Bá Y Thiên Hạ - Chương 84: Ngưu Tộc Thánh Thú Ngã Cấp Nhĩ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
33


Bá Y Thiên Hạ


Chương 84: Ngưu Tộc Thánh Thú Ngã Cấp Nhĩ


Sáng sớm ngày thứ hai, Đoạn Vân ra một khoảng đất trống, một mặt dạy Thái Cực cho Khải Lợi, một mặt củng cố chân khí trong cơ thể mình. Luyện công mỗi buổi sáng đã là một thói quen không thể bỏ được của Đoạn Vân. Hành tẩu vu ý, kiếm tẩu vu phong! Hôm nay, vô luận cả về quyền thuật lẫn kiếm thuật, Đoạn Vân đều có tiến bộ một bước dài. Cũng vì thực lực tăng lên hơi nhanh nên có rất nhiều chỗ đã phải tự mình từ từ nghiên cứu và tiêu hóa. Huyệt đạo khắp nơi trong cơ thể Đoạn Vân đã cơ bản đả thông, bất quá còn có mấy chỗ vẫn y nguyên như trước: đại huyệt Nhâm Đốc nhị mạch vẫn chưa có phản ứng gì. Xem ra phải đợi cho chân khí đề cao hơn nữa mới được.

– Đoạn Vân ca ca, các ngươi đang luyện công hả? Vậy Đoạn Vân ca ca cũng dạy cho Ny Ny nhé? Ny Ny cũng muốn học!

Lúc này, sexy Cuồng chiến sĩ đáng yêu tiểu mỹ nhân Âu Dã Ny của chúng ta đang đi tới. Trong khoảng thời gian này nàng cơ hồ mỗi ngày đều tìm đến Đoạn Vân, nàng rất thích nghe Đoạn Vân kể chuỵên. Còn Đoạn Vân cũng có mưu đồ riêng với cô tiểu mỹ nữ da vàng này, nên không hề từ chối!

– Ny Ny muốn học sao? Được thôi, chẳng qua ta có một điều kiện! – Đoạn Vân ngừng lại, cười nói với Âu Dã Ny.

– Được, ta chấp thuận! – Âu Dã Ny trực tiếp đồng ý luôn.

Đoạn Vân cười cười, ra vẻ kinh ngạc nhìn nàng, dùng ánh mắt bỉ ổi quét tới quét lui trên người tiểu mỹ nhân. Còn dưới ánh mắt bốc lửa của Đoạn Vân, tiểu mỹ nhân tự nhiên hơi đỏ mặt, vẻ mặt trở nên rất không tự nhiên.

Đoạn Vân nghiêm mặt lại gần, nói:

– Hôn ta một cái rồi ta sẽ dạy nàng!

Lúc này Khải Lợi đang đứng phía sau vừa nghe Đoạn Vân trơ trẽn công khai như thế, véo một cái rất mạnh vào lưng hắn. Ai u! Lúc này Đoạn Vân hiểu ra được một đạo lý: Vô luận ở đâu, mọi nữ nhân đều ghen tuông cả! Mặc dù ở xã hội nào đi nữa, cho dù một nam nhân có thể có bao nhiêu đàn bà đi nữa, nhưng chẳng có người đàn bà nào lại cam tâm tình nguyện chia sẻ trượng phu mình cả?

Ny Ny nghe Đoạn Vân nói, đang muốn nhảy tới hôn Đoạn Vân một cái, nhưng vừa nghe tiếng kêu thảm thiết của Đoạn Vân, nàng hơi kỳ quái hỏi:

– Đoạn Vân ca ca bị làm sao vậy?

– Không có việc gì! Bị hũ giấm chua nó… à bị ngươi ta dọa thôi! Tốt lắm, cùng học vậy!

Sau đó Đoạn Vân giảng giải cho hai vị mỹ nữ. Dạy dỗ một trận gần chết mà các nàng mới chỉ học được một chút vỏ ngoài. Nhưng được cái là bất kỳ chiêu thức nào cũng nhớ kỹ! Có điều nếu sử dụng chúng để ra ngoài đánh nhau thì xem ra chẳng có ích lợi gì! Khải Lợi giỏi hơn một chút, dù sao trong cơ thể nàng có cường độ chân khí của kiếm sĩ cấp hai. Không có Thái Cực chân khí, cơ hồ không thể sử dụng được lực công kích!

– Thiếu gia, vị Tộc trưởng Ngưu đầu nhân đã tới. Hắn cứ muốn nhất định phải cầu kiến Ngài cho bằng được!

Lúc này, Liên Na đã đi tới. Theo nàng tới còn có Tiểu Bạch. Trong khoảng thời gian này, Tiểu Bạch luôn luôn được Liên Na chiếu cố. Về phần Tiểu Bạch xét đến cùng là loại sinh vật gì thì Đoạn Vân cũng không nói được. Bất quá Đoạn Vân rất hoài nghi tiểu tử này có lẽ là một đầu rồng! Bởi vì nó vừa thấy cái gì tỏa sáng rực rỡ là muốn chiếm đoạt ngay. Hôm nay cái phòng nhỏ bé của nó tuyệt đối còn khoa trương hơn cả sơn động của Đạt Nhĩ huynh đệ, nơi nơi đều là thủy tinh và thủy tinh, kim tệ cũng trải ra đầy đất! Hơn nữa chỉ cần có người đi vào phòng nó, nó sẽ cảnh giác đứng gác mấy thứ bảo bối của mình, dù là Đoạn Vân nó cũng làm như thế! Hơn nữa mỗi lần xuất môn nó lại không ngại khổ cực nhét hết bảo bối vào cái Không gian cảnh quyển (cái vòng không gian đeo trên cổ nó, khác với cái nhẫn Không gian giới tử của con người hay đeo).

Hôm nay, Cảnh quyển của Tiểu Bạch đã thay đổi rồi. Đó là một cái mà Đoạn Vân đặc biệt sai Địa Tinh của Gia tộc hao phí không ít cực phẩm quáng thạch mới chế tạo ra được, không gian bên trong chừng ba mươi mét vuông. Đoạn Vân vô cùng thương yêu Tiểu Bạch, cơ hồ yêu cầu cái gì cũng sẽ thỏa mãn. Dù sao nó là đồng bọn thứ nhất của hắn trên đại lục này!

Đoạn Vân cúi người, ôm lấy Tiểu Bạch đưa lên, ngoắc tay nói:

– Đi, chúng ta đi gặp hắn!

Chỉ chốc lát, đoàn người Đoạn Vân đã tới Nghị sự đình, đây là một phòng họp nơi Đoạn Vân chuyên môn bố trí hội nghị của Gia tộc.

– Tộc trưởng đại nhân, thật không ngờ chúng ta lại gặp mặt nhanh như vậy! Ngài có khỏe không? – Đoạn Vân cười giơ tay chào mừng lão nhân.

Tộc trưởng Ngưu đầu nhân vốn đang lo lắng đi đi lại lại ở trong phòng, vừa nghe thấy Đoạn Vân nói, quay phắt người lại nói với Đoạn Vân:

– Đoạn Vân đại nhân, Ngài mau đưa ta đi gặp thủ hạ của Ngài! Ta vừa nghe nói là lập tức không quản đêm khuya chạy tới đây.

Đoạn Vân không vội vàng gì, từ từ ngồi xuống, đặt Tiểu Bạch lên trên bàn, vẻ mặt rất tiêu sái nói:

– Tộc trưởng đại nhân nói chính là Ngưu Ma Vương phải không? Chẳng lẽ thủ hạ phế phẩm của ta lại làm cho Tộc trưởng coi trọng như thế?

Nghe Đoạn Vân nói, vẻ mặt Ngưu đầu Tộc trưởng có vẻ không vui nói:

– Đoạn Vân đại nhân, xin ngươi tôn trọng Ngưu Ma Vương đại nhân một chút, dù sao nếu Bội Kì nói thật, thì hắn sẽ là Ngưu đầu nhân Thủ hộ bộ tộc Thánh thú của chúng ta, hắn sẽ lãnh đạo Ngưu đầu nhân bộ tộc của chúng ta đi tới phồn vinh và hưng thịnh!

Đoạn Vân cười cười, dùng ánh mắt chế giễu nhìn vị Tộc trưởng, nói khẽ:

– Ngưu Ma Vương là sủng vật của ta! Quan hệ giữa chúng ta thì ta nghĩ không cần phải giải thích!

– Thủ hộ Thánh thú của Ngưu đầu nhân bộ tộc sẽ không làm sủng vật cho bất luận kẻ nào! Ngươi không có khả năng làm chủ nhân của hắn đâu. Ngươi phải giải trừ “Sủng vật khế ước” cho Thánh thú đại nhân!

Tộc trưởng Ngưu đầu nhân rất kích động, ngữ khí lại lóe lên vài tia uy hiếp!

Nghe thế, Đoạn Vân rất không thoải mái, Ngưu Ma Vương là đệ nhất chiến đấu ma sủng của mình, khi nào thì đến phiên Ngưu đầu nhân đến quản chuyện của mình. Hơn nữa, Đoạn Vân căn bản là không hề ký khế ước với ma sủng nào của mình cả. Đoạn Vân quay đầu đi, không thèm để ý đến lão già này nữa.

Vừa thấy vẻ mặt bất mãn của Đoạn Vân, ngưu đầu Tộc trưởng hiển nhiên cũng hiểu được mình nói hơi quá đáng, vội vàng bồi lễ nói:

– Đoạn Vân đại nhân, chỉ cần Ngài giao ra ‘Sủng vật khế ước” của Ngưu Ma Vương Thánh thú đại nhân, bộ tộc Ngưu đầu nhân của ta sẽ giúp Ngài làm mọi việc!

– Việc gì? Kể cả quy thuận ta? – Đoạn Vân trêu chọc!

Tộc trưởng Ngưu đầu nhân suy nghĩ một hồi, nói rất kiên quyết:

– Ngoại trừ điều kiện này!

– Vậy mời trở về đi! Liên Na đâu ra tiễn khách! – Đoạn Vân đứng lên, xoay người tỏ vẻ muốn đi!

Ngưu đầu nhân Tộc trưởng thấy Đoạn Vân muốn đi, vội vàng chạy đến phía trước Đoạn Vân, dang hai tay cản lại, vẻ mặt rất kích động.

– Đoạn Vân đại nhân, tại sao ngươi bất thông tình lý như vậy?

Thần sắc Đoạn Vân rất nghiêm túc nói:

– Như thế nào gọi là bất thông tình lý đây, Ngưu Ma Vương là thủ hạ của ta, các ngươi bây giờ muốn thế nào? Ta muốn hỏi, tại sao các ngươi lại coi trọng một ma thú như thế?

Ngưu đầu nhân ra vẻ rất bất lực, thở dài:

– Đoạn Vân đại nhân, sự tôn nghiêm của Ngưu đầu nhân bộ tộc chúng ta không cho phép Thánh thú của chúng ta trở thành sủng vật cho người khác! Được rồi! Ta hứa dẫn dắt tất cả Ngưu đầu nhân ở Phất La Đa quy thuận Ngài!

Đoạn Vân lúc này nở nụ cười, nụ cười rất quỷ dị! Hắn nói ra vẻ quan tâm:

– Tộc trưởng đại nhân, kỳ thật nếu ngươi muốn Ngưu Ma Vương trở thành Thánh thú Thủ hộ cho bộ tộc, thậm chí là Thủ hộ Thần thú, chỉ có một phương pháp: Đó là đầu phục ta! Đây là lời nói thật đó! Ngưu Ma Vương đúng thật là sủng vật của ta, nhưng ta chưa từng ký “Sủng vật khế ước’ với hắn! Đoạn Vân ta khinh thường tất cả những thứ đó. Bất quá không có sự đồng ý của ta, Ngưu Ma Vương sẽ không bao giờ làm Thủ hộ cho các ngươi đâu. Nói cho ngươi một việc nữa, Ngưu Ma Vương phỏng chừng sẽ tiến hóa thành Thần thú cấp mười rất nhanh. Ngưu tộc Thánh thú thì đã từng xuất hiện trên đại lục, bất quá Ngưu đầu Thần thú thì chắc chắn là chưa bao giờ có đâu!

Ngưu đầu Tộc trưởng vẻ mặt khó tin:

– Ngưu đầu Thần thú?

Không đếm x** đến Ngưu đầu Tộc trưởng, Đoạn Vân gọi với vào không trung:

– Ngưu Ma Vương, ngươi tới đây cho ta! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Chỉ chốc lát, từ một đỉnh núi xa xa, đã thấp thoáng bóng dáng của Ngưu Ma Vương, rồi rất nhanh, Ngưu Ma Vương đã xuất hiện trước mặt Đoạn Vân.

– Phù! Lão Đại, tìm ta đây có chuyện gì? – Ngưu Ma Vương thở hồng hộc nói với Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười cười, chỉ Ngưu đầu Tộc trưởng nói:

– Cho ngươi một nhiệm vụ, làm Thủ hộ Thánh thú cho Ngưu đầu nhân bộ tộc!

Ngưu Ma Vương nhìn nhìn vị Tộc trưởng ngưu đầu, lúc này vị Tộc trưởng kia đang nhìn hắn với vẻ mặt hưng phấn. Hơn nữa lão ta vừa bắt gặp ánh mắt của Ngưu Ma Vương, lập tức cung kính quỳ xuống.

– Lão Đại, ta đây mặc kệ! Ta đây nói qua bao nhiêu lần rồi, ta đây là Ngưu ma thú, không có quan hệ gì với Ngưu đầu nhân cả! Cha mẹ ta đây từ nhỏ đã nói rất rõ với ta đây!

Nghe Ngưu Ma Vương nói, Tộc trưởng đại nhân rất giật mình, hắn cung kính nói với Ngưu Ma Vương:

– Thánh thú đại nhân, Ngài không thể bỏ mặc Ngưu đầu nhân bộ tộc được đâu? Ngài đã là cửu cấp rồi, nhất định Ngài phải là Thánh thú Thủ hộ cho Ngưu đầu bộ tộc chúng ta. Ngài không từ chối được trách nhiệm này đâu? Đoạn Vân đại nhân, Ngài khuyên Thánh thú đại nhân một tiếng đi!

– Lão Đại, chuyện gì ta đây cũng có thể nghe ngươi, nhưng việc này, ta đây mặc kệ! Ngưu Nhị không phải cũng đã là cửu cấp rồi sao, ngươi đi mà tìm kiếm hắn đi!

Đoạn Vân biết rõ về Ngưu Nhị. Vốn là một thủ hạ của Ngưu Ma Vương, một ngưu thú thực lực thất cấp đỉnh phong, sau khi dùng sáu lạp Tẩy Tủy Đan, thực lực được đề cao tới cửu cấp sơ giai! Ngưu Nhị cũng là tên do Đoạn Vân đặt.

– Đoạn Vân đại nhân, Ngài còn có Ngưu đầu Thánh thú cửu cấp khác sao?

Ngưu đầu nhân Tộc trưởng rất kinh ngạc, vị Đoạn Vân đại nhân này nói đến tột cùng là còn có bổn sự lên trời xuống đất gì nữa đây, vì sao thủ hạ hắn lại còn có cửu cấp ngưu thú nữa?

Đoạn Vân ngẫm nghĩ, rồi nói với Ngưu Ma Vương:

– Ngưu Nhị còn phải quản lý thủ hạ cho ngươi! Hắn là một tên gia hỏa rất thông minh, rất có tài làm Đại tướng! Không giống ngươi, hơn nữa hắn đã là một thành viên của Gia tộc rồi, gọi Ngưu Tam tới đây!

– Lão Đại, dường như không có ai tên là Ngưu Tam đâu ạ! – Ngưu Ma Vương rất khó hiểu.

Đoạn Vân vỗ mạnh vào cái đầu cứng như thép của Ngưu Ma Vương, ra vẻ tức giận nói:

– Ngươi đi gọi một Ngưu Tam nào mà chẳng được! Ngu thế!

– Lão Đại, thật không có Ngưu Tam mà, ai u, đừng đánh! Không có thật, lão Đại, ai u! Là không có mà! Có có có! Lão Đại, có rồi đó, được chưa?

Ngưu Ma Vương vẻ mặt ủy khuất. Thế nhưng mặc dù ngoài miệng nói có, nhưng trong lòng lại vẫn nói thầm như trước: không có mà!

– Người đâu, kêu Ước Hàn tới đây bàn chuyện qui phục với Ngưu đầu Tộc trưởng! – Đoạn Vân quay ra ngoài cửa hô.

– Đoạn Vân đại nhân, Ngài rốt cuộc là có đến mấy cửu cấp ngưu tộc Thánh thú vậy?

Ngưu đầu nhân Tộc trưởng rất kích thích hưng phấn khi nghe đoạn đối thoại giữa Đoạn Vân và Ngưu Ma Vương! Như thế nào lại lòi ra một Ngưu Nhị sau lại phòi ra thêm một Ngưu Tam nữa? Đến tột cùng là chuyện gì vậy nhỉ?

Đoạn Vân cười cười thần bí:

– Ngươi đoán thử coi? Tốt lắm, cái tên Ngưu Tam Thánh thú đó đến buổi chiều sẽ giao cho các ngươi đem đi! Ngưu Ma Vương của ta đã không muốn, vậy ta bảo Ngưu Tam đại nhân làm Thủ hộ Thánh thú cho các ngươi! Ngươi cứ yên tâm, Ngưu Tam không dám không đáp ứng đâu! Bộ tộc Ngưu đầu nhân các ngươi tuyệt đối sẽ có một vị cửu cấp ngưu tộc ma thú làm Thánh thú cho các ngươi!

Nói xong, Đoạn Vân cười to rồi đi ra ngoài. Bộ tộc Ngưu đầu nhân đã quy thuận rồi, chuyện kế tiếp cứ giao cho Ước Hàn Đại quản gia là xong tuốt!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN