Bạn, Bạn Thân, Người Yêu! - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Bạn, Bạn Thân, Người Yêu!


Chương 1


Trong một bệnh viện phụ sản ở trung tâm thành phố, vào lúc 23h59, một bé trai cất tiếng khóc trào đời.

Chỉ sau đó 2 phút đồng hồ, ở phòng bên cạnh, một bé gái cất những tiếng khóc đầu tiên khi ra khỏi bụng mẹ.

Gia đình họ Hoàng chào đón cậu quý tử chào đời.

Gia đình họ Nguyễn vui vẻ đón tiểu công chúa.

Hai đứa bé được sinh ra cùng một bệnh viện, cùng một tháng, cùng một năm chỉ khác phòng bệnh, phụ huynh và giới tính. Nhà của hai đứa này trùng hợp lại ở chung một khu phố, trên dùng một con đường và cách nhau đúng một vườn cây và cái hàng rào.

Hai đứa nhóc này từ bé đã quấn quýt lấy nhau.

Nghe đồn rằng, cậu quý tử họ Hoàng kia từ lúc sinh ra bản tính đã ít nói, suốt ngày chỉ ở trong nhà. Ấy thế mà một hôm, cô công chúa họ Nguyễn kia sang lại tự động bi ba bi bô nói chuyện, thân thiết đến sợ.

Bốn vị phụ huynh nào đó không khỏi bàng hoàng, bất ngờ. Ai chẳng biết cái cô công chúa dễ thương kia nổi tiếng nhút nhát, sợ người lạ, vậy mà hôm nay lại tự dưng ngồi chơi ngoan ngoãn với cậu quý tử kia.

Bốn vị phụ huynh nhìn nhau cuời rồi xuống nhà chơi.

Ngày đầu tiên hai đứa vào mẫu giáo, những đứa bạn cùng trang lứa thì khóc lóc đòi ở cùng bố mẹ, không muốn đi học. Hai nhóc nhà này thì đến cổng trường đã đòi buông tay bố mẹ, thằng bé dắt con bé vào trong trường, ngoảnh mặt lại nói:

– Con chào bố, mẹ, hai cô chú.

Con bé kia cũng bắt trước theo:

– Con chào bố, con chào mẹ, cháu chào cô, cháu chào chú.

Đến lớp học thì hai đứa này cứ vậy mà ngồi chơi với nhau ở một góc, không thèm để ý đến cô giáo và các bạn đang chơi ở kia. Có thằng bé nào đó ngồi một góc chơi xếp hình, từng khối vuông được bé xếp thành một toà nhà. Bên cạnh có cô bé nào đó cứ ngồi đưa khối vuông cho thằng kia xếp, thình thoảng lại lên tiếng bình luận như:”Xếp màu này cơ!”,”Cậu xếp cái này xuống dưới đi.”,… Nói một thôi một hồi, mệt, thế là chui vào lòng thằng kia ngủ.

Có hôm, cô giáo thấy hai cái đứa kia chẳng chịu chơi với bạn bè, cô bèn gặng hỏi

– Phong, sao con không ra chơi với các bạn?

Thằng bé kia vẫn để yên cho con nhóc nào đó nằm trong lòng mình, chơi lego mà nói

– Con chơi với một mình Nguyễn An Vy là đủ rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN