Anh Yêu Em, Công Chúa Băng Giá...!!
Chương 56: Đưa Tiễn Là Xa Cách?
~Hai tháng sau, còn gần 1 tháng là sinh nhật thứ 23 của nó~
_Chị cho gọi – Tên đàn em nhìn người trước mặt đầy mị hoặc mà thèm thuồng, nhưng cái người trước mặt này chỉ cần chưa đụng vào mà có ý định cũng đừng mong cái mạng này tồn tại
_Đã xong? – Người có khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng nhưng bên trong lại đầy mưu mô quỷ kế
_Dạ rồi thưa tiểu thư, cũng đã sắp xếp, nhóm nhạc đó tạm thời sẽ gặp khó khăn – Tên đàn em khẽ có chút khinh thường người trước mặt này
_Tốt, lui ra – Ngồi vắt chéo chán nói
_Tôi sẽ khiến cô phải hối hận – Người phụ nữ đó là ai? Nụ cười ác độc hé lộ. Sẽ có những chuyện gì xảy ra đây?
.*.*.*.*Hiện tại ở nhà nó với hắn*.*.*.*.
_Em ở nhà tí đi nha, anh đến công ty giải quyết vài chuyện, lát anh về – Hắn đi ngang sofa nơi nó đang ngồi hun nó một cái nói
_Uhm, khi về nhớ mua cho em một ít kiwi ngọt – Nó khẽ cười nhìn hắn nói
_Vâng lệnh bà xã – Hắn cười tươi nói
_Anh đi nhé, bye vợ – Hắn đặt tay lên má nó nựng mọt phát rồi ra cửa
_Bye – Nó bật tivi lên xem, cũng chẳng ra tiễn hắn, vì theo nó nghĩ, tiễn biệt, đại diện cho cái gì đó đại loại như xa cách
_Alo? Quân à? – Nó thấy điện thoại reo thì khẽ nhấc máy
_Sindy, giờ nghe anh nói cái này, nhất định, nhất định phải bình tĩnh, được không? – Ray khẽ nói và còn nhắc nhở, giọng cũng hơi lo lắng
_Được, nói đi – Nó khẽ hít một hơi, Hoàng Quân trước giờ là người hiểu nó nhiều nhất, chỉ thua mỗi ba mẹ nó, lần này Hoàng Quân đã nói trước thế này, tin rằng đây không phải chuyện nhỏ
_Hôm nay anh nhận được tin, phía công ty TFBOYS bị các fans kiện là đàn áp TFBOYS và hơn nữa là khiến mấy bảo bối đó bị bỏ bữa và còn vì đặt máy bay rẻ tiền khiến cho ba bảo bối về trễ và sáng đi học trễ, Khải mới hôm nay đã phải truyền nước biển vì quá mệt, Nguyên thì bị thầy trách phạt, Thiên Tỉ thì bị đối xử không công bằng vì khi fanpage đăng chỉ đăng hoạt động cho Khải Nguyên mà không làm cho Thiên Tỉ – Hoàng Quân lần lượt kể lại, anh thường gọi TFBOYS là bảo bối vì đó là chỉ thị của nó, nó ghét nhất ai gọi TFBOYS bằng thằng hay tên này tên nọ mà nhất định phải là bảo bối
_Cái gì? Đã điều tra kĩ? – Nó nén tức giận nói
_Rồi, và cũng tra ra phía sau vế công ty còn có một tên chỉ thị, nhưng hiện vẫn chưa tra ra được người chỉ thị là ai, chỉ biết rằng tên đó đã thao túng mọi sự việc và hơn nữa đã khiến TFBOYS nguy khó trong trường học lẫn giới nghệ sĩ – Hoàng Quân khẽ nói, anh biết chỉ có duy nhất TFBOYS mới có thể khiến Sindy lo lắng khôn nguôi, và đặc biệt dù chỉ là chuyện nhỏ như thỏ, có thể chờ đợi hay sai người khác làm thì chỉ có TFBOYS mới có thể khiến Sindy tự mình ra tay mà không dùng bất cứ đàn em nào cả, tin chắc lần này cũng thế, và cái người đứng sau thao túng mọi việc kia chắc chắc sẽ không yên thân rồi
_Đặt vé máy bay sang Trung, hẹn tổng giám đốc công ty GP Basic Entertainment ngay lập tức cho tôi, nhanh chóng điều tra người đứng sau – Nó tức giận nói rồi cúp máy, lên lầu chuẩn bị đồ, Hoàng Quân nghe nó xưng bằng tôi thì khẽ run người một cái, Nó luôn gọi anh là anh em nhưng một khi gọi bằng tôi thì chính là vào chính xác con người thủ lĩnh của Snow
_Em đang làm gì thế – Hắn vừa vào nhà không thấy nó thì tưởng nó đang ngủ nên lên phòng, vừa lên phòng thì thấy nó đang ngồi trên giường cùng cái vali cũng tương đối nhỏ, kiểu dáng sang trọng màu tím được khắc hình cỏ bốn lá, nhìn thấy nó cùng vali thì tưởng nó lại định bỏ mình đi đâu đó nên thật sự rất hốt hoảng và lo sợ, bịch kiwi trên tay cũng rơi xuống
_Em đang đợi anh về này – Nó ban nãy đến giờ vẫn cò. đang sôi máu vì ba bào bối kia nên nhìn mặt nó giờ không còn mấy nhiêu tốt đẹp
_Em giận anh gì sao? Muốn bỏ anh nữa sao? – Hắn nhìn nó đầy vẻ lo lắng
_Từ bao giờ anh lại nhát đến thế? – Nó nhìn hắn mà khẽ đau lòng, phải chăng là do nó mà ra? – Em chỉ đợi anh về nói là em sẽ đi Trung Quốc một chuyến, tầm vài ngày em sẽ về, em có công việc – Nó khẽ cười xoa dịu nỗi lo lắng của hắn nói
_Haizz, làm anh hết cả hồn, nhưng em sẽ đi bao lâu, anh nhớ em lắm nha – Hắn khẽ làm mặt cún con nhìn nó cười ấm áp ôm nó nói
_Trẻ con, em có việc nên mới đi, đừng lo lắng – Nó khẽ xoa má hắn
_Không giao cho người khác được sao bà xã? – Hắn khẽ hỏi như muốn tìm lý do để nó bên mình
_Không thể – Nó khẽ cười nói
_Buồn nha, vậy khi nào em đi – Hắn khẽ hỏi
_Lát, Quân đã đặt máy bay rồi – Nó khẽ cười nói, dù đang tức giận, nhưng chỉ cần bên cái người ấm ấm này là cười liền hà, nói cách khác, nếu chỉ có TFBOYS mới có khả năng khiến nó lo lắng và dễ tức giận dù là chuyện nhỏ nhất thì hắn chính là có thể làm nó vui và trở nên dịu dàng lại dù đó có là chuyện lớn đến đâu chăng nữa
_Em đi với cậu ta? – Hắn khẽ cau mày
_Ghen sao? – Nó khẽ cười khiêu khích
_Anh mà thèm ghen với anh ta á? Không bao giờ – Hắn khẽ trẻ con chề môi nói
_Thừa nhận đi em nói cho biết Quân có đi hay không? – Nó khẽ ngắt yêu mũi hắn nói
_Ờ thì có, nhưng chỉ tí tí, tí chút tí nhỏ nhỏ nhỏ thiệt nhỏ luôn – Hắn khẽ cười hì hì nói
_Haha, được, em nói, em với Quân không đi chung, lần này em chỉ đi một mình thôi – Nó khẽ cười nói
_Vậy được, mà lát anh đưa em ra sân bay nhé? – Hắn cười yêu nói
_Cũng được, lần này em chỉ đi ít ngày thôi, sẽ nhanh chóng “giải quyết” tất cả, ai tạo ra chuyến đi này, em sẽ phải “mời” người đó nói chuyện phiếm thôi – Nó khẽ cười nụ cười bán nguyệt
_Sao? – Hắn khẽ hỏi lại vì nghe không rõ lắm
_Hi, không gì – Nó khẽ cười
_Đi thôi, đến giờ rồi – Nó khẽ quay lại đối diện mặt hắn cười bảo
_Em ra xe đi, anh đưa vali ra cho – Hắn nhìn nó cưng chiều nói
_Vâng – Nó ra xe, sau đó hắn cũng đưa vali ra xa, cả hai cùng tiến đến sân bay
_Sindy – Hoàng Quân thấy nó thì khẽ cười
_Đã xong? – Nó khẽ hỏi
_Xong rồi, khoang hạng nhất, duy nhất 1 ghế, và cũng đã bao trọn máy bay đó – Hoàng Quân cười nói
_Sao em không đi máy bay tư nhân? – Hắn đã thắc mắc từ lúc ngồi trên xe, đang lái đến sân bay tư nhân thì nó bảo ra sân bay công cộng của Anh, hơi bị bất ngờ đến giờ mới có cơ hội hỏi
_Việc này em muốn tự mình ra tay, không cần dùng máy bay tư nhân – Nó khẽ nói
_Sao em siêng thế – Hắn khẽ cảm thán, hắn là ghét nhân đi máy bay công cộng
_Haha, thôi em vào đây, anh ở nhà ngoan ngoãn, chỉ cần em biết anh lén phén với cô nào, em nhất định không tha – Nó khẽ cười nói
_Nhất định không tha? – Hắn khẽ nói lại rồi cười
_Bye – Nó hun hắn cái rồi quay người vào trong nói vọng lại – Anh về đi, đừng đứng đây, em không thích đưa tiễn – Nó khẽ cười nói
_Vào đi anh về đây – Hắn nghe thế thì khẽ cười, nó cũng nghĩ thế nên vào trong lên máy bay, hiện giờ, hắn đang cười nhìn theo bóng máy bay cất cánh, liệu lần này hắn đã đưa tiễn nó, vậy chuyện xa cách như nó nghĩ có xảy ra?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!