Anh.... Thích Em Được Không
Chương 13 - Ngày Nắng Ấm
Chương 13
– chúng ta hẹn hò nhé _ tôi đứng trước mặt Nhật Huy nói
– Thật … Sao _ đây là điều cậu mong đợi trong những ngày qua nay đã trở nên thật làm cậu nói không nên lời .
– uk , chúng ta nên bắt từ đâu nhỉ ? _ tôi ra vẻ suy nghĩ
Không nhanh không chậm Nhật Huy nắm chặt tay tôi kéo đi một mạch về phía trước .
….
Chúng tôi đang ở một cái rạp chiếu phim nổi tiếng nhất ở thành phố
– xem phim nhé _ Nhật Huy cười nói nhìn tôi Cậu nghĩ với một đứa con gái nhất định sẽ sợ hãi khi xem phim ma .
– phim gì _ tôi quay sang nhìn Nhật Huy
– Phim ma _ nhạc Huy Nhật Huy cười nụ cười ẩn sâu chứa điều gì bí ẩn .
Tôi không nói gì chỉ cười một cái rồi cùng Nhật Huy tiến vào quầy bán vé
Trong rạp chiếu phim
Rạp chiếu phim thì im lặng nhưng chỉ có một người thì cười khúc khích như đang xem phim hài
– hahaha người ta đang móc ruột kìa , giết người nữa mắc cười quá _ Tôi cười nói một cách kinh khủng làm mọi người nhìn tôi quá chừng.
– Á… Á _ Nhật Huy nắm chặt bên tay tôi la hét um sùm
– Bộ mày khùng hả mày xem phim ma mà như xem hài vậy _ những người cùng xem phim họ nhìn tôi rồi la mắng
– xin lỗi _ Tôi dùng ánh mắt e ngại nhìn mọi người rồi kéo tên Nhật Huy đang ôm tay tôi kéo ra ngoài.
Ngoài rạp chiếu phim.
– ra ngoài rồi buông buông cánh tay tôi ra _ tôi nhìn Nhật Huy
– Hey _ Nhật Huy thở dài tưởng tôi sẽ ngã vào lòng Nhật Huy mà run rẩy mà ai ngờ .
– Thôi đi tôi cũng chẳng phải là đứa con gái yếu đuối đâu _ Tôi cười với Nhật Huy
Nhật Huy cười nhẹ Song Nhi đặc biệt với các cô gái cô từng quen.
Chúng tôi đi dạo quanh trên trên đường mòn nơi mà các cặp yêu nhau thường hay đến đây chúng tôi cười cười nói nói chuyện trên trời dưới đất mà quên đi thời gian .
– Hôm nay vui không ? _ tôi ngỏ lời với Nhật Huy
– rất vui là đằng khác _ Nhật Huy vui vẻ nói
– vui là được rồi _ tôi cười nhưng miên mang những suy nghĩ.
Tôi quay trở về nhà lúc ấy cũng gần khuya rồi
– ba con mới về _ Tôi bước vào nhà thì thấy ba liền lên tiếng chào hỏi
– Sao giờ này mới về _ ba tôi nghiêm khắc nhìn tôi
– Ba đi đâu con có hỏi đâu tại sao cái gì cũng phải nói cho ba nghe chứ đó là quyền riêng tư của con mà .
– con …_ Ba tôi tức đến không chịu nổi tính đứng dậy lại cho đứa con không biết lễ độ này một bài học
– thôi mà nó còn nhỏ nó tin chấp nhất nó nữa – Thôi con lên lầu đi( quay sang tôi ) _ đình đình đứng lên can ngăn nếu không có chiến tranh xảy ra nữa .
Tôi cứ thẳng lên lầu
– Song Vy không có biết chị con đang có chuyện gì không ? – ông Quốc quay sang nhìn con gái
– Dạ con không biết _ Song Vi ngước mặt lên trả lời
– Thôi khuya rồi cả nhà ta cùng lên ngủ – ông Quốc lên tiếng
Tiếp …..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!