Ba chàng trai từ trên trời rơi xuống - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
182


Ba chàng trai từ trên trời rơi xuống


Chương 3


Cẩm Nhiên nhẹ nhàng đẩy cửa Midford, nhắm trúng ngay chiếc bàn mà chàng trai đeo kính đen đang ngồi nốc rượu như nước lã, đi tới, bốn người đàn ông lúc nãy hệt bốn con cọp đực dĩ nhiên hùng hổ dang tay chặn lại.

Thiếu niên nọ điềm đạm nói:

“Bar đóng cửa rồi, cảm phiền ngày mai hẵng đến.”

Ả lắc đầu, dù biết người ta sẽ không nhìn thấy:

“Tôi không phải tới đây để uống rượu.”

“Ồ, vậy cô tới đây làm gì?”

Cẩm Nhiên ngó ngang ngó dọc, khẳng định bar không còn bất cứ vị khách nào, đến ông phục vụ già có vẻ cũng đã tan làm, ả mới hít sâu một hơi, cúi gập người chín mươi độ, hét thật to tới nổi vang dội cả bốn phía của Midford:

“Xin hãy làm tình với tôi!”

PHỤTTT…

Mặt bàn lai láng nước rượu pha lẫn nước bọt của chàng trai đeo kính đen, hắn hoang mang đến độ ngay cả mép cũng quên chùi, quay phắt đầu về phía ả. Mất tận ba phút sau, thiếu niên mới nhận ra mình vừa thất thố, vội vã chùi mép, còn không quên bắt chéo chân, khôi phục lại khí phách tiểu thiếu gia băng lãnh, hiên ngang lẫm liệt.

“Này cô kia, cô nói vậy là có ý gì?”

Ánh mắt bốn người đàn ông nhìn Cẩm Nhiên càng thêm dữ dằn, ả nuốt nhanh nước bọt, vẫn tiếp tục cúi người, thành khẩn nói:

“Chính là xin anh hãy làm tình cùng tôi! Là làm chuyện ấy ấy, chuyện mà nam nữ lột quần áo leo lên giường ấy, một lần thôi cũng được! Tôi đảm bảo sẽ không gây cho anh bất kỳ phiền toái nào, xin hãy chấp nhận loại đề nghị nhỏ mọn của kẻ hèn này!”

Thiếu niên đã rút kinh nghiệm từ lần đầu tiên, ngoại trừ mi mắt vẫn còn hơi giật giật, hắn vô cùng bình thản một tay ngoắt tên vệ sĩ lấy khăn lau sạch bàn, một tay cầm chai rượu rót óc ách vào ly thủy tinh:

“Từ đây chạy ra đầu ngỏ có một chỗ tên là “CallBoy”, vào đó sẽ có rất nhiều trai bao cho cô lựa chọn. Còn nếu như muốn phục vụ tốt hơn thì hãy đến “Crazzy” ở đường số mười, số nhà hai mươi chín xẹt mười ba, nơi ấy nằm cách chỗ này hơi xa, nếu đi xe máy ước chừng mười lăm phút mới tới. Khỏi cảm ơn.”

“không, không, không!”, Cẩm Nhiên vội vàng xua tay, khoan hẵng nghĩ tới chuyện vì sao hắn ta biết rõ địa chỉ của mấy quán trai bao như thế, ả nhanh chóng thanh minh: “Tôi muốn làm chuyện đó với anh thôi!”

“Với tôi thôi?”, chàng trai nhướn mày: “Vì?”

Đây thậm chí là lần đầu họ gặp nhau.

Ả mấp máy môi: “Hãy xem tôi như một gái gọi bình thường, tôi chắc chắn sẽ phục vụ anh hết lòng!”

Thiếu niên nhẹ nhàng nhếch mép, trước khi ả kịp phản ứng, xông tới xé toạc phần áo ngoài của ả, để lộ chiếc sơ mi trắng mỏng bên trong, hắn cười khẩy:

“Con khốn! Cô tưởng bổn thiếu gia chưa từng gặp trường hợp này à? Phụ nữ là loài trắc nết lăng loàng luôn muốn moi tiền từ đàn ông. Cô định yêu cầu tôi quan hệ với cô rồi tống tiền chứ gì? Ồ, nếu thiếu thốn đến mức ấy thì quỳ xuống lạy lục van xin nói chân thành tôi nghe, biết đâu tôi còn rủ chút từ bi bố thí cho cô, chứ dùng cách bẩn thỉu này, có tin dù là phụ nữ tôi cũng đập cho hết đi quyến rũ kẻ khác được nữa không?”

Bất quá, loại yêu cầu thẳng thừng thế này là lần đầu tiên hắn gặp phải.

Cẩm Nhiên một chút cũng không nao núng, dùng ánh mắt “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh” nhìn thẳng vào cặp kính đen:

“Anh có thể ghi âm lại lời tôi nói. Nếu tôi dám tống tiền anh sau khi quan hệ, anh liền có thể kiện tôi ra tòa!”

Thiếu niên nghe thế, buông cổ áo của ả ra, từ tốn đứng dậy rồi nghiên đầu sang phải hỏi vệ sĩ:

“Đã ghi âm rồi chưa?”

“Rồi ạ.”

Cẩm Nhiên: “…”

Chàng trai ngoái đầu về phía ả, ngồi xổm xuống trực tiếp dùng tay sờ sờ nắn nắn gương mặt cùng thân thể Cẩm Nhiên, trầm ngâm đôi chút, sau đó hất hàm hỏi vệ sĩ:

“Đẹp không?”

“Đẹp ạ.”

Nghe vậy, hắn tỏ ra rất mực hài lòng, kéo tay ả lên, nói: “Đi thôi!”

Ả sửng cmn sốt.

Vậy là… được chấp thuận rồi?

Hắn dắt Cẩm Nhiên đi sâu vào trong một cánh cửa bí mật của bar, ở đó có rất nhiều dãy phòng xếp thành hình chữ U. Cả hai đẩy cửa bước vô một căn phòng sơn toàn màu trắng, không gian cực kỳ rộng rãi, cách bày trí sang trọng lại rất thanh lịch, Cẩm Nhiên mau chóng ghi nhớ tất cả chi tiết bản thân tâm đắc nhất để sau này lôi ra tham khảo chút ít cho công việc thiết kế của mình.

Đám vệ sĩ nãy giờ bám dai như đỉa cuối cùng cũng ngoan ngoãn đứng ngoài làm chó canh cửa. Thiếu niên ném về phía ả một chiếc khăn tắm lớn rồi ra lệnh: “Đi tắm đi.”

Ả đoan trang hiền thục cởi đồ ra, đoan trang hiền thục xếp quần áo vừa cởi ngay ngắn vào một góc, rồi lại đoan trang hiền thục bổ nhào lên người hắn, bừng bừng khí thế nói: “Trên đường tới đây tôi đã ghé vào một nhà tắm công cộng tắm sạch sẽ rồi, giờ chiến luôn đi! Đánh nhanh rút nhanh, bố mẹ tôi còn chờ ở nhà!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN