Anh.... Thích Em Được Không - Chương 7 - Lớp Trưởng Khó Ưa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Anh.... Thích Em Được Không


Chương 7 - Lớp Trưởng Khó Ưa



Chương 7

Ngày hôm sau Tôi và Ba cùng Song Vi đến trường mới .

Tôi ngồi trên xe . Không gian im ắng lạ thường , ngột ngạt làm người ta phải khó thở

– con gái đã chuẩn bị cho bài học hôm nay chưa _ Ba tôi quay sang vuốt tóc của Song Vi

– Dạ ! Rồi thưa ba _ Song Vi cười đáp với ông Quốc

Tôi quay sang nhìn họ . Họ xem tôi như người vô hình , mặc tôi nhìn họ như thế nào , một tình thương yêu của người ba dành cho con gái cử chỉ hành động vui vẻ lắm.

– học ở đó nhớ chăm chú vào bài và cố gắng như Song Vi đó _ Ba tôi nhìn chằm chằm vào tôi

– Dạ _ Tôi giật mình đang suy nghĩ nên cũng không để ý

– Con sẽ giúp chị học tốt mà ba _ Song Vi cười dịu dàng

…..

Đến trường THPT Tôn Đức Thắng . Ngôi trường lớn nằm giữa trung tâm thành phố HCM , mọi người đang rôm rả nói chuyện cùng nhau.

– cô vào lớp trước đi , tôi đi VS chút _ Tôi không muốn nhìn mặc Song Vi nữa nên đành nói vậy

– vâng ! Chị đến lớp 10/A1 nhé _ Song Vi vẫy tay

Tôi lặng lẽ vào nhà VS , song bước ra ngoài nhìu dãy phòng chất cao nhìn mà chóng mặt . Tôi đảo vòng vòng quanh hành lang mà vẫn chưa thấy 10/A1 đâu

– Êx bạn ơi , cho mình hỏi lớp 10/A1 ở đâu vậy _ Tôi lại gần một bạn nam sinh đang ngồi gần đó

Bạn nam sinh không nói gì . Nhìn tôi kì lạ rồi chỉ lên tầng năm của các dãy lớp học

– hả ? Cảm ơn _ Tôi muốn té ngửa rồi nhanh chóng leo lên lớp vì không muốn ngày đầu tiên đi trễ

Tôi vất vả leo lên tầng 5

….

30p trôi qua âm thầm mọi người cũng đã vào lớp cách đây 10p nhưng Tôi vẫn chưa thấy lớp 10/A1 đâu

– cô ơi ! Cô cho em hỏi lớp 10/A1 ở đâu vậy ạ _ Tôi tiến lại một người giáo viên đang ôm chồng sách nặng nề

– 10/A1 ở tầng 1 mà , tầng 5 là phòng giáo vụ mà _ giáo viên chỉ xuống

– Hả ! Em cảm ơn cô _ Tôi quay lưng đi

Tôi lê từng bước xuống cầu thang lòng căm thù tên nam sinh đó đừng để Tôi gặp lại cậu ta .

tôi nhất định trả thù

….

– 10/A1

– thưa cô ! Em đi trễ _ tôi cúi mặt

– Mới ngày đầu tiên đi trễ rồi thôi em vào lớp đi _ Cô giáo chăm chăm vào Tôi

– Cả lớp

Tất cả mọi người im phăng phắc , tôi ngước mắt lên một điều rất kì lạ lớp toàn nữ sinh điều này làm tôi yêm tâm phần nào.

– Vũ Song Nhi _ Tôi còn bực chuyện lúc nãy nên nói cho qua

– Thôi em xuống bàn cuối ngồi với lớp trưởng đi _ Cô chỉ về phía cuối lớp

Tôi lặng lẽ bước xuống bàn một điều bất ngờ hơn lớp toàn nữ sinh nhưng duy nhất chỉ có mình 1 nam sinh lại làm lớp trưởng .

– bạn nam duy nhất của lớp có thể nhích qua cho bạn mới ngồi được không _ Tôi nhìn vào cậu ta

Phùng Nhật Huy ( lớp trưởng ) là nam sinh duy nhất của 10/A1 cũng là nam thần của tất cả nữ sinh trong lớp là chàng trai ấm áp dễ gần vui vẻ .

Cậu ta không nói gì liền nhích qua chỗ bên cạnh , Tôi liền ngồi xuống ung dung mang sách vở ra học nhưng nhớ ra điều gì đó liền quay sang Nhật Huy hỏi :

– cậu chính là tên lúc sáng dám gạt tôi lên tận tầng 5 đó hả

– thì sao ! _ Nhật Huy trả lời như chuyện đương nhiên vậy đấy

– cậu.. Cậu có biết tại vì cậu mà tôi phải leo lên leo xuống , cậu ác vừa thôi chớ _ Tôi phát hỏa hét lên

Rầm..

– em đang làm gì vậy hả đã đi trễ rồi mà còn làm ồn lớp nữa _ cô giáo Thảo đập bàn

– em xin lỗi cô _ Tôi chỉ biết cúi mặt nói

– thôi ! Em ngồi xuống đi , em là hs mới nên tôi mới tha đấy lần sao đừng làm ồn nữa _ Cô giáo Thảo quay lên bảng

Tôi không quan tâm đến cậu ta nữa đeo tai phone vào thong thả đọc sách

Nhậy Huy quay sang nhìn tôi chăm chú . Rồi quay lại bài đang học.

Song Vi thì không quan tâm đến nhiều việc như vậy bởi vì cô đang giải các PTHH của cô

Reng..Reng…Reng tiếng chuông vang lên inh ỏi mọi người liền đi ra ngoài .

– chào Nhi tớ là Phương Anh lớp phó của lớp _ Cô bé xinh xắn nào đó lại gần tôi

– A! Chào bạn _ Tôi thoáng giật mình

– để tớ đưa cậu đến căn – tin nha _ Phương Anh vui vẻ kéo tay tôi đi

… Căn – tin

Mọi người đang ồn ào nói chuyện . Phương Anh đưa tôi vào một cái bàn trống gần đó

– cậu ăn gì tớ lấy cho _ Phương Anh mỉm cười

– thôi ! Để tớ đi cũng được _ Tôi nhanh chân đi vào quầy bán đồ ăn

– chú ơi ! Lấy cho con chai nước cam _ Tôi đứng đó

– nè cháu _ chú ấy đưa ra chai nước cam đó nhưng

– tiền đây _ tên nào đó ở phía sau đưa tiền rồi lấy luôn chai nước đi

– chú ơi , chú lấy chai khác cho con cũng được _ Tôi không muốn cãi nhau nên đành mua chai khác .

– nhưng đó là chai cuối cùng _ chú ấy e ngại nhìn Tôi

– êx… Bạn có thể nhường chai đó cho tôi không ? _ Tôi quay lại thì giật mình lại là Nhật Huy

Nhật Huy không nói không rằng mở nắp chai yống nước một hơi rồi quay đi . Lúc quay đi còn cười khẩy làm tôi tức trào máu .

Một ngày đi học của Tôi trôi qua nhanh chóng và tẻ nhạt .

Tiếp ~~~~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN