Bán Ác Ma Và Triệu Hoán Thú Tà Ác Của Hắn
Chương 2
Mặc dù là kiến thức nông cạn, Ivan cũng biết đây là một con mèo.
Hơn nữa còn là một con mèo non nớt vừa ra đời chưa được bao lâu.
Nhưng là, triệu hoán ra ma thú không phải đều là mãnh thú hoặc là quái vật sao?!
Ivan nhìn con mèo mới sinh chằm chằm, mèo nhỏ cũng ngửa đầu đánh giá cậu.
Con mèo đen thui này có một đôi con ngươi phi thường đẹp đẽ, là ngọc lục bảo long lanh. Đây cũng không khiến cho tâm tình Ivan tốt lên một chút nào.
“Một con mèo?!” Cậu không thể tin nói, “Một con mèo nhỏ? Quang Minh thần tại thượng, làm sao có khả năng…”
Cậu đi lên trước ngồi xổm xuống, chưa từ bỏ ý định muốn xác nhận một lần cuối cùng triệu hoán thú lần này có phải là mèo không. Nhưng mà tay cậu vừa mới duỗi ra, mèo nhỏ lùi lại mấy bước, phía sau lưng cong lên, đôi mắt xanh biếc đẹp đẽ gắt gao tập trung nhìn cái tay kia, bên trong cuống họng phát ra tiếng grừ uy hiếp.
Đáng tiếc thanh âm kia quá non, người nghe được… Bán nhân loại, cũng không cảm thấy có bất cứ uy hiếp gì.
Ivan thử mấy lần đều không bắt được mèo, cuối cùng mèo nhỏ thẳng thắn chui vào gầm giường, kiên trì của cậu cũng triệt để khô kiệt.
Trên thực tế, Ivan là một bán ác ma phi thường kiên trì, mà đối mặt với sự thực mình phải nỗ lực hai năm chỉ được đổi lấy một con mèo nhỏ, bán ác ma trẻ tuổi rốt cục vẫn nôn nóng hơn.
Cậu không có thiên phú ma pháp gì, nhưng mà mệnh lệnh khế ước đơn giản vẫn có thể điều động.
“Trở về!” Cậu ra lệnh.
Mèo nhỏ không tình nguyện kêu meo meo, nhưng vẫn bị ảnh hưởng của khế ước đi ra từ gầm giường.
Tâm Ivan nguội một nửa. Loại khế ước triệu hoán hắc ma pháp này, một đời của ác ma chỉ có thể lập một lần, mệnh lệnh khế ước có hiệu quả, chứng minh cậu thật cùng con mèo này — sinh vật tương tự mèo — lập khế ước.
Chờ cậu nắm tứ chi không ngừng đạp loạn của con mèo trong lòng bàn tay, hết nhìn lại ngắm, từ trên xuống dưới đều sờ qua một lần, lòng cậu hoàn toàn nguội lạnh rồi.
Đây không phải là cái gì mà sinh vật tương tự mèo, chính là một con mèo đen nhỏ bình thường.
“Meo!” Mèo nhỏ tức giận dùng âm thanh tinh tế kêu một tiếng, mới vừa bị thả xuống, liền vèo một cái chui vào gầm giường không thấy.
Lần này Ivan không ngăn nó nữa. Bán ác ma trẻ tuổi ngơ ngác ngồi bệt xuống đất, trước tiên cậu nhìn vết thương đang chảy máu trên cánh tay, lại nhìn ga trải giường xé ra để băng bó — nhất định là phải bồi thường tiền, nhưng cậu ngoại trừ một cái áo choàng trên người, thật cái gì cũng không có.
À, còn có một con mèo đen nhỏ không biết dùng làm gì, coi như cầm bán, cũng không biết có đủ tiền cơm một ngày hay không.
Hơn nữa sau đó cậu nên làm cái gì bây giờ? Cậu có thân thể yếu đuối của nhân loại, cố tình trên đỉnh đầu lại mọc ra một cặp sừng ác ma nho nhỏ, nơi nào cũng không tha cho cậu, người người đều có thể bắt nạt cậu.
Nửa buổi, cậu rốt cục không nhịn được che mặt khóc.
Lúc này, trong một thế giới khác hoàn toàn bất đồng với thế giới bán ác ma trẻ tuổi hỏng mất đang sinh sống, có một ác ma lúc này cũng phi thường hỏng mất.
Quản gia tìm từ tầng 18 của pháo đài tới tầng 7 dưới lòng đất, lại từ hoa viên ma trước pháo đài tìm tới rừng cây độc sau pháo đài, rốt cục tuyệt vọng xác định: Ma vương bệ hạ giết chết lão Ma vương, mới vừa ngồi trên Ma vương bảo tọa không mấy năm mà đã làm cho cả Ma giới nghe tiếng đã sợ mất mật, cực kỳ tà ác tàn nhẫn, không thấy rồi!
Đoạn “mèo nhỏ” vốn gốc nó là “ấu miêu” (幼猫), mà 1 trong số những nghĩa của “ấu” có nghĩa là nhỏ, vậy nên tui chọn chữ “mèo nhỏ”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!