Baba thực đáng ghét - Gặp tai nạn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Baba thực đáng ghét


Gặp tai nạn


Lúc Tư Hàn nhìn đồng hồ, trời cũng đã tối, nhìn con mèo hoang đang ngủ ngon lành kia thì khôbg khỏi mỉm cười. Anh sắp xếp văn kiện rồi đi về phía bàn làm việc của Uyển Như. Nhìn vài mẫu thiết kế cô đang làm dở, Tư Hàn cầm nên xem thử.

“Tay nghề cũng không tệ, rất biết cách sáng tạo.” Anh gật gù, sau đó nhìn lại con mèo nhỏ kia, đưa tay véo lấy mũi cô.

“Ư… Mực, đừng làm loạn, để yên chị ngủ.” Uyển Như quơ loạn.

Trán Tư Hàn đã hiện ba vạch đen. “Vậy mà dám coi tôi là cún, con nhỏ này, phải dạy bảo lại mới được.” Nói rồi Tư Hàn thêm chút lực để cô không thở được.

Vì bị quấy rầy, Uyển Như cau có mở mắt. “Tên điên này, tính làm gì vậy hả?”

“Nước miếng chảy hết ra bàn rồi, còn không mau dậy, cô còn ngủ nữa tôi trôi mất.” Tư Hàn chỉ miệng cô tỏ vẻ ghét bỏ.

Uyển Như xấu hổ đưa tay lau miệng. “Anh lừa tôi.” Cô tức giận.

“Ha ha, được rồi, về thôi, tôi đưa cô về.” Mỗi lần trêu cô anh thấy rất vui vẻ.

“Giám đốc hôm nay đại nhân đại lượng đưa tôi về sao? Chuyện hiếm thấy nha.” Mặc dù nói vậy nhưng cô vẫn ôm túi lẽo đẽo chạy theo anh.

Trên đường về hai người nói chuyện vui vẻ, chợt có một chiếc xe tải cứ vậy lao thẳng vào xe hai người. Tư Hàn vặn tay lái sang ngang nhưng vẫn bị chiếc xe tải kia quệt vào khiến chiếc xe lao thẳng vào rào chắn. Đầu Tư Hàn đập về đằng trước, trán chảy một ít máu, Uyển Như nặng hơn.

Lúc Tư Hàn quay sang nhìn Uyển Như, thấy mặt cô toàn máu, một nỗi sợ hãi lan tràn. Đây cũng là lần đầu tiên người đàn ông này biết đến sợ hãi. Anh hốt hoảng cởi dây an toàn, nhào về phía cô.

“Uyển Như, cô sao vậy, mau mở mắt nhìn tôi. Uyển Như, mau mở mắt ra…” Tư Hàn ôm lấy cô, cả người anh đầy máu.

Trong bệnh viện, trước phòng phẫu thuật.

“Tổng giám đốc, quần áo của anh.” Vũ Minh mang quần áo đến cho Tư Hàn thay.

“Điều tra xem vụ việc hôm nay do ai làm, dám trên địa bàn của Diệp Tư Hàn này giở trò, đúng là chán sống rồi mà.” Tư Hàn âm trầm, nghiến răng.

“Vâng, tổng giám đốc.” Vũ Minh lập tức đi làm việc.

Tư Hàn chưa đi thay đồ ngay mà đứng đó nhìn đèn phẫu thuật, không hiểu sao giờ phút này anh không thể bình tĩnh được. Thấy đèn đã tắt, Tư Hàn nhanh chóng đi gần lại.

“Bác sĩ, cô ấy không sao chứ?” Vẻ mệt mỏi hiện rõ trên mặt anh.

“Diệp tổng, cô ấy chỉ chấn thương não nhẹ, trên trán rách một chút, còn lại không có gì đáng ngại.” Bác sĩ bỏ khẩu trang xuống nói chuyện.

“Sẽ không để lại sẹo chứ?” Tư Hàn thở nhẹ một hơi.

“Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, nhất định sẽ không để lại sẹo.” Bác sĩ chắc chắn.

Sau đó Uyển Như được chuyển sang phòng hồi sức. Tư Hàn cũng đã đi thay đồ.

“Uyển như, bồ không sao chứ?” Thanh Nhã chưa thấy người đã thấy tiếng. Lúc mở cửa đi vào thấy có người cô mới gãi đầu xấu hổ.

“Cô là bạn của cô ấy?” Tư Hàn đánh giá cô.

“Đúng vậy, tôi là Thanh Nhã, rất vui được gặp anh, Diệp tổng.” Thanh Nhã cười cười khách sáo.

“Hoá ra là Lưu tiểu thư, hân hạnh.” Tư Hàn cũng gật đầu chào lại. “Vậy cô giúp tôi để ý Uyển Như, tôi còn có chút việc, không tiện ở lâu.”

“Nếu anh bận thì cứ đi đi, Uyển Như để đấy tôi lo cho.”

Tư Hàn gật đầu, nhìn Uyển Như một cái mới quay đầu bước về phía cửa. Thanh Nhã ngồi xuống bên giường Uyển Như. Một lúc sau cô mới tỉnh lại.

“Đau…! Thanh Nhã, đây là đâu? Sao tôi lại ở đây?” Uyển Như hỏi.

“Bà ấy, trong xe làm gì với Diệp tổng mà để mình ra thế này hả.” Thanh Nhã chỉ vào miếng băng quấn quanh đầu Uyển Như.

Uyển Như sờ sờ đầu mình hồi tưởng lại vụ tai nạn lúc ấy. “Vậy Tư Hàn đâu? Anh ta không sao chứ?”

“Không sao, sứt trán tí thôi, người ta vừa ở đây nhưng về rồi. Mà tôi ngửi thấy mùi gian tình đâu đây đó nha.” Thanh Nhã trêu chọc.

“Gian tình gì chứ, mau đi mua gì cho ta ăn đi, phải biết thương người bệnh chứ.” Uyển Như chống nạnh.

“Vâng, vâng!” Sau đó Thanh Nhã đi mua cho cô một đống đồ ăn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN