Asisu đào hoa ký - Chương 17:H
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
386


Asisu đào hoa ký


Chương 17:H


Hơi ấm trước ngực khiến Atoras tỉnh giấc, hắn vẫn nhớ trước đó hắn vừa chấp hành mệnh lệnh của mẫu hậu, chận đánh con thuyền hải tặc cả gan tiến vào địa phận biển của Minoa.

Đáng lý đã có thể giải quyết gọn lẹ, chỉ tiếc Karaon bị bọn chúng phát hiện và quay sang tấn công, trong lúc bảo vệ cho nó chạy đi hắn vô tình bị trúng mũi tên của chúng, vết thương bên hông khá sâu, dẫn đến hắn bị mất máu liên tục.

Karaon mang hắn về tẩm điện, sau khi tự băng bó không lâu thì Atoras đã ngất liệm đi vì hàng giờ liền ngâm mình trong biển cả chiến đấu với vết thương không ngừng chảy máu. Karaon là con cá heo theo hắn từ nhỏ, một người một cá vẫn luôn bên cạnh nhau, hắn chỉ có nó làm bạn bên người. Từ khi hắn bắt đầu đảm nhận nhiệm vụ canh gác biển Aegea, cả hai vẫn chiến đấu cùng nhau. Và dĩ nhiên số lần bị thương nặng cũng đếm không hết, nhưng vì sự tồn tại của hắn là bí mật, sau những trận chiến Atoras luôn phải tự chăm sóc vết thương bản thân.

Chỉ là lần này vết thương không đau nhứt như mọi lần, tất nhiên vẫn chưa khỏi nhưng Atoras lại cảm thấy cả người nhẹ nhàng khoan khoái. Vết thương đã được băng bó kỹ lưỡng. Cơ thể không còn cảm giác tê cứng giúp Atoras cảm nhận rõ hơn nguồn nhiệt phát ra trước ngực mình!

Nhìn thấy Asisu khiến hắn hết sức kinh ngạc, tại sao nàng lại có mặt ở đây, là nàng đã băng vết thương cho hắn, có rất nhiều thắt mắt muốn biết.

Nhưng rồi Atoras như nghĩ đến điều gì, trên mặt đột nhiên hiện lên sự kinh hoảng, hắn giơ hai tay ôm lấy đầu mình, khi nhận ra chiếc mũ bảo vệ trên đầu biến mất khiến hắn càng thêm mất bình tĩnh, cuống quýt muốn tránh xa nữ nhân trong lòng.

Cử động của Atoras quá kịch liệt khiến Asisu không muốn tỉnh cũng không được, nàng mở mắt nhìn người nam nhân đang có hành động lạ kia, nhìn hắn rất tức cười!
” Ta rất đáng sợ sao?”

Không nhịn nổi để người nam nhân này tự suy diễn, Asisu mở miệng phá tan bầu không khí, trong giọng nói không giấu được vui vẻ, trêu tức.
“Không…không có!!”

Atoras như bị kinh hách bởi Asisu nói chuyện với mình, hắn chưa từng giao tiếp với người khác trừ mẫu hậu, đặc biệt đây còn là người trong lòng mình, dẫn đến lúng túng!

“Thế sao ngươi lại tránh ta như tránh thú dữ vậy chứ!?”

Phản ứng của hắn làm Asisu phải gắng lắm mới nhịn được cười, nhìn hắn to xác như vậy lại có hành động như tiểu thỏ tử bị kinh hách khiến nàng càng muốn hoá thân thành sói xám trêu trọc hắn!!!

“Không…không phải…là ta…rất đáng sợ!” Người nào đó lại tiếp tục nói lắp.

“Vậy sao?”

“Ân”

“Ngươi sẽ giết ta sao?”

“Không!” Lắc đầu liên tục

“Vậy ngươi sẽ ăn thịt người à??”

“Không..tuyệt đối không!!”
Hắn hốt hoảng nói, rất sợ nàng hiểu lầm.

“Vậy thì ta ngược lại không biết ngươi đáng sợ chỗ nào a!”
Asisu trong mắt đầy ý cười, tên ngốc này!

Đến lúc này nếu Atoras còn không nhận ra nàng đang trêu trọc hắn thì hắn quả là không có não, trong mắt nàng không có tí nào là đang sợ vẻ ngoài xấu xí của hắn, có chăng chỉ là ý cười!

“Thật sự? Nàng không cảm thấy ta rất đáng sợ à?” Hắn vẫn chưa hết nghi ngờ hỏi lại.

“Uh, đáng sợ thì không, nhưng trông có vẻ rất ngu!” Asisu thật không nhịn được, bật cười thành tiếng.
Atoras nhìn nụ cười xinh đẹp của nàng, trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên hai vệt đỏ ửng, miệng cũng ngây ngô nở nụ cười.
_________________

“Vậy là trừ nữ hoàng Minoa chưa ai từng biết sự tồn tại của ngươi?”
Asisu nằm úp sấp trên giường, ngước đầu nhìn người nam nhân nãy giờ vẫn đứng bất động dưới đất, hắn cứ tránh nàng như tránh tà, thật hết nói nổi.

“Uh, còn có hai người là quan tế tư Kureu và tướng quân Yukutas, nhưng chúng ta rất ít chạm mặt trừ khi có chuyện khẩn cấp.”
Atoras đến giờ vẫn chưa hết kinh ngạc, phản ứng Asisu dành cho hắn không như những gì hắn vẫn lo sợ.

Đã từng có một lần vào sinh nhật mười tuổi của Minosu-em trai Atoras, hắn đã cố tiếp cận cung điện, nơi diễn ra buổi tiệc mừng tuổi, chỉ mong được một lần được gần em trai mình. Nhưng thật không may khi Atoras bị một cung nữ tình cờ phát hiện, hắn vẫn nhớ như in phản ứng khủng hoảng của nữ nhân đó dành cho mình, ánh mắt khi nhìn thấy những mảng da khác màu trên cơ thể hắn của cô ta như nhìn thấy thứ gì rất kinh tởm. Mặc dù sau đó nữ nhân đó đã bị mẫu hậu giải quyết bí mật, nhưng đến giờ hắn vẫn nhớ mãi.

Hắn rất sợ nàng sẽ có phản ứng như những người khác, sợ nàng sẽ không chấp nhận mình, thật may điều đó đã không thành sự thật.

“Asisu! ta có thể gọi nàng như vậy chứ?” Atoras thận trọng hỏi.

“Uh, tên là để gọi nha, ta cũng sẽ gọi ngươi là Atoras!” Asisu mỉm cười, hắn rất tốt, hắn xứng đáng có những thứ tốt hơn là cuộc sống trốn trong bóng tối như vậy.

Nàng biết chính nam nhân này đã cứu mình, để báo đáp hắn, nàng sẽ cố gắng đem lại ánh sáng cho hắn trong khả năng có thể!
________________

Asisu nói với hắn rằng nàng là thương nhân tự do, lúc đi qua biển Aegea thì gặp biển động mới dẫn tới việc hắn cứu nàng lúc đó. Chỉ là bây giờ nàng đã mất liên lạc với đoàn người của mình, Atoras nhanh chóng thuyết phục nàng ở lại chỗ mình nghỉ ngơi, đây là đảo thiêng, không ai được đặt chân tới trừ khi được mẫu hậu cho phép. Atoras còn nói hắn sẽ đi tìm cách giúp nàng liên lạc với người của mình, nhưng hắn có thật sự làm vậy hay không chắc chỉ mình hắn biết. Kết quả là cả hai bắt đầu cuộc sống chung đụng hằng ngày.

Thật ra Asisu hiện giờ còn nhàn hơn trước, mỗi ngày cơm áo không lo, chỉ thiếu điều cơm đưa tới miệng. Mọi thứ đều được Atoras chăm sóc tỉ mỉ, Asisu sắp bị hắn vỗ béo!

Buổi tối khi đi ngủ, Atoras nhường Asisu cả chiếc giường, còn hắn thì ngủ dưới nền đá.

Lúc này trăng đã lên cao, Asisu cũng đã ngủ say. Một bóng đen lặng lẽ tiến lại giường nơi nàng nằm, đứng bất động một lúc như đang ngắm nhìn nữ nhân đang ngủ say kia. Một bên giường bị nằm xuống, Atoras đưa hai tay ôm cả cơ thể Asisu vào lòng mình, thân hình hắn rất cao, hai vai rộng lớn, Asisu như một đứa bé nằm trọn trong lòng hắn. Atoras siết chặt vòng tay, kéo sát người ngọc vào lòng mình, trong mũi ngửi được hương thơm tự nhiên phát ra từ cơ thể nàng khiến hắn hạnh phúc, miệng cười ngây ngô, hắn hài lòng nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ.
_______________

Asisu biết mình không thể ở đây mãi, việc nàng cần làm là đưa Atoras ra ngoài ánh sáng mà không phải cùng hắn chìm vào bóng tối. Nàng phải giúp hắn hoà nhập với con người, làm hắn tự tin hơn với bản thân mình.

Asisu định sẽ thuyết phục Atoras ra ngoài, thử gặp gỡ người khác, mặc dù nàng biết việc này sẽ không thuận lợi, nếu không khéo sẽ mang kết quả ngược lại làm người khác lầm tưởng hắn là quái nhân,nhưng nàng vẫn sẽ thử!

“Atoras, ngươi có thể giúp mang ta ra ngoài được chứ?!”
Bầu không khí vì câu nói của Asisu mà trở nên nặng nề.

“Tại sao?” Atoras trầm mặc trong giây lát rồi trả lời, giọng nói cứng ngắc.
“Ta muốn liên lạc với người thân của mình.” Đây chỉ là cái cớ, quan trọng vẫn là làm ngươi hoà nhập được với mọi người.

“Ở lại không tốt sao?”

“Ân?” Asisu nghi hoặc.

“Nàng chán ghét ta đến vậy sao, nàng cũng không muốn ở gần bên ta đúng không?!” Bất ngờ Atoras gầm lên, trong giọng đầy sự mất bình tĩnh.

“Là…đúng là vậy rồi…chắc chắn là vậy!!!” Hắn hai gối khuỵu xuống sàn, đưa tay ôm lấy đầu mình, trong miệng không ngừng lẩm bẩm. Trông hắn lúc này không khác gì người điên, đôi mắt đỏ ngầu không có tiêu cự vẫn hướng thẳng về Asisu.

Nhìn thấy phản ứng của Atoras khiến Asisu hết sức kinh ngạc, nàng đã đánh giá sai. Người nam nhân này mặc cảm về bản thân nhiều hơn những gì nàng vẫn nghĩ, nàng đã quá vội vàng. Asisu đau lòng nhìn hắn.

Nàng tiến lại chỗ Atoras vẫn quỳ, ôm chầm lấy hắn. Bởi vì chiều cao nên mặc dù Asisu vẫn đứng nhưng lại vừa vặn ôm Atoras vào lòng mình. Hai tay nàng đặt lên lưng hắn liên tục vuốt ve, an ủi, đầu cuối xuống hôn lên trán hắn.

Bị hôn bất ngờ khiến Atoras hết sức kinh ngạc, hai mắt trừng lớn, hai má nhanh chóng bay lên hai rặng mây đỏ. Nụ hôn của Asisu khiến Atoras mừng như điên, hắn đưa tay ôm lấy hông nàng, ngẫng đầu đưa môi mình từ từ lại gần, rất chậm như sợ Asisu sẽ từ chối. Khi hai đôi môi chạm vào nhau, Atoras như mất đi lý trí, hắn điên cuồng hồn lên nàng, động tác trắc trở, ngây ngô.

Asisu đứng tựa vào vòng tay rộng lớn của Atoras, hai tay đặt lên vai hắn, cuối đầu môi lưỡi giao triền. Thành thạo nắm bắt quyền chủ đạo, từ tốn chỉ dạy hắn hôn sâu, đưa lưỡi vào càng quét. Nước bọt theo khoé miệng hai người chảy ra, chạy dọc xuống càm. Atoras theo sự dẫn dắt của Asisu, đưa lưỡi mình vào trong miệng nàng dò xét, cuốn lấy mật ngọt bên trong.

Có một vài bản năng là không cần dạy bảo, khi hai người nhiệt tình hôn sâu, Atoras cảm thấy cả người khô nóng, hai tay theo tự động vuốt ve lấy da thịt nàng để làm dịu bớt cái nóng trong mình. Một tay dần đưa lên một bên ngực nhô cao của Asisu, nhẹ nhàng xoa bóp, tay còn lại vẫn nắm chặc eo thon, kéo sát cơ thể nàng tựa vào mình.

Như bất mãn với tư thế hiện giờ, Atoras bất ngờ đứng dậy, vẫn giữ nguyên tư thế ôm Asisu trước ngực, hắn chỉ cần một cánh tay cũng có thể nâng nàng đi về phía giường lớn. Khi Asisu vừa đặt lưng xuống giường, Atoras đã không kịp chờ đợi hôn lên môi nàng, trên tay học khôn luồng vào lớp quần áo bắt đúng lấy một bên ngực lực mạnh xoa nắn, nhủ tiêm cũng không may bị hắn nhéo sưng đỏ, vết chai trên tay Atoras chà sát trên làn da mịn màng khiến Asisu ngứa ngáy khó nhịn, miệng bật ra từng chữ rên rỉ.

Atoras đói khát đưa miệng lại một bên ngực còn lại, há mồm ngậm non nửa bên vào miệng, lực mạnh hút như đứa trẻ đói khát. Âm thanh “chậc..chậc” liên tục phát ra từ miệng hắn, kèm theo tiếng nút da thịt khiến người khát đỏ mặt. Cảm giác mềm mại, ngọt ngào trong miệng làm bụng dưới Atoras càng thêm căng đau, hắn nhịn không được cắn nhẹ vào khối thịt thơm ngào ngạt trong miệng. “Ân..đừng..rất nhột!” Hành động của Atoras khiến Asisu rên rỉ ra tiếng, phía dưới không ngừng có mật dịch tràn ra, ướt đẫm.

Sau khi hai bên ngực đều lây dính nước bọt của mình, Atoras hài lòng buông tha. Hai tay không rảnh rỗi liên tục thoát hết y phục cả hai. Đến khi cả hai đều quang loã thì hai mắt hắn đã mê đắm nhìn chằm chằm vào nữ nhân mê người dưới thân. Làn da trắng nõn, bầu ngực to tròn đứng thẳng, eo thon nhỏ, hai chân dài thẳng tắp, chính giữa, nơi thần bí thưa thớt lông, gần như trắng bóng. Atoras kéo hai chân Asisu ra hai phía để hắn dễ dàng chiêm ngưỡng nơi thiên đường. Hai mắt hắn đỏ ngầu nhìm đăm đăm vào nơi đó khiến Asisu cũng phải đỏ mặt, nàng tính khép hai đùi lại nhưng lại bị Atoras dùng tay ngăn cản, hai mắt hắn vẫn không rời đi dù chỉ một giây. Chỉ thấy nơi đó hoàn toàn láng mịn, nõn nà, hai cánh hoa đỏ hồng, bị nước chảy ra làm ẩm ướt, không ngừng rung động, khép mở như đang chờ đợi đại côn thịt tiến vào. Chính giữa là lối vào thần bí vẫn đang bị che lấp, Atoras thử đưa một ngón tay vào, Asisu bị hành động của hắn làm rên rỉ liên tục, bên trong càng trở nên đói khát.

Bên trong nàng đầy nước, nóng ấm, như muốn nung chảy ngón tay hắn, hai bên vách từng không ngừng thắt chặt không biết là muốn đẩy vật lạ ra ngoài hay đang muốn hút nó vào trong. Atoras làm theo ý muốn, chuyển động ngón tay đâm vào sâu hơn, liên tục cho vào ba ngón tay khiến Asisu cao giọng rên rỉ không dứt. Atoras nhìn phản ứng của nàng, dưới tay cảm nhận độ khít khao của hoa huyệt, hắn cũng không nhịn thêm được nữa, chồm người lên nhẹ đặt người mình lên trên Asisu tránh đè nặng nàng.

Một tay cầm đưa phân thân của mình cố gắng đi vào lối mòn, mặc dù đã có tiền diễn khiến lối vào trơn trượt nhưng đây cũng là lần đầu tiên của Atoras, hắn hết sức căng thẳng, côn thịt liên tục thất bại trong việc đi vào khiến khuôn mặt hắn ướt đẫm mồ hôi. Asisu thấy tình hình không ổn, nàng cũng đã đói khát khó nhịn, đưa tay xuống nắm lấy “lão nhị” của hắn giúp hắn tìm đúng lối vào, dưng lại việc tra tấn cả hai. Atoras được sự giúp đỡ, eo thút mạnh, đưa cả côn thịt to lớn vào bên trong, hắn sắp nhịn đến phát điên, vừa vào bên trong đã như “nắng hạn gặp mưa rào”, liên tục luật động. Cơ thể săn chắc theo từng cử động mạnh mẽ tiến tới, côn thịt ra vào đem theo mật nước bên trong khiến cho khăn giường dưới mông Asisu ướt đẫm, cả cơ thể Asisu liên tục bị chấn động lên xuống, giường cũng theo cử động to lớn của Atoras mà liên tục phát ra âm thanh mờ ám.

Mồ hôi theo cơ thể hai người hoà hợp, Atoras cuối đầu liếm lên gò má ướt át của Asisu, dời dần đến môi, hôn mạnh vào môi nàng. Hai tay hắn cầm chặt hông Asisu như có thể bấm gãy nó bất cứ lúc nào, dưới háng côn thịt không ngừng nghĩ như động cơ đâm thật mạnh vào bên trong hoa huyệt, hai bên múi thịt bị liên tục ma sát trở nên sưng đỏ, mật nước tràn lan.

“Ân..a..nhẹ..một chút..muốn..bị đâm hư!” Môi đỏ mọng phát ra những tiếng rên dâm đãng, kích thích Atoras càng thêm điên cuồng luật động. Thậm chí trên bụng Asisu còn bị côn thịt hắn mỗi khi tiến vào làm hiện lên căng tròn.

Asisu sớm bị hắn làm cho cao trào hai lần, Atoras chỉ mới bắn quá một lần, hắn vẫn còn tiếp tục ra vào không ngừng nghỉ, nàng đã không còn hơi sức để rên thành tiếng:
” ân..dừng..dừng lại..không..chịu nổi nữa!”

“A..ha..Asisu..đợi ta..ta sắp..đều cho nàng..! Ta yêu nàng!” Atoras liên tục đâm mạnh thêm vài mươi lần, rốt cuộc hắn gầm lên, bắn ra tinh hoa vào sâu bên trong cơ thể Asisu.

Asisu bị dòng khí nóng hổi kia đánh bất ngờ, nàng tiếp tục đạt tới cao triều!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN