Ánh Trăng Đoạt Mạng - Quyển 2 - Chương 9: Nước màu đen
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Ánh Trăng Đoạt Mạng


Quyển 2 - Chương 9: Nước màu đen


Tôi nhìn theo hướng chỉ tay của Từ Dĩ, lúc này mới phát hiện ra chỗ mình đang đứng chính là ở phía sau của khu nhà vệ sinh tầng 2, của lầu hai, nơi đã xảy ra vụ án mạng

Tôi giựt mình một cái, vội vàng nhìn sang phía Từ Dĩ, với ánh mắt nghi hoặc.

“Chuyện này”.

Tôi vô thức lên tiếng hỏi, bởi vì trong lòng hiện giờ đang rất rối loạn, thiệt tình không biết mục đích của Từ Dĩ dẫn tôi tới đây là để làm gì?

Cậu ta nhìn tôi, rồi ra vẻ thần bí mà đáp “Võ Phúc, ở đây có thứ rất lạ”.

Tôi nuốt một ngụm nước miếng, khe khẽ lên tiếng hỏi “Rốt cuộc lạ ở đâu, bạn đã tìm được gì ở đây và lại đưa ra suy đoán như vậy?”

“Bạn hãy nhìn thử cái gờ tường nhô ra ở nhà vệ sinh tầng 2 đi”.

Tôi cảm thấy có chút không ổn, liền hỏi “Bộ ở đó có chuyện gì sao?”

Từ Dĩ không trả lời câu hỏi của tôi, lại ra hiệu cho tôi hãy nhìn lên đó mà tự coi, tột cùng là có gì.

Ánh mắt của tôi nhìn thẳng và chăm chú vào cái gờ tường ở tầng 2, thực chất ngoài rong rêu cùng với những mảng sơn bị bong tróc ra, thì tôi hoàn toàn không nhận thấy sự khác biệt gì nhiều.

Nhưng trong lúc tôi bỏ cuộc, định quay lại hỏi Từ Dĩ cho rõ ràng hơn, thì đột nhiên bản thân lại nhìn thấy một thứ nước màu đen, đang chạy chầm chậm chầm chậm, từ tầng hai chảy xuống cái gờ tường, rồi nhỏ từng giọt từng giọt xuống đất.

Advertisement / Quảng cáo

Thấy tôi đã phát hiện ra được điều nghi vấn, Từ Dĩ vì vậy liền nói thêm “Loại nước này coi bộ không hề đơn giản đâu”.

“Vậy thì, bạn biết loại nước này là gì hay không?”

Tôi nhíu mày nhìn cậu ta mà lên tiếng hỏi, Từ Dĩ ầm ừ vài tiếng rồi giải thích “Nước đó thực ra mình cũng không rõ nguồn gốc, nhưng mà khi tiến tới gần, thì lại phát hiện ra nó bốc một mùi hôi thúi kinh dị”.

“Mùi hôi thúi hay sao?”

Vừa nói tôi vừa tiến tới gần quan sát thử coi, rốt cuộc mùi hôi kinh khủng mà Từ Dĩ nói ra sao.

Trông thấy tôi vừa bước tới, Từ Dĩ liền đưa tay kéo tôi lại, mà cảnh cáo “Đừng bước tới đó, mùi hôi thúi đó rất kinh khủng, sẽ ảnh hưởng tới khẩu vị của bạn đó”.

“Khoan đã, thứ nước có mùi hôi kia, theo bạn thì có liên quan tới điều gì trong vụ án mạng”.

Tôi không tiến lại đó theo như lời của Từ Dĩ, nhưng rồi lại không nhịn được thành mà lên tiếng hỏi, lúc này Từ Dĩ thở dài một tiếng, mà nói “Theo mình nghĩ, thứ nước này chính là kết quả của một loại nghi thức tà phái còn lưu lại, sau khi thực hiện một lần hiến tế”.

Tôi nghe cậu ta nhắc tới đây, liền cảm thấy không đáng tin lắm, vội nói “Bạn lại đưa vào những chuyện mê tín dị đoan rồi, đây không phải là phim kinh dị đâu”.

Lời nói của tôi còn chưa nói hết, thì Từ Dĩ đột nhiên cười rộ lên.

Sau đó cậu ta lấy từ trong túi ra một cái điện thoại, rồi nói “Nè bạn Võ Phúc, mình đã điều tra kỹ rồi, bạn còn nhớ trang web lúc trước tụi mình đã vào hay không?”

Advertisement / Quảng cáo

“Ý bạn là đang nói tới, trang web mà có ghi lại vụ án tương tự như vụ án hiện tại ở khu ký túc xá nam của tụi mình đó hả?”

Từ Dĩ gật đầu, rồi cậu ta vội vàng nói thêm “Vụ án này được trang mạng đó đặt cái tên rất hay, là Người chết thứ bảy”.

Nghe thấy cái tên này, tôi vô thức giựt mình, ngay lập tức tròn mắt nhìn sang cậu ta, trong lòng cảm thấy sợ hãi vô cùng, liền nghi hoặc hỏi “Người chết thứ bảy sao?”

“Đúng là như vậy không sai một chữ nào đâu”.

Cậu ta nói chuyện một cách hết sức bình thản, nhưng riêng tôi thì vẫn cảm thấy cái tên này hình như chứa hàm ý gì đó, vội hỏi “Người chết thứ bảy, không lẽ vụ án này sẽ có 7 người chết liên tiếp hay sao?”

“Có thể là đúng như vậy, có bảy người sẽ chết trong vụ án này”.

Vừa nói, Từ Dĩ vừa đưa mắt quan sát xung quanh, giọng nói của cậu ta cũng trở nên nhỏ hơn “Theo như trang web đó nói, thì người chết đầu tiên chính là ở trong nhà vệ sinh”.

“Hổng lẽ, ý của bạn đang nói là, vẫn còn sáu người nữa sẽ chết liên tục hả? cho tới khi đủ bảy người thì mới thôi”

Tôi nói trong chất giọng cực kỳ lo lắng, ánh mắt hoang mang nhìn chằm chằm cậu ta.

Từ Dĩ nhìn về phía tôi một cái, sau đó gật đầu đồng ý với những suy nghĩ này của tôi, rồi cậu ta mới nói tiếp “Đúng là theo như những gì được ghi trong trang web đó, chắc chắn sẽ còn sáu người nữa sẽ liên tục chết, trong những ngày đã được định sẵn, và bạn nghĩ thử đi, đây có phải là một sự trùng hợp hay không chứ? Khi nó hoàn toàn giống như là một buổi hiến tế người sống của một tà phái đã được sắp đặt sẵn vậy, theo như mình suy đoán, chắc chắn là có một kẻ tôn sùng quỷ dữ, đang muốn lợi dụng điều này, mà giết người, và kẻ đó có khả năng rất lớn, chính là đang ở trong khu ký túc xá của tụi mình đó”.

Càng nghe Từ Dĩ nói, tôi càng cảm thấy lạnh xương sống, nếu như những suy nghĩ này của cậu ta là chính xác, thì hung thủ vẫn đang tiếp tục tìm ra con mồi kế tiếp của mình để sát hại chay sao? Như vậy thì sống trong khu ký túc xá nam, không phải là quá nguy hiểm rồi chăng?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN