Ất Nữ Bạch Nhã Nhã - Chương 4: Thơ ấu 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
184


Ất Nữ Bạch Nhã Nhã


Chương 4: Thơ ấu 3


Vừa được năm tuổi, Tỉnh Chi đã bị phụ thân cùng hai thúc thúc đưa vào Lâm Tràng, mặc kệ hắn khóc chết đi sống lại, cứng rắn nhét vào cỗ kiệu đưa đi Lâm Tràng, tiếng khóc kinh thiên động địa một đường kéo dài….. Ta thật không biết là nên khóc hay nên cười

Mà phụ thân cũng cùng ta nói, ta đã 5 tuổi muốn hay không lựa chọn học chút gì.

Ta nghĩ nghĩ, trước kia ta tiếc nuối nhất chính là không có đi học âm nhạc, cho nên mở miệng cùng phụ thân yêu cầu muốn học cầm, phụ thân cười vuốt tóc ta phủ ở trên vai nói “Tốt, tiểu tài nữ của phụ thân…”Ta không thích buộc tóc, phiền toái không nói mỗi ngày buộc lại đến lúc cở ra sẽ có dấu, vậy làm sao bây giờ nha…

Qua xong sinh nhật 5 tuổi thì phụ thân dẫn theo vài tiểu cô nương thanh tú 7,8 tuổi đi đến Phong Nguyệt Lâu, cho ta chọn vài cái làm thị nữ, ta chọn một người my tâm có nốt ruồi son cùng một người ánh mắt sáng ngời có gan nhìn thẳng ta, phân biệt cho các nàng lấy tên Tiểu Nguyệt cùng Tiểu Bích. Bạch Bích, Bạch Nguyệt…. Ha ha rất là tươi mát nha ~ phụ thân còn nói chờ ta lại lớn hơn một chút liền phân một ảnh vệ cho ta để bảo hộ an toàn của ta….. Ảnh vệ? Ta buồn bực, là loại chẳng phân biệt được ban ngày đêm tối trốn trong một nơi bí mật gần đó nhìn trộm ngươi sao?

Thong thả bước ở trong vườn, Tiểu Bích, Tiểu Nguyệt theo ở phía sau, hai năm này không có Tỉnh Chi không có tiểu tứ, qua thật đúng là nhàm chán… Hai tiểu thị nữ coi như tri kỷ, Tiểu Nguyệt ôn nhu săn sóc, Tiểu Bích giảo hoạt đáng yêu, tuy rằng lớn hơn ta một hai tuổi, nhưng vẫn là tiểu hài tử, mặc dù có thời điểm không lớn không nhỏ cùng ta cười đùa, nhưng trong lòng họ tất nhiên là vẫn cố chiếu cố ta, ta cũng không bắt buộc, thời đại có giai cấp này nhiều một ít chủ tớ không phân tôn ti đối với các nàng cũng là có ưu việt, không đến mức gặp tai ương, dù sao không phải tất cả mọi người cũng như ta xem ngoạn ý này không trọng yếu….

Trong viện hoa tươi loá mắt, hành lang gấp khúc du trì, chẳng qua không phù hợp thẩm mỹ của ta, quên nói, ta có đi đại học 4 năm niệm thiết kế, chẳng qua là thiết kế quảng cáo ha ha. Viện này đẹp nhưng không có cá tính, chờ ta nghĩ ra một cái phương án tốt nhất định phải dựa theo bản thân yêu thích cải tạo một chút, dù sao ta cũng sẽ ở nơi này rất nhiều năm.

Gặp xa xa dòng nước chảy ra ngoài tường tạo thành một mảnh khí trời, ở sáng sớm mang theo sương mù mỏng manh, ta nửa híp mắt, tưởng tượng nguyên nhân trong mùa hè còn có thể xuất hiện hơi nước, chẳng lẽ là…

Đi qua tay hướng trong nước tìm tòi, dọa Tiểu Nguyệt nhảy dựng “Chủ tử, ngươi đây là…”Quả nhiên, là nước ấm…..

“Tiểu Bích, ngươi đi tìm Vương tổng quản, nói cho hắn không có việc vội thì đến Phong Nguyệt Lâu một chuyến.”Tiểu Bích mắt to chớp mấy cái, lại cái gì cũng không có hỏi, đáp thanh ‘vâng’.

“Chủ tử, đừng nghịch nước, thật vất vả dậy sớm, rửa mặt chải đầu rồi ăn một chút gì đó, tiên sinh cũng sắp tới “Tiểu Nguyệt lấy ra khăn gấm nhẹ nhàng lau khô tay của ta

“Cũng tốt “Là nha, tiên sinh của là người rất không kiên nhẫn, cố tình ta lại yêu nhất ngủ nướng, tiên sinh lại kiên trì dạy học vào sáng sớm? Mỗi khi đến gặp ta mơ mơ màng màng bị người kéo từ trong chăn ra, gỉ mắt còn không có lau sạch sẽ….. Nếu như không phải thấy ta thiệt tình luyện cầm, sợ cũng không để ý thể diện phụ thân đã sớm phẩy tay áo bỏ đi rồi…. Hi

Ăn xong cháo bào ngư cùng điểm tâm ma ma giáo dưỡng bưng tới, Tiểu Nguyệt thay ta chọn váy dài màu hồng đào, không thắt đai lưng, nhanh chân đi đến phòng học cầm, tiên sinh một thân thanh sam sớm ngồi ngay ngắn, cầm cầm phổ trong tay thấy ta đến ngẩng đầu liếc ta một cái nói “Tiểu thư hôm nay khí sắc tốt lắm, người cũng quy củ một ít “

Nói móc ta… Trong lòng âm thầm trợn trừng mắt “Tiên sinh vẫn là trước sau như một thanh tú thoát tục, tiên sinh thỉnh “Khóe mắt hắn thổi qua một tia ý cười, bắt đầu giảng bài. Ta không thích ngồi quỳ, luôn luôn đều là giống tiên sinh ngồi xếp bằng, hắn cũng không câu nệ, nói ngồi thế nào cũng là vì thoải mái đánh đàn, so đo quy củ nhiều như vậy không khỏi rất trói buộc, cũng không thú vị. Khi đó ta liền cảm thấy người này tuy rằng cổ hữu nhưng cũng là người tiêu sái, xem như đúng khẩu vị.

Ta cung kính đưa tiên sinh xuất môn, thấy Vương tổng quản luôn luôn chờ ở bên ngoài, thỉnh hắn đi vào bên trong, bảo Tiểu Bích dâng trà, hắn liên nói không dám không dám, nghiêng người ngồi xuống.

“Vương tổng quản, nguồn nước chảy trong hậu viên ta là ôn tuyền?”

“Hồi tiểu thư, hồ nước hậu viên tiểu thư là nước ấm trong phủ, không coi là ôn tuyền, nhưng ngoài tường hậu viện tiểu thư lại thực có một ôn tuyền, thời điểm dẫn nước vào viện trải qua tuyền tuyến trên đất, cho nên dẫn theo chút nhiệt khí.”

Ta gật đầu bảo Tiểu Bích thỉnh Vương tổng quản đi ra ngoài. Trong nhà cư nhiên còn có ôn tuyền, thật ngoài ý muốn cũng thật hưng phấn, không biết có thể làm của riêng hay không? Ở trong vườn tạo một cái hồ nước lộ thiên như bên Nhật Bản? Ha ha ha ha…

Năm nay tròn 7 tuổi, phụ thân thỉnh cho ta hai vị phu tử khác, phân biệt dạy ngữ văn và số học. Đây là gánh nặng tiểu hài tử trong nhà kinh thương phải học, ta rõ ràng nhớ được tiểu cô nương khác chỉ cần học tập thi từ là tốt rồi, thế nào đến ta lại thêm một dạng? Như vậy, ta mỗi ngày trong sinh hoạt nhàm chán lại thêm hai loại tiêu khiển. Có nghĩa là không làm khó được ta, nhưng là ta học thể văn ngôn cũng rất buồn bực…. Thế nào sau khi thoát ly giáo dục đảng cộng sản còn phải ôm cổ văn a…. Trong lớp học không có học sinh khác, vô pháp ngủ gà ngủ gật ~ hơn nữa ta chán ghét rung đùi đắc ý, kéo Tiểu Nguyệt, Tiểu Bích đến cùng học, như vậy bài tập cũng có người có thể làm giúp ta, ha.

Sau giữa trưa, ánh mặt trời ôn hòa, ta nằm ở trong đình hóng mát, nghiêng đầu, phía dưới trong hồ nước liễm diễm vi ba, sen hồng hơi nở, trong không khí mang theo ti tanh ngọt. Tiểu Bích phe phẩy cây quạt cho ta, nhắm mắt lại bắt đầu loạn tưởng, Tiểu Nguyệt đem hỗn hợp mè vừng tạc du, hương liệu nhũ cao màu xanh nhạt cùng nghiên thành phấn, thêm vào mè đen làm thành cư du cao thoa ở trên tóc ta, lại lấy lược bí chải một chút….

Nhưng là có đôi khi tịch mịch. Không biết hai năm này tiểu tứ cùng Tỉnh Chi thế nào rồi nha… “Tiểu công chúa của ta đang nghĩ cái gì?”

“Phụ thân..” Ta quay đầu, phụ thân một mặt ôn nhu nhẹ nhàng nhéo nhéo cái mũi ta, Tiểu Nguyệt, Tiểu Bích hạ thấp người phúc thân nói “Lão gia..” Phụ thân tiếp nhận lược bí trong tay Tiểu Nguyệt tự mình chải đầu cho ta, kêu Tiểu Nguyệt mang nước ô mai ướp lạnh đến.

“Tiểu công chúa vừa rồi đang nghĩ cái gì đến xuất thần như vậy?”

“Nhã Nhã suy nghĩ đã rất lâu không có gặp lại Tứ ca ca cùng Tỉnh Chi “

“Nha? Lại nói tiếp đứa nhỏ Tỉnh Chi kia cũng lên núi hai năm rồi, mấy tháng trước Tam thúc người từ Lâm Tràng trở về nói Lão Tứ ba năm này công phu khác thì bình bình nhưng khinh công lại rất tiến bộ. Tiểu tử Tỉnh Chi kia vẫn là giống như đại cô nương, còn phải lại đập đập.” Môi phụ thân treo lên ý cười ôn hòa, tuy rằng cho tới bây giờ không đi thăm các ca ca nhưng trong lòng vẫn là nhớ thương, “Thế nào? Tiểu công chúa nhà chúng ta không có người có thể khi dễ chơi đùa cảm thấy ngày qua quá nhàm chán?”

“Nhân gia nào có? Là loại tình cảm huynh muội…” Ta túm áo choàng phụ thân bĩu môi làm nũng.”Các ca ca đều là bộ dáng gì? Nghe tổng quản nói các ca ca ở trên núi trừ bỏ võ nghệ còn muốn học rất nhiều chương trình học đâu!” Ta mắt to chớp chớp.

“Ha ha” phụ thân cười ha hả, “Nữ nhi ngoan của phụ thân a, ta biết ngươi không đồng ý cùng Chu phu tử học nghiên cứu học vấn, nhưng nữ nhi ta là phải có thể hiểu biết chữ nghĩa, không nói cùng thiên kim tiểu thư nhà người khác so cái gì, về sau xem trướng nhà chúng ta vốn cũng là cần biết chữ nha.”

“Ai u phụ thân, nhân gia lại chưa nói không học, chính là ta lại không khảo công danh học này làm chi a? Không bằng giảng cho nữ nhi chút phong thổ, chuyện xưa nghe một chút đều thú vị hơn.” Kỳ thực ta đối với không gian này còn hoàn toàn không biết gì cả.

“Xem ra lòng dạ tiểu công chúa thật bát ngát a, ngẫm lại không khỏi khiến phụ thân lão lệ tung hoành….” Gặp ta hồ nghi nhìn hắn, cười nhẹ nói “Ta sợ tiểu viên này trong phủ chúng ta còn quan không được ngươi a.”

“Phụ thân không sợ, Nhã Nhã vô luận đến chỗ nào đều mang theo phụ thân cùng đi” ta hồn nhiên nói, thuận thế đến trong lòng phụ thân trong lòng, tham lam hấp thụ hương vị hương thảo tươi mát trên người phụ thân.

Tiểu Nguyệt bưng khay trở về, trên khay đựng một chén bạc chứa một khối băng nhỏ, trong chén chứa nước ô mai màu sắc đỏ sẫm. Phụ thân ôm ta ngồi xuống dùng tiểu thìa một muỗng một muỗng đút cho ta.

“Lại nói tiếp, tiểu công chúa còn chưa thấy qua các ca ca khác đâu, Đại ca ngươi vài năm nay càng bình tĩnh, đã giống một thiếu chủ; Nhị ca ngươi tính tình vội vàng xao động, nhưng võ nghệ là tốt nhất, người cũng hàm hậu; lão Tam tuy rằng cùng lão Nhị là đồng bào huynh đệ, tâm tính lại kém một vạn tám ngàn dặm, Nhị thúc cùng Tam thúc ngươi đều nói hắn hẳn là đi khảo Trạng nguyên nha, ha ha, học văn là tốt nhất.” Nói xong còn liếc ta một cái, ta thè lưỡi.”Còn có đại ca Tỉnh Chi, Mộng Chi. Tiểu tử kia giống Nhị thúc ngươi nhiều hơn giống Tam thúc, có mầm móng phong lưu, nữ hài tử hạ nhân ở Lâm Tràng, tiểu nha hoàn đều thích vây quanh hắn, còn nhỏ tuổi liền trổ mã ra răng trắng môi đỏ mọng, so đại cô nương còn xinh đẹp.” Phụ thân thoáng lắc đầu, nhưng trong ánh mắt lại tất cả đều là ý cười.

“Nhã Nhã có nhiều ca ca như vậy, thật muốn đều trông thấy. Đáng tiếc còn muốn chờ thật nhiều năm đâu…” Thật sự là đáng tiếc nha.

“Ân…. Cũng tốt, ngày hội Trung thu cũng sắp đến, cũng nên đoàn viên. Hơn nữa sự kiện kia cũng nên nhìn một cái…..” Phụ thân trầm ngâm một chút, bỏ thìa bạc vào trong khay Tiểu Nguyệt đang cầm.

“Sự kiện kia? Sự kiện gì?” Ta mở to hai mắt. Phụ thân lấy khăn gấm lau lau nước trái cây bên miệng ta.

“Đến lúc đó chúng ta thỉnh vài vị tiểu thư nhỏ đến làm khách, cho tiểu công chúa nhà chúng ta cũng nhìn xem các tiểu thư nhà khác đều là bộ dáng gì, miễn cho ở nhà bế môn tạo thành cái tiểu bá vương, ha ha” phụ thân cười nói, xem ta khí phẫn khuôn mặt nhỏ nhắn, một cái hôn dừng ở trên trán ta. Ta thuận thế ôm cổ phụ thân náo lên “Phụ thân chê cười Nhã Nhã, Nhã Nhã không thuận theo…”

Phụ thân nhẹ giọng cười, vỗ vỗ lưng ta, nhắc lên tiểu dép lê trên đất một tay ôm ta liền hướng phòng ngủ đi đến, một bên phân phó Tiểu Bích đi trước múc nước cho ta tẩy dầu bôi trên tóc.”Ngươi này quỷ tinh linh liền thích làm này nọ, cái gì cư du cao, cái gì dép lê trên lưng bàn chân có hai dây giày….. Ngạc nhiên cổ quái. Hai tháng này cũng cùng tiên sinh hảo hảo luyện cầm, ngày hội Trung thu các tiểu thư đều muốn biểu diễn tài nghệ, khó mà nói không có người muốn ngươi đi lên biểu diễn, đừng làm cho người ta chê cười.”

“Vì sao biểu diễn tài nghệ? Không phải là khách nhân sao?” Tiết Trung thu chẳng lẽ còn làm trận đấu?

“Đừng hỏi nhiều như vậy, chiếu phân phó mà làm, đến lúc đó sẽ biết.” Cố ý phụng phịu đến ngoài lâu, phụ thân giao ta cho ma ma giáo dưỡng liền cùng Vương tổng quản vừa tìm đến ra vườn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN