Bá Y Thiên Hạ - Chương 290: Giá tiểu đông tây thị thập yêu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
20


Bá Y Thiên Hạ


Chương 290: Giá tiểu đông tây thị thập yêu


Sau khi ổn định tình hình, Đoạn Vân bắt đầu tuyên bố phán quyết đối với đám hải tộc:

– Mai Thủy Mẫu không biết thương những sinh linh ở hải giới, hưng binh xâm phạm Thần Long đảo của ta, giết năm mươi Thần Long của ta. Thế mà lại chẳng biết hối cải, dám bắt sống người đứng đầu đại lục Đoạn Vân đại nhân, cũng chính là bổn thiếu gia. Phạm vào trọng tội không thể tha thứ. Nhưng nhờ vào sự rộng lượng và khoan hồng của bổn thiếu gia, quyết định phải chấp hành hình phạt như sau: hủy bỏ danh hiệu Thủy Mẫu, phế bỏ toàn thân thực lực, nhốt vào chỗ trước đây ẩn cư, không được sự đồng ý của bổn thiếu gia không được ra ngoài.

– Lão Đại, ngươi đang niệm cái gì đó? Nghe giọng kỳ quái sao thế nhỉ? – Phì Tử cười hì hì hỏi.

Đoạn Vân trợn mắt, không để ý đến hắn nữa, nói tiếp:

– Nhân Ngư thái tử Ốc Đặc Nhĩ, niệm tình vì chưa phạm vào quá nhiều việc sai trái và cũng từng cực lực khuyên can bi can Mai Lan Ny, nhưng mụ này cố chấp không chịu hối cải, do đó không bị trọng phạt. Hình phạt lột bỏ thân phận thái tử Bắc Hải Nhân Ngư, giáng chức làm Dự Thân vương của Trung Hoa hải giới quốc.

– Thân vương? Lão Đại, ngươi rốt cuộc làm cái gì thế? – Tiểu Phi Hiệp thắc mắc không hiểu hỏi.

– Thần Long bộ tộc sau này sẽ là hoàng tộc mới của cả hải giới, nguyên lai bộ tộc Nhân Ngư và cá mập chỉ có thể làm vương tộc thôi. Âu Đặc Tư sau này sẽ là Long Hoàng của cả hải giới, độc nhất vô nhị Hải Long hoàng. Mười đại Thần long tương lai sẽ là Hải Long vương của Trung Hoa hải giới quốc. – Đoạn Vân giải thích.

– Lão Đại, ý của ngươi là muốn buông tha cho đám hải tộc này hả? – Đạt Nhĩ Ba tựa hồ có chút thất vọng.

Cạn tàu ráo máng mà xét, về mặt lý trí Đoạn Vân cũng nên hạ lệnh làm thịt đám cá này, nhưng về mặt tình cảm Đoạn Vân quả thật không thể hạ thủ được. Đoạn Vân là một thanh niên khá đàng hoàng ở thế kỷ 21 xuyên thời gian không gian đến dị thế đại lục, hơn nữa hắn căn bản không phải là kẻ thích giết người. Ngoài ra tu luyện chân khí Thái Cực cũng là hạo nhiên chính khí, bảo hắn tự mình hạ lệnh giết chết nhiều người như vậy, ý quên, là nhiều cá như vậy, xem ra cũng có chút không đành lòng. Dựa theo ý nghĩ của Đoạn Vân, Thủy Mẫu cũng không phải lợi hại gì lắm, phế bỏ công lực của nàng là được rồi. Về phần Ba Lạp Cương và Ốc Đặc Nhĩ, chỉ cần có thể giữ họ trong phạm vi khống chế của mình là xong. Khống chế thực lực và năng lực của họ, làm cho họ không có năng lực đối địch với mình, như vậy sau này mình cũng có thể sử dụng hai tên có thực lực rất mạnh này. Giết người không phải là phương pháp duy nhất.

Đoạn Vân nói tiếp:

– Bắc Hải nhị hải vương Ai Tư Khoa Lâm được phong làm thân vương của Trung Hoa hải giới quốc; tam hải vương Mạc Khắc Tây Tư phong làm thân vương, cùng phu nhân Nhân Ngư công chúa điện hạ phong làm nhất phẩm phu nhân; Đông Hải Sa Ngư Hoàng Ba Lạp Cương và em trai Lạp Khắc Lí Á phong làm Đại tướng quân danh dự của Trung Hoa hải quân. Nhưng tính đến việc họ chưa quy thuận Trung Hoa ta, binh quyền tạm thời do Thần Long hoàng tộc nắm giữ. Chị của Sa Ngư Hoàng La Y Tư ban cho Đạt Nhĩ Ba làm thiếp.

– Lão Đại, cái gì làm thiếp? – Đạt Nhĩ Ba có chút bất mãn nói.

Nghe Đạt Nhĩ Ba nói thế, Đoạn Vân trợn trắng mắt. Nam nhân này thật không hiểu cách hưởng thụ, trước tiên cưới làm tiểu thiếp, sau này mới có thể danh chánh ngôn thuận cưới làm vợ được.

Nhưng những lời kế tiếp lại làm cho Đoạn Vân phải sửa lại cách nhìn của mình về Đạt Nhĩ Ba.

– Lão Đại, nàng chỉ có thể làm nữ nô thôi. – Đạt Nhĩ Ba nghiêm chỉnh nói.

Đoạn Vân thiếu chút nữa xỉu tại chỗ. Trời đất, tiểu tử ngươi quả là kinh người. Người ta là tỷ tỷ của Sa Ngư Hoàng, giai vị còn mạnh hơn ngươi nửa phần, ngươi lại để cho người ta làm nữ nô.

– Không được. Chỉ có thể là thiếp. Ngươi nếu không muốn, vậy ban cho Đạt Nhĩ Khắc làm thiếp. – Đoạn Vân vẻ mặt nghiêm túc phán.

– Thiếp thì thiếp chớ, thiệt bất công mà – Đạt Nhĩ Ba bất lực nói.

Sau khi tuyên bố những phán quyết của mình về tù binh hải tộc, Đoạn Vân nhìn đám tù binh hải tộc trước mắt rồi nghiêm mặt nói:

– Đây đã là phán xử nhân từ nhất của bổn thiếu gia đối với các ngươi rồi đó, nếu các ngươi vẫn không hài lòng, sẽ làm ta khó xử vô cùng, các ngươi thấy được không?

– Khục… khục, Đoạn Vân, Thật không ngờ Bắc Hải của ta lại thành Đường Cổ Lạp Sơn kế tiếp. Sớm biết như vậy, lúc đó ta nên giết ngươi.

Song chưởng vô lực của Mai Lan Ny buông thõng xuống, sắc mặt trầm trọng, cả người đầy máu. Nàng cố hết sức đứng trên mặt đất, ánh mắt khô héo lộ ra hận ý mãnh liệt.

Nhìn Mai Lan Ny như thế, Đoạn Vân lăng không mà đứng, vận khởi chân khí toàn thân, quay về đản trung huyệt của Mai Lan Ny ra sức bắn ra một kích. Dưới một công kích rất mạnh, Mai Lan Ny phun ra một ngụm máu. Đản trung huyệt đã bị Thái Cực chân khí cấp bảy công thẳng vào, cuối cùng cũng chỉ có một kết quả: phế nhân vĩnh viễn. Nhưng dưới một kích này của Đoạn Vân, Đoạn Vân lại phát hiện ra ở trong bụng Mai Lan Ny có chút dị động. Đoạn Vân phát hiện ở đó có một luồng năng lượng rất cường đại, một kích vừa rồi chịu phải sự chấn động rất mạnh, dẫn phát vài tia năng lượng ba động. Vị trí dưới tiểu phúc, chính là đan điền mà.

“Chẳng lẽ trong đan điền có cái gì đó.” Nghĩ vậy, Đoạn Vân lúc này phát xuất thần thức. Thông qua gân mạch tàn phá của Mai Lan Ny, Đoạn Vân tìm kiếm tới đan điền của Mai Lan Ny. Nhưng đan điền này lại khác biết rất lớn so với chân khí của Đoạn Vân. Đan điền này nhỏ hơn đan điền chân khí của Đoạn Vân, hơn nữa bên trong đan điền này còn có vật gì đó, một cái hạch hình sao sáu cánh mang theo năng lượng, nguồn năng lượng rất lớn. Thông qua dò xét một lúc lâu, Đoạn Vân phát hiện ra luồng năng lượng này rất tinh khiết, độ đậm đặc của nguyên chất cao một cách thần kỳ, tuyệt đối ma hạch bình thường không có khả năng so sánh được. Cho dù là Long tinh của Long thần Tạp Tây Cách Nhĩ cũng tuyệt đối kém nửa phần luồng năng lượng hình quả câu nho nhỏ này. Nếu nói ma hạch là đạo đạn, vậy thì luồng năng lượng nho nhỏ này có thể được gọi là hạch đạn. Thông qua xem xét về thuộc tính, Đoạn Vân phát hiện ra luồng năng lượng này hẳn là ở trong cơ thể của Thủy Mẫu Mai Lan Ny. Tìm được một vật đáng tò mò đến thế, Đoạn Vân tự nhiên rất hưng phấn. Hắn điểm huyệt Mai Lan Ny, sau đó rút ra dao mổ, rất tàn nhẫn rach tung tiểu phúc của Mai Lan Ny. Tìm được đan điền Đoạn Vân rất cẩn thận móc ra một viên năng lượng cầu thủy hệ siêu tinh khiết. Sau khi chữa trị cho tiểu phúc của Mai Lan Ny xong, Đoạn Vân cầm lấy khối thuần năng lượng đó, cảm thán nói:

– Cái này rốt cuộc là cái gì thế nhỉ?

Diệp Cô Thành lúc này chăm chú nhìn thuần thủy hệ năng lượng cầu trong tay Đoạn Vân, rồi trả lời:

– Thiếu gia, ở bộ vị đó, ta tựa hồ cũng có một cái. Nhưng cái của ta bây giờ còn rất nhỏ, chỉ lớn bằng hạt đậu nhỏ. Hơn nữa, cũng là hình cầu.

Nghe thế, Đoạn Vân giật mình:

– Không thể nào? Ngươi sẽ không có nội đan trong truyền thuyết đó chứ? Nội đan không phải chỉ yêu quái mới có sao?

– Yêu quái? – Diệp Cô Thành nghi hoặc hỏi.

– À, đừng quan tâm nữa. Bây giờ Thủy Mẫu đã bị ta phế bỏ rồi, ta cứu mụ tỉnh lại rồi hỏi một chút.

Đoạn Vân nói xong rồi quay về phía Mai Lan Ny đã thành phế nhân triển khai chữa trị một phen. Lúc này huyệt đản trung của Mai Lan Ny bị hủy, đan điền cũng bị Đoạn Vân phá ra, năng lượng cầu trong đan điền cũng bị Đoạn Vân gỡ mất. Cho dù mụ có lợi hại tới đâu, tu luyện như thế nào đi nữa, cũng chỉ cả đời còn lại làm một phế nhân mà thôi. Chiêu này của Đoạn Vân, so với trực tiếp giết mụ thì còn làm mụ khó chịu hơn nhiều, Mai Lan Ny sau này nhiều khi chỉ muốn tự sát cho xong.

Sau khi được Đoạn Vân rất hào phóng cho uống hai viên Hoàn Dương đan siêu năng lượng, những vết trọng thương của Mai Lan Ny cơ bản đã khỏi hẳn. Ngoại trừ thực lực, những thứ khác đều bình thường

– Đoạn Vân, ngươi đã làm gì ta?

Sau khi được Đoạn Vân trị khỏi, Mai Lan Ny hiển nhiên đã khôi phục không ít khí lực, hỏi.

Đoạn Vân cười cười, giơ năng lượng cầu hình ngôi sao sáu cánh trong tay, nói:

– Không có cái gì, ngươi có thấy thân thể ngươi bây giờ nhẹ nhàng hơn rất nhiều không? Ngươi hẳn là đã cảm nhận được bây giờ ngươi khác với trước rồi.

– Cái trong tay ngươi là cái gì? Chẳng lẽ…… Đoạn Vân, ngươi thật hèn hạ quá mà. – Mai Lan Ny cơ hồ muốn phát cuồng.

– Đây là cái gì? – Đoạn Vân giơ giơ năng lượng cầu trong tay lên hỏi.

– Ngươi trả nó lại cho ta. – Mai Lan Ny gào lên như muốn chồm lên cướp.

Nhưng trước thực lực của Đoạn Vân, Mai Lan Ny bị đẩy lùi mấy thước. Mụ đã không còn chút thực lực nào nữa, dĩ nhiên là một người thường. Ngoại trừ thân thể ra thì không còn thực lực gì nữa.

Mai Lan Ny nói vẻ tuyệt vọng:

– Đoạn Vân, ta van ngươi, trả thần cách cho ta. Đó là tâm huyết trên ngàn năm của ta đó.

– Thần cách? Đại tỷ, ngươi có lầm không đó. Cái này là thần cách trong truyền thuyết hử? Thoạt nhìn không có cái gì đặc thù hết mà. – Đoạn Vân nhìn quả cầu năng lượng trong tay nói vẻ hoài nghi.

– Thần cách là tiêu chí để một người thành thần. Tuy nói ta chỉ là một đấu thần nho nhỏ, nhưng thần cách ngưng tụ là tâm huyết cả đời của ta. Đoạn Vân, van cầu ngươi, ngươi trả thần cách lại cho ta. Dù sao ngươi có lấy nó cũng không hữu dụng gì. – Mai Lan Ny cơ hồ đang cầu khẩn.

Nhìn nhìn quả năng lượng cầu trong tay, Đoạn Vân đánh giá một phen, rồi cảm thán nói: Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

– Đây là sở thần cách à. Tốt, Mai Lan Ny, thần cách Thủy Mẫu của ngươi coi như là ngươi làm lễ vật tặng cho cháu gái ngươi là Ngải Vi Nhi đi. Đợi sau này có cơ hội, ta sẽ lấy nó cho Ngải Vi Nhi. Thật không ngờ mụ lão thái bà ngươi còn có món đồ tốt như vậy.

Nghe Đoạn Vân nói thế, Mai Lan Ny cũng không còn cầu khẩn nữa. Mụ đưa ánh mắt mất mát bất lực hướng về phía Ốc Đặc Nhĩ. Thần cách của mình, có thể cấp cho cháu gái mình, cũng là một kết quả không tệ. Bây giờ cái mà mụ cầu xin duy nhất là Đoạn Vân tuân thủ lời hứa.

Sau khi thu hồi thần cách của Thủy Mẫu, Đoạn Vân hỏi Mai Lan Ny:

– Mai Lan Ny đại tỷ, ngươi nói viên thần cách của ngươi có cấp bậc đấu thần hả. Vậy tên thần đó rốt cuộc thuộc loại thực lực gì?

Mai Lan Ny mất mát, đau đớn ôm lấy cháu mình mà khóc, trả lời không hề qtức giận:

– Đấu thần là thần cấp bậc thấp nhất.

Nghe thế, một đả kích bất ngờ lan tới tận nội phủ của Đoạn Vân. Hừ, Thủy Mẫu thực lực cấp mười ba hậu giai chỉ là một thần có thực lực thấp nhất, vậy thì thần minh cao cấp chẳng phải là kinh khủng lắm sao? Mẹ kiếp, thần quả nhiên toàn là mấy tên biến thái.

Đoạn Vân đang suy nghĩ lung lắm về một vấn đề này, vì vậy lập tức hỏi:

– Long thần thực lực sao yếu thế? Vì sao có thể xưng là thần? Hơn nữa, hắn cũng không có thần cách mà.

Mai Lan Ny cười lạnh một tiếng, nói:

– Long thần là thần, bởi vì khỏa long tinh của hắn cũng là thần cách. Đoạn Vân, mặc dù ngươi đã đánh bại hải tộc chúng ta, thực lực cũng rất cường hãn, nhưng ta muốn khuyên ngươi một câu, ngàn vạn lần đừng trêu chọc vào thần minh. Bởi vì ngươi căn bản không trêu vào được đâu. Thôi, Đoạn Vân, ta đã là một phế nhân, sẽ không tạo uy hiếp với ngươi nữa. Cả Bắc Hải giao cho ngươi đó. Ta cũng nên trở lại bích thủy lầu của ta để ẩn cư thôi.

– Ốc Đặc Nhĩ, ngươi tiễn Thủy Mẫu đại nhân. – Đoạn Vân quay về tên Thân Vương vừa nhận chức ra lệnh.

Dưới sự giúp đỡ của Ốc Đặc Nhĩ, Thủy Mẫu Mai Lan Ny đi ra cửa hoàng cung, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN