Bác Sĩ Lục, Trả Đào Hoa Đây - Chương 24
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Bác Sĩ Lục, Trả Đào Hoa Đây


Chương 24


Bài đăng có nội dung là: Cô giáo trường đại học C không kiềm chế hành vi, dùng sắc dụ dỗ sinh viên đơn thuần,  hủy hoại nghiêm trọng tính kỷ luật của trường học, chứng cứ như sau!

Cô lật vài bài đăng có cùng nội dung, đều nói đó là 8102 (mãi mãi), người ta yêu nhau thì có vấn đề gì? Còn nói, bại hoại kỷ luật trường học, phải nghiêm trị. Còn nói, đối với CP này xứng đôi! Còn có số ít người nói, đây là chủ top bịa đặt, hai người căn bản không có ở bên nhau!

Tay Trình Hiểu Cát vừa lướt vừa phát run, là ai, trăm phương ngàn kế bịa đặt như vậy? Cô đến một chút manh mối cũng không có, “Vậy cuối cùng là ai tung tin đồn?”

Cô Lâm thấy  sắc mặt cô rất kém, cũng ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, “Cô Trình, em đắc tội với ai?”

Trình Hiểu Cát lắc đầu, trong đầu cô loạn thành một mớ bòng bong, không biết làm sao bây giờ, lại theo bản năng muốn gọi điện thoại cho Lục Nhất Phương. Không đợi cô gọi cho Lục Nhất Phương, chủ nhiệm khoa xanh mặt tới tìm cô, “Cô Trình, hiệu trưởng tìm cô.”

Trình Hiểu Cát ngơ ngác đi theo phía sau chủ nhiệm Tưởng đi ra ngoài. Chủ nhiệm Tưởng nghiêm khắc nói: “ Cô Trình! Chuyện này cô phải cho phía trường học một lời giải thích!”

Trình Hiểu Cát: “Chủ nhiệm, tôi cùng sinh viên tuyệt đối giao lưu bình thường, không tồn tại quan hệ không chính đáng, chủ nhiệm nhất định phải tin tưởng tôi!”

Chủ nhiệm Tưởng: “Cô đừng cùng tôi giải thích, cô đến giải thích cho hiệu trưởng.” Nói xong cũng mặc kệ cô, chắp tay sau lưng đi ở phía trước, Trình Hiểu Cát ở phía sau hết đường chối cãi.

Chủ nhiệm Tưởng  không thích cái loại không có bằng cấp gì vào làm giáo viên trường đại học C, vốn dĩ ông ta muốn tiến cử em họ ông ta tới nhậm chức, không nghĩ tới hiệu trưởng trực tiếp cho cô gái này nhậm chức. Lần này với chuyện này nếu có thể đem Trình Hiểu Cát đuổi đi, vậy thật là một kiện rất tốt.

Tới văn phòng hiệu trưởng, hiệu trưởng là một người hơn 50 tuổi, là lão tiên sinh có học vấn đại học, hơn 50 tuổi nhưng dáng người cao và ngay thẳng, rất có tinh thần, thấy Trình Hiểu Cát, chỉ là tươi cười ấm áp hỏi: “Cô Trình, cháu chắc hẳn là biết bác gọi cháu lại đây là vì cái gì chứ?”

Trình Hiểu Cát: “Hiệu trưởng, cháu thật sự không có phá hư nội quy kỉ luật của trường học, cháu cùng học sinh chưa từng có yêu nhau.”

Hiệu trưởng: “Cô Trình,nếu cháu đã nói như vậy,  đương nhiên bác sẽ tin tưởng cháu.”

Năm đó Trình Hiểu Cát vẫn là học sinh, ông đã rất là cô gái thích này, người đã tạo kỉ lục nhảy xa cho trường đại học C, tính cách vui vẻ hòa đồng, cho nên, lúc ấy bắt cô ở lại làm giáo viên.

Chủ nhiệm Tưởng  lại nghiêm khắc nói: “Hiệu trưởng, việc này bại hoại không khí trường học, chỉ bằng điểm này thì cô Trình không thể tiếp tục lưu lại trường học.”

Hiệu trưởng liếc mắt một cái nhìn chủ nhiệm Tưởng , nghiêm túc nói: “Chủ nhiệm Tưởng lời này nói có chút quá kích, nếu trong trường đại học C này chỉ cần sinh viên bất mãn với khi thầy cô rồi tung tin đồn, vậy là phải đem thầy cô đó đuổi ra khỏi trường học, vậy mỗi thầy cô trong trường chúng ta đây đều sống trong bất an sao?”

Hiệu trưởng nói, khiến cho chủ nhiệm Tưởng  không cách nào phản bác, “ Vậy việc này không giải quyết được gì? Vậy danh dự trường học phải làm sao bây giờ?”

Trình Hiểu Cát lúc này nói: “Hiệu trưởng không cần khó xử, nếu cháu là nguyên nhân phá hoại danh dự trường đại học C, cháu tự nguyện từ chức, nhưng cháu không thể từ chức không minh bạch, cháu muốn biết rõ chân tướng chuyện này, trả cho cháu sự trong sạch!”

Hiệu trưởng gật gật đầu, nói: “Cô Trình, không cần quá mức lo lắng, bác đã để   giám thị internet trường học đi tra, cuối cùng là ai đã đăng lên bài đăng ác ý chửi bới này, sẽ không để cháu chịu oan.”

Hai người kẻ xướng người hoạ,chủ nhiệm Tưởng  không có khe hở chen vào nói, vẫn không cam lòng nói: “Cô Trình ngày thường nếu chú ý ngôn từ cử chỉ, làm sao có bát nước bẩn hắt lên trên người?”

Ở thời điểm không biết rõ là ai đăng tin công kích cô, cô cũng lười đến cùng chủ nhiệm Tưởng  cãi cọ.

Lúc này, phòng hiệu trưởng vang lên tiếng đập cửa, ba người quay ra nhìn, chỉ thấy sắc mặt Thẩm Dực nghiêm trọng đứng ở cửa. Hiệu trưởng ý bảo cậu tiến vào.

Thẩm Dực hướng hiệu trưởng, chủ nhiệm Tưởng  cùng với Trình Hiểu Cát chào hỏi qua, “Hiệu trưởng, cháu biết bài đăng này là ai đăng lên.”

Ba người đều  kinh ngạc nhìn cậu, Thẩm Dực tiếp tục nói: “Cháu cùng cô Trình, vẫn luôn là quan hệ cô trò đúng mực, trên bài đăng kia mấy ảnh chụp, đều là hiểu lầm, ảnh đầu tiên là lần trước cháu đoạt được quán quân, kích động bế cô Trình lên, lúc ấy ở đấy có rất nhiều người đều có thể làm chứng. Đến những ảnh chụp khác, đều là giao lưu bình thường.”

Hiệu trưởng hỏi: “Vậy bài đăng là ai làm?”

Thẩm Dực nhìn nhìn Trình Hiểu Cát, sau đó nói: “Nếu, em không đoán sai, Tần Nhu khoa tin tức.”

“Tần Nhu?” Hiệu trưởng nghi hoặc hỏi, “ Vì sao phải đăng bài lên chửi bới bôi xấu cô giáo khoa thể dục?”

Trình Hiểu Cát nói: “Đấy là em gái không cùng cha không cùng mẹ với cháu, chắc không phải là Tần Nhu đâu ạ.” Lời tuy nhiên nói như vậy, nhưng cô cũng có thể xác định, cái bài đăng chính là cô ta đăng.

Hiệu trưởng: “Nếu đã có hiềm nghi, mặc kệ có phải hay không, đều phải kêu tới hỏi một chút.”

Mọi người gật gật đầu, hiệu trưởng còn nói thêm: “Cô Trình, mấy ngày tới, cháu trở về nghỉ ngơi đi, chờ điều tra rõ, lại trở về dạy học, đều tan đi.”

Trình Hiểu Cát đương nhiên không có dị nghị, Thẩm Dực còn muốn nói gì, bị Trình Hiểu Cát ngăn lại, hai người rời khỏi văn phòng hiệu trưởng,chủ nhiệm Tưởng  còn ở lại.

Ra khỏi văn phònghiệu trưởng, Thẩm Dực áy náy nói: “Cô Trình, em xin lỗi.”

Trình Hiểu Cát: “Em không cần phải nói xin lỗi, việc này cũng không phải em sai.”

Thẩm Dực vẫn rất áy náy: “Chuyện này, là bởi vì em mới khiến cho cô, là em mang đến rắc rối cho cô, thật sự rất xin lỗi.”

Trình Hiểu Cát lại lần nữa nói: “Thật sự, việc này không trách em. Em đi học trước đi học, cô muốn yên lặng một chút.”

Thẩm Dực thấy Trình Hiểu Cát tinh thần không tốt lắm, cuối cùng nói, “Vậy cô Trình nghỉ ngơi cho tốt.” Nói xong, liền mau chân đi xa.

Thẩm Dực tìm được Lương Thành, tức giận xách cổ áo cậu ta, “Lương Thành, lần trước sinh nhật mày mang đến con nhỏ kia rốt cuộc là ai?”

Lương Thành bị cậu làm cho giật mình, cũng tức giận, một tay đem đẩy cậu ra, “Thẩm Dực, mày nổi điên gì đấy?”

*******

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN