Bá Đạo Tiểu Thiên Vương - Chương 17 - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Bá Đạo Tiểu Thiên Vương


Chương 17 - Chương 17



Người ngoài? Vậy anh là ai chứ? Không thấy anh vừa đến thì cô ấy phải rơi lệ sao,tôi đúng là sơ sẩy đã để cô ấy chịu tôn thương nhưng từ giờ tôi sẽ bảo vệ Phương Thanh”, Hàn Phong liếc xéo Vệ Đình,tiến đến muốn ôm Phương Thanh ra khỏi lòng hắn ta.

Phương Thanh dí ngón tay vào ngực Hàn Phong, nhẹ nhàng nói: “Phong ,em không sao,anh làm vậy sẽ bị mọi người hiểu nhầm,chúng ta mãi không giải thích được?”

Hàn Phong bắt được ngón tay của Phương Thanh, đặt lên môi hôn, chớp chớp đôi mắt tuyệt đẹp nói: “Anh là thật lòng muốn bảo vệ em,người khác nghĩ anh không để ý“.

“Nhưng em để ý,Luu Hồng Ly không phải bạn gái anh sao? Đừng để cô ấy hiểu lầm”, Lâm Khả Nhi dùng sức rút tay về, nhìn Hàn Phong lắc đầu

Không để Phương Thanh dung sức Vệ Đình nắm lấy tay cô để lên ngực hắn ôm vào lòng .

“Buông cô ấy ra!”, Hàn Phong căng thẳng ra lệnh.

“Rất xin lỗi, tôi không thể làm theo ý câu. Câu đừng xen vào chuyện của hai chúng tôi nữa. Tôi mới là người đàn ông của cô ấy”, Vệ Đình lạnh lùng ném lại mấy lới này rồi ôm Phương Thanh trở về xe của mình.

Bởi vì tôi mới là người đàn ông của Phương Thanh sao ?đã chặn đứng bước chân của Vệ Đình , Hàn Phong mất mát nhìn Phương Thanh bị Vệ Đình cướp đi. Phương Thanh sao lại là của vị thiên vương đó chứ?

Vệ Đình không để ý đến ai, đem Phương Thanh lên xe của mình, hoàn toàn không để ý đến sự chống cự của cô.

“Thả người tôi xuống ,tôi sẽ tự về được!”, Phương Thanh giãy dụa, cô cũng không thể đi cùng hắn được chuyện này mà đến tai gì thì cô phải làm sao?

Vệ Đình vòng tay ôm chặt Phương Thanh , tay đưa lên lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn”Ngoan ngoãn chút đi! Nếu không tôi sẽ t sẽ trừng phạt em ngay tại đây”

“Không được! đừng làm như vậy! Tôi sẽ không bao giờ có thể đến trường được nữa đấy!”, Phương Thanh nằm trong lòng Vê Đình bất mãn kháng nghị.

“Ai cho phép em hư hỏng như vậy? Dám cùng tên kia chơi trò chơi hôn môi! Trước khi đi tôi dặn em thế nào hả? Sao dám làm loạn lên như vậy!“. Vệ Đình đấm vào thành xe , đem Phương Thanh nhẹ nhàng đặt xuông ghế sau, có chút tức giận gầm nhẹ lên. Hắn cũng không phát hiện trong giọng nói của mình toàn mùi dấm chua.

Phương Thanh nghe thấy giọng Vệ Đình không còn trầm ổn, giận dữ đáng sợ ,cô ngoan ngoan nằm yên : “Anh cũng không phải là cha tôi? Tôi yêu ai hôn ai là quyền của tôi, không liên quan đến anh“.

“Tôi là người đàn ông của em, lý do này đã đủ hay chưa?”, Vê Đình rốt cuộc mất tỉnh táo quát lên.

“Anh là người đàn ông của người tôi? Mới không phải?”Phương Thanh ngai ngùng nói

“Từ sau khi em quyến rũ tôi, tôi và em triền miên cả một đêm thì tôi đã là người đàn ông của em rồi, chẳng lẽ em muốn phủ nhận sao?”, Vệ Đình không cam lòng nhìn Phương Thanh.”Em thật hư hỏng ,hay là tôi chưa đủ thỏa mãn em “Vệ Đình xoay người đánh vào mông cô.

Cô đã làm gì sai chứ ,sao mấy hôm nay mọi chuyện xấu đến đổ lên đầu cô ,đột nhiên thấy đau khổ, nước mắt cứ từng giọt, từng giọt rơi xuống.Ngồi dậy , Phương Thanh vùi mặt vào tay đau khổ rơi lệ: “Anh là người xấu, sao lại đối với tôi như vậy ! Tôi đã làm gì sai chứ ,đó chỉ là hiểu lầm thôi.Anh cũng đừng giận tôi “.

Thấy bộ dáng thương tâm rơi lệ của Phương Thanh , Vệ Đình thu lại tức giận,cô bây giờ cả người lem luốc khuôn mặt nhỏ xinh chưa được lau sạch trứng lại them một tầng nước mắt ,làm hắn đau lòng.Lúc mới trở về hắn luôn nghĩ sao để trừng phạt Phương Thanh ,nhưng khi nhìn cô bị đối xử như vậy cơn giận trong hắn dành cho cô đã sớm biến mất,hắn sẽ làm cho kẻ làm bảo bối của hắn ra thế này hối hận vì mình đã được sinh ra. Đưa cô nằm xuống chân hắn, lấy khăn tay lau nước mắt giúp cô, dịu dàng nói: “Được rồi, đừng khóc nữa.Là tôi đã trách nhầm em. Từ nay về sau, Vệ Đình tôi sẽ không bao giờ như thế được chưa. Em là bảo bối vô giá của tôi, !“.

Phương Thanh nằm trên đùi hắn lắc đầu, sợ mình vừa mở miệng, sẽ gào khóc.

Vệ Đình xoay người, đỡ cô dậy ôm chặt lấy Phương Thanh vào ngực : “Thực xin lỗi!”

Nước mắt cô không thể nào không chế, tuôn rơi, Phương Thanh rúc vào trong lòng Vệ Đình tham lam hưởng thụ sự ấm áp trong lòng hắn, vươn tay vây quanh ôm chặt hắn.

“Tôi thật không có làm gì sai,“Cô ôm hắn nước mắt giàn dụa ướt một mảng trước ngực Vệ Đình.

Vừa lúc đó ,xe đã đến khách sạn ,Vệ Đình ôm Phương Thanh vào thang máy ,nhấn lên phòng tổng thống.

“Rôi, là tôi sai hết ,nhưng trước tiên em đi tắm trước đi đã ,cả người giờ ra cái dang gì rôi” Vệ Đình hôn yêu lên môi rồi ôm cô vào bồn tắm ,chỉnh nước cho Phương Thanh rồi bước ra ngoài.Hắn phải xử lý cái đám người kia mới được ,với nếu còn ở gần cô nữa hắn sẽ không nhịn được mà muốn cô.

Phương Thanh ngẩn người,hắn chỉ là muốn cô tăm thôi,cô lại cứ sợ hắn làm gì.Phương Thanh bắt đầu bình tĩnh tắm rửa,nhưng xong cô mới phát hiên ra mình không có đồ sạch để mặc.

“Đám tiểu thư kia tôi muốn bọn họ phải trả giá ,cậu biết nên làm gì rồi chứ”Vệ Đình gọi điện cho Đông Hải ,hắn muốn không chỉ đám còn gái kia mà cả gia đình bọn họ sau hôm nay sẽ phải hoàn toàn biến mất.

“Ok,mà bọn họ đã chọc gì tới tổng tài cậu vậy,hay cậu bị từ chối”Đông Hải cười lớn chế diễu ,Vệ Đình chưa bao giờ để con gái vào mắt mà bây giờ lại nói anh hủy hoại gia đình bọn họ thì chắc mấy cô tiểu thư đấy đã phạm tôi tày đình/

“Nhiều lời,Tôi mà lại bị từ chối sao,mà tôi muốn mọi chuyện giải quyết xong trong ngày hôm nay”Đang nói chuyện với Đông Hải thì hắn nghe thấy tiếng gọi nhỏ của bảo bối,cô sao lại gọi hắn nhỉ

“”Thôi ,nói chuyện cậu sau.chuyện toi nhờ nhớ xử lý”

“Ok,mọi chuyện sẽ xong trong chiều nay “ Môi Đông Hải hiên lên nụ cười gian ác ,đã lâu không có thứ để chơi đùa rất nhàm chán hôm nay lại vừa đúng lúc.

“Anh có gì cho tôi mặc không”Phương Thanh từ trong nhà tắm nhỏ nói vọng ra.

“Mặc làm gì,dù sao tí nữa cũng sẽ cởi ra thôi,ra đây nào” Vệ Đinh mặt giày ,mỉm cười gõ cửa.”Không ,tôi nhất quyết không ra” hắn đang nói gì vậy muốn cô không mặc gì mà ra sao ,cô cũng không có mặt giày như hắn

“Được rôi,cầm lấy đi”Vệ Đình bất đắc dĩ lấy cho cô áo sơ mi của hắn

“Cảm ơn”Phương Thanh nhanh chóng mặc vào,Áo hắn rất lớn nhưng vẫn không thể che hết được những đường cong gợi cảm trên người cô.

Phương Thanh bước ra,Vệ Đình tí là phun máu mũi,cô nửa kín nửa hở như thế này còn quyến rũ và sexy hơn , nhìn Phương Thanh đang mặc của mình tình thú khêu gợi màu đỏ lỗ ra nửa bầu ngực, Vệ Đình nuốt xuống một ngụm nước miếng. Cô gái trước mắt khuôn mặt hồng hào , thân thể hấp dẫn kích thích, làm cho dục vọng mềm nhũn dưới thân nhanh chóng khởi động chống đỡ quần. Ngẩng đầu đứng thẳng, ái dịch trong suốt trên đỉnh quy đầu ngang ngược xông thẳng ra khỏi quần.

Nhìn thấy vị trí sưng to bất thần phía dưới Vệ Đình , Phương Thanh cũng ngây dại cả người, gương mặt lập tức đỏ bừng, vô cùng xấu hổ.

Vệ Đình tiến đến ôm cô lên giường mặc kệ cho Phương Thanh không chịu.hắn cúi đầu hôn lên đôi môi hồng mềm mại, cánh tay cường tráng dùng sức ôm chặt lấy Phương Thanh, dường như muốn cô nhập vào thân thể mình, trở thành một bộ phân của mình mới cam lòng. Hắn điên cuồng kịch liệt hôn cô, không ngừng làm nụ hôn này sâu hơn.

Phương Thanh bị hôn đến đầu óc choáng váng toàn thân vô lực, cô có cảm giác toàn bộ không khí trong phổi cô đều bị hắn hút khô không còn gì. Ngay lúc cô sắp không hô hấp được nữa, Hắn nhanh chóng cởi cái áo vướng của cô cùng đồ trên người hắn , thân hình cao to mạnh mẽ đè lên phía trên, lưu loát cởi bỏ quần lót vướng víu nơi hạ thân.

Ách ân……” Hơi hơi chớp đôi mắt đẹp, miệng thốt lên khinh ngâm như con mèo nhỏ.

Thế này mới làm cho Vệ Đình bất đắc dĩ thở dài một hơi,“ Thanh Thanh của tôi , em nên làm gì với em mới tốt đây?” hắn vốn dĩ trở về muốn phạt cô mà bây giờ lại vì thân thể cô mà điên cuông.

“Phương Thanh , anh muốn em!”

“Vệ Đình ,đừng …” đôi mắt xinh đẹp ngượng ngùng nhìn chằm chằm người đàn ông tuấn mỹ trước mắt.

“Đêm nay em đừng mong được ngủ, tôi muốn không ngừng nghỉ làm tình cùng em, đền bù lại cho anh đã bị em làm cho tổn thương”

Vệ Đình đưa tay hướng càng sâu vào bên trong hoa huyệt của cô , thỉnh thoảng ôn nhu khiêu khích, lần thứ hai gợi lên tầng dục vọng sâu nhất trong cơ thể cô , làm cho hạ thân của cô dần dần toát ra càng nhiều mật dịch dễ chịu.Hắnđưa môi mình áp lên đôi môi mềm mại của cô, trằn trọc mút hôn, bàn tay còn lại cũng không an phận xoa nắn bầu vú căng cứng trước ngực cô, mãnh liệt kích thích.

Đôi bàn tay to kia giống như mang theo ma lực, trong nháy mắt châm ngòi toàn bộ dục vọng của Phương Thanh , trong thân thể cô có một luồng nhiệt khó nhịn bốc lên , Phương Thanh không chịu được kích thích liền vặn vẹo thân thể mềm mại, cấp bách mong muốn có đàn ông đi an ủi sự hư không có chịu trong thân thể mình.

Đôi môi nóng ấm của Vệ Đình một đường đi xuống dưới, sau khi hạ ấn kí lên xương quai xanh trắng nõn, liền đi tới bộ ngực mềm mại đẫy đà, ngậm đỉnh nụ hoa kiều diễm ướt át, thay phiên liếm mút hai quả anh đào thơm ngon.

“Lần này, tôi sẽ tin tưởng em cùng hắn thực không cái gì, nhưng mà tôi không cho phép em tiếp cận hắn, hắn vốn có ý đồ đối với em.” Giọng nói của hắn đầy vẻ khó chịu.Từ trong mắt hàn Phong hắn có thể thấy được ham muốn của hắn ta đối với côPhương Thanh nhẹ gật đầu, “Vốn dĩ tôi đang đi làm , là anh ấy đột nhiên xuất hiện…… Anh phải tin tưởng……” Còn chưa có nói xong, đôi môi lại bị hắn che kín lại.

Vệ Đình tận tình khiêu khích đối với thân mình mẫn cảm của cô , hơi thở ấm áp nam tính phả nhẹ lên người cô, ngay cả cực đại phân thân của hắn, , cũng không hề trở ngại ở nơi riêng tư của nàng ma sát, nhấn nhè nhẹ.

“Ân, Vệ Đình …” nụ hoa truyền đến sung sướng khoái cảm khiến cho Phương Thanh cong người đứng dậy ưỡn bộ ngực về phía Vệ Đình , làm cho nhấm nháp hoàn toàn bộ ngực cô.

“ Đợi một chút, em sẽ còn thư thái hơn nữa .” Đôi môi khêu gợi của hắn không ngừng liếm mút đỉnh nhọn trước ngực nàng tinh tế cắn cắn, mút hấp chung quanh.

Đôi môi Vệ Đình nóng bỏng lướt qua vùng bụng bằng phẳng, đi tới giữa hai chân cô, không chút do dự vươn đầu lưỡi vào liếm mút cánh hoa hồng nhạt, tách ra cánh hoa dày, trêu chọc mật huyệt phiếm ái dịch trong suốt.

Ưm a……” Biểu tình trên mặt thành thực phản ứng ra xôn xaokhác thường trong cơ thể , trong miệng cũng liên tục than nhẹ ra khoái ý cảm thụ.

“ Thanh Thanh,em thật sự mẫn cảm nha.” Tin tưởng cô đã vì hắn chuẩn bị tốt , nhưng hắn vẫn dùng đầu lưỡi làm cho cô thích ứng trước , dù sao của nàng vẫn nhỏ như thế mà.Đầu lưỡi vừa liếm mút lại bắt trước động tác sát nhập Nhận thấy cô đã ướt đẫm, rộng mở cho hắn, hắn dùng tốc độ và tần suât di chuyển nhanh hơn, ngọn sóng hoan ái càng lúc càng dâng ãnh liệt nhấn chìm cô.

A a…… Chậm…… Chậm một chút…… Nga……” Thắt lưng của cô không tự chủ cong người lên, cái miệng nhỏ nhắn cũng liên tiếp thở dốc, phát ra một tiếng tiếp theo một tiếng khinh ngâm khó nhịn ,làm cho lưỡi hắn càng vào sau trong hoa huyệt,

“ Đúng, chính là như vậy, đừng áp lực, tôi thích nghe tiếng kêu của em ……” Thanh âm trầm thấp của hắn , mang theo một chút khàn khàn, còn có khát vọng đối với nàng .

“Thích loại cảm giác này sao?” Vệ Đình ái muội ở nàng bên tai nỉ non, khóe miệng ý cười càng sâu vài phần

Phương Thanh không chịu nổi, cô vô thức lắc lắc đầu thở gấp: “Nha . . . . . Chậm một chút . . . Ai . . .”

“Tiểu meo hoang khẩu thị tâm phi này, đã ướt thành như thế còn muốn chậm một chút sao?” Vệ Đình rút rời khỏi hai chân nàng , chỉ thấy trên ngón tay dính một lớp chất lỏng óng ánh, Vệ Đình giơ lên trước mũi ngửi nhẹ, “Thơm quá .,rất ngọt .”

Hắn tiếp tục càng thêm dùng sức ở bên trong mật huyệt chuyển động, đưa ngón tay vào cảm giác được sự co rút run rẩy bên trong mật động kia, mật dịch tuôn trào không ngừng làm ẩm ướt tay hắn.

“n a…… A……” Tình dục tăng vọt, đã làm cho cô nói không ra lời, chỉ có thể bất lực nỉ non, thích ứng cảm giác sướng khoái tột cùng từ hắn mang đến.

Vừa lòng ngón tay dài của hắn không ngừng đong đưa, hai ngón tay khép lại không ngừng ma sát bên trong mật huyệt, thỉnh thoảng đầu ngón tay nhẹ tách ra, cho cô thích ứng với sự rộng mở dành sẵn cho hắn, để cho cô lát nữa sẽ không quá khó chịu.”A a…… Vệ Đình …… tô…… i……”

“ Hả? Em xảy ra chuyện gì a?” Ngón tay cái ác ý chồm lên bên trên hoa tâm tận sức xoa nắn, càng đẩy cô cuốc cao hơn vào cơn bão tình dục.

“Không…… Aha…… Tôi …… Muốn…… Không được……” Dục hỏa ở trong cơ thể nàng chồng chất, làm cho cô không ngừng kinh hoảng lắc lư, theo bản năng ưỡn cong người lên hòa nhịp theo động tác tay của hắn.

Phương Thanh cảm thấytrong cơ thể chính mình từng đợt co rút nhanh đánh sâu vào, cùng với toàn thân không nhịn được run run, làm nàng không tự chủ được cao giọng hò hét.

Thấy bảo bối dưới thân đã đạt cao trào, vong tình hét lên thành tiếng, hắn thế này mới chậm rãi rút ngón tay từ mật huyệt của cô ra.

“ Suỵt,!Thanh Thanh, em rất gian trá , bản thân thoải mái, liền kêu không được, tôi vẫn chưa hưởng thụ được thoải mái đâu! Hiện tại chuyển sang em , đến lượt em làm cho tôi đi!” Vệ Đình xấu xa nở nụ cười.

Giây tiếp theo, một bàn tay Vệ Đình liền kéo chân trái cô giơ lên từ bên cạnh sáp nhập vào mật huyệt ướt át.

“A, Vệ Đình … Quá sâu …” toàn bộ thân thể Phương Thanh run rẩy căng lên, tư thế sáp nhập này khiến cho dương vật của Vệ ĐÌNH trong nháy mắt đâm thẳng đến miệng tử cung.

“A, thích, sướng quá…” miệng tử cung mất hồn kia mút mạnh lấy quy đầu hắn, ngay cả thân nhục bổng cũng bị hoa bích Phương Thanh kẹp chặt chẽ không thể nhúc nhích.

Phương Thanh trong lúc khoái cảm tiếp nhận nụ hôn kích thích của Hàn Vệ Đình , một tay lung tung sợ từ eo lưng chậm rãi trượt xuống, lướt qua mông bền chắc căng thẳng, mơn trớn cơ bụng rắn chắc.

Thân thể Vệ Đình cứng nhắc run rẩy, hắn buôn tha môi Phương Thanh , “Tiểu mèo hoang , em biết em đang làm cái gì không?” Hắn gục đầu trên vai cô thở gấp, hô hấp nóng rực toàn bộ đều phun trên ngực Phương THanh , khiến nhũ tiêm nàng vốn đã mềm xuống lại một hồi tê dại nhanh chóng dựng đứng lên.

Vệ Đình bắt đầu luật động trong cô, dường như muốn dùng cự vật cực đại chà đạp hoa huyệt nhanh trách của cô.

“A, Vệ Đình … Không… Muốn…” Tử cung bị thâm nhập thật sâu vừa truyền đến cảm giác đau khổ lại mãnh liệt khoái cảm, làm cho Phương Thanh không chịu được thét chói tai.

“’Muốn’ hay là ‘ Không muốn’ anh vào trong em?” khuôn mặt tuấn tú mị hoặc khêu gợi, lộ ra vẻ tươi cười xấu xa.

Đôi mắt Phương Thanh nhiễm một tầng hơi nước lòng lanh như sương sớm, khuôn mặt bởi vì tình triều mà đỏ ửng, hương vị thanh thuần ngọt cùng gợi cảm quyến rũ song song tồn tại, làm cho Vệ Đình không kìm chế được nữa .

Hắn cúi đầu xuống, một bên ngậm lấy tuyết nhũ yêu kiều, một bên động nhanh hạ thân.

“Ân… Vệ Đình , th ật thoải mái, quá tuyệt vời…” miệng Phương Thanh liên tục phát ra dâm ngữ, khiến Vệ Đinh điên cuồng đong đưa hạ thân, miệng dùng sức mút lấy đỉnh anh đào tươi ngon trên tuyết nhũ.

“Bảo bối, đừng nóng vội, anh sẽ cho em dục tiên dục tử.” Nam căn tráng kiện trướng mãn trong hoa kính, tận tình điên cuồng thẳng tiến rút ra lại chọc vào.

Ân… Ân… Ngô… Ngô…” Hạ thân dâm huyệt bị đụ quá thích, toàn thân Phương Thanh liền nổi da gà, hoa kính run rẩy co rút, nhuyễn thịt mút mạnh cực đại nhục bổng, tử cung hút chặt quy đầu đang đưa đẩy.

Vệ Đình tạo cho cô siêu khoái cảmPhương Thanh nội tâm hàm súc bảo thủ đã không chịu khống chế của dục vọng , miệng sung sướng dâm đãng rên rỉ: “A… Thật thoải mái, tuyệt quá nha, mau một chút, dùng sức, a…”

“Tiểu mèo hoang, anh rất thích em kêu như vậy, tiếp tục kêu…” Hiếm khi nghe thấy Phương Thanh dâm đãng rên rỉ mất hồn như vậy, Vệ Đình dùng sức trừu đưa thật sâu .

“A… Ngô… Hảo thích a… Vệ Đình… A…” cảm giác thư sướng sảng khoái không gì sánh kịp thổi quét toàn thân, nam căn tráng kiện mỗi một lần cắm vào đều chạm vào miệng tử cung,Phương Thanh giống bị điện giật, Hoa kính mãnh liệt run rẩy, đem trụ thịt đang vận động của Vệ Đình kẹp chặt.

“Nha… quá nhanh…” Hoa kính càng ngày càng gấp , còn có dâm ngữ không ngừng nghỉ phát ra, quả thực làm cho dục vọng của hắn tăng lên cao vút, bị hai loại khoái cảm tấn công trên dưới, hắn cảm giác mình cũng sắp tiết ra bên trong cô.

Không, không thể tiết sớm như vậy, hắn nhanh chóng rút nhục bổng ra.

“không,,,,đừng” bị hắn đùa bỡn cũng sắp không chịu được rồi,hắn lấy ra làm cô vô cùng trống rỗng. “ A….. Không…… Hừ ân…… Tôi….. tôi muốn…… Van cầu ngươi…… Cho tôi …vệ Đình…” Đăng bởi: admin

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN