Ba Mươi Tuổi Suy Nhân
Chương 15
Quí Luân nhìn thỏ con hồng hồng hai mắt đầy vệt nước, hạ thân càng trướng lên, càng luôn hung hăn ngược đãi y. Nắm lấy hàm dưới của Tô Dịch, dùng sức đem nam căn của mình đâm sâu vào cổ họng y, hài lòng nghe được tiếng nức nở, cùng sự run rẩy của người bên dưới.
Lúc này, Trương Siêu không nói một tiếng xuất hiện bên cạnh, bao cao su cùng thuốc bôi trơn để một bên rồi lập tức biến mất, hắn cũng không dám quấy rầy Quí Luân đang trong cơn hưng phấn.
Quí Luân cười cười, một tay kéo đầu Tô Dịch, làm cho nam căn ngập toàn bộ trong miệng Tô Dịch, một tay mở ra ra cái hộp đựng doa – Đó là hắn trong lúc đi Châu Âu vô ý nhìn thấy con dao găm này, sắc bén vô cùng, chém sắt như chém bùn, trên chuôi dao còn khắc hình hoa hồng tinh tế, không biết trong lúc nguy cấp nhất đã cứu hắn bao nhiêu lần, cũng không biết đã liếm huyết của bao nhiêu người.
Quí Luân kề dao lên mặt Tô Dịch, phun ra những từ lạnh như hàn băng:
“Mi không biết dùng đầu lưỡi sao?”
Tô Dịch trong miệng trong cổ họng bị nhét đầy thứ của hắn, khóe mắt đột nhiên nhìn thấy cái gì đó sáng lòe lòe ánh thép, lạnh lẽo chạm vào khóe miệng mình, chỉ cách hai mắt chưa tới một tất. Y sợ hãi nhắm chặt hai mắt, như muốn tránh xa lưỡi dao, hàm răng lần nữa lại không cẩn thận cắn trúng nam căn của Quí Luân, Quí Luân bất mãn kêu lên, bắt được ót Tô Dịch, đâm mạnh vài cái lút cán để trừng phạt! Tô Dịch ô ô kêu, ngồi ở trong nước mỗi lần bị đâm vào tới tận yết hầu liều phóng ra một hàng lệ, mãi cho đến khi cảm giác buồn nôn mới phát hiện ra bản thân đang thiếu không khí, Quí Luân mới giảm tốc độ, nhưng vẫn không có dấu hiện muốn bắn.
Quí Luân dùng sức làm cho cả mặt Tô Dịch đỏ lên, lưỡi dao liếc nhẹ lên mặt Tô Dịch liền hiện ra vệt máu mảnh, nói: “Nếu mi không biết dùng lưỡi vậy cắt bỏ đi cũng được.”
Tô Dịch liền không dám tức giận, hít hít cái mũi, còn phải vươn đầu lưỡi, học theo mấy cô trong phim AV khẩu giao như ăn kem, liếm cho đến khi quái thú trong miệng bắt đầu rỉ ra chất lỏng nồng đậm mùi giống đực.
Tạm được… Quí Luân nghĩ thầm, không ngờ lão nam nhân không chỉ có cúc huyệt rất thoải mái. Con dao trong tay hắn bắt đầu di chuyển trên mặt Tô Dịch, bộ râu Tô Dịch vốn không hề thưa thớt, ba ngày qua cũng không có cạo đi.
Thật ra Quí Luân cầm dao găm cũng chỉ là muốn cạo râu cho Tô Dịch, nhưng hắn ác ý không dùng dao cạo thông thường, chính là muốn nhìn y khẩu giao khóc lóc, làm cho y sợ hãi, cảm thụ sự run rẩy của y.
Quí Luân cũng không phải không đề phòng, chỉ cần Tô Dịch có hành động khác thường, con dao này của hắn sẽ đâm thẳng vào yết hầu Tô Dịch, một dao đoạt mạng, nhưng hắn tin tưởng lão nam nhân nhu nhược này sẽ không dám như thế, nghĩ như vậy, lại cố ý dừng động tác lại, làm cho Tô Dịch tưởng rằng hắn rất không hài lòng, sợ đến cố gắng gấp đôi ra sức liếm mút thứ kia của hắn.
Không bao lâu, toàn bộ râu ria của Tô Dịch đều bị cạo sạch, đúng là dao bén, liền để lộ ra da thịt bóng loáng. Tô Dịch sợ hãi run rẩy khóc thút thít, hơn nữa cái tát của gã mặt thẹo cũng làm cho mặt y sưng đỏ, ngận lấy nơi nào đó của ai kia vừa nhìn liền thấy đây là thật là bộ dáng đáng thương sau khi bị ngược đãi.
Tô Dịch biết râu mình chẳng còn, nhưng miệng lưỡi hắn thật tình rất mỏi rồi, Quí Luân vẫn không chịu bắn ra dùm cho, nghĩ muốn hừ hai tiếng cũng không dám. Ác ma chưa cho dừng, đầu lưỡi y vẫn liếm mút lấy quái vật trong miệng, cánh môi đụng chạm lấy dịch trắng đang rỉ ra.
Quí Luân đã muốn dùng mặt sau của Tô Dịch rồi, kĩ thuật khẩu giao của lão nam nhân này kém xa cái miệng nhỏ phía sau của y, hắn nhéo mũi Tô Dịch nói:
“Trước khi mút ra không cho phép thở.”
Tô Dịch đứng tròng nhìn hắn, ngay từ đầu còn không biết phải làm sao, y đã phi thường cố gắng sử dụng lời lẽ, vì sao Quí Luân lại vẫn không hài lòng? Nhưng y từ từ phát hiện Quí Luân thật sự không cho y hô hấp, y muốn dùng miệng hít không khí, nam căn của Quí Luân càng thuận tiện nhét sâu vào trong làm y phát nghẹn.
Tô Dịch thống khổ nhắm mắt, hít lấy một hơi cuối cùng, ra sức dùng môi miệng mà mút liếm, đầu lưỡi ra sức tấn công quái vật trong miệng, phát ra tiếng kêu “nhóp nhép” *** mĩ ướt át, cảm giác được nam căn của Quí Luân càng lúc càng sưng to, cuối cùng hai tay của Quí Luân chụp lấy đầu Tô Dịch, sảng khoái rống một tiếng, bắn tinh vào tận sâu trong yết hầu y.
Quí Luân cuối cùng thả Tô Dịch ra, Tô Dịch vừa tiếp xúc không khí, lập tức gục trên đùi Quí Luân liều mạng ho khan, nghĩ muốn đem chất lỏng tanh nồng kia khạc ra, nước mắt ràn rụa cũng không kịp lau, thoạt nhìn đáng thương vô cùng.
Quí Luân cảm giác trên đùi rung rung, da thịt trên ngực Tô Dịch cọ xát vào hai bên đùi non của hắn, căn bản là đang khiêu khích nam căn vừa mới hạ xuống của hắn, thật sự là muốn chết. Hắn nheo mắt lại, một tay nhân tiện vớt Tô Dịch từ trong nước ra kéo lên bờ, vật y nằm ngửa ra, giật hai chân mở ra góc độ lớn nhất, một cái gác lên vai của mình, một cái gập lại, kề sát ngực Tô Dịch, lộ ra cúc huyệt phấn hồng ướt át.
Trời rung đất chuyển, Tô Dịch phát hiện ra bản thân đang bị áp lên sàn nhà cẩm thạch còn chân bị đưa hướng lên trời, hậu huyệt đang bị hai ngón tay mang theo mùi hoa hồng tiến vào. Y còn chưa kịp lấy lại tinh thần, liền thấy bên cạnh mình có một lọ dung dịch trong suốt trên đó viết Rose Body wash, một lọ thuốc bôi trơn khác bị ném và một góc đằng xa.
Người nào cũng hiểu được sau khi tắm rửa thì chuyện kia sẽ càng mạnh mẽ, mà ác ma Quí Luân ngay cả thuốc bôi trơn cũng không duyệt, hắn muốn xem Tô Dịch sau khi tắm sạch, đào ra bộ dáng thật từ bên trong.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!