Bán Con
Phần 12
“ Rồi những năm tháng êm đềm hạnh phúc,vụt qua thật nhanh không kịp tay với …”
Quân như tên ngố lặng nhìn Hương hát rồi cười…Bố Bon gạt tay Quân “ Ơ sao cứ bịt mồm tao thằng hâm này”
-Rất đẹp nhỉ
-Cái gì đẹp,mày đang nhìn vợ tao đấy à thằng khốn này…
“ Không biết mai này đây khi bước trên đường quên liệu mình có gặp lại nhau khi đông về”
Quân hôn chụt vào miệng bố Bon làm anh ta nôn thốc nôn tháo “ Nay tao rất vui “…
-Vui sao lại hôn tao …
Quân cười nhếch miệng rồi anh ta quay trở ra xe…Hương vừa ra đến cổng đang đi bộ ra bên xe buýt thì chiếc xe sang chặn trước mặt phanh kít khiến Hương giật mình…
-Ôi mẹ ơi…đi xe kiểu gì vậy…
Quân mở cửa xe …anh ta mặc cả cây màu đen rồi nhìn Hương mỉm cười…vừa thấy Quân…Hương bất giác phản xạ cô bỏ chạy…Quân chạy đuổi theo…Hương ôm cặp bỏ chạy rồi nói với
-Anh chạy theo tôi làm gì
-Đứng lại tôi bảo…
-Tránh xa tôi ra …
Đến khi chạy vào đường cụt…Hương ngồi bịch xuống thở hổn hển…Quân chống tay xuống đầu gối rồi thở …tay anh ta vẫy
-Đừng chạy nữa tôi mệt rồi,sao nay cô khoẻ thế…
-Ngày nào người ta chẳng tập thể dục mà anh theo tôi làm gì ( giọng cãi )
-Tôi hỏi chuyện thôi chứ ai làm gì …
Quân đến gần ngồi cạnh Hương rồi thở cùng…
-Mệt phết chứ đùa ( Tay phẩy phẩy vào mặt cho mát)
Quân bật cười rồi anh ta vừa thở mạnh vừa cười
-Vui đấy,lâu lắm rồi mới chạy kiểu này…
-Đúng là đồ điên,anh cười gì…
Quân quay sang nhìn Hương rồi anh ta mỉm cười “ Em khoẻ không”
-Anh nhìn là biết còn gì
-Sau ngày đó định gọi em mấy lần mà sợ em lại tự vẫn nên k gọi
Tôi bĩu môi vì biết anh ta nói đểu…
-Màn chào hỏi xong rồi nhé
Hương đứng dậy thì Quân tóm tay…Hương giật ra không được…cô cáu “ Anh…”
-Tay ấm là tốt rồi,ở đời cuộc sống ngắn ngủi lắm thế nên phải biết trân trọng cuộc sống…hiểu không?
Hương ấp úng khi đột nhiên thấy ánh mắt chân thành của Quân…
-Tôi biết rồi,k gặp anh tôi sẽ k bị như vậy đâu…
Quân vẫn k buông tay…anh ta giật Hương ngã ra sau rồi ôm Hương từ phía sau…
-Làm bạn gái tôi đi,tôi sẽ cho em đầy đủ mọi thứ,em k cần phải đi làm nữa
Hương cười khẩy” Lại gạ…đừng có mà gạ tôi”
-Em muốn gì
-Muốn anh tránh xa tôi ra…ok con dê
-Anh tuổi dê mà…
-Anh trêu tôi đấy à…tôi k thích thì dù có đến chết cũng k thích
-Cứng đấy…
Quân ghì tay Hương rồi hôn chụt lên môi cô …Hương đẩy ra rồi tát vào mặt Quân…cô lau miệng
-Bỉ ổi…
Hương chạy đi …Quân cười anh ta nhìn Hương đi khuất…điện thoại reo…Quân nhấc máy
-Nói đi
-Em đang ở nhà chờ anh…
-Anh bận rồi có thể đêm nay k về,lần sau tới thì báo trước…
-Em chờ cho tới khi nào anh về…
Nhung cúp máy…Điện thoại của Quân lại reo…đó là bố anh ta…
-Mày tới đây ngay…
Quân lái xe đến một căn nhà bằng gỗ nằm ở ven ngoại ô…từ ngoài những tay xăm trổ đứng dọc ngoài cổng…Họ cúi chào “ Thiếu gia đã về”
Quân vừa bươc vào cha anh ta hất chén trà lên mặt Quân “ Mày có điên không,mày điên thì bảo tao để tao còn biết đường,thằng ngu”
Quân vuốt nước trên mặt anh ta bật cười “ Bố gọi con về để làm việc này”
-Kết hôn càng sớm càng tốt cho tao,mày bao nhiêu tuổi rồi hả,con gái của chủ tịch quốc hội đấy mày biết không
-Thì sao,đính hôn là do bố sắp xếp con k hề muốn …là do bố ép con
-Tao muốn tốt cho mày hay muốn xấu cho mày,mày trả lời bố đi
-Ông chưa bao giờ hiểu tôi cần gì,chưa bao giờ hiểu…người tôi yêu ông sẵn sàng giết chết cô ấy,tôi sẽ không bao giờ quên cái cảnh ông dí súng vào đầu người tôi yêu và ép tôi đính hôn…ông vì chính bản thân ông,vì những vụ làm ăn phi pháp cần có người đỡ…tôi ghét cô ta…ghét cả ông…
Quân đứng dậy bố Quân gằn giọng
-Trong tháng tới sẽ kết hôn,mày dù có muốn hay là k vẫn phải theo kế hoạch của bố…người mày yêu bố vẫn có thể bóp chết cô ta khi con chưa hoàn thành việc của mình…
Quân k nói gì bước thẳng ra bên ngoài…bố Quân kéo ngăn kéo ra nhìn ảnh con trai “ Bố dọn sạch sẽ cho con đường con bước,ngu lắm con trai ạ”…
Quân phóng xe trở về nhà…anh ta ngồi trên xe lưỡng lự rồi vẫn xuống xe …bước vào phòng thấy Nhung đang đọc sách…
-Anh về rồi ạ
-Ừ…sang tháng chúng ta sẽ kết hôn,em nên về chuẩn bị đi…
-thật sao ạ…em mừng quá anh …( chạy ra ôm) em sẽ làm người vợ tốt…
Quân nắm chặt tay anh ta gạt tay Nhung rồi bươc vào nhà tắm
-Anh đi tắm …
-Dạ vâng …
Tại sinh nhật Hiếu…Hiếu ngỏ lời với tôi…
-Làm người yêu tớ nhé Hương
Mọi người hô “ đồng ý đi nào”
-Làm bạn nhé Hiếu
-Bạn gái?
-Sao cũng được
Hiếu ôm lấy tôi nhấc lên “ Sao cũng được là chúng ta làm người yêu nhau rồi đấy”
Tôi cười rồi chợt hình ảnh anh ta lại hiện ra…tôi cố gạt suy nghĩ đó đi và tự nhủ phải làm lại…
Chị gái tôi gọi khi mới 10h “ Về ngay”
-Nửa tiếng nữa đi chị
-Tao bảo về là về ,sống với chị nó phải nét và chuẩn
-Rồi rồi em về đây…
Tôi đã chuyển đến sống cùng chị kể từ sau ngày đó…anh rể tôi đối với chị gái hiện tại rất tốt…tôi cũng hạnh phúc lây …anh rể cũng là người thoải mái…sau ngày đó tôi k liên lạc gì với mẹ nữa…có lẽ nên để mẹ suy nghĩ một thời gian…
-Chị bảo này cái tên ngủ với em là chủ tịch ngân hàng nào vậy
-Là ngân hàng tcbank chị ah,mà sao vậy
-Phải hắn không
Chị đưa máy tính cho tôi xem hiện hắn là người giàu thứ 4 Việt Nam và đang phấn đâu lên chức bí thư thành uỷ Hà Nội…
-Đúng rồi chị,hắn đấy…
-Giỏi nhỉ,nhìn anh ta đẹp trai lắm tiền thiếu gì gái mà sao mắt có đờm mới thích mày
-Em hơi bị đẹp đấy chị cứ chê em…
-Thật mà ,mà k hiểu có vấn đề gì không mà chưa vợ
-Có vấn đề đấy chị,anh ta rất thô bạo trong khi làm chuyện đó…e nói thật đấy…
-Càng thích chứ sao…
-Chị đang đứng phe nào đấy
-Đùa thôi ngủ đi…lần đầu với người giỏi như vậy k uổng,k phải tên ất ơ nào đó là được rồi
-Chị chỉ hay trêu em là nhanh
Hương nằm quay mặt vào tường rồi suy nghĩ “ Nãy em còn vưa mới chạm mặt anh ta…tên bệnh hoạn…”
Hôm sau tôi thấy số đuôi điện thoại 6 số 999999 …tôi bình tĩnh nghe máy
-Vâng ai đấy ạ
-Là tôi ( giọng say) đừng cúp máy…tôi muốn lát nữa chúng ta gặp nhau,tôi hứa k làm gì em…tôi chỉ muốn có người nói chuyện được không?
-Tôi k có gì để nói với anh cả ( cúp máy)
Hương cúp máy…màn hình của cô hiện ra tin nhắn bức ảnh chụp từ clip Hương khi quan hệ với Quân…cô vội vã gọi lại
-119 đường Thợ Nhuộm
-Ok ok…
Hương tới quán rượu,cô định nói sẽ báo công an nhưng cô thấy đến nơi Quân đã say mềm…
-Ngồi đi em uống gì
-Anh bỉ ổi thật đấy
-Bình thường mà,uống chút nhé
-Tôi k uống…
-Vậy cô đến làm gì
-Anh xoá clip đó đi…giờ tôi có bạn trai rồi nên anh đừng nghĩ có hy vọng gì
-Ồ …bạn trai…vậy bạn trai em có biết đầu lưỡi của em ngọt thế nào không…hay để tôi nói cho hắn…
Hương định tát thì Quân giữ tay
-Tôi nói cho em biết ,nếu tôi đã muốn thì em chết cũng k dc mà sống cũng k được…
Hương cố nhẫn nhịn cô ngồi thì Quân tựa vào vai…
-Nặng như quỷ…
-Ở bên em tôi thấy thoải mái,k mệt mỏi…hôm nay đối với tôi là một ngày đáng buồn…
-Bạn gái anh bỏ hả
-Được thế thì còn gì bằng…
Quân tóm tay Hương rồi đặt lên ngực anh ta…
-Làm gì vậy
-Tôi cũng có trái tim,biết yêu và có cảm xúc…Chỉ là k thể ở bên người tôi yêu đó là điều mà tôi cảm thấy rất buồn…
Đột nhiên anh ta nói câu đó với ánh mắt rất hiền…
-Trên đời có đôi khi bản thân k dc phép lựa chọn nhưng cuộc đời chỉ sống một lần thế nên anh hãy giữ chặt tay cô ấy đừng buông ra…hãy giữ nó ở ngay đây ( Hương chạm nhẹ phần trái tim của Quân rồi mỉm cười) …
-Tôi sẽ mãi mãi chẳng bao giờ có hạnh phúc…mãi mãi…
Nói xong anh ta gục luôn xuống…túi ví anh ta để đâu k rõ…tôi phải quẹt thẻ thanh toán
-Của chị hết 9 triệu ạ
-1 chai rượu mà hết 9 triệu á
-Vâng
Hương lầm bầm rồi dìu Quân ra ngoài “ 2 tháng lương đi tong rồi,anh gọi tôi đến để trả tiền hả”…
Hương đưa Quân đến khách sạn vì k nhớ địa chỉ nhà…Cô đặt chai nước cạnh giường rồi ra về…cửa mở …Quân mở mắt nhìn vẻ buồn bã…
Hôm sau tài khoản của tôi cộng 90 triệu
Kèm nội dung…“ Tiền bo đêm qua”…
Hương chợt nhận ra giữa cô và Ngô Hồng Quân thật sự có một chữ duyên nào đó khó diễn tả thành lời…
Quân ngồi trong văn phòng thấy tin nhắn cộng lại …cộng 80 triệu 500 kèm nội dụng “ Thêm 500 tiền khách sạn”
Quân cười híp cả mắt…Cẩm Tiên đưa trà gừng vào “ Có chuyện gì mà sáng ra chủ tịch đã vui vậy”
-Cuộc sống nhạt nhẽo quá,tự pha thêm chút muối cho đỡ nhạt
Quân nhìn trên Facebook của Hương cô được bạn tag vào bức ảnh chụp hoa dã quỳ nhưng chân lại dẫm phải bãi phân trâu kèm stt “ Hương nhà ta thối cũng phải đẹp cái đã”
Anh ta cứ nhìn rồi cắn môi cười…” Cẩm Tiên này có cách nào khiến cho cô ta làm bạn gái tôi một tháng không”
-Có chứ ạ
-Ồ có sao?
-Ngay đêm nay cô ấy sẽ lại phải sẵn sàng phục vụ chủ tịch…
-K tự vẫn chứ
-K hề ạ…
-Tôi chờ tin của cô…
Quân nhếch môi cười…cô gái khó tán tỉnh ương bướng lại khiến anh ta thích thú đến kì lạ…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!