Ất Nữ Bạch Nhã Nhã - Chương 7: Trung thu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
210


Ất Nữ Bạch Nhã Nhã


Chương 7: Trung thu


Dọc theo đường đi cùng Tỉnh Chi, tiểu Tứ nói nói cười cười. Tiểu Bích, Tiểu Nguyệt cầm đống lớn quà tặng đi ở phía sau, tiểu Tứ ý bảo gã sai vật đã đi theo các ca ca trở về đến hỗ trợ. Đám người chậm rãi vào Phong Nguyệt Lâu.

Tiểu tứ tâm không cam tình không nguyện cùng Tỉnh Chi đi rửa mặt chải đầu thay quần áo, đi vào trong phòng ta lấy ra cái hộp nhỏ hắn ở chính sảnh đưa ta, từ bên trong lấy ra một cái vòng chân bạc đưa tới trước mặt, ta nhìn kỹ, công nghệ thật tinh xảo, trên vòng dài ngắn không đồng nhất treo cá nhỏ, tiểu khóa đầu, tiểu chuông, tiểu hồng thủy tinh, tiểu thái cực bát quái….

‘Thật đáng yêu nha, tiểu Tứ! Ta rất thích “Ta tiến lên ôm cổ tiểu Tứ hôn gò má hắn một cái, tiểu Tứ lười biếng tựa vào trước giường, híp mắt nói “Đi lại “Ta đi qua ngồi xuống, tiểu Tứ vén lên làn váy lộ ra chân nhỏ, ngồi xổm xuống tự mình đeo vòng cho ta, “Đừng đánh mất, Nhã, cũng đừng cởi ra “Tiểu Tứ khó được một mặt đứng đắn cùng chuyên tác…

Ta giương mắt nhìn hắn. Người này thật sự chỉ xem ta là muội muội sao?

Chờ Tỉnh Chi trở về, tiên sinh đã đến. Ta vào phòng đàn hướng tiên sinh vấn an.

“Tiên sinh sẽ thổi tiêu sao?”Bản thân đỗ mồ hôi trước…. Thổi tiêu

“Tiểu thư sao hỏi vậy?”

“Nha, không có gì. Đệ tử chính là nghĩ đến khúc này nếu có thể cầm tiêu hợp tấu hiệu quả càng hay hơn.”Kỳ thực ta chính là xem qua tiểu thuyết ‘Tiếu ngạo giang hồ’ thôi.

Tiên sinh trầm ngâm một lúc lâu, “Ý nghĩ tiểu thư thật tinh xảo” Lại trầm ngâm một lát mới chậm rãi nói “Tiếng tiêu lỗ mãng xuyên thấu, tiếng đàn hùng hậu nhẹ nhàng “Lại đi qua đi lại ‘Hảo…. Hảo…. Tiểu thư ngồi xuống trước, Liễu mỗ đi một lát “Nói xong nhấc chân liền đi, ta buồn bực….. Hắn muốn cái gì?

Sau thời gian uống hai chung trà, tiên sinh mang theo một thanh ống tiêu quay về.”Nơi này” Dứt lời liền đánh đàn, “Nếu như gia nhập thêm tiếng tiêu “Còn có nơi này trường âm…. Nơi này biến chuyển….. Nơi này hợp tấu…..”Tiên sinh giống tiểu hài tử vừa được đến đồ chơi mới làm không biết mệt hoặc giảng giải hoặc cùng ta diễn luyện, khúc quả nhiên càng thêm phong phú càng thêm có hương vị.

Ta đề nghị “Thời điểm tiên sinh thổi nên tuyển ở núi giả ngoài sảnh đối diện tiệc tối, ta thì ở trong phòng đánh đàn, để thanh âm tiếng tiêu theo xa xa truyền đến, hoặc là càng thêm nhẹ nhàng đâu? Ngày hội trăng tròn, dưới ánh trăng núi giả thổi tiêu, cũng ứng cảnh đúng không?”

“Tiểu thư quả nhiên có chủ ý tốt, đích xác là tri âm nha…..”Tiên sinh không nhịn được mỉm cười gật đầu

Cách tiệc tối còn có một canh giờ, Tiểu Bích và Tiểu Nguyệt đã trang điểm cho ta. Hôm nay trong nhà còn có khách, ta lại thả tóc giống như đối khách nhân rất bất kính. Bất đắc dĩ, ta bảo Tiểu Bích giống buộc tóc kiểu công chúa chỉ buộc lên nữa bộ phận tóc, cao cao bên trái sơ lên một cái oai kế, đeo lên chiếc vòng cổ bạc. Phía dưới tóc vẫn là thả. Trên tai một đôi khuyên tai ruby hình giọt nước, trên cổ tay là bộ vòng tay năm sáu cái vàng bạc, thời điểm chớp lên thanh thúy leng keng rất dễ nghe.

Trên người bên trong một kiện thắt lưng tơ lụa đạm tử, áo khoác là lụa trắng bán trong suốt, không có thắt lưng, ở trong phòng dạo qua một vòng, làn váy lập tức phi vũ, càng có vẻ mờ mịt nhẹ nhàng, lại phối hợp cầm khúc hôm nay, hiệu quả khẳng định nhậm người để ý.

Tiểu Nguyệt trang điểm cho ta, ta nghĩ sơ một chút, nhân vật chính không phải ta, không cần làm cho trên mặt màu sắc rực rỡ. Chỉ lấy son môi điểm vài cái mỏng manh ở trên môi anh đào, môi liền sáng lấp lánh phấn nộn nộn, lại thoáng ở hai má đánh chút son đạm tử, cuối cùng không có cọ vẽ lông mi đành phải lấy tiểu mộc bổng dùng lửa thoáng nướng nóng, đem lông mi huân kiều, hoàn thành một gương mặt thanh tú.

Tiểu Nguyệt xem ta, Tiểu Bích gật đầu nói “Chủ tử bộ dạng này hảo thuần hảo ngọt đâu “

“Cái gì? Chẳng lẽ chủ tử ngươi bình thường không thuần không ngọt sao?”Ta giả tức giận

“Hi, chủ tử bình thường đương nhiên cũng xinh đẹp đáng yêu, chẳng qua sau khi trang điểm tinh ranh hơn tí “Tiểu Bích tươi cười thật chân chó nói ~~~~

“Tiểu nha đầu nói ngọt nha ~~ chẳng lẽ muốn thưởng?”

“Không dám nha, chủ tử. Tiểu Bích chỉ cần thường xuyên có thể đi theo phía sau chủ tử, thưởng thức tiên nhân chi tư của chủ tử, liền cảm thấy mỹ mãn.”

“…”Ta quái dị nhìn Tiểu Bích liếc mắt một cái, cô nàng này nói lời ghê tởm như vậy cư nhiên còn chưa có cười…. Hảo định lực. Ta lườm liếc mắt Tiểu Nguyệt một cái, nàng vội vã nghiêng đầu đi liều mạng nhìn chằm chằm màn giường, phảng phất mặt trên nở ra hoa, thần sắc cũng thật khác thường…

Ta bất đắc dĩ trợn trừng mắt “Đi thôi, hãy đi trước đi.”

“Vâng, chủ tử “Thanh âm các nàng hơi run rẩy….

“…”

Xuyên qua núi đá, còn chưa tới chủ sảnh, liền nghe sau núi giả một trận oanh thanh tiếng cười. Nghiêng đầu vừa thấy, vài vị thiếu nữ màu sắc rực rỡ làm bạn hai vị thiếu niên đang ở trong hành lang cười đùa. Tinh tế xem, hai vị thiếu niên kia đúng là Tam ca cùng Mộng Chi.

Chỉ thấy Tam ca ca cười yếu ớt ngồi ngay ngắn phía sau Mộng Chi trong đình hóng mát, bên cạnh một vị thiếu nữ áo lam đang phẩm trà, mà Mộng Chi ca ca lấy cây quạt nâng bàn tay mềm của một nữ hài mặc hoàng thưởng, đối nàng nói chút cái gì, mà bên cạnh đã có hai nữ hài tử khăn gấm che miệng vui cười. Xem tư thế này, chẳng lẽ là xem tướng???

Tam thúc thật là, bằng Mộng Chi ca ca đến đón nhóm người được đề cử làm vị hôn thê đại ca, chẳng lẽ muốn khảo nghiệm định lực tiểu cô nương nhân gia? Ta mỉm cười, dẫn Tiểu Nguyệt cùng Tiểu Bích hướng chủ sảnh. Mới vừa đi tới có 10 thước, lại nghe phía sau truyền đến một câu cười nhạo.

“U, như vậy không quy không cũ đi vào trước, chẳng lẽ là nghĩ lấy phần thưởng tốt”

Quay đầu vừa thấy, một nam nhân mập hơn bốn mươi tuổi bạn kèm là một nữ nhân có chút phong vận trên đầu cắm đầy đá quý, thanh âm kia vừa khéo là của nữ nhân đó vọng lại, ta đánh giá bọn họ một chút, đánh giá đến khả năng là các vị tiểu thư gia nhân không biết ta, cảm tình xem ta thành địch nhân của các nàng rồi, trước đến ra oai phủ đầu.

“Hừ, trưởng bối nói chuyện cũng không nói vạn phúc, thật sự là không gia giáo, lớn lên cũng không là gì cả, Bạch gia có thể coi trọng mới là việc lạ…..”Nàng một mặt khinh bỉ

“Ngươi này…. Cũng biết nàng là người phương nào? Cũng tùy vào ngươi tới vũ nhục? Nàng…..”

“Tiểu Bích “Ta đánh gãy Tiểu Bích vì ta bất bình, nhìn về nhị vị nam nữ phía trước mặt này không có làm xong công khóa đã đến khiêu khích, gằn từng tiếng ôn nhu nói “Phu nhân giáo huấn phải… Tiểu nữ gia giáo là không được tốt, một lát vừa vặn ngài cũng có thể nhìn thấy phụ thân ta, không ngại trực tiếp cùng lão nhân gia hắn nói đi…”Ta hơi tạm dừng một chút, dùng thanh âm càng mềm mại nói “… Mà, hiện tại…. Tiểu nữ sẽ không quy củ đi vào trước…”Nói xong cũng không phúc thân, ngọt ngào cười xoay người đi.

“Ngươi này tiểu tiện nhân….”

“Im miệng” Lại bị nam nhân kia đánh gãy lời nàng. Phỏng chừng còn hơi chút cảm giác ra chút sự tình không nên đối đầu.

“Chủ tử, sao ngươi dung các nàng đối ngươi vũ nhục? Không để Tiểu Bích thay ngươi dạy bọn họ?”Ta luôn luôn ấn tay Tiểu Bích, sắc mặt nàng đã xanh mét. “Tiểu Bích, cho nàng nói vài câu ta cũng sẽ không thiếu khối thịt. Cho nàng ở trong này sảng khoái một chút không ngại, một lát tiệc tối bắt đầu….. Kia sắc mặt khẳng định đẹp mắt hơn…” Ba người một đường đi xa

Ta không biết là, từ mặt bên đi ra ba người, đúng là phụ thân cùng Nhị thúc và đại ca, hiển nhiên đã nhìn thấy chuyện vừa rồi.

“Nguyên lai trong bất giác, Bạch tiểu thư chúng ta đã trưởng thành…”Bạch nhị gia cười khẽ

“Không kiêu không nóng nảy, không nhất thời đắc chí, võ mồm cực nhanh “Bạch Hạo Lỗi nói “Tiểu muội thật nhẫn được khí “

“Tiểu công chúa bảy tuổi của chúng ta, không bình thường đâu” Bạch đại gia trầm giọng cười nói. Nguyên bản không muốn việc thế tục ô nhiễm thế giới thuần khiết của nữ nhi duy nhất, cũng không có thỉnh giáo sư dạy nàng ngự nhân chi đạo, kinh doanh chi đạo, không thể tưởng được đứa nhỏ này làm người xử sự đều có

bản thân một bộ đâu, chẳng lẽ đây là huyết thống Bạch gia sao?

Tiệc tối sắp bắt đầu, các vị tiểu thư cùng phụ mẫu bọn họ đã an vị cùng phòng phía bên phải. Bọn thị nữ hoa quả điểm tâm rượu trái cây chiêu đãi, Nhị thúc, Tam thúc, Bạch Ngọ Dương, Bạch An Dương cùng Bạch Mộng Chi đã ở bên trái đại sảnh tướng bồi, trung gian khinh ca chậm vũ, rất náo nhiệt. Phụ thân nắm tay ta, mặt sau là Đại ca, tiểu Tứ cùng Tỉnh Chi mỉm cười ngồi vào vị trí.

Phụ thân cùng Đại ca ở gian giữa ngồi xuống vị trí chủ nhân, tay trái Nhị thúc, Tam thúc ngồi hàng thứ nhất, Nhị ca Tam ca hàng thứ hai, Tỉnh Chi Mộng Chi hàng thứ ba, ta cùng Tiểu Tứ ngồi vào bên trái. Ta ngẩng đầu nhìn quét một vòng những khách nhân, nguyên lai đôi phu phụ trong hoa viên kia rõ ràng ngồi ở thủ vị tay phải, trách không được kiêu ngạo như vậy, mà bọn họ cũng nhìn thấy ta, rõ ràng nhị vị này biến sắc, lúc đỏ lúc trắng âm tình bất định. Trong lòng ta cười thầm, trên mặt lại vẫn duy trì tươi cười lễ phép giơ lên cái cốc từ xa hướng bọn họ mời rượu, dùng tay áo che miệng uống một ngụm nhỏ. Bọn họ cũng cuống quít uống một hơi cạn sạch rượu trái cây trong chén. Tiểu Tứ kỳ quái nhìn ta liếc mắt một cái, sau đó nhìn nhị vị kia, ánh mắt híp lại, nam nhân kia còn hoàn hảo, nhưng nữ nhân lại co rúm một chút. Lúc này vũ cơ đều đã đi xuống, đại sảnh an tĩnh.

“Vài vị lão gia phu nhân tiểu thư đi đến nhà chúng ta, nhà chúng ta sinh huy a

“Tam thúc cười hề hề nói “Chính là trong nhà các vị trăng tròn người đoàn viên….”

“Nơi nào nơi nào…, Bạch tam gia khả chiết sát chúng ta….”

“Bạch mỗ kính chư vị.” Dứt lời phụ thân nâng chén mời rượu, đại gia cũng đều giật mình “Vài cái khuyển tử Ngọ Dương, An Dương, Mộng Chi, chư vị đã gặp qua…..

Đây là trưởng tử Bạch Hạo Lỗi, tứ tử Bạch Triển Phong, tiểu nữ Bạch Nhã Nhã, tiểu nhi tử tam đệ Bạch Tỉnh Chi. Đến, gặp qua chư vị lão gia phu nhân tiểu thư.” Chúng ta nhất tề loát loát nâng chén uống một hơi cạn sạch.

“Bạch lão gia sinh hảo tuấn nam mỹ nữ a….”

“Bạch gia có người kế tục nha….”

“Vừa thấy liền tài học xuất chúng a….” >_<

“Kim Đồng Ngọc Nữ a….” – -”

“Thì thầm thì thầm thì thầm…” (-__-)b

“Òm ọp òm ọp òm ọp…..”╯﹏╰

Lập tức thừa dịp cơ hội một lần nữa chia thức ăn, Tam thúc lại giới thiệu cho chúng ta vài vị ở đối diện.

Nguyên lai phu phụ gặp lúc trước là nhà giàu thành nam, hơn phân nửa hàng hóa sản nghiệp trong thành Dạt Dào chúng ta đều là nhà bọn họ, danh hào “Tụ Hỉ Lâu”, nghe nói đầu bếp trong nhà còn đi ra vài vị chủ trù trong nhà đại quan kinh thành, không tránh khỏi khí diễm có chút kiêu ngạo. Nữ nhi nhà bọn họ khuê danh Lý Phỉ Vũ, năm nay vừa mới 7 tuổi, con mắt sáng thiện liếc, khéo cười mỉm chi, xinh đẹp nhu thuận, miệng lại ngọt, một ngụm một cái Bạch bá bá, Bạch Đại ca, xem mặt ngoài phảng phất cũng không có kế thừa mẫu thân nàng mạnh mẽ cùng khắc nghiệt, khiến người ta có ấn tượng rất tốt.

Ghế thứ hai tay trái, là đầu sỏ nhành dệt Ngang Nhiên Thành, Nguyên gia. Nhà bọn họ không chỉ có mở phường nhuộm, bố trang, cửa hàng quần áo, còn có thân thích ở kinh thành kinh doanh đồng dạng hạng mục, cho nên tất cả mọi người nơi đây biết quần áo Nguyên lão gia là hàng tươi kiểu dáng đến từ kinh thành. Hơn nữa nhóm lão sư phụ tay nghề rất cao, ta mấy đôi dép lê chính là bọn họ chiếu bản vẽ của ta mà làm, không sai chút nào. Nữ hài nhi nhà bọn họ chính là vị tiểu cô nương mặc áo lam thường nhìn thấy ở hành lang, làn da trắng nõn vô cùng mịn màng, khó được là trên mặt thủy chung đạm cười lại tự trong khung thẩm thấu ra một loại cao ngạo quý khí, Nguyên tiểu thư phương danh Thấm Lam, năm nay mười một tuổi, xem như tiểu hài tử lớn nhất trong những người được đề cử. Yên tĩnh có lễ, nở rộ như hoa sen, thản nhiên tự đắc. Ta xem nàng như vậy, cũng rất thích nàng, ta đối nàng ngọt ngào cười, nàng ngẩn người, lập tức bàn tay mềm nhẹ nhắc chén hướng ta mời. Cái này đổi ta ngẩn người, cũng hoảng nhiên nâng chén đáp lễ. Nữ hài tử này tính cách đại khí, không câu nệ nê thái độ tiểu nữ nhi, là người khó gặp ở thời đại này. Ta ngẩng đầu nhìn Đại ca liếc mắt một cái, hắn tựa hồ không có chú ý.

Tiểu Tứ nắm giữ tay của ta hỏi “Không an phận chút, cùng người ta uống rượu?”

“Phong, ngươi xem cô nương áo lam kia như thế nào?”Ta mắt to chớp nhìn Tiểu Tứ

“Không bằng ngươi “Hắn không hứng thú nói

“Chán ghét, người ta thật nghiêm cẩn đâu?”Ta làm nũng không thuận theo

“Thật yên tĩnh, lại cũng không phải làm vẻ ta đây, đáng giá nghiên cứu. Nhưng làm phiền Đại ca lo lắng “Hắn lại nói “Tuy là rượu trái cây, ngươi cũng không nên uống nhiều, cẩn thận bị gió thổi, làm choáng đầu.”Hắn thưởng thức non mịn ngón tay ta, qua lại vuốt ve.

Kế tiếp chính là Nam Cung gia cùng Thu gia, phân biệt kinh doanh châu báu cùng sinh ý văn phòng tứ bảo, hai nữ hài tử kia cũng không sai, chẳng qua xinh đẹp thảo hỉ không kịp Lý Phỉ Vũ, bình tĩnh cao quý không kịp Nguyên Thấm Lam. Nam Cung Lê Nhạn quyến rũ không kềm chế được một ít, Thu Nhược Thủy dịu dàng nhu hòa một ít. Nhưng đáng giá ta chú ý là, Nam Cung tiểu thư quần đỏ áo trắng, mắt mang hoa đào, ánh mắt lóe ra, lại muốn cố ý bày ra một bộ dáng thẹn thùng, giả vô tình nhìn lén Tiểu Tứ cùng Mộng Chi ca ca. Ta cười, cô gái nhỏ xuân tâm động, ngươi mới bao lớn? Chín tuổi, làm gì bày ra thần thái tiểu nữ nhân….

Ta không thể không bội phục những người này, rõ ràng đều biết đến là để xem mắt, nhưng lại ăn ý đáng chết thật tốt một chữ cũng không nói. Nói chút chuyện có hay không đều được, kéo dài thời gian, tuy có Tiểu Tứ ở bên người ta, nhưng tên Bạch Mộng Chi kia cũng cách cái khe hở nhỏ ở bên phải ta nha. Người này thường thường cười khẽ, thường thường phiêu một hai cái ánh mắt, đều làm ta như ngồi trên thảm châm nha.

Bỗng nhiên, Lý lão gia cười ha ha nói “Lần này tiến đến hậu lễ không có mấy phân, nhưng là ái nữ của ta vì Bạch lão gia Bạch Đại thiếu gia cho chúng vị công tử chuẩn bị một tiểu tiết mục, hi vọng các vị không chê cười, ha ha a “

“Nơi nào nơi nào….’Mọi người khách sáo…. Trò hay muốn mở màn

“Phỉ Vũ đến”

“Đã biết phụ thân, vì Bạch gia thúc thúc, các ca ca hiến vũ, Phỉ Vũ cao hứng cực kỳ, tự nhiên toàn lực ứng phó” Dứt lời cười nhẹ hành lễ, làn váy bay lên, nguyên lai không biết khi nào cô nương này đã đổi quần áo, một thân váy vũ hồng nhạt lụa mỏng thúc thắt lưng, càng có vẻ tiểu thiếu nữ đẹp phấn trác ngọc thế, mặt mày hàm xuân. Nhạc sĩ đã sớm chuẩn bị tốt, nhạc khúc vui mừng vạn phần, Lý Phỉ Vũ giống như tiểu tinh linh ở đây toát ra xoay tròn, thủy chung mỉm cười, Tam thúc cũng không cấm vì nàng cổ vũ, ta nhợt nhạt uống nước trà, lơ đễnh, dù sao ở trên tivi gặp qua rất tốt. Sau thời gian một chun trà nhỏ, hai gò má Lý Phỉ Vũ hơi hơi ửng hồng thở phì phò ngừng lại, đã dọn xong kết thúc động tác, đại gia cũng rất phối hợp vỗ tay sấm dậy.

Tiếp lên sân khấu là Thu tiểu thư, cũng là vũ đạo. Nàng còn không bằng Lý Phỉ Vũ, bộ pháp mềm mại câu thúc, nhưng khó được rất mảnh mai, có thể xoay thành các loại góc độ…. Ta đảo cặp mắt trắng dã, xem tiết mục tiểu loli biểu diễn… Hảo nhàm chán nha…..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN