Anh Rể, Em Có Rồi (Anh Rể, Tôi Có Rồi!) - Chương 46
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Anh Rể, Em Có Rồi (Anh Rể, Tôi Có Rồi!)


Chương 46


Edit: Ngọc Hân – diễn đàn

“…. Anh rể, anh ho đến lợi hại như vậy đừng nói chuyện nữa, đã khuya lắm rồi, mau ngủ đi.” Hàn Tử Dạ rũ mắt xuống, không dám nhìn vào cặp mắt đầy vẻ chân thành cầu xin kia, thấp giọng nói.

Mặc dù biết mình đã thích, yêu ác ma này nhưng mình lại không thể đáp ứng tình cảm của hắn, càng không thể để hắn biết tình cảm của mình, vì chị gái.

Cho dù hắn đã chia tay với chị, cũng không cách nào thay đổi thực tế hắn đã từng là bạn trai của chị. Thích, yêu bạn trai cũ của chị đã là tội ác tày trời rồi, nếu như lại còn thổ lộ với bạn trai cũ của chị, ở chung một chỗ với bạn trai cũ của chị, mình nhất định sẽ bị trời trừng phạt. truyện của diễn đàn lêquydion

Mặc dù Hàn Tử Dạ cố gắng che giấu tâm tình đau đớn của mình nhưng vẫn bị mắt tinh tế của Tề Hâm Lỗi nhìn ra, cộng thêm Hàn Tử Dạ không kiên quyết từ chối hắn như trước kia, khiến hắn biết tâm ý của Hàn Tử Dạ, mắt sáng thoáng hiện vẻ mừng rỡ và ý cười sâu sắc.

Kế hoạch của hắn đã thành công!

Rốt cuộc người yêu đã thích, yêu hắn, cuối cùng hắn cũng chiếm được trái tim của người yêu.

Nhưng chắc chắn người yêu vì quan hệ với Hàn Tử Thần, tạm thời không thể đáp lại tình cảm của hắn, càng không thể nói cho hắn biết tâm ý của mình. Nếu như bây giờ ép người yêu thừa nhận thích, yêu hắn sợ rằng sẽ xảyphản tác dụng, hắn vẫn nên kiên nhẫn từ tốn.

Tin vào thế tấn công điên cuồng của hắn, sớm muộn gì người yêu cũng sẽ bỏ Hàn Tử Thần, tự nguyện nói cho hắn biết cậu thích, yêu hắn.

Mắt sáng thoáng hiện vẻ chói mắt, lòng tin mười phần, Tề Hâm Lỗi gật đầu với Hàn Tử Dạ, rồi lại làm nũng nói: “Được, nhưng tiểu tâm can phải cho anh một nụ hôn ngủ ngon… Khụ khụ khụ khụ….”

Hàn Tử Dạ chuẩn bị từ chối, không nghĩ tới hắn đột nhiên tập kích môi mình, cho mình một nụ hôn nỏng bóng hừng hực, hôn khiến mình nhất thời mềm cả eo, đầu óc choáng váng mơ hồ.

Chờ Tề Hâm Lỗi hôn đủ, Hàn Tử Dạ lập tức thở nhẹ nổi giận mắng: “Anh rể, lạnh chết mất!” 

Rốt cuộc Tề Hâm Lỗi nhớ tới mình sẽ khiến cậu lạnh hỏng mất, vội buông cậu ra vô vùng lo lắng nói: “Khụ khụ… Xin lỗi tiểu tâm can… Khụ khụ… Em nên đi ra ngoài đi, em vẫn còn sốt, nếu như….. Khụ…. Khiến em lạnh cóng, em sẽ bị sốt càng nghiêm trọng hơn…. Khụ khụ… Xin lỗi, lúc nãy anh không nghĩ đến chuyện này…. Khụ khụ… Khụ….”

“Anh rể, thật ra thì em… Lừa gạt anh, em chẳng thấy lạnh chút nào, anh đừng lo sẽ khiến em bị lây lạnh, trên người em đang nóng đến khó chịu, ở cùng một chỗ với thân thể lạnh như băng của anh, rất…. Thoải mái.” Hàn Tử Dạ vội vã lắc đầu, chần chừ một lát mới thẹn thùng thành thật nói, đối với sự quan tâm của hắn, trong lòng cảm thấy ấm áp.

May là mình bị nóng, nhiệt độ cao hơn nhiều so với ngày thường, nếu không bị thân thể lạnh như băng của hắn, cho dù không bị lạnh chết cũng sẽ lạnh run rẩy như hắn. Nhưng dán chặt cơ thể vào cơ thể trần truồng chỉ mặc một chiếc quần lót, khiến cơ thể không khó chịu vì nóng sốt mà lại nổi cảm xúc ham muốn, nhất là sau nụ hôn nóng bỏng vừa được hắn ban tặng.

Tự mình biết nếu như còn chút lí trí thì nên nghe lời hắn đi ra bên ngoài, nhưng cơ thể hắn lạnh lẽo vậy nếu như không có cơ thể ấm áp của mình sưởi ấm, hắn ngủ cả đêm cũng không khá lên, càng không thể khiến bệnh cảm của hắn khỏi được.

Hắn vì mình mới biến thành như vậy, mình không thể để mặc kệ hắn, đối với ham muốn rục rịch ngóc đầu dậy chỉ có thể cố gắng chịu đựng……

“Khụ khụ khụ… Tiểu tâm can, có thật không? Em đừng gạt anh… Khụ khụ… Nếu như vì anh mà khiến em đông cứng, khiến em càng sốt nghiêm trọng hơn, anh sẽ đau lòng chết mất, vĩnh viễn không cách nào tha thứ cho mình… Khụ khụ khụ…. Khụ khụ….” Tề Hâm Lỗi cảm động, nhưng vẫn không yên tâm như cũ, nói.

Mặc dù không nỡ để người yêu rời đi, muốn tiếp tục thân mật dán chặt với người yêu ở cùng một chỗ như vậy, nhưng người yêu khỏe mạnh là chuyện quan trọng nhất.

“Anh rể, thật mà. Mau nhắm mắt lại ngủ đi, đừng nói nữa.” Hàn Tử Dạ lại thẹn thùng trả lời.

“Khụ khụ khụ…. Tiểu tâm can, anh mãi thích em, yêu em, cho đến khi trái đất bị hủy diệt mới thôi… Khụ khụ…. Khụ khụ….” Tề Hâm Lỗi vô cùng chân thành thâm tình nói với Hàn Tử Dạ, sau đó ôm lấy cậu nhắm mắt lại ngủ. lêqiudon

Thân thể người yêu mềm mại nóng bỏng khiến hắn dần trở nên ấm áp, nhưng cảm cúm làm đầu óc hắn trở nên choáng váng, rất buồn ngủ.

Thật đáng tiếc, rõ ràng người yêu nằm ngay trong ngực nhưng vì thân thể lạnh cóng, không thể làm gì với người yêu, chỉ có thể ngoan ngoãn đi ngủ, haizzzz….

Lời của Tề Hâm Lỗi khiến trái tim Hàn Tử Dạ rung động mãnh liệt, nhìn Tề Hâm Lỗi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, phát ra tiếng thở nhẹ nhàng, vẻ mặt ngây thơ khi ngủ, trên khuôn mặt cậu lộ ra đầy đau đớn.

Ác ma có biết, bất kể dù hắn thích, yêu mình cỡ nào mình cũng không thể tiếp nhận tình cảm của hắn, cho dù mình đã thích, yêu hắn, tình cảm của bọn họ đã định trước không thể nào có kết quả.

Trong lòng Hàn Tử Dạ buồn đau thở dài một tiếng, cả đêm không hề chợp mắt….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN