Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống - Chương 6: Huyết mạch tiến cấp - bất tử nhân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
220


Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống


Chương 6: Huyết mạch tiến cấp - bất tử nhân


Hộc…. Hộc….

Trong một hang động tăm tối, vọng ra tiếng thở dốc của một nam nhân, Dương Tuấn may mắn cắt đuôi được con cá sấu, sau đó trốn vào hang động này vì cảm nhận được sự chấn động mãnh liệt của mặt đất từ xa.

Hang động tối tăm khiến Dương Tuấn phải mở Thị Huyết Nhãn để quan sát, thì một điều khiến hắn phải giật mình sợ hãi.

Phía trước, là một cái hồ cực lớn, bên trong không phải nước mà là máu tươi đang di chuyển như có sự sống, khi Dương Tuấn bước đến gần thì phần hang động sau lưng Dương Tuấn sụp xuống, phong toả mọi lối đi, bỗng nhiên hang động bừng sáng lên, cái hồ máu loé ra từng tia sáng màu đỏ.

– Đây là cái gì? Tại sao ở đây có nhiều máu như vậy?

Dương Tuấn đi vòng quanh xem xét, thì mặt huyết trì này sôi trào, từ bên trong chui ra một con bò cạp khổng lồ bằng máu.

Keng….

Linh Thú: Huyết Linh Ma Hạt.

Tu vi: Độ Kiếp viên mãn.

…………………

Đọc xong thông tin về con bò cạp máu, mặt Dương Tuấn trắng bệch, xong, ta xong mất rồi.

Ùng ục….

Mặt hồ máu lần nữa sôi trào, xuất hiện một xoáy nước kì lạ, một nữ phụ với vẻ ngoài mị hoặc quyến rũ bước ra, mái tóc cùng đôi mày màu đỏ kì lạ, bộ áo bào rộng rãi xốc xếch lộ ra bộ ngực to lớn ở trong, bàn tay trắng nõn vuốt ve con huyết hạt cao hơn cô ta hai, ba trượng.

– Tiểu nam nhân, đừng sợ hãi, bọn ta sẽ không làm hại đến ngươi, chỉ là ngươi có hai lựa chọn, ngươi có muốn nghe hay không?

Người nữ phụ mở miệng nói, ngón tay vuốt nhẹ bờ môi đỏ mọng của mình, ánh mắt dụ hoặc nhìn Dương Tuấn.

– Cứ nói đi, đừng lòng vòng nữa, các ngươi rõ biết ta không có đường lui kia mà.

Dương Tuấn khoanh tay trước ngực nói, vẻ mặt vênh váo ngạo mạn, nhưng thực chất là rất sợ hãi.

– Haha, ngươi thật vui tính, được ta nói, một, ngươi giải phong ấn giúp bọn ta, ngươi sẽ có lợi ích, hai, ngươi có thể chọn không giúp và góp “chút” tiết vào huyết trì này.

Nữ phụ này che miệng nở nụ cười, phong tư quyến rũ của một nữ nhân thuần thục, nhưng bên trong là sát ý đậm đặc.

– Được, ta giải, ta giải cho các ngươi, nhưng làm thế nào?

Dương Tuấn gật đầu liên tục như gà mổ thóc, đùa sao, không làm chỉ có chết à.

– Rất thông minh, chỉ cần ngươi tìm được Huyết Ngọc Nhãn ẩn núp trong huyết trì này, phá hủy nó, phong ấn sẽ được phá giải, nhưng chuyện gì sẽ xảy ra trong đó thì bọn ta không chắc.

– Được, ta làm…

Ùm….

Dương Tuấn nhảy ùm vào huyết trì, cố gắng lặn sâu xuống đáy nhưng khắp nơi chỉ là từng dòng máu di chuyển.

– Cái tên ngu xuẩn này, ta chưa nói hết kia mà, đừng tưởng máu ở đây chỉ là máu bình thường, mà là Chân Linh Huyết của Thượng Cổ Huyết Hạt, chỉ cần xui xẻo gặp phải một giọt, thì sẽ bị nó cắn nuốt đến linh hồn cũng không tha đâu.

Người phụ nữ vỗ trán một cái, chịu thua sự ngu đần của Dương Tuấn.

……………

Nữ phụ này là Tần Hiến Anh, lúc trước là một nữ tu thiên tài, đạt đến cảnh giới Nhân Tiên viên mãn, đang định đột phá thì bị gia tộc khác ám hại, phong ấn tại đây để làm thức ăn cho chân linh của Thượng Cổ Huyết Hạt, nhưng rất may chân linh này tiêu tán từ lâu, hoá thành một hồ máu ở đây, Hiến Anh khi bước vào thì được Huyết Hạt trao lại truyền thừa, không gian này cũng bị chia cắt, khiến 1000 năm qua không ai tìm được nơi này, Hiến Anh cũng bắt đầu tu luyện truyền thừa, nhưng đó lại là Ma Công tái sinh Thượng Cổ Huyết Hạt, khiến cô phải từ bỏ tu vi, hoà làm một với Huyết Trì để sống, tu vi chuyển hoá trở thành một con Huyết Hạt Linh Thú, từ đó không gian này lần nữa mở ra, những người tiến vào đều bị nhan sắc của Hiến Anh mê hoặc, làm thức ăn cho Huyết Hạt, máu bọn họ hoà vào Huyết Trì, từ từ ngưng tụ chân huyết để chân linh huyết của Thượng Cổ Huyết Hạt cắn nuốt, lần nữa tái sinh.

Câu chuyện này đã qua 3000 năm, Hiến Anh vẫn chỉ là Thường Dân trong khi tuổi đời và hình dáng không thay đổi, vẫn là một thiếu nữ 24 tuổi của gần 5000 năm trước.

……………………………………..

Trở lại với Dương Tuấn, thiếu niên này đang ở sâu trong Huyết Trì trầm tư suy nghĩ, vô cùng nghiêm túc.

– Hình như là….. mình lạc rồi chăng?

Dương Tuấn vuốt vuốt cằm, đôi mày nhíu lại trầm tư.

Keng, Huyết Mạch + 10 vạn exp.

Bỗng nhiên Dương Tuấn cảm giác có gì đó xuyên vào cơ thể, sau đó liền có âm thanh hệ thống vang lên.

– Hả? Cảm giác như Huyết Trì có chút thay đổi, hay là mình nhìn lầm?

Dương Tuấn mở mắt ra, nhìn chung quanh Huyết Trì, cảm giác như chỗ này có chút thay đổi.

Keng, Huyết Mạch + 10 vạn exp.

Keng, Huyết Mạch + 10 vạn exp.

Keng, Huyết Mạch + 10 vạn exp.

………………………………………….

Âm thanh hệ thống vang lên không ngừng, khiến đầu Dương Tuấn muốn nổ tung, một khung chiếu màu xanh lam hiện lên trước mặt Dương Tuấn, bên trong là một thanh ngang dài màu đen, ở bên trái là một dòng màu đỏ đang đầy lên, một dòng chữ số hiện lên phía trên

Hấp Huyết: 100 vạn ↑/9999 vạn. Tiến thăng Huyết Mạch.

– Hệ thống, chuyện gì xảy ra?

Keng, Huyết Mạch phát hiện môi trường cực kì có lợi, nên lập tức phát động Hấp Huyết để tiến cấp.

– Thì ra là vậy sao. Cách này cũng tốt, đợi Huyết Trì cạn hết thì dễ tìm hơn rồi.

Dương Tuấn nảy ra một ý, tự khen mình thông minh một cái, tinh thần chìm vào túi đồ hệ thống, kiểm tra thu hoạch của mình hôm nay.

– Hừm, thức ăn hôm nay đã không phải lo rồi, khoan, đây là gì?

Dương Tuấn kiểm tra túi đồ thì phát hiện một gói quà nằm lẳng lặng ở đó, bên trên có dòng chữ Gói Quà Trưởng Thành, mở ra ngẫu nhiên phần thưởng.

– Thử vận may xem sao?

Keng, mở ra gói quà Trưởng Thành nhận được Vé 101 Trò Chơi vĩnh cửu.

– Cái gì cơ? Vé 101 Trò Chơi? Cần lời giải thích?

Dương Tuấn đầu đầy dấu chấm hỏi, một mặt mơ hồ hỏi hệ thống.

Keng, Vé 101 Trò Chơi là tích hợp không gian của 101 trò chơi khác nhau, cứ mỗi ngày chỉ có thể tiến vào đó một lần, có thể mang theo người khác, cách ly không gian thực tại, bên trong mỗi trò chơi sẽ có 3-10 nhiệm vụ, mỗi nhiệm vụ sẽ có một phần thưởng tương ứng độ khó, phải hoàn thành tất cả nhiệm vụ mới có thể thoát ra tại một vị trí khác vị trí ban đầu.

Hệ thống giải thích với Dương Tuấn.

– Nếu như vậy sau này đánh không lại có thể chui vào không gian này rồi. Đồ tốt nha.

Dương Tuấn vỗ tay một cái, phấn khích vô cùng.

Lúc này, bên ngoài Huyết Trì bây giờ đã cạn kiệt, Hiến Anh đợi bên ngoài sợ hãi, Huyết Trì cạn kiệt thì sức sống của nàng và Huyết Hạt cũng sẽ mất đi.

Keng, Huyết Mạch hấp thu cực hạn, tiến thăng trở thành Bất Tử Nhân huyết mạch hoàn mỹ.

Bất Tử Nhân huyết mạch (hoàn mỹ): Huyết Mạch bất tử, máu có thể giúp người bị người mang huyết mạch hút máu qua trở thành một người bất tử như người mang huyết mạch.

…………………………………………

– Hả? Bất Tử Nhân?

Dương Tuấn khó hiểu, nhưng Huyết Trì bây giờ đã cạn kiệt, chỉ còn cao đến bụng Dương Tuấn mà thôi, huyết trì bây giờ chỉ là một hố sâu hơn trăm trượng.

Vụt…. Uỳnh….

Một bóng người lao xuống, là Hiến Anh sắc mặt trắng bệch, Huyết Hạt khổng lồ bây giờ chỉ to bằng nắm tay.

– Hiến Anh, ngươi bị gì vậy?

Dương Tuấn đỡ lấy thân thể lung lay sắp ngã của Hiến Anh, sở dĩ Dương Tuấn biết tên nàng vì hệ thống đã cho hết thông tin về nàng, nhưng việc Huyết Trì có liên quan đến sức sống của Hiến Anh thì không.

– Huyết Trì cạn rồi, mau, màu tìm Huyết Ngọc Nhãn đi…

Huyết Hạt trong tay Hiến Anh tan thành một dòng máu chảy xuống huyết trì, Hiến Anh kiệt sức ngã vào vòng tay Dương Tuấn, khuôn mặt trắng bệch nói với Dương Tuấn.

Ục… Ục…

Huyết trì cạn kiệt bỗng nhiên sôi trào, Dương Tuấn ngay lập tức bế Hiến Anh nhảy vọt ra khỏi hố sâu, chạy ra khỏi hang động.

Ầm… Ầm…

Hang động sụp đổ, bên trong đống đá vụn từ từ chui ra một con bò cạp khổng lồ, dài hơn 40 trượng, hai cái càng khổng lồ quét qua mặt đất, tạo ra một cơn bão cực mạnh thổi bay Dương Tuấn, điều đặc biệt là nó chỉ có một mắt, một viên huyết châu to lớn ở giữa trán.

Keng…..

Chân Linh (linh hồn nguyên vẹn): Thượng Cổ Huyết Hạt.

Tu vi: Đại Thừa cảnh viên mãn.

… Huyết Ngọc Nhãn: Phách Linh viên mãn…

…………………………………..

– Không xong, Hiến Anh, bây giờ làm gì?

Dương Tuấn lo lắng hỏi Hiến Anh.

– Phá hủy Huyết Ngọc Nhãn… Sức sống của ta sắp cạn rồi…

Hiến Anh dùng hết sức nói ra, cuối cùng đôi mắt nhắm nghiền, chân tay vô lực.

– Nè, đừng có chết chứ, ngươi còn chưa trả công cho ta, đừng có đùa như vậy.

Dương Tuấn lắc lắc thân thể Hiến Anh, cuối cùng đưa miệng đến gần cổ Hiến Anh, răng nanh dài ra, ngoạm vào cái cổ trắng ngần của Hiến Anh, hút máu của nàng, sau đó cắn lên bàn tay của mình, cho Hiến Anh uống máu, cứu sống nàng ta.

Uỳnh….

Một bóng đen với tốc độ kinh khủng đập tới, Dương Tuấn hết sức chật vật né tránh, tìm một chỗ thật xa đặt Hiến Anh đang từ địa ngục trở lại, tìm một hướng khác dẫn dụ Thượng Cổ Huyết Hạt.

Ầm….

Dương Tuấn vừa chạy được hơn 20 trượng đã bị cái đuôi khổng lồ của Thượng Cổ Huyết Hạt đập trúng, văng ra xa hơn trăm trượng, cơ thể biến thành một vũng máu thịt dưới đất, nhưng từ đó lại xuất hiện lại một người thiếu niên, Dương Tuấn.

– Phù, đau đấy chứ…

Dương Tuấn thở ra một hơi, xoa xoa cơ thể vừa phục sinh của mình, trong lòng vừa sợ hãi vừa kích động.

Ầm….

Thân hình khổng lồ của Thượng Cổ Huyết Hạt rơi xuống, mặt đất chấn động kinh khủng, nứt toác ra, Dương Tuấn bị khí kình thổi bay lăn lóc trên mặt đất.

Xuất ra Hoả Long Thiên Đao, Dương Tuấn nắm chặt cán đao, ánh mắt đối chiến với Thượng Cổ Huyết Hạt.

Trận chiến này, nếu không thắng thì không còn cách nào cả.

……………………………………..

P/S: Chắc buổi tối có chương, dạo này làm thêm kiếm sống, mệt mỏi quá.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN