Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP - Chương 19: Trò chơi chuyền giấy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
64


Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP


Chương 19: Trò chơi chuyền giấy


♪ Editor: Mio・°⁎⁺

Khoảnh khắc mọi người chưa bước vào, Quý Huyền Nguyệt còn đang dùng gối đầu liên tiếp đánh Kỷ Cảnh Hiên, tệ hơn nữa còn ngồi quỳ áp trêи sô pha, đè đánh cho Kỷ Cảnh Hiên liên tiếp chịu thua, khiến tạo hình kiểu tóc vừa chuẩn bị trở thành một mớ hỗn độn.

Cho nên lúc hội Hà Vân Thành mở cửa xông vào, Quý Huyền Nguyệt đầu tiên chết máy, sau đó trong đó chỉ có hai chữ: Đậu má.

Quý Huyền Nguyệt đang ngồi quỳ trước mặt Kỷ Cảnh Hiên, còn hắn thì ôm đầu cuộn tròn trêи sô pha, nói là bị bắt nạt cũng không đúng, vì trêи mặt hắn còn đầy ý cười kia kìa.

Hình ảnh này vừa xuất hiện, phòng livestream vì đống bình luận nhảy ra làm lag hết cả lên, kể cả hình ảnh hay bình luận đều không thể load nổi, phút chốc có hơn hàng triệu hay thậm chí chục triệu fans nhảy vào, nhưng vì cùng lúc nhấp vào nên hình ảnh ở livestream chỉ dừng lại ở khoảnh khắc này.

Thừa dịp phòng live bị đứng máy, Lâm Tiệp Dư đưa mắt ám hiệu với Lý Tông Tuyệt, Lý Tông Tuyệt cũng ngầm hiểu, lập tức gia nhập chiến trường, cầm lấy một cái gối đầu ném về phía Quý Huyền Nguyệt, chạy đến chỗ hai người.

“Cảnh Hiên đừng sợ, anh sẽ giải cứu cậu từ tay Nguyệt Nguyệt! Nghiêm Dương mau tới giữ tay Nguyệt Nguyệt đii.”

Anh ném gối đầu về phía Quý Huyền Nguyệt.

Quý Huyền Nguyệt phản ứng nhanh, lập tức nói: “Đạo diễn, báo cáo, Kỷ Cảnh Hiên ở nhà tôi ăn chực cơm không trả tiền, còn có ý đồ phản kháng, tôi có thể đánh cậu ấy không!”

Hà Vân Thành ra vẻ thâm sâu nói: “Nên đánh.”

Nghiêm Dương như được tiếp thêm can đảm cũng nói: “Quý tiền bối, em tới giúp anh.”

Lúc này bình luận cũng vừa hay chạy được, thời gian dừng lại không bao lâu, để khớp với thời gian thực nên đoạn ghi vừa nãy chạy nhanh hơn 1,5 lần bình thường.

[ôi bị out mãi cuối cùng cũng vào được]

[cười xỉu, #Kỷ Cảnh Hiên ăn chực cơm bị đánh#, #Quý Huyền Nguyệt đánh người#, chọn một cái đẩy hot search thôi cả nhà iu]

[#Quý Huyền Nguyệt cắt xén tiền cơm bạn bè#]

[#Kinh hoàng lí do ba minh tinh đánh nhau#]

[AAAA Kỷ Cảnh Hiên cười thật là yêu chiều.]

[Lý Tông Tuyệt làm bóng đèn sáng quá anh ui.]

[Nguyệt Nguyệt mặc đồ xinh quáaaa.]

[huhuhuuhu lần đầu tiên thấy được mặt khác của Nguyệt Nguyệt lại là ở nơi này]

[Nguyệt Nguyệt đánh Kỷ Cảnh Hiên cũng siêu dịu dàng, Kỷ Cảnh Hiên cười cũng ngọt ngào nữa.]

Mọi người đến để dọn dẹp chiến tường nên chỉ tùy tiện vỗ vài cái, còn Nghiêm Dương chỉ đứng cạnh đó quơ quàng, Kỷ Cảnh Hiên không đánh nổi nữa đành phải nắm lấy tay Quý Huyền Nguyệt, trộm ăn đậu hũ, ngăn chặn gối đầu của Lý Tông Tuyệt, thở phì phò xin tha: “Quý ca ca em sai rồi sai rồi mà, sau này hứa không ăn chực nữa, anh Tông Tuyệt làm chứng nè!”

[con trai đáng yêu quá!!!]

[Kêu Quý ca ca ngoan ghê, rụng tim rồi nè.]

[Tình mẫu tử của toi như trào ra.]

[ôi chết mất, ai mà ngờ cái đứa trông ngầu lòi nhất lại là đứa đáng yêu nhất đây?]

[Tặng cho con trai tui một cái hỏa tiễn.]

Quà tặng và bình luận chạy rất nhanh. Nhà Quý Huyền Nguyệt là nhà cuối cùng rồi nên Hà Vân Thành đặt điện thoại ở vị trí được đoàn phim chỉ định, cố định nó trêи giá tam giác để có thể quay được hết tất cả mọi người.

Tuy là phát sóng trực tiếp nhưng người trong đoàn tới không ít, còn có cả camera man chuyên nghiệp.

Sáu người ngồi ở sô pha, Hà Vân Thành là ảnh đế vị trí lớn nhất, đương nhiên sẽ ngồi chính giữa khung hình: “Được rồi, tất cả mọi người tập hợp đầu đủ rồi, giới thiệu sơ qua chút nha, từ phía bên trái Cảnh Hiên bắt đầu đi.”

Kỷ Cảnh Hiên vẫy vẫy tay, cười ngây ngô đơn thuần: “Chào mọi người, tôi là Kỷ Cảnh Hiên.”

[Chào con trai.]

[Ngoan quá, hun miếng.]

[chào cưng chào cưng hahahaha]

Quý Huyền Nguyệt rụt rè mỉm cười: “Chào mọi người, tôi là Quý Huyền Nguyệt”

[Ài, Nguyệt Nguyệt lại biến về thành tiên tử trêи trời rồi.]

[Nụ cười không chê vào đâu được, nhưng em muốn nhìn nhân cách khác của anh!!!]

[Anh sợ anh Lưu mắng phải không? Có bản lĩnh thì dùng gối đầu đè em đi!]

Hà Vân Thành nhún nhún vai: “Chào mọi người, đây là Hà Vân Thành nè.”

[AAAA ĐẸP TRAI!!]

[hề hước ghê]

[chú ý hình tượng, đừng có lơ là bản thân, Hà Vân Thành mẹ xin con, con là ảnh đế chứ không phải chúa hề đâu]

Lâm Tiệp Dư vẫy tay: “Chào mọi người, còn tôi là ca sĩ Lâm Tiệp Dư nha.”

[Hmu hmu chị ơi chị hát siêu đỉnh]

[Xinh đẹp quáaaa vợ ơi hun một cái điii]

Lý Tông Tuyệt liếc qua đống bình luận đáp lời: “Chào mọi người, tôi là Lý Tông Tuyệt, hơn nữa cô Lâm là vợ tôi, không cho hôn hít gì hết.”

[vl cười xỉu, giấm vương Lý Tông Tuyệt]

[Bách niên giai lão, em sai rồi.]

Đến lượt Nghiêm Dương: “Chào mọi người, tôi là Nghiêm Dương.”

[Bé cưng ơi nói nhiều lên]

[Hôn Tiểu Dương Dương cái nè moah moah da]

Chờ đến khi mọi người đều giới thiệu xong, đạo diễn công bố nhiệm vụ mở đầu: “Bọn tôi chuẩn bị rất nhiều trò chơi, mỗi người rút một trò, mọi người xem livestream sẽ bình chọn chơi trò nào, từ đó chúng ta bắt đầu khiêu chiến.”

Trợ lý đem một cái hòm nhỏ đến trước mặt bọn họ.

Năm người lục tục bốc xong rồi, Nghiêm Dương là người bốc cuối cùng, sau khi nhìn thấy nhiệm vụ thì cậu trực tiếp nói lắp,

Cậu đỏ bừng mặt mở tờ giấy ra: Chuyền khăn giấy.

Còn năm người kia thì chỉ chọn phải những trò chơi bình thường: Ai là nằm vùng, ma sói, vẽ hình đoán chữ, thoát khỏi mê cung, bịt tai đoán chữ.

Người xem thấy tất cả đều bốc phải trò chơi bình thường đều chán không buồn nói, vừa thấy trò chuyền khăn giấy bạo dạn này đã khiến bình luận nổ tung, sôi nổi cảm ơn Nghiêm Dương.

Nghiêm Dương bụm mặt không biết như thế nào cho phải, nhìn thấy bình luận vui vẻ nhiều như thế thì chắc chắn chút nữa phải chơi trò này rồi.

Còn lại bốn người đều là người từng trải, cười không chút hoang mang, Kỷ Cảnh Hiên hỏi: “Quý ca ca, chuyền khăn giấy là trò gì vậy?”

Nụ cười hoàn mỹ của Quý Huyền Nguyệt có hơi giật giật.

Tổ đạo diễn giải thích: “Chuyền khăn giấy là trò một người cắn khăn giấy, một người nhận khăn giấy, có thể dùng miệng nhận, cũng có thể trực tiếp cắn khăn luôn, nhưng nếu cắn bớt thì người sau sẽ nhận được càng ít, càng khó chơi, khăn giấy cũng hên xui rớt mất, nếu không tránh kịp thì là trời xui đất khiến bắt hôn nhau rồi, cho nên trò này để đánh giá độ ăn ý của nhau, nếu rớt mất thì phải làm lại từ đầu.”

[… Mẹ tui hỏi sao tui cười biến thái quá.]

[Sáu cái đầu chợt nghĩ hóa ra sự tình không hề đơn giản.]

[Có thể khiến khăn giấy đang giữa chừng thì rơi mất không mọi người? Có thì em gửi tặng 5 cái hỏa tiễn nha đạo diễn chịu hơm?]

[Dự là quà tặng sẽ bùng nổ.]

[Dự là no 1 hot search.]

Kỷ Cảnh Hiên nghe xong quy tắc trò chơi, ánh mắt chợt lóe sáng, hắn nhìn Quý Huyền Nguyệt, thấy anh cười vô cùng hoàn mĩ, không chút gì khẩn trương, còn ở nơi camera không thấy thì tay lại hơi run, có chút hoảng loạn.

Quý Huyền Nguyệt vừa nghe đến trò này da đầu đã tê dại, từ lúc debut đến giờ anh còn chưa quay đến cảnh hôn, hiện tại vẫn là gà con solo nép vào lòng mẹ đây nè, chỉ có thể cầu nguyện đừng rớt khăn giấy, mà tốt nhất là anh nên được chuyền đầu tiên.

Lâm Tiệp Dư dũng cảm nói: “Không sợ, nhanh lên! Xung quanh tôi toàn là trai đẹp cả, rớt thì tôi cũng được hời.”

Lý Tông tuyệt: “Khụ khụ, còn chưa chọn trò chơi mà, đừng có mong chờ vậy, anh muốn chơi ma sói.”

[Há há ha ha ha, ghen tị, ghen tị rồi.]

Đạo diễn mở kênh bình chọn trong livestream: “Đếm ngược mười giây, mười, chín, tám, bảy…”

Hà Vân Thành hỏi Quý Huyền Nguyệt: “Căng thẳng à?”

Quý Huyền Nguyệt lắc đầu: “Cũng được, nếu anh ở kế em thì nhớ giữ chặt khăn nha.”

[cười xỉu Nguyệt Nguyệt luống cuống rồi, em vote rồi nha, chuyền khăn giấy á.]

[Hôn ngay cho tuiiiiiiii]

[Nở một nụ cười bỉ ổi kiểm tra đường chuyền internet có ổn khum.]

[Kiểm tra internet +1.]

[Nằm nghiêng ráo nước chờ những gì em mong đợi.]

[Bắt đầu ghi hình]

“Được rồi, cuối cùng là chơi chuyền giấy nhé.” Đạo diễn tiếp tục tuyên bố: “Tỷ lệ bình chọn trêи 95%, đầu tiên là chuyền từ phía Nghiêm Dương qua đi, chuyền theo chỗ ngồi, không làm khó mọi người đâu.”

Nghiêm Dương như vừa tỉnh mộng ngơ ngác nhìn đạo diễn, ngơ ngác nhận khăn giấy nhân viên đưa cho.

Quý Huyền Nguyệt cả người đều không ổn, bên cạnh Nghiêm Dương là Lâm Tiệp Dư, Lâm Tiệp Dư ở kế Lý Tông tuyệt, sau đó đến lượt Vân Thành, kế tiếp đến anh, cuối cùng là Kỷ Cảnh Hiên.

Anh là người thứ 5.

Kỷ Cảnh Hiên nhịn không được cười: “Quý ca ca, anh phải giữ được nhiều khăn xíu nha, tốt nhất là chừa lại để có thể xé xuống á, em thấy trò này quá đáng quá, em cảm thấy hơi suy sụp.”

Mới là lạ á.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN