Bá Y Thiên Hạ
Chương 353: Khiếu nhĩ trưởng trứ mĩ nhân đầu
Tổ kiến ngầm này ngoại trừ mười đại cao thủ cấp bậc Chân thần còn có một đoàn kiến binh lực lượng cấp bậc cũng kinh khủng không kém. Trải thần thức ra dò xét, Đoạn Vân phát hiện tổ kiến ngầm này có khoảng trăm con kiến lớn cấp bậc Đấu thần, trên một vạn kiến binh cấp mười hai, mười vạn kiến binh cấp mười một. Nói cách khác, một tổ kiến ngầm nho nhỏ này là cả một tiểu Thần giới!
Cũng nên nói thêm về cấu trúc của kiến giới ngầm này. Một thế giới ngầm dưới đất đan xen chằng chịt, có rất nhiều huyệt động và thông đạo ngang dọc, thế giới ngầm này rộng không thấy bờ, sâu không thấy đáy, không ai biết rốt cuộc nó khuếch trương tới đâu? Từ những tính toán của Địa Tinh được thể hiện trên bản đồ, mười tổ kiến lớn dùng chính nơi đây làm trung tâm. Chỉ một bộ phận lộ trên mặt đất của đám kiến ăn thịt người này đã rộng bằng nửa Thiên Long Đế Quốc. Căn cứ vào tính toán phỏng chừng của Địa Tinh, nửa diện tích nguyệt cầu Thần giới có kích cỡ tương đương với một Thiên Long Đế Quốc. Nói cách khác, kiến giới ngầm tuyệt đối là một thế lực rất cường đại, một thế lực có thực lực cấp bậc cỡ Thần tộc. Việc phát hiện ra kiến giới ngầm làm cho Đoạn Vân không thể không cảm thán. Thế giới này quả là không công bình. Tại sao nhân giới mà mình nắm trong tay lại có thực lực yếu như vậy?!
Quả thật Đoạn Vân quên mất một điều, nếu nhân tộc mà cường đại thì hắn có cơ hội thống nhất nhân giới không chứ?!
Khi tên kiến thần đầu người mình kiến nghe tên kiến đội trưởng báo cáo xong, nàng dùng xúc giác phát ra một loại mệnh lệnh kỳ quái, miệng nàng phun ra những âm tiết rất lạ tai. Ngay sau đó, Đoạn Vân cảm giác được cả kiến giới ngầm đều sôi trào. Từng đoàn binh lính kiến lao về phía bọn người Đoạn Vân dưới sự chỉ huy của kiến thần.
Lũ kiến từng đàn tới tấp phá đất chui ra, kiến giới đại quân trận hình nghiêm mật đứng đối diện với bọn người Đoạn Vân. Hơn nữa, Đoạn Vân còn phát hiện trong kiến giới đại quân lại còn có bộ đội không trung – phi kiến quân đoàn.
Vị kiến thần đầu người thân kiến đứng trước đại quân, tiếp theo sau là chín đại cao thủ kiến giới thực lực Chân thần sơ giai, sau đó là một trăm kiến càng cấp bậc Đấu thần, và cuối cùng là hai ngàn đại quân kiến thực lực đều là cấp mười hai.
– Vì sao các ngươi tới quấy nhiễu kiến giới của ta? Cho dù ngươi đại biểu cho cả Thần giới, bộ tộc chúng ta cũng tuyệt đối không e ngại ngươi đâu.
Vị kiến thần dùng một loại thanh âm khá ngọt ngào dễ nghe nói với Đoạn Vân, ngôn ngữ chính là thú ngữ tiền sử.
– Lão Đại, đây quái vật gì thế? Sao lại có một cái đầu người? Nhìn qua kinh khủng quá. Hơn nữa còn là một a di nói nghe dễ thương quá.
Phì Tử tiểu mũm mĩm nuốt nước miếng, ánh mắt chơm chớp, nói với Đoạn Vân.
– Lão Đại, ta nhìn là muốn ói. Sao một cái đầu tuyệt đẹp như vậy lại mọc và sinh trưởng trên thân hình một con kiến chứ? Lão Đại, không được, nếu ngươi muốn thu phục nàng, ngươi phải đổi đầu nàng sang chỗ khác.
Tiểu Phi Hiệp nói với Đoạn Vân, vẻ mặt có chút ghê tởm.
Giơ tay về phía sau, Đoạn Vân ra hiệu cho đám thủ hạ im lặng.
– Ngươi là kiến thần, kiến thần của kiến giới à?
Đoạn Vân dùng thú ngữ tiền sử đáp lại đầu quái vật này.
– Đúng. Ta đúng là kiến thần Angelina. Ngươi là ai?
Cái đầu người trông rất mỹ lệ, hơn nữa còn biểu cảm rất phong phú như mặt của người thật. Nhìn cái đầu nàng quả thật đáng hâm mộ. Nhưng…
Đoạn Vân thở dài lạnh lùng nói:
– Ta tên là Đoạn Vân. Bây giờ là người đứng đầu cả nhân giới. Còn khu vực của kiến giới các ngươi cũng là địa bàn của nhân giới ta. Do đó, ta hy vọng ngươi có thể dẫn dắt dân chúng kiến giới quy thuận ta.
– Đứng đầu nhân giới? Địa bàn nhân giới? Nơi này là địa bàn kiến giới chúng ta, không thuộc nhân giới các ngươi. Nền văn minh kiến giới đã phát triển ở đây trên vạn năm. Còn nhân tộc các ngươi chỉ có lịch sử văn minh mấy ngàn năm mà thôi. Ngươi dựa vào cái gì mà nói nơi này là của ngươi? Chúng ta đã tuân thủ theo quy định của Thần giới, ẩn náu ở chỗ hoang vu này rồi, chẳng lẽ các ngươi còn không buông tha cho chúng ta sao?
Nghe thế, kiến thần Angelina phẫn nộ nói.
Đoạn Vân cười cười, nói:
– Angelina, ta muốn biết ngươi thấy Thần giới như thế nào?
Dùng một loại ánh mắt hoài nghi nhìn Đoạn Vân, kiến thần Angelina nói:
– Nhân giới trước nay đều quy phục Thần giới, nếu không vì sự can thiệp của Thần giới, kiến tộc và trùng tộc chúng ta làm gì mà phải ẩn náu ở chỗ này chứ? Còn đám nhân loại nhược tiểu các ngươi làm gì có tư cách sinh sống ở Đông đại lục giàu có?
Hừ, lại còn có cả trùng tộc nữa à? Mẹ nó. Mức độ phức tạp của thế giới càng lúc càng tăng rối tung rối mù lên.
– Angelina, ngươi hẳn không phải là thế lực quy phục Thần giới đó chứ? – Đoạn Vân hỏi nhỏ.
– Ngươi không phải Thần tộc à? Ngươi rốt cuộc là đại biểu cho thế lực nào?
Nghe Đoạn Vân hỏi như vậy, Angelina hơi giật mình hỏi lại.
Đoạn Vân khẽ cười một tiếng, nói:
– Ta nói rồi, ta đại biểu cho cả nhân giới. Ta là người đứng đầu đại lục, muốn đưa kiến giới đầu thân dưới cờ Trung Hoa gia tộc của ta. Ta muốn kiến giới các ngươi cũng phải theo họ của Đoạn Vân ta.
– Ngươi là nhân loại à?
Không để ý đến ngôn từ kiêu ngạo của Đoạn Vân, Angelina hỏi Đoạn Vân vẻ mặt nghi hoặc.
Đoạn Vân khẽ gật đầu nói: Nguồn tại https://truyenfull.vn
– Thần tộc ngàn năm trước đã triệt ly khỏi đại lục. Bây giờ Mộng Đa Lợi Á, hải giới, thậm chí là A Lí Tây Đa đều là cơ nghiệp của Trung Hoa gia tộc ta. Angelina, nếu ngươi dẫn dắt cả kiến giới của ngươi quy thuận chúng ta, ta sẽ đối xử tốt với các ngươi. Nhưng nếu các ngươi không biết thời vụ, vậy đám kiến nho nhỏ của ngươi vĩnh viễn sẽ không tồn tại nữa.
– Nhân loại trở nên cường đại như vậy từ bao giờ thế? Ha ha, không ngờ, sau khi Thần giới rời bỏ đại lục, cả đại lục lại do một tên nhân loại thống trị. Nhưng Đoạn Vân, ta muốn biết ngươi có đủ tự tin để đối phó với kiến giới hùng mạnh của ta không? Chỉ dựa vào tổ hợp một trăm tên kỳ quái sau lưng ngươi ư? – Angelina cười to nói với Đoạn Vân.
Đoạn Vân khẽ cười nói:
– Angelina, đối với một chủng tộc cường đại nhưng không chịu quy thuận, ta bình thường đều lựa chọn phương thức là toàn bộ diệt sát. Nếu ngươi thấy ngươi có đủ thực lực ngăn cản sự tiến công của đại quân Trung Hoa thì ngươi cũng có thể tận lực thử xem.
Nghe Đoạn Vân nói thế, Angelina dùng một ngữ khí uy hiếp nói:
– Đoạn Vân, cho dù ngươi nắm chắc có thể bắt được ta, nhưng ngươi có nghĩ tới kết quả khi khai chiến với kiến giới chưa? Ta thực sự muốn biết, nhân tộc không có Thần giới chống lưng làm chỗ dựa có vốn liếng gì mà dám chống lại kiến giới của ta.
– Lão Đại, ngươi dùng ngôn ngữ quái quỷ nói chuyện gì với mụ gia hỏa đó thế? Trực tiếp đánh đi, nhiều lời làm gì. Thế giới này chỉ có nắm đấm của ai mạnh thì đó là chân lý. Ta càng nhìn gương mặt đó thì càng khó chịu. Nếu mụ đó xấu một chút thì tốt hơn.
Sau khi nghe Đoạn Vân nói chuyện xí xa xí xố với Angelina một lúc lâu, Tiểu Phi Hiệp thật sự không nhẫn nại nổi nữa nói.
– Lão Đại. Ta cũng cảm thấy không thoải mái. Ngươi làm ơn ngắt cái đầu của dì kia bỏ qua chỗ khác đi. – Phì Tử nói leo vào.
– Đoạn Vân ca ca, nếu ngươi cũng thấy không thoải mái, vậy đừng nhìn.
Thần Long Ny Khả cười hì hì nói với Đoạn Vân.
Nhìn vẻ mặt tức giận của Angelina, Đoạn Vân đã hiểu ra được điều gì đó.
– Các ngươi quá đáng lắm – Tiếng the thé của Angelina bỗng cất lên
– Lão Đại, làm sao nàng cũng nói tiếng đại lục thông dụng được? Nói được tiếng đại lục, ngươi còn dùng loại thú ngữ tiền sử trao đổi với nàng làm gì cho mắc công? Chẳng lẽ có chuyện gì ‘bí mật’ không thể để chúng ta nghe ké sao?
Tiểu Phi Hiệp giật mình, rồi cười cười đểu giả nói.
Angelina nói được tiếng đại lục, hơn nữa còn nói rất lưu loát. Việc này làm cho Đoạn Vân giật mình.
– Angelina, trước khi chúng ta đánh nhau, ngươi làm ơn biến thành hình người trước đi! Hình dáng đầu người thân kiến này của ngươi làm cho ta khó chịu quá.
– Đoạn Vân, ngươi đừng có quá đáng. Ngươi nghĩ rằng hóa hình dễ dàng vậy sao? Cái đầu hình người này đã hao phí của ta hơn một ngàn năm đó. Bây giờ, ta cố lắm tối đa cũng chỉ có thể huyễn hóa tới tay thôi.
Nói xong, nửa thân trên của Angelina bỗng xuất hiện trước mặt bọn người Đoạn Vân. Mẹ ơi, đại mỹ nữ có bộ ngực bốc lửa! Đáng tiếc, nửa phần dưới vẫn chỉ là con kiến như trước. Nhìn thật bức rức khó chịu!
– Lão Đại, ta kiên quyết đề nghị ngươi giết nàng. Nàng đúng là khinh nhờn vẻ đẹp nghệ thuật của phụ nữ mà.
Lắc đầu ra vẻ tiêu sái, Tiểu Phi Hiệp nhắm mắt lại nói.
– Các ngươi đừng có quá đáng. Đoạn Vân, ngươi đã nói muốn đánh, vậy đánh đi.
Nói xong, Angelina trên là mỹ nữ khoả thân, dưới là con kiến trong tư thế phòng thủ, hai tay nàng xuất hiện hai món vũ khí: hai cây đại kiếm hơi giống cây kẹp.
– Lão Đại, vũ khí của nàng có phải là do cái chân trước của nàng mà thành không? – Tiểu Phi Hiệp hỏi Đoạn Vân.
Đoạn Vân cười nói:
– Hẳn là vậy. Nhìn giống lắm.
– Đoạn Vân, đợi chút nữa ngươi sẽ biết sự lợi hại của nó. Đây là chùy của kiến thần, có thể tăng sức mạnh lên gấp mười lần.
Angelina cười lạnh nói với Đoạn Vân.
– Mẹ kiếp. Mười lần hả?
Nghe thế, Đoạn Vân không khỏi há hốc mồm.
– Lão Đại, đem đại pháo bắn mụ đó được không?
Tiểu Phi Hiệp xem ra vẫn còn rất hậm hực về cái thân thể khoả thân phản nghệ thuật đó.
Nhìn nhìn đám thủ hạ lưu manh của mình, Đoạn Vân lớn tiếng hỏi:
– Ai nguyện ý đại diện bổn thiếu gia xuất chiến.
Hắn vừa nói xong, tứ đại ma sủng quay mặt đi chỗ khác cả lũ!
– Các ngươi ngắm chừng không đánh lại người ta, chắc sợ rồi!
Nhìn thấy tứ đại ma sủng làm như vậy, Đoạn Vân bĩu môi nói.
Đoạn Vân vừa nói xong, Đạt Nhĩ huynh đệ vốn không chịu được sự khích bác châm biếm cùng phi thân lao lên.
Hai đại hắc long cùng lao vào kiến thần Angelina triển khai công kích mãnh liệt. Hai tên này bằng vào uy lực từ nội đan thần cách cường đại của mình, sau khi hợp lực đánh rơi vũ khí trong tay Angelina, trực tiếp đập Angelina tơi bời, lại chỉ nhằm vào cái đầu của thị mà đập. Oái ăm là bọn họ cứ một cú đập lại gào lên một lần: “Ai bảo ngươi có đầu người đẹp như vậy! Ai bảo ngươi có đầu người đẹp như vậy!”
Angelina có thực lực Chân thần trung giai, vốn cũng đủ sức đánh một trận, hai cái kẹp vũ khí trong tay nàng đích thật cũng có khả năng tăng sức mạnh. Nhưng cho dù là tăng lên gấp trăm lần thì sao? Khí lực con kiến có mạnh tới đâu thì vẫn chỉ là khí lực của một con kiến! Khí lực hắc long chẳng lớn hơn sao? Hai đại hắc long tung đòn công kích đầu tiên đánh vào khớp nối cánh tay của Angelina. Sau hai ba cú, cánh tay Angelina đã gần như liệt đi, vũ khí cứ đờ ra không cử động được. Sau đó, hai đầu hắc long tàn bạo một tên tiến hành công kích phía sau lưng, một tên đánh liên tiếp vào vùng bụng và ngực. Linh thú có thần cách đem đi so với một con kiến càng tiền sử đến cả hóa hình mà cũng không thể làm đến nơi đến chốn thì quá khập khễnh, cơ bản bọn họ không phải cùng một đẳng cấp.
Đạt Nhĩ huynh đệ thực lực sơ giai mà có được chiến quả như vậy, cũng không phải vì thực lực của kiến thần yếu, mà bởi vì Đạt Nhĩ huynh đệ quá cường hãn. Thần cách ma thú có khác! Cho dù để hai người họ chống lại một ma thú trung giai, họ chắc chắn sẽ thủ thắng. Còn lần này, hai huynh đệ chúng hợp lực vây công có một con kiến càng thôi mà.
Ước chừng sau ba phút, Angelina thương tích đầy mình nằm ngay đơ dưới chân Đoạn Vân.
Chà, kiến thì cũng là mạng cả mà. Nếu bình thường, Đạt Nhĩ huynh đệ có điên đến mấy cũng không đánh đến mức như hôm nay. Trời, ai bảo ngươi có một cái đầu đẹp mọc trên thân hình như vậy làm chi? Cái này không phải khinh nhờn nghệ thuật chứ là gì?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!