Anh Rể Em Vợ - Chương 6-2: Vì anh rể sinh baby
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1247


Anh Rể Em Vợ


Chương 6-2: Vì anh rể sinh baby


Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Sóng biển mềm nhẹ chụp phất bọn họ, dần dần, hai người hô hấp tăng thêm, tay cũng không an phận vuốt ve đối phương, như sẽ đốt lửa giống nhau, thân thể nóng lên.

“Ưm!”

Triệu Nhạc Duẫn cầm lòng không đậu kêu một chút, Nhậm Quân Hạo mạnh tay trọng vuốt ve ʍôиɠ cậu, chân cậu đá nước, bị đầu gối nam nhân đỉnh ra.

ʍôиɠ bị xoa đến cực kỳ thoải mái, cơ thể cũng động tình, thở hổn hển đẩy hắn ra:

“Chúng ta trở về đi.”

“Chờ không kịp.”

Hạ thể Nhậm Quân Hạo chống cậu, ƈôи ȶɦịt cương cứng dưới nước biển vẫn nóng.

Nước biển rất trong, Triệu Nhạc Duẫn cúi đầu vừa thấy, cây đồ vật kia đã căng quần bơi biến hình. Cậu hưng phấn lại sợ hãi, nơi này là nơi công cộng, tùy thời có người đi qua.

“Không sợ, nơi này bị đá chặn.”

Đây là nơi hắn cố ý tìm, đối việc này chủ mưu đã lâu.

“Nhưng a……”

Giọng Triệu Nhạc Duẫn như xuân dược, nam nhân nghe hô hấp tăng thêm, xoa ʍôиɠ bỗng chốc nắm đầu иɦũ ɦσα, lại duỗi vào quần, nắm âm đế, như chơi đầu иɦũ ɦσα dùng móng tay cọ mạnh thịt viên. Triệu Nhạc Duẫn bị chơi đến eo mềm.

Tại nơi tùy thời đều khả năng bị người phát hiện, hai người ngược lại càng hưng phấn.

Trong khoảng thời gian này, hai người chỉ có một chữ: Vội.

Vội về nhà ngã đầu liền ngủ, sinh hoạt phòng the tự nhiên cũng không có. Triệu Nhạc Duẫn kỳ thật cũng khát vọng. Không chỉ Nhậm Quân Hạo nhịn, cậu cũng vậy. Sau khi sinh ɖu͙ƈ, mấy năm nay cậu đối tính sự càng ngày càng mê muội, bất quá chỉ với Nhậm Quân Hạo. Côn thịt lớn không biết lúc nào đã ra, cứng rắn để giữa hai chân Triệu Nhạc Duẫn.

“Ân a lão công……”

Triệu Nhạc Duẫn ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi, cởi quần bơi đặt trêи tảng đá. Toàn thân cậu trần trụi, hai tay dưới nước vuốt ve đại điểu, chân tách ra lôi kéo nam căn đến thư huyệt đã phát tao.

“Lão công tiến vào…..”

Nam nhân đĩnh eo, quy đầu liền bị huyệt khẩu trơn mềm bao bọc. Hắn nhìn đỏ tươi nhục huyệt bị cự thú thô to đỉnh mở, giữa hai chân Triệu Nhạc Duẫn bị hắn đâm ra thành một động tròn.

Dưới nước cắm vào huyệt, lặng yên không một tiếng động, bọn họ thân mật khăng khít giao triền. Triệu Nhạc Duẫn cảm thụ được kê ba căng ra tao bức cơ khát. Bên trong ướt mềm, lúc quy đầu tiến vào liền hút, thịt hành cắm cung khẩu thật mạnh.

“A a……”

Cậu bị thao có chút run rẩy, tay nam nhân trấn an vuốt ve lưng, dưới háng bắt đầu va chạm. Triệu Nhạc Duẫn chưa hoãn lại, tao động mở rộng bị ra ra vào vào xỏ xuyên qua. Cậu ân ân a a kêu, lại sợ hãi bị những người khác nghe được, cắn môi dưới không muốn ra tiếng. Nhưng Nhậm Quân Hạo càng muốn đối nghịch, muốn cậu lớn tiếng rêи rỉ, gậy thịt ra vào càng thêm mạnh mẽ.

Triệu Nhạc Duẫn co chặt huyệt, kẹp lộng cự long thô tráng, như hoan nghênh lại như cự tuyệt.

“Ân a…. không nhẹ một chút…..”

Cậu muốn hắn nhẹ một chút, không cần làm ra động tĩnh lớn như vậy. Nhưng hắn không nghe, mặt và miệng bị ôn nhu ʍút̼ hôn, nộn huyệt lại bị thô bạo ra vào, nam nhân động tác làm ra bọt sóng.

“Nhẹ một chút có thể thao vào t.ử ƈυиɠ sao?”

Dầu lưỡi Nhậm Quân Hạo ɭϊếʍ hôn khóe mắt phiếm hồng. Hắn nhìn người bị mình thao lộng, ngậm nước mắt, hắn cười cười, lấy hai chân cậu quấn bên hông, ôm ʍôиɠ cậu, đại trụ nhắm ngay t.ử ƈυиɠ va chạm. Hắn muốn người này bị hắn thao khóc, thao đến đôi mắt xinh đẹp chảy ra nước mắt động tình.

“Ách a thật thoải mái….. a a a lão công a…. không…. chậm một chút…..”

Triệu Nhạc Duẫn lung tung đong đưa trong nước. ɖâʍ thủy theo ra vào chảy ra, hoà vào biển rộng, nước biển cũng theo côn thịt tiến vào nhục huyệt. So sánh bên trong cực nóng, nước biển lạnh lẽo, kϊƈɦ thích làm thư huyệt co rụt lại ɭϊếʍ ʍút̼ nhục bổng, làm cậu phát run, tứ chi dựa vào nam nhân mãnh thao mình.

Thịt nhận mỗi một lần đều đỉnh ở cung khẩu, Nhậm Quân Hạo cũng sung sướиɠ. Hắn nghe hai người thác loạn thở dốc, cảm thụ mỹ diệu hoa huyệt có nước biển chen vào.

“Bảo bối thao thật sướиɠ, bên trong bảo bối thoải mái nhất.”

Hắn nỉ non bên tai Triệu Nhạc Duẫn, giọng trầm thấp làm cậu si mê, lỗ tai tê dại.

Triệu Nhạc Duẫn nghe được tao huyệt động tình phun ra một cổ ɖâʍ thủy. Cậu thẹn lại hưng phấn, theo bản năng nâng hông, làm hắn có thể thao càng sâu một chút. Đúng lúc này, t.ử ƈυиɠ rốt cuộc ngăn cản không được thao lộng, nhất thời bị thao mở, phụt bị cắm đầy.

“A a a a…..”

Cậu hét lên một tiếng, tiểu huyệt run rẩy, không ngừng nghênh đón xâm phạm. Nước mắt chảy xuống, hai mắt trừng lớn thất thần, móng tay véo lưng nam nhân.

Nhậm Quân Hạo nhìn đầu иɦũ ɦσα nộn hồng bị mình chơi sưng đỏ đứng thẳng, mở miệng dùng răng cắn, nghiền nát đầu иɦũ ɦσα. Tay cũng chơi ʍôиɠ, tùy ý du tẩu trêи người cậu.

“Thật giỏi a….. t.ử ƈυиɠ quá sướиɠ a ha….. đầu иɦũ ɦσα cũng thật thoải mái…. lão công thật giỏi ân a a…. đỉnh tới rồi……”

Triệu Nhạc Duẫn một tay ôm hắn, đầu иɦũ ɦσα bên kia cũng không chịu cô đơn, cậu duỗi tay xoa иɦũ ɦσα mình, rêи rỉ khống chế không được càng lúc càng lớn.

Nam nhân thực vừa lòng, dưới nước dễ dùng lực, đưa đẩy kéo để cậu nằm ngửa trêи tảng đá tiếp tục thao. Tiếng nước và tiếng bạch bạch bạch tức khắc kịch liệt vang lên, tiếng nước so lúc nãy lớn hơn nữa. Triệu Nhạc Duẫn nghe được đỏ ửng trêи mặt lan đến toàn thân.

Tóc cậu đen nhánh dán trêи mặt, vì động tác nam nhân mãnh liệt lung tung lay động. Trêи người trần trụi như hoàng hôn, nhìn qua cả người diễm lệ cực kỳ, nam nhân nhìn đến hận không thể thao chết cậu.

Môi run rẩy, miệng ɖâʍ kêu, nước biển, mồ hôi, nước mắt đan xen, ʍôиɠ gợi cảm. Nơi hai người giao hợp nước biển chảy hết, ɖâʍ thủy lại cuồn cuộn không ngừng.

Không biết qua bao lâu, bọn họ nghe được cách đó không xa truyền đến tiếng nói chuyện. Triệu Nhạc Duẫn sợ tới mức cả người cứng còng, nam nhân hồn nhiên, mồ hôi như mưa luật động.

“A a….. có…. có người…..”

Cậu giống như nghe được nơi xa có người đang hỏi có tiếng gì, càng ngày càng gần. Cậu giãy giụa đẩy hắn ra, lại bị thâm nhập va chạm làm cậu hét lên một tiếng, trực tiếp cao trào.

“Ô ô….. dừng lại ân a……”

Cậu nức nở cả người run rẩy xin tha, tϊиɦ ɖϊƈh͙ ɖâʍ thủy đều phun.

Nam nhân khi dễ đủ rồi, trước khi những người khác đi tới, ôm người một lần nữa vào trong nước biển, kϊƈɦ ra một trận bọt nước nho nhỏ. Lúc nước biển không qua đỉnh đầu, Triệu Nhạc Duẫn bị hôn lên đôi môi.

Bọn họ thong thả lặn xuống, Nhậm Quân Hạo đâm vào rút ra. Kề bên hít thở không thông cảm thụ được cực hạn kɧօáϊ cảm, Triệu Nhạc Duẫn bỗng chốc run rẩy một chút, mắt thấy đã muốn ngất đi, hắn mới nổi lên, kéo người biến thành quỳ bò trêи tảng đá.

Những người đó đã rời đi, nơi này dư lại bọn họ.

Ngực hai người kịch liệt phập phồng, Triệu Nhạc Duẫn từng ngụm hít thở, đáng thương giây tiếp theo đã bị Nhậm Quân Hạo hung mãnh cắm lộng.

“A ân a không….”

Cậu sắp điên rồi, cao trào lúc nãy chưa lui, lại phải thừa nhận kɧօáϊ cảm lớn hơn nữa, đánh sâu vào thần trí.

Nhậm Quân Hạo cảm thụ được ɖâʍ huyệt như chưa bao giờ có nước như vậy. Mỗi lần đều mang ra róc rách ɖâʍ thủy, hắn hung hăng đảo lộng tao động bị thao đến rối tinh rối mù, đảo nơi đó đến run rẩy phun nước. Hắn nhìn người bị thao đến như kỹ nữ ɖâʍ đãng, ƈôи ȶɦịt trướng đến lớn hơn, càng nóng.

“Ô ô….. thật lớn sắp hỏng rồi a a a….. sắp bị côn thịt lớn thao hỏng rồi……”

Triệu Nhạc Duẫn khóc lệ lưu mặt, rêи rỉ rách nát không thôi. Nam nhân như muốn cắm hư tao huyệt, tàn nhẫn cắm.

Nhậm Quân Hạo đột nhiên nhanh hơn tốc độ, động tác càng thêm thô lỗ, cuồng cắm tao huyệt, nắm chặt eo Triệu Nhạc Duẫn, mạnh mẽ lưu lại xanh tím.

Triệu Nhạc Duẫn bị thao lộng kêu cũng không ra, quá độ ra vào cùng cao trào kϊƈɦ thích, rêи rỉ nghẹn ở yết hầu. Cuối cùng sau một cái va chạm sâu, hắn mới phun nùng tinh, một bên đâm lộng một bên bắn tinh, bắn đến cậu trợn trắng mắt, cao trào lần thứ hai.

Tϊиɦ ɖϊƈh͙ trêи đá đen, ɖâʍ thủy lại bị côn thịt lấp kín ra không được.

Hai mắt cậu mơ hồ nhìn mặt trời sắp hoàn toàn lui vào biển rộng, cả người vô lực bị nâng ʍôиɠ, dùng tao huyệt cho nam nhân bắn tinh.

Chờ bọn họ xong việc, Triệu Nhạc Duẫn thiếu chút nữa tìm không thấy quần bơi, hai người một thân dấu vết ái muội. Lúc trở về, ba mẹ Nhậm vừa lúc mang theo hai tiểu hài tử trở về, dù bên ngoài mặc quần đùi, nhưng dấu vết trêи cổ che không được.

“Ai nha, trêи cổ ba ba là cái gì?” Con gái vẻ mặt thiên chân hỏi.

“Bị muỗi cắn.”

Nhậm Quân Hạo vẻ mặt không sao cả trợn mắt nói dối.

Triệu Nhạc Duẫn vẻ mặt xấu hổ, lại có điểm buồn cười. Bọn họ đi phái sau, bọn nhỏ chạy phía trước. Hoàng hôn kéo đai bóng bọn họ, bóng tay bọn họ chạm vào nhau, một đường không tách ra.

Hoàn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN