gò mây hồng, đối với người mới kết giao với mình một tháng đã gọi mình là bảo bối có chút không quen, nhưng tuyệt đối không phải là cảm giác chán ghét mà còn cực kì yêu thích.

“Cũng đã chào buổi sáng, có phải nên hôn một cái hay không?” Tề Hâm Lỗi vừa nói xong không đợi bạn gái mình kịp trả lời, hắn đã nhanh chóng từ kính xe chìa đầu ra hôn lên môi của Hàn Tử Thần, cũng xem nhẹ sự xuất hiện của Hàn Tử Dạ đứng bên cạnh.

Gương mặt tuyết mĩ của Hàn Tử Thần càng đỏ lợi hại, cô xấu hổ bật người nhìn em trai đang đứng bên cạnh, rồi không nhịn được oán trách bạn trai tại sao hôn mình trước mặt em trai của mình khiến cô mắc cỡ muốn chết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN