Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP - Chương 74: Siêu thoại CP
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP


Chương 74: Siêu thoại CP


Chương 74: Siêu thoại CP

♪ Editor: Mio・°⁎⁺✧༚

Quý Huyền Nguyệt ngủ một giấc ngon lành. Tham gia những sự kiện thế này cần phải ăn mặc trang trọng nên anh chọn một bộ âu phục tối màu, khoác áo khoác bên tay, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi trắng, thắt một chiếc cà vạt đen tuyền để lộ cần cổ trắng nõn mảnh khảnh, quần tây làm lộ hai chân thon dài thẳng tắp, anh cũng cài lại nút áo trên cùng, trông có vẻ cấm dục vầ dưỡng mình.

Quý Huyền Nguyệt đứng trước gương đã lâu, lại nhìn điện thoại muốn tìm Kỷ Cảnh Hiên xem giúp đằng sau có cần sửa sang gì không, nhưng nhớ đến hắn vẫn còn đang ngủ thì đành thôi.

Anh cầm điện thoại đứng trước gương tự chụp hình sau lưng mình.

Sau gáy của anh hình như hơi đỏ lên.

Quý Huyền Nguyệt dùng tay phóng to ảnh mới phát hiện sau gáy thật sự có một vệt đỏ, hình ảnh không rõ ràng nhưng người khác chắc chắn có thể nhìn thấy, đằng sau có một dấu hôn.

Quý Huyền Nguyệt tức cười, bảo sao sau gáy hơi đau, anh còn tưởng do nhãn hiệu của âu phục cọ vào…

“Trẻ con…”

Quý Huyền Nguyệt nói rồi dùng phấn nền che lại.

“Cũng không phải giấu em tìm bạn trai, đóng dấu làm gì chứ.”

Mở cửa phòng, bên trong Kỷ Cảnh Hiên vẫn còn đang ngủ, Quý Huyền Nguyệt nhấc chân nhẹ nhàng bước qua giúp hắn kéo màn lại, nhỏ nhẹ đặt một nụ hôn tạm biệt lên môi hắn: “Anh đi dự sự kiện, chờ anh về nha.”

Nghe được tiếng cửa chầm chậm khép lại Kỷ Cảnh Hiên mới từ từ mở mắt, hôm qua hắn để lại dấu hôn sau gáy Quý Huyền Nguyệt, không biết anh có phát hiện không nữa.

Nhìn ổ chăn lộn xộn, sau khi hưởng thụ hơi ấm còn sót lại của Quý Huyền Nguyệt, hắn buồn bã mở Weibo chụp một tấm ảnh để giận lẫy với fan.

Kỷ Cảnh Hiên: Một mình một chăn hơi lạnh, mọi người nhớ chú ý giữ ấm, dù sao các bạn cũng độc thân mà.

[Kỷ Cảnh Hiên là một cục đường hoá học nhỏ: ??? Anh trai này anh không không độc thân à?]

[Trăng trong gương: Muốn Quý ca ca làm ấm ổ chăn cho em hả?]

[Bé đáng yêu đỉnh nhất nào đây: Fan CP cút xéo… Con trai nhớ bật chăn điện, miền Nam lạnh quá huhu.]

[Bạn trai táo bạo: Tới Đông Bắc đi cho cậu ngủ giường đất.]

[Quý Huyền Nguyệt: Ngủ đàng hoàng.]

[Cảnh Hoa Thủy Nguyệt là thật đó: ???? Ủa má người thật hay acc giả vậy?]

[Kỷ Cảnh Hiên AAA: … Đậu má người thật hả trời???]

Quý Huyền Nguyệt ngồi trên xe nhìn thấy Weibo của Kỷ Cảnh Hiên, vì đặt tài khoản của hắn là chú ý đặc biệt nên phát Weibo sẽ có thông báo nhắc nhở đặc thù. Mặt mày Quý Huyền Nguyệt đỏ bừng đọc bài đăng Weibo, gửi tin nhắn cho hắn xem.

Vợ nhỏ: Ngủ đàng hoàng đi, anh tham gia xong sẽ về ngay, em ngủ một giấc là anh về rồi.

Thần Tài: Anh không về em không ngủ được, em không muốn ngủ một giấc, muốn “ngủ” anh.

Vợ nhỏ: … Em học ở đâu đó?

Thần Tài: Siêu thoại CP Cảnh Hoa Thủy Nguyệt.

Vợ nhỏ: …

Vợ nhỏ: Rảnh quá xem ít thôi.

Thần Tài: Thế mà bọn họ lại đoán trúng chúng ta dùng tư thế gì, còn vẽ ra nữa. Em có lưu nè anh thích không em gửi cho xem?

Vợ nhỏ: Cút.

Quý Huyền Nguyệt đỏ bừng mặt tắt điện thoại, sau đó đăng nhập acc clone, sợ hãi mở siêu thoại CP của bản thân xem bọn họ viết gì bên trong.

[Siro tự nhiên: Cốc cốc, lại đây đớp đường đi chị em. Mọi người cũng đã biết hôm nay QHN đi sự kiện, sau đó KKH đăng Weibo dùng từ “các bạn” lại còn “độc thân”. Chứng minh cái gì? Chứng minh là ẻm muốn ngủ cùng Nguyệt Nguyệt, hơn nữa có khả năng bọn họ đã yêu nhau rồi, ẻm không còn độc thân nữa. Tui hiểu được rồi, mọi người thì sao.]
[Đã hiểu +1.]

[Sự thật phơi bày, tui không cần biết, tui tin.]

Quý Huyền Nguyệt ngơ ngác: “Rõ như thế ư?”

Anh lại lướt xuống, sau đó nhìn thấy một bức tranh của một bạn họa sĩ, phản ứng đầu tiên của anh là “Chắc chắn đây là bức tranh Kỷ Cảnh Hiên đã nói.”

Quý Huyền Nguyệt choáng váng bấm vào ảnh, tai đỏ như sắp nhỏ máu: “Cái này qua kiểm duyệt luôn hả ta?”

Anh nhìn xung quanh, Tiểu Trần đang lái xe nên không để ý sự kỳ lạ của anh, Quý Huyền Nguyệt chột dạ lưu ảnh rồi cất ở kho lưu trữ, muốn tự gửi lên ổ cứng cá nhân.

Kết quả đúng lúc Kỷ Cảnh Hiên gửi tin nhắn, Quý Huyền Nguyệt có tật giật mình run tay, hình ảnh cứ thế gửi qua cho hắn luôn.

Thần Tài: Đến đâu rồi?

Vợ nhỏ: [Hình ảnh]

Thần Tài: ???

Thần Tài: Quý ca ca làm gì vậy?

Thần Tài: Anh cũng vào siêu thoại CP của mình hả, fan của mình nhiều nhân tài quá nhỉ? Vẽ rất chân thật luôn.
Thần Tài: Người đâu rồi?

Thần Tài: Đừng ngại, em biết anh gửi nhầm rồi.

Quý Huyền Nguyệt vẫn giả chết như cũ.

Kết quả Kỷ Cảnh Hiên thấy anh không trả lời nên gọi điện thoại thẳng. Quý Huyền Nguyệt hoảng loạn, nhưng anh nghĩ lại, hai người cũng đã ngủ với nhau rồi, nói một câu cũng chẳng mất gì.

Anh bình thản nhận điện thoại.

“Alo… Alo…”

“Quý ca ca…” Kỷ Cảnh Hiên hiển nhiên rất vui vẻ: “Đến đâu rồi?”

“Sắp… Sắp đến.” Quý Huyền Nguyệt nói hơi lắp bắp.

“Đừng trêu hoa ghẹo nguyệt được không? Nếu không em sẽ đăng cái ảnh đó với lịch sử trò chuyện của mình lên tài khoản của em đó.”

“Không đâu mà.” Quý Huyền Nguyệt nhẹ giọng nói: “Em ngủ tiếp đi, anh dậy hơi sớm.”

“Đừng lướt siêu thoại CP của mình nữa, em sợ anh ngại.”

“Được rồi.”

“Về sớm một chút.” Kỷ Cảnh Hiên nhỏ giọng nói.
“Ừm.”

Quý Huyền Nguyệt tắt điện thoại, trong lòng ngọt ngào như mật, còn ngọt hơn cả hũ đường vỡ mười nghìn lần.

Trong chốc lát đã đến được khách sạn 5 sao nơi tổ chức sự kiện. Quý Huyền Nguyệt đưa thiệp mời cho bảo vệ, sau khi kiểm tra xong sẽ được họ dẫn vào đại sảnh bữa tiệc, bên trong còn có thẻ phòng kèm theo nhưng anh không ngủ lại đây, anh cũng không định ở đây cả hai ba ngày trời, dù sao anh cũng là người có gia đình rồi.

Quý Huyền Nguyệt chậm rãi đẩy cửa, sảnh tiệc còn lớn hơn anh nghĩ, những người được mời phần lớn đều là doanh nhân danh dự uy tín hoặc là các nhà văn, học giả, đạo diễn, diễn viên múa lớn xứng danh.

Ánh đèn rực rõ liên tục đổi màu, bartender ở giữa một đám đông thân thiết gặp gỡ, đây là một bữa tiệc nhưng đồng thời cũng là một loại hoạt động làm quen thân thiết.
Người bên trong hiển nhiên chờ anh đã lâu, có người còn không biết chuyện, thậm chí không nghĩ anh sẽ đến, thế nên vừa thấy được anh đã vô cùng hưng phấn.

Quý Huyền Nguyệt gật đầu với mọi người rồi ngồi một góc bên sô pha, không có ý định muốn hòa nhập với họ, nhưng cũng không định cô lập bản thân, anh chỉ lặng lẽ nhìn họ tụ tập, nhảy múa, ca hát, trút bầu tâm sự và phát biểu.

Nhưng cho dù anh không muốn tham gia thì vẫn sẽ có không ngớt danh thiếp đặt trong tay bất kể kiểu dáng ngành nghề, thậm chí có cái còn ra giá rõ ràng, hơn nữa nếu anh đồng ý chụp ảnh đối phương còn có thể nâng giá tiền.

Quý Huyền Nguyệt nhìn thoáng qua rồi lập tức ném sang một bên.

Có người coi trọng du͙ƈ vọиɠ, có người lại muốn tình yêu,

Không cùng chí hướng, khó lòng hợp tác.
Thấy Quý Huyền Nguyệt không nhận danh thiếp, chốc lát lại có kẻ bưng rượu lân la đến gần. Ở giới giải trí hỗn loạn, mắt của Quý Huyền Nguyệt rất tinh tường, anh cũng được Lưu Nguyên dạy qua một số cách mà người khác sẽ bỏ thuốc nên từ trước đến nay đều không uống đồ người khác đưa, hoặc không rời mắt khỏi phạm vi rượu của mình.

“Bé cưng, uống một ngụm?” Đối phương vừa mở miệng đã nói như thế, dáng vẻ lưu manh, trông cũng đẹp trai tuấn tú, rất có phong thái của đàn ông tồi*.

*thực ra là hải vương/phắc boy nhưng chưa nghĩ được từ khác

“Mẹ mày bảo ai uống cơ?”

Đằng sau bỗng vang lên giọng nói, thanh âm lạnh lùng nghiếng răng tức giận, Quý Huyền Nguyệt bỗng dưng giật mình, nhìn người ngược sáng bước về phía mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN