Bá đạo dâm uy - Ăn Nhã Phi(dài nha)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
310


Bá đạo dâm uy


Ăn Nhã Phi(dài nha)



{ Như các chế yêu cầu dài thêm còn nữa sẽ có một đại ca trong môn phái sửa lỗi chính tả cho truyện nên ae sin đừng gào lên với mình nữa mình chỉ có thể làm đến thế thôi ok ae }

Tiêu Lệ một đường đi liền về thẳng khán đài vừa đang định đặt mông suống ghế thì một giọng uyển truyển nho nhã vang lên:

– Không biết Tiêu Lệ công tử vừa đi đâu về thế

Nghe thế Tiêu Lệ liền nhìn qua thấy ngay trương chình °gương mặt thân quen° người nói không ai khác là Nhã Phi nàng đang cười nhìn hắn, thấy thế hắn cười nhìn lại trong lòng còn thầm nghĩ đậu móa nữ nhân hay để ý đến từng chi tiết thế sao hắn liền nói:

– Chỉ là đi ăn một số thứ khá là ngon không biết Nhã Phi tiểu thư có muốn ăn không?

Nhã Phi hoàn toàn không hiểu những ý tứ và lời nói nàng chỉ nghĩ là một thứ j đó không hay vì thế liền không để ý nữa nói:

– Đêm nay tiểu nữ có một buổi yến tiệc nhỏ không biết huynh có hứng thú than ra không?

– Có Nhã Phi tiểu thư mời đương nhiên phải tham gia!

Hai người cười cười nói nói kiến cho vô số tuổi trẻ trong tộc ngưỡng mộ truyên vẫn theo nguyên tác chỉ khác không có Tiêu Ngọc thấy em mình bị đánh rồi làm ầm lên thôi.

Thời gian lại trôi { mình bỏ bớt mấy đoạn ếu cần ý mà chứ cứ nói nói dài lắm mả cũng chả có ích} chiều tối Tiêu Lệ ngồi trong phòng đang trên tay cầm 1 quả táo gặm nhấm từng miếng một còn các nữ đã đưa vô hậu cung vô tận các nàng thích ở trong đó hơn ở ngoài thế giới này nên Tiêu Lệ cũng không quan tâm lúc này hắn mở hệ thống lên.

Tên: Tiêu Lệ ( 21 tuổi)

Cảnh giới: đấu vương

Pháp thuật: không có{ cái này chỉ khi nào đến thế giới phép VD như: toàn chức pháp sư; thì sẽ có}

Tiên thuật: không phong tuyệt khĩ { cái này thì chắc ai cũng biết của đấng rồi} ,….

Dị năng: chấn đông, bóng tối

Sát điểm:

Hậu cung vô tận: Huân Nhi(100), Nhã Phi(80),….

Trang bị: đồng hồ boyboyboy, một thanh katakana

Dương đồ: 1dịch chuyển phù,….

Nhìn bảng trạng thái hắn cảm thấy nhàm chán vì không thể tăng cấp nhanh được mà bây giờ trên tay hắn có hai món đồ khá là hay mà Tiêu Viêm đều cần để đột phá đấu đế đó là đấu đế hỏa hắn hỏi qua hệ thống dị hỏa này mạnh thế nếu hắn có thể hấp thụ thì có nhanh lên cảnh giới không thì hệ thống nói một sự thật phũ phàm:

– Ký chủ có thể hấp thụ nhưng cảnh giới không tăng lên mà đế hỏa chả có tí tác dụng nào đâu, bởi vì bất cứ ai trong tứ đại thần thú nhổ ra một đông nước bọt có thể giập tắt đế hỏa vĩnh viễn dị hỏa còn không bằng công pháp thiên ma vạn biến mà ký chủ đã học!

Đó sự thật về dị hỏa của Tiêu Viêm đó, yếu đến không còn lời j để nói hắn liền không quan tâm nữa đi vào cửa hàng hệ thống vẫn như thường.

Toàn thần khí vài vạn sát điểm lúc này hắn từ từ lướt qua từng gian hàng đột nhiên một thứ khá là hay ho hiện ra nó có tên là đồ thường dùng vào bên trong nhìn lướt qua có đầy đủ mọi thứ quần áo, bim bim, các thứ linh tinh hắn cười cười bởi vì mọi thứ ở đây đều bán với giá 1-1000 sát điểm thôi, hắn không ngại đổi gia một bộ quần áo khoác thun màu trắng kèm mấy chỗ sanh khóa áo là một giây kéo có hình giọt nước hắn tiện thể đổi luôn cái mũ ở đỉnh mũ cũng có hình giọt nước đang vui nhìn ra ngoài thấy trời đã tối hắn liền mặc luôn bộ này đến tiệc Nhã Phi.

Tại một khu rừng một bóng người lấy tốc độ rất nhanh bay qua cánh rừng đến một ngôi nhàn nguy nga như tòa lâu đài hắn liền vút phát vào đám hộ vệ đứng tại cổng còn không biết có người đi vào lúc này người đó tìm một chỗ liên ngồi suống tại góc một căm phòng người này không ai khác là Tiêu Lệ trong trang phục mới mua hắn vừa ngồi suống thì nhân vật chính trong buổi tiệc suất hiện người này không ai khác là Nhã Phi.

Nhã Phi diện 1 bộ sườn xám màu đỏ bó sát người cực kỳ nóng bỏng, cổ áo khoét sâu để lộ ra hơn phân nửa cặp hung khí đồ sộ Nhã Phi dường như cũng có ý câu dẫn Tiêu Lệ, bởi vậy thường xuyên liếc mắt đưa tình với hắn, vô tình hữu ý phô bày ra những đường cong quyến rũ. Nhưng Tiêu Lệ hoàn toàn không để ý kiến Nhã Phi khá bực mình thường lướt qua người hắn kiến nhiều người để ý còn hai đại tộc ở ô thảm thì không có suất hiện bởi vì trong một lần hắn say rượu bị tên con trai của áo ba gây gổ kết quả là gia tộc lớn trong 1 đêm không còn thấy 1 bóng người suất hiện ở tại ô thảm 1 lần và mãi mãi, còn 1 gia tộc khác thì vì nghe tin nên cũng quấn gói đi luôn doài nên giờ ô thảm chỉ con phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ và Tiêu gia.

Tiêu Lệ bắt đầu cảm thấy chán bữa tiệc muốn rời đi, Nhã Phi nhìn thấy nét chán ghét thì cười nụ cười ranh ma, nàng cho gọi một thị nữ chuẩn bị điểm tâm tại một căn phòng sau đó nàng bảo thị nữ đi mời Tiêu Lệ, Tiêu Lệ đang muốn rời đi thì đột nhiên một thị nữ suất hiện nói:

– Công tử tiểu thư nhà ta cho mời công tử vào phòng uống trà ạ!

– Tiểu thư nhà cô là ai sao muốn mời ta uống trà?

Nghe thế thị nữ mặt khó sử liếc mắt về phía Nhã Phi nhưng rất nhanh thu về, nhìn thấy một màn này Tiêu Lệ cười bất đắc dĩ nói:

– Thôi đữa ta đi!

Nghe thế thị nữ mừng rỡ liền dẫn đường cho Tiêu Lệ sau một lúc đến một căn phòng vừa bước vào một mùi thơm ngát hiện ra hắn nhìn sung quanh một lúc không thấy ai liền đi đến bàn thức ăn đã chuẩn bị trước đây ngồi ăn một lúc sau một người phụ nữ đi vào dáng người điệu đà nhìn thấy nàng Tiêu Lệ tỏ ra có chút không vui vì nàng bắt hắn đợi lâu lúc này hắn nói:

– Nhã Phi tiểu thư muốn mời ta vào phòng làm j vậy?

Nhã Phi không nói j mà đi đến bàn ngồi trước mặt hắn nàng cười rồi mở miệng nói:

– Không biết Lệ công tử đánh giá thế nào về dung mạo và ngoại hình của ta?

Tiêu Lệ khá sửng sốt vì câu hỏi này hắn thầm nghĩ chẳng nhẽ nữ nhân này muốn mình khen sao hay là có dụng ý khác lúc này hắn trả lời:

– Nhã Phi tiểu thư dung mạo xinh đẹp, dáng người bất phàm mọi người đàn ông đều say mê nàng quả là thế gian khó gặp…

– Thế có phải Lệ công tử cũng say mê ta!

Hắn còn chưa nói hết đã bị Nhã Phi cướp lời còn nghe khẩu khí trong lời nói của nàng như ngươi là người giết cha mẹ ta không đội trời chung với ngươi ý, hắn lập tức phản bác nói:

– Nhã Phi tiểu thư dung mạo bất tuần ta cảm thấy cũng có ý ý mà trời cũng không còn sớm để hôm khác nói tiếp vậy!

Hắn dứt lời liền muốn đi đột nhiên Nhã Phi lao đến suất hiện trước mặt hắt môi nàng lao đến áp sát vào môi hắn hành động này kiến hắn khá bất ngờ nhưng cũng đã tới thì tới luôn hắn liền hôn đáp lại chiếc lưỡi như con lươn luồn vào miệng khuấy động từ miệng răng khắp nơi chong miệng nàng sau một lúc hai người buông nhau ra hắn bế nàng đi đến giường của nàng giường nàng cũng khá to đủ vài người nằm hắn để nàng nằm suống 2 tay tóm chặt 2 con đại bạch thỏ đang rung động mãnh liệt, dùng sức mà nhào nặn đủ kiểu. Nhã Phi ỡm ờ để mặc Tiêu Lệ tùy ý đùa nghịch 2 quả cầu thịt mềm mại của nàng.

Tiêu Lệ thấy Nhã Phi không phản kháng thì càng được nước lấn tới môi lại lần nữa khề sát môi nàng 2 tay càng không ngừng hoạt động trên bộ ngực căng mọng, lúc thì mạnh mẽ nắn bóp lúc lại nhẹ nhàng vân vê 2 hạt anh đào hấp dẫn trên đó, khiến Nhã Phi dần dần trở nên động tình, liên tục thở dốc rên rỉ, hơi thở như lan phả vào mặt Tiêu Lệ làm hắn càng trở nên hưng phấn long thương đã bắt đầu chào cờ.

Tiêu Lệ 1 tay vẫn chiếm giữ cứ điểm trên đỉnh núi còn tay kia thì đã âm thầm đột kích vào vùng cấm địa. Hắn hiện tại giống như xe nhẹ đường quen, không vội vàng thưởng thức món chính mà là từ từ trêu chọc, kích thích cơ thể trinh nguyên mẫn cảm của Nhã Phi, khiến nàng vô cùng khó chịu, thế nhưng lại mãi không chịu tiến hành bước tiếp theo ép buộc nàng phải mở miệng cầu xin hắn. Nhã Phi cũng là 1 nữ cường nhân, dù là trong chuyện này cũng không chịu lép vế, cố gặng chịu đựng Tiêu Lệ khiêu khích.

Đồng thời cũng bắt đầu mơn trớn cơ thể hắn tìm đi điểm yếu, là nữ nhân xuất thân từ đại gia tộc, những thứ này nàng đã sớm biết chỉ là chưa tự thân trải nghiệm mà thôi. Tiêu Lệ thấy như vậy tâm tính háo thắng nổi lên, lại càng khiêu khích mãnh liệt hơn, khiến cho đào nguyên của Nhã Phi như vừa trải qua 1 trận lũ lụt, vô cùng ướt át, tràn đầy sức sống thanh xuân. Tiêu Lệ được thế không tha người, lợi dụng kỹ thuật điêu luyện của mình liên tục tìm tòi khai phá vùng đất mới khuấy động khắp nơi trong cấm địa của Nhã Phi hắn cũng muốn xem nàng này có thể chịu bao lâu liền cho gọi các thần thú và Lý Phi Yến ra.

Mới ra các nàng còn ngu ngơ vì khung cảnh lạ nhưng vừa thấy Tiêu Lệ cùng Nhã Phi thì lập tức hiểu tại sao bọn người bị gọi lập túc lao vào trận chiến bắt đầu hỗ trợ Tiêu Lệ từ trên xuống dưới đủ mọi vị trí tập kích những điểm mẫn cảm trên cơ thể nõn nà mềm mại của Nhã Phi.

– Ưm…

Lúc mới bị chạm Nhã Phi khẽ giật mình nhưng khi nhìn thấy toàn mỹ nữ bao quanh mình lại nhìn Tiêu Lệ thấy hắn đang cười thì hiểu ra mình không phải nữ nhân đầu tiên trong lòng nàng cảm giác uất ức lúc này Tiêu Lệ lên tiếng:

– Các nàng đều là nữ nhân của ta từ bây giờ nàng cũng như thế Nhã Phi à!

Nghe thế tâm nàng khẽ buông lỏng nhưng nàng còn chưa kịp vui thì bị chúng nữ và Tiêu Lệ sa vào sờ mó mọi thứ. Nhã Phi dù sao vẫn là xử nữ, đối phó 1 mình Tiêu Lệ là đã cố hết sức, nay lại bị thêm các nàng hợp sức trêu chọc rốt cuộc tinh thần thất thủ, bật lên 1 tiếng rên khẽ, đôi mắt long lanh ngận nước nhìn về phía Tiêu Lệ.

Tiêu Lệ thấy thế không đùa nàng nữa để nàng suống một lúc cởi hết quần áo nàng và hắn ra { cởi ra đàng hoàng nha chứ sé quần sé áo phí lắm sát điểm bằng thật} Tiêu Lệ nào quản cái gì thắng thua nữa liền mạnh mẽ xách long thương ra trận, tìm ngay hiểm địa mà tấn công vào, xuyên phá cổng thành mỏng manh rồi bắt đầu chinh phạt vùng cấm địa mới.

Bên trong Nhã Phi vô cùng ấm áp, xiết chặt lấy đại long thương của Tiêu Lệ khiến nó như muốn bị bóp nát, cũng may là hắn không phải là xử nam, nếu không sợ là vừa tiến vào thì đã phải đánh kẻng lui quân. Nhã Phi mặc dù tính cách quật cường thế nhưng cơ thể lại vô cùng mẫn cảm, bị Tiêu Lệ dày vò chẳng bao lâu đã ồ ạt tiết xuân thủy, nằm xụi lơ trên sàn ngọc thở hổn hển. Tiêu Lệ đã nàng nghỉ ngơi 1 lúc rồi bắt đầu quay sang chiếu cố cho 7 nữ còn lại chiếu cố từng người một song đang nằm nghỉ thì một tiếng cờ- rắc vang lên lúc đầu hắn nghĩ là nghe lầm lúc sau ầm một tiếng cái giường ầm ầm đổ sập suống tại vì nhiều người nên giường bị quá tải dẫn đến sập. Hắn liền đem các nữ vào hậu cung đưa vào song hắn thầm than cha ông đúng là hiền chiết a thảo nào mà có câu ” Thuận vợ thuận chồng giường bê tông cũng sập” nghĩ song sách long thương tiếp tục chiến với 8 nữ đến sáng hôm sau mới rời đi nhà Mễ Đặc Nhĩ, tất nhiên là có tạm biệt Nhã Phi rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN