Bách Luyện Thành Tiên - Chương 29: Uy lực của Bích Tuyết Hoàn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
549


Bách Luyện Thành Tiên


Chương 29: Uy lực của Bích Tuyết Hoàn


Yêu nữ! Trong mắt Hướng Võ hiện lên vẻ không cam lòng, nghiến răng thầm mắng một câu rồi độn quang bỏ chạy. Với tu vị Trúc Cơ Sơ Kỳ của hắn tuyệt không đỡ được Chưởng Tâm lôi của cao thủ Ngưng Đan kỳ.
Mắt thấy đối phương muốn chạy, ngọc thủ của Tần Nghiên phất lên đánh ra một đạo pháp quyết, giống như một giọt nước rơi vào chảo dầu đang sôi, lam quang bùng bùng lên.
Vèo một tiếng, một con Xà điện to cỡ cánh tay từ trong lam quang bắn ra gào thét đuổi theo đối phương.
Trong độn quang Hướng Võ quay đầu nhìn lại, lập tức bị uy thế của Xà điện làm sợ đến vỡ mật. Hắn vội vàng thúc dục pháp quyết đề thăng tốc độ độn quang chạy trốn.
Môi hồng của Tần Nghiên lộ ra một khe nhỏ chúm chím. Bảo vật sư tôn đã lấy ra thì há để cho tên ác đồ này chạy thoát sao, hai tay nàng hợp lại kết một đạo pháp quyết kỳ quái. Thế đi của Xà điện như tên rời nỏ cứng bắn nhanh tới lưng Hướng Võ.
Xèo xèo!
Điện lưu kích trúng độn quang trực tiếp đánh vào Linh khí hộ thuẫn của Hướng Võ, phòng ngự của Trúc Cơ Kỳ tu sĩ đâu phải tầm thường song với pháp thuật của cao thủ Ngưng Đan Kỳ thì khác nào trò trẻ con. Chỉ thấy vòng bảo hộ như bóng nước vỡ ra cùng tiếng la thảm thiết của Hướng Võ. Trong ánh lam quang chói mắt thân thể hắn tan thành khói bụi.
“Phù!”
Tần Nghiên thở gấp một chút rồi chậm rãi bình khí. Trên mặt nàng thoáng hiện vẻ tiếc nuối. Viên châu màu lam chứa Chưởng Tâm Lôi vốn không dễ luyện thành. Sư tôn Vân Hạc chân nhân chỉ luyện chế được ba khối phân cho ba đệ tử, không ngờ lại phải sử dụng ở chỗ này.
Song sau một thoáng Tần Nghiên đã trở lại vẻ băng lãnh. Nàng vẫy nhẹ tay thu lấy túi trữ vật cùng Linh khí của Hướng Võ, sau đó nuốt một viên đan dược chữa thương rồi độn quang bay đi.

Bụp!
Một viên châu trong chuỗi tràng hạt của Thanh Linh Chân nhân chợt nổ tung, nhất thời trên mặt lão hiện vẻ lo lắng. Chuỗi tràng hạt trong tay lão có tất cả một trăm lẻ tám viên đại biểu cho một trăm lẻ tám vị cao thủ Trúc Cơ Kỳ bổn môn, bên trong có phong ấn linh thức của bọn họ, nếu như có người ngã xuống thì viên niệm châu này sẽ tự vỡ.
Hướng Võ đã gặp bất trắc!
“Sư huynh!”
Bên cạnh Thanh Linh Chân nhân còn mấy tu sĩ Trúc Cơ Kỳ khác, nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt cũng rất khó coi.
“Các ngươi cứ ở chỗ này”
“Chưởng môn sư huynh,…”
“Người có thể sát diệt Hướng Võ khẳng định tu vị không thấp, không diệt thì hắn sẽ phá hư đại sự của chúng ta”
Thanh Linh Chân nhân nói xong lập tức độn quang bay đi. Một lúc sau lão đã tới nơi Hướng Võ cùng Tần Nghiên giao thủ, nhìn qua tàn thi thì trên mặt lão lộ ra vẻ hoảng sợ. Chưởng Tâm lôi của Tu sĩ Ngưng Đan kỳ, chẳng lẽ là chưởng môn Phiêu Vân Cốc đích thân tới đây động thủ.
Sau khi cẩn thận kiểm tra dấu vết một phen, Thanh Linh Chân nhân chợt cười lạnh một tiếng, từ trong lòng móc ra một tấm phù lục.
Lão cầm phù lục trong tay ném lên trời, phù lục bốc cháy hóa thành một con tiểu thú có một đôi cánh trên lưng. Tiểu thú này hạ xuống mặt đất đánh hơi mấy lượt rồi nhằm hướng đông nam bay, Thanh Linh Chân nhân độn quang bay sát theo sau.

Lúc này hai tay Lâm Hiên đang cầm hai tấm phù lục, cảnh giác nhìn quái vật trước mắt.
Đám âm hồn tu sĩ cùng yêu thú thủ hộ hai cây linh dược tuy nhiều nhưng thần thông tầm thường, dưới sự oanh kích của các loại bảo vật đã liên tiếp tháo lui. Trong lòng Lâm Hiên mừng rỡ hăng hái tấn công định tiêu diệt đám yêu quỷ này. Đúng lúc này âm phong đại khởi, đám âm hồn nọ không ngờ dung hợp thành một rồi biến thành một con quái vật.
Quỷ vật này thân cao ba thước, hai mắt to như chuông đồng cùng cái đầu to như cái đấu, toàn thân được một tầng huyết vụ bao quanh, cuồn cuộn tuôn ra sát khí âm lệ.
Từ khí thế Lâm Hiên nhận ra quỷ vật này không đơn giản, tránh đêm dài lắm mộng hắn liền đem thượng phẩm Linh khí Phi kiếm tế ra.
Đồng thời Lâm Hiên giơ tay phải lên, vô số băng châm đã thành hình trong lòng bàn tay.
Sau đó Lâm Hiên lại tung ra phù phú tạo thành hai chữ vàng Phá Tà đem pháp lực này cho băng châm hấp thu.
Nhất thời băng châm biến thành những cây kim sắc hàn quang lập lòe.
“Đi!”
Đầu tiên Lâm Hiên dùng Băng châm phát động công kích, quỷ vật thấy thế thì kêu lên một tiếng rồi huy động tầng huyết vụ quanh thân. Huyết vụ nhất thời quay cuồng hình thành một thuẫn bài hình quỷ đầu đỏ như máu khiến vô số băng châm nhất nhất bị ngăn cản lại.
Thấy không có hiệu quả Lâm Hiên nhíu mày, nhanh chóng đem Phi kiếm đang lơ lửng trên đỉnh đầu chém tới, uy lực của thượng phẩm linh khí không phải nhỏ, hắn không tin quỷ vật này có thể ngăn trở dễ dàng.
Lệ quỷ hiển nhiên cũng biết lợi hại, hé miệng phun ra một thanh Thiết Xoa đen tuyền nghênh lại.
“Quỷ Khí!”
Không ngờ tu vị của quỷ vật này cao thâm đến vậy, trên mặt Lâm Hiên hiện chút lo lắng. Quỷ Khí là do lệ quỷ trải qua hơn trăm năm dùng Huyền Âm chân khí trong cơ thể ngưng kết ra bảo vật, có thần thông giống như Linh khí của tu tiên giả.
Phi Kiếm cùng Quỷ Khí quấn lấy nhau bay múa, nhất thời khó phân thắng bại.
Lâm Hiên còn chưa có hành động thì Lệ quỷ đã thi triển ra ma công, đột nhiên nó gầm lên một tiếng, phun ra một luồng hắc khí hóa thành một tiểu đao tự đoạn một tay khiến hắn ngẩn ngơ. Đương nhiên không phải Lệ Quỷ này phát cuồng mà tự tàn thân thể, nhất thời Lâm Hiên càng thêm cảnh giác.
Cánh tay đã đoạn rơi trên mặt đất. Lệ quỷ liền phun lên đó một ngụm lệ huyết. Nhất thời quỷ thủ đại phóng huyết quang hóa thành một vùng sương mù nồng đậm. Chỉ nghe tiếng rít rào ghê răng, sương mù tản đi lộ ra một Cương thi toàn thân đầy lông xanh rì rậm rạp.
“Hóa Thi thuật!”
Một cuốn tạp thư tại Tàng Thư Các có giới thiệu qua về loại pháp thuật quỷ dị này. Chỉ có âm hồn đã tu luyện đến bậc lệ quỷ mới có thể thi triển, lấy một phần huyết nhục hóa thành Cương thi, Lệ quỷ pháp lực càng cao thì hóa ra Cương thi càng lợi hại.
Cả người Cương thi này đầy lông hẳn là đã tu luyện hàng trăm năm. Theo truyền thuyết thân thể Cương thi cứng như thép nguội cùng khí lực mạnh vô cùng, là đối thủ rất khó chơi.
Lúc này thần sắc Lâm Hiên có chút kinh ngạc. Hắn nhanh chóng móc ra một tấm phù lục rồi dùng linh lực dẫn phát hóa thành một bầy Hỏa điểu lao vù vù về phía Cương thi.
Cương thi thấy thế thì nhe răng giương lợi trảo lên nghênh tiếp. Chỉ thấy lục quang chớp động vài lượt đã dễ dàng đem Hỏa Điểu Thuật đánh tan.
Vẻ mặt Lâm Hiên có chút kinh hãi, đưa tay vào trong ngực móc từ túi trữ vật ra một cây tiểu phiên màu đen.
Chỉ thấy âm khí xung quanh đột nhiên nồng nặc. Dĩ độc công độc, Lâm Hiên quyết định dùng Bách Hồn phiên để khắc chế quỷ vật trước mắt.
Sau khi đem linh lực rót vào, hắc vụ sương mù màu đen từ trong Tiểu phiên tuôn ra, trong sương mù quỷ ảnh trùng trùng cất tiếng gào thét thê lương khiến người kinh hãi. Đây là những hồn phách đã bị Diệp Thiên tế luyện, do chết oan chết thảm mà lệ khí rất nặng.
“Hợp!”
Trong miệng Lâm Hiên lẩm bẩm, đưa Bách Hồn phiên chỉ về phía trước, nhất thời đám âm hồn tụ lại rồi huyễn hóa ra một Cự Khô lâu sắc đỏ như máu lao về Cương thi.
Khô lâu này cao đến ba thước, há cái mồm đỏ lòm phun ra một đạo huyết quang mãnh liệt.
Cương thi cũng không chịu kém thế. Hống! Nó rống lên một tiếng to rồi thuận tay nhổ một gốc cây đại thụ mà mấy người ôm mới xuể bên cạnh quật sang Khô lâu.
Nhất thời sương mù dày đặc trở nên cuồn cuộn, âm thanh khóc than không ngừng truyền vang, hai quỷ vật quấn vào nhau hung bạo ngạnh kháng, khó phân thắng bại.
Thấy thế Lâm Hiên nheo mắt, đưa ánh mắt lành lạnh quay sang đánh giá Lệ quỷ kia.
Sau khi trầm ngâm một chút, hắn huy động Bách Hồn phiên gọi hết số âm hồn còn lại bên tron gọi ra.
Đám âm hồn hình hài vô cùng kinh khủng. Tóc tai bù xù, mười ngón tay cong lại như móc câu, oán khí dày đặc nhưng xét về đạo hạnh thì không thể sánh với Lệ quỷ do hồn phách tu sĩ cùng yêu thú tụ thành.
Đám âm hồn đại chiến với với Lệ quỷ thì không khác châu chấu đá xe nhưng Lâm Hiên chỉ cần tranh thủ một chút thời gian là đủ.
“Đi!”
Đám âm hồn dù hung hãn âm lệ nhưng lại bị Bách Hồn phiên quản chế, nghe Lâm Hiên ra lệnh không dám chậm trễ rít lên rào rào đánh về phía lệ quỷ.
Trong mắt Lệ quỷ hiện lên một tia phẫn nộ lẫn kinh thường, nó há mồm phun ra một đạo huyết quang nhất thời đem một âm hồn đi đầu đánh cho hồn phi phách tán.
Nhưng Âm hồn còn lại không biết sợ hãi hung hãn không sợ chết tiếp tục tấn công khiến Lệ Quỷ nhất thời luống cuống tay chân.
Bên kia Khô lâu và Cương thi vẫn đánh tới trời rung đất lở chưa phân thắng bại. Liếc nhìn thế trận một cái, Lâm Hiên lấy ra một cái vòng ngọc nhỏ cực kỳ tinh xảo được làm bằng một bích ngọc thanh thúy.
Bích Tuyết Hoàn!
Đây là cực phẩm Linh Khí Lâm Hiên thu được từ Trương Vũ.
Cho tới nay Lâm Hiên chưa từng dùng qua bảo vật này vì Linh khí phẩm chất càng cao thì lúc sử dụng càng tiêu hao nhiều linh lực. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn
Hiện đã có tu vị Linh Động kỳ đại viên mãn Lâm Hiên có thể thao túng nó. Có điều khi trước nó đã bị Trương Vũ ngưng luyện qua nên mỗi lần phát động cần một khoảng thời gian, hơn nữa chỉ có thể phát huy ra được bảy tám thành thực lực.
Vì vậy nếu không phải bất đắc dĩ Lâm Hiên cũng không muốn dùng Bích Tuyết hoàn.
Hắn tính chờ khi thực lực vượt qua Trương Vũ thì mới đem Bích Tuyết Hoàn ngưng luyện lại để sử dụng. Có điều lúc này đã không có sự lựa chọn nào khác.
Sau khi đám âm hồn cuốn lấy Lệ quỷ, Lâm Hiên bắt đầu vận pháp lực truyền vào Bích Tuyết Hoàn. Để an toàn hắn đã sử dụng một tấm Phòng ngự phù trung cấp, như vậy là quanh người Lâm Hiên có Linh Khí hộ thuẫn, Hồn Kim tác và Kim Cương thuật là ba tầng bảo vệ.
Cho dù Khô lâu có bị Cương thi đánh tan hoặc âm hồn bị lệ quỷ tiêu diệt thì cũng có thể giúp hắn ngăn cản một chút.
Lại nói Lệ quỷ do hồn phách tu sĩ và yêu thú tụ hợp không chỉ có đạo hạnh cao thâm mà còn có linh trí không thua kém nhân loài. Nhìn thấy động tác của Lâm Hiên thì khẳng định đối phương là đang chuẩn bị thi triển sát chiêu lợi hại.
Trên mặt nó hiện lên vẻ phẫn nộ, gầm thét muốn xông lại nhưng lại bị đám âm hồn gắt gao cản lại.
Lệ quỷ thấy thế giận dữ bay lên không ra sát thủ, tuy sau này đạo hạnh của nó sẽ bị giảm nhưng không còn cách nào khác. Chỉ thấy toàn thân nó huyễn hóa bạo mở thành một tấm huyết võng màu đỏ lòm như máu đem toàn bộ số âm hồn nhốt lại.
Đám âm hồn đâu chịu thúc thủ, tay cào mồm cắn muốn phá võng chui ra.
Nhưng lúc này có một Quỷ ảnh nhỏ tách ra huyết võng, đó là một thân ngoại hóa thân của Lệ quỷ, nó hé mồm phun ra một ngụm lệ huyết vào huyết võng.
Nhất thời hồng quang bạo trướng ra chói mắt, độ nhiệt không khí chung quanh bạo tăng. Đám âm hồn bên trong kêu gào thê thảm rồi lập tức hóa thành tro bụi.
Sau đó huyết võng thu lại biến thành một đóa mây đỏ, lại vặn vẹo một hồi rồi huyễn hóa thành Lệ quỷ. Thân ngoại hóa thân của nó cũng nhập vào hợp làm một.
Lúc này lệ quỷ đưa hai mắt to như chuông đồng quay sang nhìn chằm chằm vào Lâm Hiên rồi tức giận lao sang, đáng tiếc là đã muộn.
Tận dụng khoảng thời gian này Lâm Hiên đã dẫn động được Bích Tuyết Hoàn và ném lên trên không.
Bích Tuyết Hoàn vốn là một cái vòng nhưng sau khi bay lên không thì thể tích bạo tăng lên mấy lần.
“Phân!”
Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết lên Bích Tuyết hoàn, nhất thời một hóa thành hai, hai hóa thành bốn…cuối cùng phân ra thành mười sáu tiểu hoàn giống nhau như đúc.
Không hổ là cực phẩm Linh khí, thần thông khiến người thấy phải líu lưỡi.
Lúc này Lệ Quỷ cũng đã nhận ra điểm bất ổn. Nó do dự một chút rồi đột nhiên xoay người lao sang hai cây Linh thảo.
Ta đã không chiếm được thì cũng không cho kẻ khác lấy được!
Lâm Hiên hừ một tiếng, không hổ là Lệ quỷ do vô số hồn phách tu tiên giả và yêu thú tranh đoạt linh thảo thất bại tụ mà thành, đối với Linh thảo vô cùng chấp niệm.
Thật vất vả mới tìm được Thiên địa linh dược, sao lại có thể để cho Lệ Quỷ phá hỏng ngay trước mắt.
Lâm Hiên nhíu mày vươn tay nhẹ nhàng điểm một chỉ, miệng quát một tiếng “Đi”.
Nhất thời mười sáu tiểu hoàn đồng thời tỏa ra hào quang rực rỡ, vù vù lao sang Lệ quỷ.
Tốc độ của Cực phẩm Linh khí cực nhanh, cơ hồ chớp mắt một cái tới trước người Lệ quỷ. Không muốn chết sớm, nó vội dừng lại ngưng thần phòng ngự.
Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra một tia cười nhạt. Hai tay của hắn không ngừng múa may như đang ve vuốt một khối cầu linh khí, kết một pháp ấn kỳ lạ. Chỉ thấy linh lực toàn thân tụ lại ở đầu ngón trỏ nhằm giữa các tiểu hoàn điểm một cái.
Nhất thời mười sáu đạo hỏa diễm bùng cháy lên quanh các tiểu hoàn. Điều quỉ dị là các đạo hỏa diễm này trắng bạch không nhiễm bụi, sau khi xuất hiện cũng không làm nhiệt xung quanh tăng lên.
Song lệ quỷ thấy thế thì trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng.
Tiên Thiên chi hỏa!
Hỏa diễm này chỉ có tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mới có thể thi triển được. Tuy vậy Lâm Hiên dựa vào cực phẩm Linh Khí cùng với tu vị tinh thuần cũng miễn cưỡng thi triển được.
Do có thượng phẩm tẩy tủy đan và tinh sâm phục dùng như cơm bữa. Trong các tu sĩ cùng cảnh giới, độ tinh thuần phẩm chất của linh lực Lâm Hiên tuyệt đối là đệ nhất, đã tiếp cận gần với tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Với sự trợ giúp của cực phẩm Linh khí, Lâm Hiên đã thi triển thành công Tiên Thiên chi hỏa.
Thấy Lệ quỷ tỏ vẻ kinh hoàng, Lâm Hiên hít một hơi thi triển Linh Khống thuật thao túng đám phân thân Bích Tuyết Hoàn bao vây lấy nó.
Lệ quỷ thấy thế thì hoảng hồn, há cái mồm to như chậu máu liên tiếp phun ra mấy đạo lệ huyết cùng quỷ vụ hòa vào nhau rồi hình thành lồng sáng màu đỏ lẫn đen rất yêu dị hộ thân.
“Phá!”
Đêm dài lắm mộng, thần niệm Lâm Hiên nhất động, đám Tiên Thiên chi hỏa tách ra khỏi các tiểu hoàn rồi liền bay vọt về phía Lệ quỷ.
Hỏa diễm vô thanh vô tức nhưng tốc độ cực nhanh khiến Lệ quỷ không kịp tránh, chỉ thấy vòng bảo hộ của nó gặp Tiên Thiên Chi Hỏa thì như tuyết tan nhanh dưới ánh dương chính ngọ. Màu sắc của quang tráo hộ thân nhạt dần. Chớp mắt vòng bảo hộ đã lung lay, trong mắt Lệ quỷ hiện lên một tia kinh hoàng rồi chuyển sang quyết tuyệt, nó há mồm phun ra một ngụm tinh huyết.
Sau khi vòng bảo hộ hấp thu tinh huyết thì màu sắc lập của nó lập tức đậm lại. Thấy vậy khóe miệng Lâm Hiên khẽ nhếch lộ vẻ lạnh lùng. Lúc này song phương đã chuyển sang thi đấu pháp lực.
Tiên Thiên Chi Hỏa do Linh Khí thi triển ra nên ưu thế hơn hẳn. Mỗi lần Lệ quỷ phun ra một ngụm tinh huyết thì tu vị liền giảm xuống, ai thắng ai thua đã quá rõ ràng.
Lâm Hiên lại lấy ra một khối tinh thạch nắm trong tay để bổ sung pháp lực. Thời gian chậm rãi trôi qua. Nửa canh giờ sau, khắp người lệ quỷ mồ tuôn ra mồ hôi đen sì như mực lại bốc ra mùi hôi khó chịu, thân hình cũng thu nhỏ lại.
Thấy thế Lâm Hiên cười nhạt, vung tay đánh ra một đạo pháp quyết vào giữa các tiểu hoàn.
Trong ánh bạch quang các tiểu hoàn nhanh chóng hợp lại, vặn vẹo một hồi thì biến thành một lưỡi đao hình trăng khuyết gọi là Nguyệt Nha Nhận tỏa ra hàn quang lập lòe, sát khí trùng thiên.
Lệ quỷ lộ vẻ vô cùng kinh hoàng nhưng Lâm Hiên đã chỉ tay đồng thời quát một tiếng
“Đi”
Chỉ thấy Nguyệt Nha Nhận như một vết sao băng trảm về phía Lệ quỷ. Hàn quang bay đến đâu là hàn phong tỏa ra rát mặt.
Lúc này lệ quỷ đã hoảng sợ tới hồn vía lên mây vội ngừng phun tinh huyết, thân hình quay tròn hóa thành một đạo hồng quang muốn chạy trốn.
“Bây giờ còn muốn trốn sao, đã muộn!”
Chỉ thấy Nguyệt Nha Nhận xẹt qua thân hình Lệ quỷ một cái, Thân thể nó vặn vẹo một hồi rồi lại tách thành một đám tàn hồn kinh hoảng chạy trốn.
Nhìn đám âm hồn đang bỏ chạy tứ tán, Lâm Hiên nhẹ nhàng huy động Bách Hồn phiên, đem linh lực rót vào rồi ném lên không trung.
Bách Hồn Phiên nhanh chóng hóa lớn bành trướng lên tới mấy trượng rồi bắn nhanh ra vô số đạo hắc khí.
Hắc khí này như có linh thông truy theo đám âm hồn rồi cuốn chặt bọn chúng lại.
Đám âm hồn kinh hãi đến cực điểm, liều mạng giãy dụa nhưng chỉ là phí công. Ma Khí Bách Hồn Phiên là vật khắc tinh với âm hồn. Đám âm hồn này đối với nó chính là vật đại bổ.
Chỉ thấy toàn bộ hồn phách tu sĩ cùng yêu thú bị vô số hắc tuyến cuốn sạch vào trong Bách Hồn Phiên.
Lúc này Ma phiên xoay tròn một hồi rồi thu nhỏ lại, bay về rơi vào tay Lâm Hiên. Sau khi hấp thu được vô số hồn phách màu sắc nó càng thêm đen tuyền. Khi cần trong tay có thể cảm ứng được linh khí cường đại ẩn trong đó.
Trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia vui mừng. Theo công pháp tu ma thì Bách Hồn phiên này hấp thu càng nhiều hồn phách thì càng lợi hại, đại thành thì có thể sánh với cực phẩm Linh khí hàng đầu cỡ như Thu Thủy Kiếm của Tần Nghiên.
Khi trước Lâm Hiên chưa tiến hành tế luyện nó. Hắn tự nhận không phải thiện nan tín nữ gì nhưng nếu để tế luyện Ma Phiên mà phải tàn sát tu sĩ cấp thấp vô cừu vô oán như Diệp Thiên thì hắn không làm được.
Song với đám âm hồn này thì không cần thương xót, hắn đem toàn bộ hút vào Bách Hồn phiên, nếu đã muốn ỏ lại giữ linh thảo không muốn đi luân hồi thì Lâm Hiên cũng không khách khí mà cho chúng vĩnh viễn không được siêu sinh, như vậy thì oán khí càng nặng, uy lực Ma Phiên càng thêm lợi hại.
Đám tàn hồn này số lượng cũng nhiều kinh người tới gần một trăm hồn phách, sau này tế luyện lại thì uy lực Ma Phiên sẽ tăng gấp bội.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN