Bách Khoa Thư Viện - Người Nhật bản dã tâm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Bách Khoa Thư Viện


Người Nhật bản dã tâm



Nhật Bản, Tokyo, một phim trường nọ.

– Cụ Kutoda, ngài nhanh chóng nghỉ ngơi dưỡng sức rồi vào quay cảnh kế tiếp nhé. Cảnh tiếp theo là cảnh ngài nhìn lén cô cháu gái tắm rửa! Yên tâm, cảnh này không cần phải hoạt động nhiều đâu .

Đạo diễn vừa nói vừa khinh thường trong lòng ‘ lão già gân, xem lão còn sung sức được bao lâu’

Kutoda miễn cưỡng ậm ừ..

Lão vô cùng buồn bực , dù cho hùng tâm tráng chí, ngự vô số mỹ nữ vẫn chưa lụi tàn, nhưng cơ thể già yếu của lão càng ngày càng xuống sức, không nghe lời lão nữa.. Những mỹ nhân Nhật Bản này lão cũng đã duyệt vô số lần, sớm đã không còn cảm giác.

Nếu không phải tình yêu nghề nghiệp mãnh liệt, lão đã sớm giải nghệ, du lịch khám phá phụ nữ các quốc gia khác!

Lúc này, đang định quay trở vào phòng đóng phim, dị biến đột ngột phát sinh.

Một tia sáng trên trời lao xuống, xuyên thẳng vào người Kutoda. Lão run rẩy mãnh liệt rồi ngất đi..

– Ngự nữ hệ thống quét hình…… dung hợp…….

– nhiệm vụ xxx khởi động …….

– ban thưởng tân thủ cường lực đan, bổ sung tinh khí………

hư vô, các loạithanh âm phiêu miểu vang lên…

Tỉnh dậy giữa ánh mắt lo sợ và hoảng loạn của đạo diễn, trợ lý và cô bạn diễn, à không, phải nói là cô ” cháu gái’ diễn của lão, khóe miệng Kutoda nhếch lên một đường cong bí hiểm.

– Có thể bắt đầu. Đêm nãy diễn overnight!

Toàn trường sững sờ.

.

3 ngày sau, báo chí Nhật Bản sục sôi.

Diễn viên phim người lớn nổi tiếng, cụ ông tuổi bát tuần Kutoda đột nhiên như trở thành một người khác, cường tráng tinh mãnh, duyệt nữ không biết mệt mỏi.

Một ngày liền lão đóng phim liên tục không nghỉ ngơi, 500 nữ diễn viên, người đến người đi, cuối cùng lui bại.

Thập đại danh kỹ cộng đồng giao chiến, người ngất lịm, người cam bái hạ phong.

Vô số các nữ ca sĩ, diễn viên Nhật Bản không biết bị mê hoặc gì bỗng lên tiếng công khai tin đồn hẹn hò lão.

Có người chính thức tuyên bố , đời này không lấy ai ngoài Kutoda. Lão chết mới nghĩ đến việc yêu người khác!

Vô số trái tim người hâm mộ bàng hoàng, sụp đổ.

Vô số ánh mắt hoài nghi, kinh hãi…

Vô số thiếu nam cương dương một mực lấy Kutoda làm thần tượng của mình..!

.

Trong một căn phòng tổng thống hào hoa, Kutoda đang nằm lim dim trên giường hưởng thụ.

Tay phải lão nhẹ nhàng nhấm nháp ly rượu vang thượng hạng, tay trái lão gối sau đầu. Đôi mắt lão nhìn xa xa qua cửa sổ, ngắm nhìn thành phố Tokyo rực rỡ ánh đèn.

Đã ba ngày , ba ngày trôi qua, từ khi tiếp nhận hệ thống, nhân sinh của lão đã chuyển biến bước ngoặt to lớn.. Kutoda đắc chí, bản thân cuối cùng cũng đã làm cho những kẻ từng xem thường, những kẻ từng tỏ ra ánh mắt khinh bỉ phải ngước nhìn lão.

– Hệ thống ban bố nhiệm vụ : liệp diễm thập đại nữ minh tinh nổi danh Hàn Quốc, ban thưởng xx…. kỳ hạn xx…….

Kutoda nhếch môi, đến rồi!

Lão đột nhiên ngồi dậy.

– Anh sao thế, nằm im nào, để em phục vụ tiếp đã!

Một mỹ nữ thân hình thủy linh, uốn éo như xà ngẩng đầu bất mãn. Đôi mắt phượng đầy dụ hoặc chất chứa nghi ngờ, bờ môi ả vẫn còn vương vài sợi tơ nước óng ánh.

Kutoda không thèm quan tâm, lão đứng dậy, bước ra cửa sổ ngắm nhìn thành phố phồn hoa quen thuộc..

Đoạn lão cầm lấy điện thoại.!

– Đặt ngay một vé máy bay sang Seoul, Hàn Quốc. Ta cần gấp!

.

Triệu Kiệt đã bắt đầu ổn định cuộc sống.

Sáng sớm, đang ngủ ngon mộng đẹp, bỗng chuông điện thoại reo vang, đánh thức hắn.

– Dậy đi anh, đến quán nhậu gần ga tàu điện nhé, bọn em đang chờ.

Là Linh.

Triệu Kiệt ngái ngủ, vội vàng dậy đánh răng rửa mặt. Hắn quên mất hôm nay có cuộc họp đồng hương.

Sửa sang quần áo, Triệu Kiệt xuống nhà chào hỏi bà chủ rồi vội vàng đến chỗ hẹn.

Vốn hắn cũng chẳng hăng hái cho lắm, bởi nghĩ đến lũ bạn ” xinh như Linh” , nhưng hắn đã lầm.

Lúc đến chỗ hẹn, một bầy oanh oanh yến yến đang nói chuyện rộn rã.

Có ba nam tám nữ, nhân số hơi chút chênh lệch. Đợi đã, thân hình hộ pháp kia là Linh, nếu vậy hai nam , cộng thêm Triệu Kiệt mới là ba.

Vội vàng chào hỏi rồi ngồi xuống, Linh kéo hắn rồi giới thiệu cho mọi người.

– Đây là Triệu Kiệt, anh ấy rất giỏi nhé. nói tiếng Hàn hơi bị siêu, đánh nhau lại còn cừ nữa…

Triệu Kiệt thẹn thùng, đều nhờ ơn thư viện đại ca , nếu không ta cũng không biết còn tìm được việc làm không nữa.

Mọi người đều là đồng hương nên không có nhiều câu nệ, nói chuyện vui vẻ. Trong lúc nhất thời, Triệu Kiệt cảm thấy ấm áp, tựa như hắn đang ở quê nhà Việt Nam của hắn vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN