Bá Y Thiên Hạ - Chương 442: Ca môn tiên khán khán thân hạ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
57


Bá Y Thiên Hạ


Chương 442: Ca môn tiên khán khán thân hạ


Thanh âm Đoạn Vân giống như tiếng ‘Tử Thần’ đòi mạng nhanh chóng truyền khắp cả Tử Vong thành làm ai cũng khiếp sợ. Ai dám trực tiếp gọi tên húy của Tử Thần? Ai dám đại ngôn muốn giết chết Tử Thần Đại Nhân bất diệt?

Sử Khả Nỗ Bỉ còn đang tu dưỡng bên trong đại điện Tử Vong, nghe thấy thanh âm quen thuộc cũng giật bắn cả người. Nhưng Đoạn Vân đã tới tận cửa, Tử Thần cũng không thể không ứng phó. Nói thế nào thì nói, nơi này cũng là địa bàn của mình. Trong nhà mình mà để người khác tới gây chuyện, dù gì mình cũng có ưu thế chủ nhà. Lần trước đại chiến với Đoạn Vân, mình bị thua cũng khá oan uổng. Trong vòng hai năm nay, Tử Thần không lúc nào không nghĩ đến việc đánh bại Đoạn Vân, không lúc nào không muốn giết chết Đoạn Vân. Bây giờ, Đoạn Vân tự mò đến cửa, cơ hội tốt như thế, thời khắc báo thù đã đến rồi.

Sử Khả Nỗ Bỉ lúc này đem tất cả vũ lực mình có điều động đến đây, sau một hai phút chuẩn bị, hắn mang theo tất cả lực lượng cấp mười bốn và cao hơn chạy tới cửa thành.

Bên cạnh Đoạn Vân là Diệp Cô Thành và Âu Đặc Tư, phía sau là năm ma sủng và mười Thần Long, còn bên cạnh Tiểu Phi Hiệp có một con chó nhỏ. Đó là tiểu Tam đã được Đoạn Vân đào tạo thành Thần Vương. Đương nhiên, tài liệu dùng để tài bồi là mười Tam Đầu khuyển ở Lạc Nhật hạp cốc. Bây giờ tiểu Tam đã có thân thể của mình. Tam Đầu Khuyển bây giờ vô cùng tự hào về việc lần đó mình chủ động xin đầu hàng sớm. Một con chó theo chủ nhân tốt tuyệt đối đủ để làm cho hắn hưng phấn cả đời.

Đoạn Vân và Sử Khả Nỗ Bỉ cách nhau một con sông đen, đứng ở hai bờ nhìn nhau.

Cười lạnh một tiếng, Sử Khả Nỗ Bỉ phất tay chỉ chỉ ra hiệu cho Đoạn Vân lui ra phía sau một chút, hắn muốn bay tới bờ bên kia của dòng sông đen. Tên gia hỏa không muốn Đoạn Vân hủy mất cái thành Tử Vong có một không hai của hắn.

Khoảng cách giữa địa ngục và Nhân giới khá rộng lớn và khá bằng phẳng. Nơi đó rất thích hợp với việc chiến đấu.

Trong không gian bằng phẳng rộng lớn, Đoạn Vân còn cách Sử Khả Nỗ Bỉ ước chừng hai trăm thước.

– Đoạn Vân, không ngờ ngươi lại còn có thể tới được địa ngục. Việc này làm ta có chút giật mình.

Sử Khả Nỗ Bỉ trông rất bình tĩnh. Lần trước đại bại một lần, Tử Thần trở nên tỉnh táo hơn trước kia.

Đoạn Vân nhìn sáu mươi Nam tước địa ngục và ba trăm Câu Hồn Sử Giả phía sau hắn cười lạnh. Nam tước địa ngục nhìn qua chính xác rất giống Ma Thần Vệ, nhưng đám này không bằng Ma Thần Vệ. Cấp bậc thực lực của chúng cũng không tới cấp mười bảy. Trong đám đó có mười đỉnh giai, mười hậu giai. Bốn mươi tên chỉ tới trung giai. Vũ lực như vậy đối với Đoạn Vân thì tới càng nhiều càng tốt.

Còn những Câu Hồn Sử Giả trông hơi giống ma pháp sư hắc ám hệ. Linh hồn chúng khá cường đại, Đoạn Vân phỏng chừng bọn người đó đều là những cao thủ linh hồn. Ba trăm tên gia hỏa như vậy thì quả toàn là nguồn tài nguyên tốt cho Đoạn Vân.

– Sử Khả Nỗ Bỉ. Ngươi trông ra cũng không tệ lắm! Gần đây làm ăn như thế nào?

Tên gia hỏa Đoạn Vân này lại ân cần thăm hỏi kẻ đối đầu với mình.

– Ta khỏe lắm, còn phải cảm tạ ngươi nữa đó! Đoạn Vân đại nhân.

Sử Khả Nỗ Bỉ cười lạnh.

– Biết ta tới đây làm gì chứ? – Đoạn Vân cười hỏi.

– Ngươi không phải mới vừa nói rồi sao. Ngươi tới giết ta! Nhưng hai năm trước ngươi không giết chết ta, chẳng lẽ hai năm sau ngươi có thể giết chết ta sao? Ngươi chớ quên, nơi này là nhà ta.

Ánh mắt Sử Khả Nỗ Bỉ nhìn Đoạn Vân tràn ngập cừu địch. Còn khi hắn thấy tiểu Tam đứng bên cạnh Tiểu Phi Hiệp mặt hắn trở nên trắng bệch co rúm lại. “Phản đồ,” tên gia hỏa mấp máy miệng.

– Tiểu Tam phải nói là thức thời vụ. Ủa, Nam tước địa ngục và Câu Hồn Sử Giả phía sau Sử Khả Nỗ Bỉ, nếu các ngươi muốn đi theo Sử Khả Nỗ Bỉ chết chùm thì bước về phía trước một bước.

Đoạn Vân hướng về phía đám thủ hạ phía sau Tử Thần Sử Khả Nỗ Bỉ nói.

Nghe Đoạn Vân nói thế, Tử Thần không động đậy, hắn cau mày nhìn chằm chằm Đoạn Vân. Ba trăm sáu mươi thủ hạ phía sau hắn cũng cùng nhau bước về phía trước một bước.

– A, không ngờ thủ hạ của ngươi còn trung thành như vậy. Nam tước địa ngục giết thì giết, Câu Hồn Sử Giả thì sao?

Đoạn Vân dùng tay phải vuốt cằm tự hỏi.

– Được rồi, Sử Khả Nỗ Bỉ, nếu ta giết những Câu Hồn Sử Giả này có khiến cho địa ngục hỗn loạn không?

– Hừ, nghe khẩu khí ngươi, tựa hồ trong mắt ngươi chúng ta đã toàn là người chết cả rồi!

Sử Khả Nỗ Bỉ cười lạnh. Tên Đoạn Vân này càng ngày càng tự đại.

– Chẳng lẽ các ngươi không phải người chết?

Đoạn Vân ra vẻ giật mình hỏi.

– Nhưng các ngươi sẽ được chết thêm một lần nữa. Ba trăm Câu Hồn Sử Giả đã trung thành với ngươi như vậy, ta đây đành giết họ một lần vậy! Về phần trật tự địa ngục, sau này tính tiếp đi. Đến lúc đó nếu cần phải có chúng, ta sẽ tạo lại vài Câu Hồn Sử Giả cũng được.

– Đủ rồi, Đoạn Vân, nơi này là địa ngục, không phải là chỗ ngươi có thể hoành hành vô kị như nhân giới đại lục.

Ánh mắt Sử Khả Nỗ Bỉ nhìn về phía Đoạn Vân tràn ngập tức giận. Xem ra, hai năm tĩnh tu cũng chưa thể làm cho tên gia hỏa miễn dịch với loại ăn nói châm chọc của Đoạn Vân.

Liếc nhìn Sử Khả Nỗ Bỉ một cái, Đoạn Vân nhẹ giọng cười:

– Phải không? Nhưng ta thích hoành hành vô ở địa bàn của người khác, ngươi làm gì được ta. Các huynh đệ, các ngươi thấy thế nào?

Nói xong, Đoạn Vân vung tay lên, một vạn tướng sĩ Nanh Sói bỗng xuất hiện phía sau Đoạn Vân.

– Thiên uy Trung Hoa hoành hành thiên hạ!

Một vạn Nanh Sói vừa xuất hiện lập tức đồng thanh hô lên. Nanh Sói xuất hiện làm cho Sử Khả Nỗ Bỉ phải nhíu mày. Đoạn Vân này làm sao có thể đem theo nhiều vũ lực như vậy? Quân uy của đội quân cường đại này quả có đủ sức ganh đua với đám một vạn bốn nghìn cao thủ địa ngục của Sử Khả Nỗ Bỉ.

– Làm sao, Sử Khả Nỗ Bỉ, vũ lực mà ta bỏ công đào tạo tám năm qua cũng được đó chứ?

Đoạn Vân cười nói với Sử Khả Nỗ Bỉ.

– Tám năm? Hừ, vũ lực nhỏ nhoi mới phát triển tám năm mà cũng dám đưa ra.

Sử Khả Nỗ Bỉ cười nhạt vẻ khinh thường.

– Không được à? Xem đây!

Nói xong Đoạn Vân một lần nữa vung tay lên, năm mươi Thần Long cấp Chủ thần đỉnh giai xuất hiện trong không trung.

– Đây là năm mươi con Thần Long trong bộ tộc Thần long gia tộc. Ta quyết định dùng tư thế uy vũ của chúng làm biểu tượng của Trung Hoa gia tộc sau này. Đương nhiên, gia huy và cờ gia tộc sẽ là ngôi sao năm cánh.

Năm mươi Thần Long xuất hiện một lần nữa làm cho Sử Khả Nỗ Bỉ nhíu mày. Nam nhân này mang theo người bao nhiêu vũ lực đây? Nam nhân này rốt cuộc có bao nhiêu sức mạnh? Xem ra, mình đắc tội với hắn chính xác là phạm vào một sai lầm to lớn.

– Thế nào? Vẫn chưa đủ à?

Đoạn Vân khoát khoát tay, một trăm hai mươi thú nhân gia tộc một lần nữa lóe hiện ra.

– Ta long trọng giới thiệu vũ lực dũng mãnh của Trung Hoa gia tộc, một trăm hai mươi Thú Nhân gia tộc. Sử Khả Nỗ Bỉ, nói vậy đánh chết ngươi cũng sẽ không tin, đám Thú Nhân này toàn bộ đều cường đại hơn cả Thú Thần ngày xưa.

– Mạnh hơn Thú Thần? Hừ, Thú Thần dã man đó là cái quái gì!

Sử Khả Nỗ Bỉ một lần nữa cười nhạt kiểu “ta xỉu’. Một trăm hai mươi tên Thú Nhân mạnh hơn Thú Thần, đây là thật hay giả đây? Nếu là thật vậy vì sao nam nhân lại nói cho mình? Chẳng lẽ chỉ muốn dọa mình? Nếu giả, vậy Thú Nhân này sẽ là loại cấp bậc nào đây?”

Đoạn Vân cười cười, đang muốn phất tay một lần nữa.

– Từ từ. Đoạn Vân, ngươi có ý gì đây? Ngươi đem tất cả vũ lực ngươi đưa ra hết đi. Ngươi cứ làm từng nhóm từng nhóm như vậy là ý gì chứ?

Đoạn Vân bĩu môi, một lần nữa cho hai mươi Ma thú gia tộc và bảy đại Cuồng chiến sĩ xuất hiện phía sau trận doanh. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

– Ta không muốn cho ngươi chết mà không minh bạch. Được rồi, trước hết giới thiệu về những người này. Mấy tên vừa rồi là ma thú và Cuồng chiến sĩ gia tộc ta. Ngươi có sáu mươi Nam tước địa ngục, do đó trong lòng ta cũng hơi khó chịu. Ta muốn vượt qua ngươi!

– Hừ. Vũ lực cấp thấp dù nhiều tới mấy thì ngươi có thể làm gì được chứ? Ngươi nghĩ rằng số lượng có thể bù cho chênh lệch thực lực sao?

Sử Khả Nỗ Bỉ trầm trầm nói.

Đoạn Vân cười cười nói:

– Ta thấy cũng không sao. Ta chỉ cần đối phó với ngươi là được rồi. Nam tước địa ngục và Câu Hồn Sử Giả của ngươi, hừ, toàn bộ đều trong vòng mười giây sẽ ngã xuống.

– Phải không?

– Oh, yeah!

Nói xong, Đoạn Vân lắc mình lao về phía Sử Khả Nỗ Bỉ. Thấy Đoạn Vân đột nhiên phát động tiến công vào mình, Sử Khả Nỗ Bỉ lúc này cũng đề phòng cẩn mật.

Đoạn Vân dùng tốc độ cao lao vào, khi khoảng cách với Sử Khả Nỗ Bỉ không tới năm thước, Sử Khả Nỗ Bỉ đánh một năng lượng công kích rất mạnh về phía Đoạn Vân. Tử vong năng lượng lao tới trong một khoảng cách rất gần, Đoạn Vân cười lạnh một tiếng, thuấn di ra xa mười thước, sau đó xuất ra Thái Cực đồ trực tiếp hấp thu năng lượng đó vào. Thái Cực đồ khá cường hãn. Thái Cực đồ dùng hơn bốn trăm vạn khô lâu chế tạo thành, có thể trực tiếp chịu được năng lượng đạt tới cấp mười bảy hậu giai, cũng là năng lượng đồng giai với Đoạn Vân. Càng về sau, mức độ chịu đựng năng lượng sẽ càng cường đại.

Sau khi hấp thu năng lượng tử vong, Đoạn Vân lại lao về phía Sử Khả Nỗ Bỉ.

Ầm, dựa vào thân pháp quỷ dị, một quyền của Đoạn Vân đã đấm thẳng vào cằm Sử Khả Nỗ Bỉ làm cho Tử Thần cấp mười bảy đỉnh giai bắn đi. Sau đó, Đoạn Vân tiếp tục đại chiến với Tử Thần, nhưng lần này chiến đấu ở trong không trung.

Khi Tử Thần giao thủ với Đoạn Vân mười hiệp, Đoạn Vân đột nhiên phất tay, ra hiệu cho Tử Thần dừng lại, rồi chỉ chỉ xuống phía dưới.

Tử Thần theo ngón tay Đoạn Vân nhìn xuống phía dưới, cảnh tượng dưới đất làm hắn muốt tắt thở. Bởi vì tất cả thủ hạ của hắn, toàn bộ đều đã ngã xuống. Mà hắn nhớ rõ ràng, khi hắn vừa khai chiến với Đoạn Vân, năng lượng dao động dưới thân mình chỉ xảy ra không đến năm lần.

Sáu mươi Nam tước địa ngục, ba trăm Câu Hồn Sử Giả, cơ hồ bị người ta miễu sát.

Biết làm sao được, tên gia hỏa Diệp Cô Thành với thân pháp và năng lượng cường đại cấp mười bảy trung giai, một người với thế sét đánh không kịp bưng tai, trực tiếp miễu sát mười Nam tước địa ngục đỉnh giai. Hơn nữa, toàn bộ đều là bị chém chết tươi. Còn Âu Đặc Tư lao vào, một cú quét ngang, long trảo cào tới, hai ba cú là chộp được mười mấy tên. Còn mười Thần Long, từng con lao lên, chỉ một cú chộp đã xé xác một tên gia hỏa.

Ba trăm Câu Hồn Sử Giả, sau khi bị công kích của một trăm hai mươi Thú Nhân và bảy đại Cuồng chiến sĩ toàn bộ đều ngã xuống chết ngay. Trời ơi, một cú chém của Thần Vương quả là kinh khủng. À, năm mươi con Thần Long và hai mươi ma thú gia tộc dựa vào lực bay của Thần Long, chạy trước Thú Nhân và Cuồng chiến sĩ trước, quét ngang một cú cũng cướp công giết được không ít Câu Hồn Sử Giả cấp bậc Chủ thần.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN