Bách Khoa Thư Viện - Lần đầu gặp Tử Du
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Bách Khoa Thư Viện


Lần đầu gặp Tử Du



Cả đại sảnh tựa như ngập tràn mùi hương khó hiểu, yêu diễm. Trông thấy cảnh tượng Tokuda hôn ngấu nghiến một nữ nhân xinh đẹp, tuy nhiên mọi người trong sảnh cứ trì độn u mê, hành động chậm chạp. Không có hoảng sợ, không có chán ghét.

Triệu Kiệt cũng có chút choáng váng đầu.

May mắn Vương lão kịp thời thanh tỉnh, đề điểm hắn.

– Tên này chứa đầy mê dược, huyễn dược. Tiểu tử, nhanh hối đoái thiên Thanh tâm pháp, kháng cự mọi tà ma ngoại đạo, bảo vệ lý trí.

Triệu Kiệt nghe lời, vội mua ngay. Một luồng thần thanh khí sảng truyền vào đại não, đầu óc hắn trở nên thanh minh.

Nhìn lão già kia, Triệu Kiệt thảng thốt.

– Ngươi, là ông cụ huyền thoại.

Tokuda nghe tiếng, cau mày.

Lão buông nữ nhân trong tay ra.

– Không nghĩ tới, còn có người thanh tỉnh. Tiểu tử, nhanh chóng cút đi, đừng phá hỏng việc của ta.

Mắt thấy lão già dâm tiện đang định đi lại động chạm mỹ nữ khác, Triệu Kiệt giận sôi, con mẹ nó xem bổn đại gia là không khí sao?

.

Tokuda cũng rất giận, khó thấy một nơi mỹ nữ như mây, dục vọng của lão nổi lên.

Lão bất chấp mạo hiểm, bất chấp tiêu tốn rất nhiều dâm tiện điểm quy đổi chút mê dược, định ăn no một bữa. Ai ngờ, còn gặp phải một thằng nhóc mới lớn, đang muốn phá đám lão.

Lão phu là người có hệ thống, tiểu tử muốn chết!

Nói đến, Tokuda đã tu luyện bộ song tu công pháp có chút tiểu thành.

Nội lực lão khá thâm hậu, tuy rất ít hiển lộ, nhưng lão cũng biết bản thân đã là một hảo thủ, so với nhiều tay đại sư võ thuật gì đó hơn hẳn một đầu..

Lão tự tin, tung ra mê vụ, chướng nhãn pháp bao quanh Triệu Kiệt, đi lên chính là một chưởng, dự định đánh nát lục phủ ngũ tạng của hắn.

Triệu Kiệt không hoảng hốt, Thanh tâm pháp phát huy uy lực tối đa, đầu óc , tầm mắt hắn đều không hề bị ảnh hưởng.

Hắn im lặng hối đoái một quyển Liệt dương quyền, vận sức trong tay.

.

Tokuda chưởng pháp vừa đến, ầm ầm xé gió, Triệu Kiệt quyền cũng vừa ra. Quyền chưởng đối bính, không khí vang lên một tiếng bạo tạc nhỏ.

Tokuda hét thảm một tiếng thất thanh, bay ra ngoài. Ống tay áo của lão rách rưới từng mảnh nhỏ. Lão ho khan liên tục, ôm lấy cánh tay đau đớn, vội vàng bỏ chạy.

Triệu Kiệt đuổi theo, thấy lão đã chui vào chiếc Roll Royce, hắn lại tung một quyền. Không khí nóng rực, thiêu đốt hừng hực… Tokuda dính một quyền bả vai, lão chịu đựng lấy đau đớn, phóng xe rời đi.

– Tiểu tử ngu dốt, thế mà để hắn chạy. Lần sau muốn bắt hắn sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

Vương lão rất không hài lòng nói.

Triệu Kiệt xấu hổ:

– Ai nghĩ tới, kính xe thế mà chống đạn, một quyền vốn dĩ uy lực cực mạnh bị hạn chế rất nhiều. Thôi, vào xem mọi người ra sao đã.

Đại sảnh vẫn bị một đoàn mê vụ bao phủ. Đoàn người vẫn trì độn.

Triệu Kiệt vội vàng vận dụng thanh tâm pháp, đánh một quyền… Không khí thiêu đốt, mê vụ tiêu tán.

Mọi người thanh tỉnh lại, hoạt động như thường, hồn nhiên không biết một tràng tai nạn suýt nữa xảy ra.

Triệu Kiệt trở lại chỗ cũ, uống nốt ly cafe. Hắn cứ nghĩ mãi về chuyện vừa xảy ra. Không ngờ kẻ như Tokuda cũng là hệ thống giả, mà lão không ở bên Nhật Bản với các cô cháu gái, chạy sang đây làm gì…

Vương lão đầy thâm ý nói :

– Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nhiều. Tuy nhiên những kẻ như lão già kia, vô duyên vô cớ có được năng lực, chỉ làm cho dục vọng của bọn hắn tăng lên. Tiểu tử, hi vọng ngươi giữ vững bản tâm.

Triệu Kiệt ngáp ngáp.

– Đã nói ta là người anh tuấn tiêu sái, ngoan ngoãn thiện lương, lão già cứ suốt ngày lải nhải. Phiền phức.

Vương lão bị hắn khí trừng mắt, dứt khoát đi ngủ.

Triệu Kiệt cũng chỉ trêu chọc vậy, hắn vẫn suy nghĩ kỹ và coi trọng lời Vương lão nói.

.

Một lát sau, trung niên béo vội vã dẫn một người đàn ông ra gặp mặt Trương Kiệt. Hình dáng cũng xem như tuấn lãng, bộ đồ vét sang trọng, giày da bóng loáng. Thấy Triệu Kiệt, hắn vươn tay ra:

– Chào cậu, tôi là Ki Bum. Trợ lý của tôi chắc đã nói chuyện trước, cậu có chấp nhận yêu cầu của tôi không?

Triệu Kiệt buồn bực, nhìn trung niên béo. Hắn cười làm lành nói :

– Ông chủ, ngài xem ở đây không thích hợp nói chuyện. Về biệt thự bàn luận việc này sau, ông chủ xem thế nào?

Ki Bum nghĩ nghĩ, gật đầu.

– Được rồi, đi thôi. Về nhà tôi nhé!

.

Chiếc xe đỗ lại trước khu biệt thự Tây Uyển, chuyên khu dành cho người giàu có ở phía nam thủ đô Seoul.

Ki Bum và Triệu Kiệt sóng vai, nói chuyện xã giao. Trung niên béo lật đật xách đồ đạc chạy theo phía sau.

Đến biệt thự sang trọng , Ki Bum vẫn để ý xem phản ứng Triệu Kiệt như thế nào, thấy hắn vẫn bình thường ung dung, không khỏi xem trọng hắn hơn.

Dẫn Triệu Kiệt vào phòng khách ngồi đợi, Ki Bum gọi trợ lý xách đồ lên phòng , tiện bàn bạc thương lượng chút chuyện.

Triệu Kiệt tò mò đánh giá xung quanh. Chiếc đèn trần to lớn, rực rỡ. Bộ bàn ghế gỗ thượng hạng, Ấm chén tinh xảo, không gian rộng lớn.

Đúng là cuộc sống của người giàu có, Triệu Kiệt than thở. Hắn rót lên một chén trà thưởng thức.

Bỗng một tiếng mở cửa phòng vang lên, Triệu Kiệt xoay đầu nhìn.

Một mỹ nữ bước ra, cúi cúi đầu.

Một tay vò vò đầu tóc ướt đẫm, một tay cầm máy sấy tóc. Chiếc khăn tắm bao phủ, lộ ra nửa bờ ngực căng tròn trắng mịn, cặp đùi thon dài khiến người liên tưởng miên man.

Triệu Kiệt đờ đẫn, cặp mắt hắn trừng lớn. Chén nước buông lỏng, rơi xuống đất, vỡ tan.

Mỹ nữ giật mình, ngước nhìn.

Là Tử Du.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN