Bá Y Thiên Hạ - Chương 358: Giá gia hỏa cú sảng khoái
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
38


Bá Y Thiên Hạ


Chương 358: Giá gia hỏa cú sảng khoái


Vong Linh hợp ốc kỳ thật là một cốc khẩu rất lớn. Hơn nữa cốc khẩu này rất dài, không hề kém hẻm núi ở Đông Phi. Nếu dựa theo tốc độ người thường đi bộ, cũng căn bản phải mất cả tháng mới có thể đi qua được.Bên cạnh đó nơi này đích xác có rất nhiều vong linh pháp sư. Đám vong linh pháp sư này đều có địa bàn cho riêng mình. Trong phạm vi của họ, thường xuyên có một vài cốt thú hoặc khô xương tới tới lui lui dò xét. Cũng có một vài địa phương đặc biệt, vong linh pháp sư tụ tập hình thành một loại tương tự như một cái trấn nhỏ. Ở nơi đó có một vài bộ xương và những tảng đá xếp thành những kiến trúc rất quỷ dị.

Để tránh phiền toái, Đoạn Vân đưa đám thủ hạ mình tiến vào Long thần giới, còn bản thân mình ngụy trang thành một vong linh pháp sư. Là một toàn hệ pháp sư, nếu Đoạn Vân muốn ngụy trang thành một tên vong linh pháp sư thì quả là chuyện vô cùng dễ dàng. Đoạn Vân mang Garnier theo sự chỉ dẫn của hắn, lướt trên không trung suốt hai giờ đại lục, rốt cục cũng đi tới điểm giữa của khu vực vong linh – Vong Linh thành. Nghe nói, tất cả yêu tinh trong Vong Linh hợp ốc đều tụ tập ở đây. Nơi này giống như một hoàng thành của cả khu vực vong linh, là trung tâm của cả giải đất vong linh này.

“Đoạn Vân đại nhân, nơi này chính là Vong Linh thành. Bình thường, yêu tinh vương và tam đại yêu tinh tướng quân thủ hạ của hắn đều ở bên trong tòa thành này. Hơn phân nửa tiểu yêu tinh cũng tụ tập ở chỗ đây.” Chỉ vào thành đầu nơi khắc một bộ xương khô thật lớn, Garnier nói với Đoạn Vân.

Hai mắt nheo lại, Đoạn Vân dùng thần thức thăm dò tình huống khắp nơi trong Vong Linh thành. Đồng thời hắn cũng để đám thủ hạ từ Long thần giới ra ngoài.

“Lão Đại,tòa thành này quả là lớn.” Tiểu Phi Hiệp vừa ra ngoài, liền phát biểu về kiến trúc hoành tráng trước mắt mình.

Hai mắt vẫn khép hờ như trước, Đoạn Vân nói lạnh lùng: ” Ngươi không thấy là tòa thành này phải mất rất nhiều thời gian mới xây xong sao. Vong linh yêu tinh cũng có phương thức của mình, họ có thể dùng trăm vạn, thậm chí ngàn vạn bộ xương khô lao động miễn phí cho họ, chế tạo lên tòa thành trì này. Nhưng hôm nay tòa thành này chắc phải đổi chủ rồi. Một tòa thành lớn như vậy, tương lai sẽ trở thành tài sản của bổn thiếu gia.”

“Đoạn Vân đại nhân! Hình như vài tên tiểu yêu tinh phụ trách tuần tra đã phát hiện ra chúng ta. Ngài xem, bọn chúng đã triệu hoán cốt long đến rồi.” Garnier chỉ về phía trước nói với Đoạn Vân.

Khẽ gật đầu. Đoạn Vân nói: “Ta nghĩ mấy tên tiểu binh đó phỏng chừng chạy tới chỗ ngươi đó. Không cần để ý tới chúng, chúng ta cứ tìm đến chỗ ở của yêu tinh vương đã. Tất cả đi thôi.” Nói xong, Đoạn Vân kéo Garnier bay thẳng vào bên trong thành. Đám thủ hạ cũng theo sát hai bên người và phía sau Đoạn Vân.

Đã tới nơi này thì Đoạn Vân cũng cảm thấy không cần phải khách khí gì với địch nhân nữa. Thần thức trực tiếp tìm chỗ ở của yêu tinh vương và ba yêu tinh tướng quân. Rồi điên cuồng lao tới, trên đường đi tiện tay phá tan mọi chướng ngại. Trong cái Vong Linh thành nho nhỏ này, căn bản không có lực lượng nào có thể ngăn cản được cước bộ của bọn người Đoạn Vân. Thực lực này làm mấy bộ xương do đám tiểu yêu tinh triệu hoán mới chỉ đạt tới cấp bậc phó thần căn bản không thể chịu nổi một kích. Trong đội ngũ này, người có thực lực thấp nhất là một trăm hai mươi Thú Nhân thiết huyết đã đạt tới Đấu thần trung giai rồi..

Cứ như vậy. Đoạn Vân dẫn Garnier đang trong trạng thái hoảng sợ đi thẳng tới vị trí của yêu tinh vương. Còn mười đại Thần long đi phía trước và hai bên người hắn, vừa mở đường, vừa đánh mấy bộ xương khô bay tán loạn. Hai mươi Ma thú gia tộc tập hợp hai bên, oanh kích đám xương khô vừa bị mười Thần Long đánh rụng, đồng thời bắt sống đám tiểu yêu tinh. Đám Thú nhân võ sĩ liên tục, điên cuồng công kích những con yêu tinh nào có ý đồ cản trở. Về phần Phì Tử, Diệp Cô Thành đều nhàn nhã bay hai bên Đoạn Vân.

Tiến vào đến khu sâu nhất trong Vong Linh thành, Đoạn Vân đã nhìn thấy tên yêu tinh vương.

Kỳ thật, yêu tinh cũng có vài điểm bất đồng so với vong linh pháp sư. Nếu vẻ bề ngoài của vong linh pháp sư rất gần với một bộ xương khô, thì bề ngoài yêu tinh lại rất giống một cái xác chết. Thực lực yêu tinh mạnh hơn đám vong linh pháp sư nhiều. Bọn chúng có thể điều khiển cốt thú, thi thể, bộ xương khô, thậm chí là cả vong linh thực lực cường hãn.

Đứng ngoài cửa đại điện vong linh hoàng cung, Đoạn Vân mang theo đám thủ hạ lập một trận hình nghiêm mật trên đại quảng trường trống trải. Tại cửa đại điện, yêu tinh vương và tam đại yêu tinh tướng quân cùng bốn mươi tên tiểu yêu tinh đang hết sức khẩn trương nhìn bọn người Đoạn Vân. Đứng phía trước, là vô số thi thú do tam đại yêu tinh tướng quân khống chế. Đám thi thú này cả người thối nát, diện mục dữ tợn. Một trăm đầu thi thú này có thực lực ở mức Đấu thần, không thể nói chúng chỉ là lũ bù nhìn được.

“Các ngươi là ai?” Yêu tinh vương hơi giật mình nhìn bọn người Đoạn Vân. Tên yêu tinh vương này có thực lực Chân thần sơ giai. Còn tam đại yêu tinh tướng quân mới ở mức Đấu thần đỉnh giai. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

“Garnier, hắn là yêu tinh vương sao?” – Không để ý đến những gì yêu tinh vương nói, Đoạn Vân lạnh lùng hỏi Garnier bên người.

“Đoạn Vân đại nhân, hắn chính là yêu tinh vương Francis. Bên cạnh hắn là ba yêu tinh tướng quân thủ hạ của hắn.” Garnier vẫn còn vô cùng kinh hãi, run run nói với Đoạn Vân.

Khẽ cười một tiếng, lòng bàn tay xoa xoa vào nhau, Đoạn Vân nhìn lướt bốn phía, rồi nói: “Francis? Vong Linh thành của ngươi quả thật rất đẹp. Ngươi có thể tặng nó cho ta được không? Bổn thiếu gia quả thực rất thích nơi này.”

“Ngươi rốt cuộc là ai? Ta là thống lĩnh khu vực vong linh đã hơn một ngàn năm rồi, thần ma hai giới cũng chưa có ai tới đây tìm phiền toái với ta đâu. Ngươi rốt cục đại biểu cho phương thế lực nào?” Yêu tinh vương cất giọng the thé nói. Có thể là do hắn tu luyện hắc ám ma pháp nên toàn thân trắng bệch, vẻ mặt cứng ngắc.

Đoạn Vân cười cười, nói: ” Ngươi không cần biết là ai. Ngươi chỉ cần biết, sau này ta sẽ là chủ nhân của ngươi. Còn ngươi sẽ là nô lệ trung thành cho ta.”

“Ha ha, ngươi quả thật là một tên tiểu tử vô tri. Bổn vương là yêu tinh vương, thủ hạ của ta có trên trăm vạn dân chúng vong linh. Ngươi dựa vào cái gì mà bắt ta thần phục ngươi?” Yêu tinh vương tựa hồ như nghe được một lời khoác lớn nhất thiên hạ. Tuy địch nhân trước mắt tạo ra một cảm giác rất cường đại, nhưng hắn cũng không phải không có thực lực liều mạng. Hơn nữa nơi này là địa bàn của yêu tinh, vong linh tử khí dày đặc làm cho thực lực của hắn tăng lên rất nhiều.

Khẽ cười một tiếng. Đoạn Vân ra hiệu cho Diệp Cô Thành đứng bên cạnh.

Được lệnh của Đoạn Vân, Diệp Cô Thành chầm chậm rút kiếm.

Một tiếng kêu thanh thoát vang lên, kiếm quang chớp động, kiếm khí bức người. Diệp Cô Thành đang đứng bên người Đoạn Vân đột nhiên biến mất rồi lại hiện ra. Ngắn ngủi không đến một giây sau, trong cơ thể một trăm đầu thi thú, bắt đầu xuất hiện những khe hở, lóe ra vô số những tia sáng vàng rực. Ngay sau đó “Bính. Bính. Bính bính…… ” Một trăm đầu thi thú toàn bộ bị xé rách tung, tất cả đều chết sạch. Không thể chỉ dùng một chữ nhanh để hình dung nhát kiếm của Diệp Cô Thành.

Một chiêu của Diệp Cô Thành đã trực tiếp làm cho yêu tinh vương sắc mặt trắng bệch. Còn đám yêu tinh lớn nhỏ khác cũng vô cùng khiếp sợ. Phải biết rằng, thi thú là một loại vong linh sinh vật, công kích bình thường căn bản không thể tạo thành thương tổn thực sự cho chúng. Nhưng tên thủ hạ của người kia chỉ cần có một kích đã giết sạch một trăm đầu thi thú thực lực Đấu thần. Việc này làm cho cả vong linh giới chấn kinh.

“Thủ hạ ngươi rất cường đại. Nhưng ta muốn biết, hôm nay ngươi đến đây có mục đích gì?” Yêu tinh vương dù sao cũng gặp đủ mọi nhân vật rồi. Mặc dù biết hôm nay không thể nào an lành, nhưng thân là yêu tinh vương, hắn phải đứng ra duy trì đại cục.

Đoạn Vân cười cười, nói: ” Rất đơn giản. Ta muốn ngươi phải thần phục.”

“Được. Ta đáp ứng ngươi.” Yêu tinh vương trả lời gần như không cần suy nghĩ.

“Ta thật ra vẫn không hiểu. Đến cả ta là ai mà ngươi cũng còn chưa biết, vậy mà lại lựa chọn khuất phục sao? Chẳng lẽ ngươi không sợ đầu phục cho một thế lực địch nhân à?” Đoạn Vân cười khẽ hỏi.

Yêu tinh vương Francis nghiêng người, nói nghiêm túc: ” Đối với Francis ta, căn bản không có thực lực lẫn thế lực. Vốn ta chỉ là một tiểu yêu tinh ở Ma giới, hơn nữa là một tên yêu tinh bị Thú Thần một kiếm chém chết trong Thần Ma đại chiến. Nhưng, bằng vào thực lực bây giờ, ta có thể siêu thoát khỏi bộ tộc yêu tinh Ma giới. Nói cách khác, ta đã không còn thuộc thế lực của Ma giới nữa. Ta bây giờ là vua của cả khu vực vong linh, tất cả nơi này đều thuộc về ta. Chỉ nhìn bề ngoài của ngươi, ta căn bản không nhìn ra ngươi đại diện cho phương thế lực nào. Nhưng những thủ hạ phía sau ngươi đều là cường giả nhân giới siêu cấp trước nay chưa từng có, có thể địch lại Thần tộc rồi. Do đó ta có thể đoán ra ngươi hẳn là một tên nhân loại ở Mộng Đa Lợi Á. Tuy mắt ngươi có đặc thù của ma vương. Nhưng vô luận làm sao đi nữa, ngươi cũng rất mạnh. Thủ hạ ngươi cũng có thể miễu sát bốn người chúng ta. Do đó, mặc kệ ngươi là người đứng đầu nhân giới, hay là ma vương ở Ma giới, cũng không có quan hệ bao nhiêu. Chỉ cần ngươi không phải là thần ở Thần giới, ta vẫn có thể lựa chọn thần phục ngươi. Hơn nữa, ta còn có thể ký khế ước với ngươi.”

“Đoạn Vân đại nhân đừng làm như vậy! Tinh thần lực của yêu tinh rất mạnh. Hắn có thể muốn thông qua phương thức khế ước làm cho ngài chịu sự chế phục của hắn.” Garnier lúc này nhắc nhở Đoạn Vân.

Không để ý đến Garnier, Đoạn Vân cười nói: ” Được rồi Francis, chúng ta ký khế ước.”

“Đại nhân.” Garnier vẫn muốn khuyên can Đoạn Vân như trước, nhưng Đoạn Vân không để ý đến hắn.

Đoạn Vân bay lướt tới bên người yêu tinh vương, trực tiếp dùng ngón trỏ và ngón giữa khép lại, sau đó đâm vào mi tâm Francis: “Dùng danh nghĩa Đoạn Vân, ta thu thập yêu tinh vương tên là Francis làm nô lệ cho ta. Nếu hắn dám sinh dị tâm, trực tiếp cho hắn hồn phi phách tán. Ta tuyên bố, khế ước thành lập.”

Sau khi Đoạn Vân niệm khởi đoạn chú ngữ kỳ quái này, yêu tinh vương giật mình một chút. Nhưng chẳng mấy chốc, hắn cảm thấy một luồng ý chí cường đại đánh mạnh vào não hắn. Trong một khắc đó, trong đầu hắn lóe lên hai ý nghĩ: thứ nhất là dùng tinh thần lực, vận dụng yêu tinh bí pháp, trực tiếp làm cho khế ước đảo ngược. Hoặc là qui thuận.

Nhưng chẳng mấy chốc, mọi ý nghĩ của yêu tinh vương chỉ còn: ta là nô lệ của chủ nhân Đoạn Vân.

Khế ước đảo ngược? Ngươi đảo như thế nào chứ? Chẳng lẽ ngươi có thể đảo ngược được khế ước khi ký với thần sao? Mặc dù Đoạn Vân còn chưa làm được kế ước của thần chính thức, nhưng lấy danh nghĩa của bản thân mình thì khế ước làm sao mà đảo ngược được cơ chứ?

Hơn nữa, tinh thần lực yêu tinh vương căn bản không cường đại được như Đoạn Vân. Đoạn Vân là ai chứ? Phía sau hắn có đến ba mươi tên nô lệ thủ hạ cấp bậc Chân thần. Đoạn Vân có muốn làm nô lệ cho yêu tinh vương, đám nô lệ này có đồng ý không?

Do đó, dưới tinh thần lực biến thái của Đoạn Vân, nô lệ khế ước vô điều kiện đã sinh hiệu. Đồng thời khi khế ước sinh hiệu, thần thức Đoạn Vân cũng công nhập vào ý thức hải của yêu tinh vương Francis, trực tiếp đem ấn ký của mình khắc vào linh hồn Francis. Đương nhiên, cũng không thể thiếu được một viên bom chân nguyên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN