BẬC THẦY THẺ SAO
Chương 21: Đại Gia Tại Hội Đấu Giá
Thẻ có thể xuất hiện ở hội đấu giá thì thuộc tính bình thường đều không tệ. Bởi vì mỗi ngày phòng đấu giá đều sẽ thu 500 vàng phí quản lý, ít nhất phải xếp hàng ba ngày, nếu thẻ không bán được giá tốt, đừng nói là kiếm tiền, ngược lại còn phải bồi thường. Người dám lấy thẻ rác ra hội đấu giá bán tuyệt đối là tay mơ chẳng biết gì cả.
Bởi vậy, khi nhìn thấy logo vô cùng xa lạ “Nguyệt Bán” này, đa số khán giả không quá xem trọng, không hề có hứng thú gì với tấm thẻ này cả, muốn chủ trì nhanh chóng làm xong thủ tục, muốn nhìn thấy tấm thẻ bảy sao còn quý giá hơn được đấu giá ở phía sau.
Người chủ trì mỉm cười nói tiếp: “Tiếp theo, mọi người hãy nhìn thử số liệu tấm thẻ bài này!”
Tất cả mọi người nhìn vào màn hình, cùng lúc đó, thẻ bài được lật ra ——
Mặt trước của thẻ vẽ một mỹ nữ mặc váy dài, cô gái có dung mạo thanh tú, dáng người tinh tế, bộ dáng yếu ớt khiến người ta không kềm được lo lắng, đôi tay hồng nhạt của cô đang cầm từng cánh hoa ném xuống mặt đất, hốc mắt ướt át tràn đầy nước, điềm đạm đáng yêu, dường như muốn lập tức khóc lên.
Một mỹ nữ đặc biệt rất có khí chất! Đôi mắt của rất nhiều game thủ giải trí sáng lên, hình tượng nhân vật của tấm thẻ này rất đặc sắc, nếu cái giá phù hợp, có thể mua về để sưu tầm. Nhưng đa số người chơi thích thi đấu sau khi cảm thán hình vẽ cực đẹp thì trọng điểm chú ý đến vẫn là thuộc tính và kỹ năng của thẻ bài.
Lâm Đại Ngọc (Hệ mộc)Cấp độ: 1Cấp sao: ★Số lần có thể dùng: 1/1Thuộc tính cơ bản:– Máu: 100– Công: 0– Thủ: 15– Tốc: 15– Tỉ lệ bạo kích: 0%Kỹ năng kèm theo: Đại Ngọc chôn hoa (gây trọng thương cho các loại thẻ hoa, có 30% xác suất phát động hiệu quả chết tức thì).
Đại Ngọc chôn hoa? Khán giả ở hiện trường có chút ngây người, sôi nổi nhìn chằm chằm thẻ bài —— kỹ năng có hiệu quả với “các loại thẻ hoa”, vậy thì cũng chỉ có thể dùng trên đấu trường, không dùng để cày bí cảnh. Hiệu quả chết tức thì? Chưa từng thấy cái kỹ năng này bao giờ cả.
Tuy nhiên, khi trông thấy tấm thẻ, những chuyên gia thẻ bài được các công hội lớn phái tới phòng đấu giá lại nổi máu gà cấp tốc báo cáo cho hội trưởng nhà mình: “Lão đại lão đại, phòng đấu giá xuất hiện thẻ thần, kỹ năng chỉ định chết tức thì nhằm vào hệ hoa cỏ!” “Hội trưởng, phòng đấu giá có người bán thẻ chết tức thì, nhằm vào hệ hoa!” “Mụ nó, tên bán thẻ này là có thù với Đường Mục Châu đúng không?” “Lão đại, làm sao bây giờ, có người bán thẻ nhằm vào hệ hoa của anh đó!”
Đường Mục Châu: “…”
Chú Béo, không được nha, không chỉ không trả lời thư bọn tôi mà còn lấy thẻ Đại Ngọc ra bán đấu giá công khai?
Tin tức này nhanh chóng được đưa tới các hội trưởng lớn, rồi truyền vào tai nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp.
Nhóm chat tuyển thủ chuyên nghiệp liên minh thẻ sao ——
Trịnh Phong: “Ha ha ha, cho cười cái. Đường thần đề nghị thêm chỉ định chết tức thì vào, không ngờ lại có người chế ra được thẻ bài chết tức thì nhằm vào hoa của hắn!”
Kiều Khê: “Đường thần thật đáng thương mà, chúng ta có nên tới phòng đấu giá cướp lá bài này không?”
Lăng Kinh Đường: “Thời khắc này, tôi chỉ muốn dùng [mỉm cười] để diễn tả tâm tình.”
Diệp Trúc: “Ha ha ha ha ha ha ha tui cười không ngừng được luôn!”
Thẩm An: “Mấy người đừng có cười sư phụ tui! Coi chừng gặp báo ứng đó, thẻ của mấy người cũng sẽ bị nhằm vào cho coi!”
***
Hiện trường hội đấu giá, người chủ trì nói: “Giá khởi điểm của thẻ này là —— 3000 vàng!”
Rất nhiều người nghe tới đó liền chửi: “Tên này hám tiền tới điên rồi sao? Thẻ một sao bình thường đều có giá khởi điểm là 500 mà?” “Thẻ một sao đã bán mắc như vậy, không nghĩ tới chi phí nuôi tới 7 sao ư?” “Tác giả của thẻ này quá tự cao rồi đó?”
Nhưng có rất nhiều người hiểu biết về thẻ lại không nói gì, căng thẳng đặt ngón tay vào nút tăng giá chuẩn bị cướp tấm thẻ này.
Người chủ trì vừa hô “Bắt đầu”, giá trên màn hình liền tăng lên chóng mặt ——
3500…
3800…
4000…
Chỉ mới một phút, giá của tấm thẻ đã tăng lên 5000 vàng.
5000 vàng là một nấc thang, người thường xuyên chú ý phòng đấu giá đều biết, đa số những tấm thẻ cấp thấp có thể bán được với giá này đều là thẻ tương đối tốt, bởi vì những người muốn mua thẻ cấp thấp còn phải cân nhắc tới chi phí nuôi tấm thẻ đó lên max cấp, từ thẻ một sao muốn tiến hóa lên thẻ bảy sao phải tốn rất nhiều nguyên vật liệu. Người có tiền chân chính đều thích trực tiếp mua thẻ bảy sao hơn. Mà đám tư sản trong game trước khi mua thẻ cấp thấp cũng sẽ cân nhắc xem set thẻ của mình rốt cuộc có cần tấm thẻ này hay không.
Hình như cũng không cần lắm? Vừa nghĩ thế, những người ban đầu muốn đấu giá đều sôi nổi ngừng tay.
Người chủ trì báo: “5000 vàng lần thứ nhất, 5000 vàng lần thứ hai…”
Tạ Minh Triết ngồi trong đám người bình tĩnh chờ đợi, chắc chắn thẻ Đại Ngọc không chỉ có cái giá này, chẳng lẽ người chơi đánh đấu trường không muốn một tấm thẻ chết tức thì sao? Hay là do đây là lần đầu tiên kỹ năng này xuất hiện, nên vẫn còn rất nhiều người chưa hiểu rõ?
Người chủ trì tiếp tục: “5000 vàng lần thứ…”
Chưa kịp nói xong, trên màn hình tất cả mọi người đột nhiên xuất hiện một con số.
—— 10000.
Mười ngàn! Trực tiếp tăng lên gấp đôi!
Rất nhiều người xem đều sửng sốt, đừng nói là tên đại gia nào lỡ tay ấn nhầm nút chứ?
NPC chủ trì phản ứng rất nhanh, lập tức dựa theo chương trình thiết lập nói: “Giá đã tăng tới mười ngàn vàng, còn ai muốn tăng giá không?”
—— 20000.
Lại có người đưa cái giá gấp bội!
Tới lúc này, nhóm game thủ chơi để giải trí không biết gì về thẻ chiến đấu mới hiểu ra, có lẽ đây là một tấm thẻ rất tốt? Mà những người chơi hiểu thẻ bài lại biết —— cuối cùng thì mấy chuyên gia thẻ bài của các công hội lớn đã ra tay!
Quả nhiên, giá cả thẻ bài lại bắt đầu một vòng chiến mới!
—— 30 ngàn!
—— 40 ngàn!
—— 50 ngàn!
—— 60 ngàn!
—— 100 ngàn!
Thời điểm giá đập lên 100 ngàn thì dừng lại.
Cơn lốc thẻ sao hoạt động đã nhiều năm như vậy, thẻ một sao cấp một có thể đập lên tới cái giá 100 ngàn chỉ có tấm thẻ dây leo của Đường Mục Châu vào năm năm trước. Trước khi xuất hiện Đường Mục Châu, chưa từng thấy thẻ dây leo nào trong các set thẻ thực vật cả. Chính hắn là người đã sáng tạo ra trường phái chiến đấu dây leo hoàn toàn mới. Người đã đấu giá mua tấm thẻ dây leo của Đường Mục Châu lúc đó ở hội đấu giá chính là ân sư sau này của hắn —— đây cũng là một đoạn chuyện cũ mà rất nhiều fan luôn hăng say kể lại.
Đương nhiên giá cả năm năm trước không thể so sánh với giá cả hiện tại. 100 ngàn lúc đó tương đương với 300 ngàn bây giờ.
Nhưng trước khi Đường Mục Châu cầm thẻ dây leo tới hội đấu giá thì danh tiếng đã vang dội khắp chợ đen, fan cũng cực kỳ đông. Còn người có tên “Nguyệt Bán” này lại là một kẻ không tên không tuổi, lần đầu bước vào hội đấu giá, chế tạo ra một tấm thẻ chỉ định chết tức thì —— một mỹ nhân gầy yếu, kỹ năng Đại Ngọc chôn hoa —— thế mà có thể đập lên cái giá 100 ngàn? Chẳng lẽ lại xuất hiện một thiên tài chế thẻ thứ hai sao?
Khán giả sôi nổi trừng to mắt bày xong tư thế nhai dưa hóng chuyện, nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình.
Đám người thu mua thẻ của các công hội lớn đứng ngồi không yên, lập tức chat riêng với hội trưởng nhà mình: “Không biết đang có bao nhiêu người đến cướp, thẻ cấp một này đã đập lên 100 ngàn rồi!” “Chẳng lẽ hiện trường có người của công hội Phong Hoa? Sợ tấm thẻ này gây bất lợi cho Đường thần nên mới liều mạng cướp?” “Chúng ta có cần liều mạng tới cùng không?” “Hội trưởng đưa chỉ thị đi, chúng ta có tiếp tục cướp không?”
Trên thực tế, chẳng những Đường Mục Châu đích thân đến đây, mà còn có người của công hội Phán Quyết đã nhận được chỉ thị trực tiếp từ hội trưởng —— bằng mọi giá phải cướp được.
Giữa lúc đám người này nói chuyện với hội trưởng nhà mình thì giá của thẻ bài lại tăng lên 120 ngàn.
Các hội trưởng nhanh chóng đưa ra chỉ thị: “Chúng ta không thiếu chút tiền đó, cướp!” “Trong vòng 500 ngàn, có thể cướp được thì cướp!”
Nhưng cũng có hội trưởng vẫn còn tỉnh táo, cấp tốc nói: “Tác giả này chỉ mới đấu giá thẻ đầu tiên, sau này chắc chắn sẽ bán ra số lượng lớn, không cần thiết phải tiêu nhiều tiền như vậy, trước mắt chỉ cần quan sát thôi.”
Giá thẻ tăng lên vùn vụt tựa như đang đạp chân ga một chiếc xe thể thao, điên cuồng phóng như bão táp!
—— 150 ngàn!
—— 180 ngàn!
—— 200 ngàn!
—— 250 ngàn!
Khán giả ở hiện trường chấn kinh tới rớt cằm, rốt cuộc có bao nhiêu người đang cướp thẻ vậy?!
—— 300 ngàn!
Thời điểm đập tới giá này, người thu mua của công hội Phán Quyết cũng run tay, không nhịn được chat riêng với hội trưởng: “Lão đại, em đoán là Phong Hoa quyết định phải bắt lấy tấm thẻ này, chúng ta còn muốn tranh sao? Giá tiền này đã rất bá rồi!”
Huyễn Nguyệt cau mày rơi vào trầm tư, 300 ngàn vàng, một công hội lớn như Phán Quyết không thiếu chút tiền này. Nhưng nếu cứ tiếp tục, một khi Chú Béo hiểu ra thẻ bài của mình bán được giá cao rồi không chịu tới câu lạc bộ Phán Quyết làm nhà thiết kế thì sao đây?
Đúng vậy! Mình thật khờ! Sao lại giúp Chú Béo nâng giá ở hội đấu giá cơ chứ???
Nghĩ vậy, Huyễn Nguyệt lập tức trả lời: “Ngừng tay!”
Phán Quyết dừng tay, nhưng còn một số công hội không rõ chân tướng vẫn muốn cầm lấy thẻ bài nhằm vào Đường Mục Châu này.
—— 350 ngàn!
—— 400 ngàn!
Hội trường đấu giá đã hoàn toàn bốc hỏa, rất nhiều người xem kích động mở camera lên quay phim lại, trực tiếp trận chém giết rầm rộ này ở diễn đàn, không ít dân mạng không thể vào được hội đấu giá cũng sôi nổi mở ghi hình trực tiếp lên, kích động chứng kiến thời khắc phá kỷ lục giá thẻ một sao mang tính lịch sử này!
Đám người thu mua thẻ bài của các công hội có chút run rẩy, hội trưởng của bọn họ cũng không thể xác định được tình hình.
Là có người đang cố tình nâng giá sao? Theo lý thuyết thì làm sao lại có cái giá cao như vậy chứ?!
Năm năm trước, thẻ một sao của Đường Mục Châu bán được 100 ngàn, lúc đó giá vàng là 3:1, tương đương với hơn 300 ngàn vàng hiện tại.
Theo lý thuyết, dù cho thẻ một sao này có xịn cỡ nào đi nữa, với tình hình hiện tại thì bán được 300 ngàn vàng đã là cực hạn, bởi vì muốn nuôi thẻ lên bảy sao còn phải tốn một chi phí khổng lồ. Dù cho đây là lần đầu tiên kỹ năng chỉ định chết tức thì xuất hiện thì cũng không cần thiết phải liều mạng như vậy chứ? Tác giả cũng không chỉ bán mỗi lá bài này, nói không chừng hội đấu giá ngày mai còn có thêm thẻ Lâm Đại Ngọc thì sao? Liều mạng bỏ số tiền cao như vậy chỉ để giành lấy tấm thẻ đầu tiên, nếu sau này tác giả bán rộng rãi thì chẳng phải là vung tiền như rác à?
Đám hội trưởng đều đang do dự.
Nhưng Đường Mục Châu không hề do dự, hắn hơi nheo mắt, tiếp tục ấn xuống nút tăng giá.
Trên màn hình đột nhiên xuất hiện một dãy số.
—— 660000.
Dãy số này đứng ở đó, tựa như im lặng nói với mọi người: “Các người cứ tăng đi, đây chơi tới cùng.”
Quả thật là con số tràn đầy khí thế, ngay cả Tạ Minh Triết cũng ngây ngẩn cả người.
Là vị đại gia nào vậy? Thật sự là 666 nha!
Cả hội trường đột nhiên yên tĩnh lại, giọng nói của người chủ trì vang vọng khắp đại sảnh: “660 ngàn lần thứ nhất, 660 ngàn lần thứ hai, 660 ngàn lần thứ ba —— bán!”
Cây búa vừa đập xuống, Tạ Minh Triết ngồi ở hội trường cười không ngậm mồm được.
Phát tài phát tài!
Cậu hoàn toàn không ngờ là tấm thẻ này có thể bán được với giá 660 ngàn vàng. Vì đây là tấm thẻ chỉ định chết tức thì đầu tiên, cậu đoán các công hội lớn cố tình nâng giá ép nhau sẽ khiến giá thẻ tăng cao, nhưng cậu nghĩ giá chỉ lên tới 200 ngàn là cùng, dù sao cũng chỉ là một tấm thẻ một sao, chứ không phải mua đứt bản quyền, sau này cậu còn có thể làm rất nhiều thẻ Lâm Đại Ngọc mà…
Thẻ cấp 1 sơ cấp có thể bán được với giá 660 ngàn có chút khủng bố..
Có thể là do mấy công hội cạnh tranh nhau cố tình nâng giá, kết quả lại chơi quá tay?
Sau đó, Tạ Minh Triết không còn để ý gì tới hội đấu giá đang diễn ra nữa, cậu chẳng quan tâm những tấm thẻ bài khác được bán ra bao nhiêu tiền.
Cậu đứng ngồi không yên chờ tới khi kết thúc hội đấu giá, cũng may là hàng đấu giá hôm nay không có thẻ bài nào của nhà thiết kế nổi danh khác, ngược lại, thẻ một sao cậu bán lại trở thành hàng có giá cao nhất. Đúng tám giờ hai mươi, hội đấu giá cũng kết thúc.
Tạ Minh Triết phấn khích đi vào văn phòng đấu giá ở hậu trường, tìm NPC để rút vàng mình bán được ra.
Song, khi cậu vừa mới vào văn phòng, NPC liền nói: “Người mua thẻ bài Lâm Đại Ngọc gửi cho bạn một tin nhắn, mời bạn nhận.”
“Chào Chú Béo, tôi đã trả 10% phí đấu giá giúp chú, tôi muốn thu mua thẻ Đại Ngọc số lượng lớn, nếu chú muốn gặp tôi, mời chú đến nhà hàng Thiên Lâm ở phía Bắc quảng trường trung tâm sao Khổng Tước tìm, không gặp không về.”
“…” Tạ Minh Triết rất bất ngờ khi thấy lời nhắn này.
Phòng đấu giá sẽ không để lộ thông tin người mua người bán để tránh gây ra tranh chấp. Nhưng sau khi hoàn thành xong thủ tục mua bán, người mua và người bán có thể thông qua NPC hệ thống để lại lời nhắn cho đối phương, còn chuyện đối phương có để ý tới hay không thì phải xem tâm trạng lúc đó thế nào.
Nhưng tại sao người này lại biết ID của mình là “Chú Béo” chứ? Không thể nào từ cái logo “Nguyệt Bán” lại có thể suy đoán ra cái tên “Chú Béo” được, chẳng lẽ đã biết mình từ trước ư? Tạ Minh Triết có trăm câu hỏi không thể lý giải được.
Căn bản là cậu không hề nghĩ tời, người đã đấu giá tấm thẻ này —— chính là Đường Mục Châu!
Mà vì chờ cậu xuất hiện, Đường Mục Châu đều đích thân tới tham gia mỗi một hội đấu giá, đợi ròng rã hết ba ngày.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!