Bạn Cùng Phòng Mỗi Ngày Đều Đang Nói Lời Sến Súa Trong Điện Thoại Di Động Của Ta - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Bạn Cùng Phòng Mỗi Ngày Đều Đang Nói Lời Sến Súa Trong Điện Thoại Di Động Của Ta


Chương 5


Edit: Moong

21.

[Bên dưới là nội dung đến từ lịch sử trò chuyện giữa Lâm Thông Thông và Thẩm Kỳ Phồn]

Lâm Thông Thông: Cậu đang ở trường học sao?

Thẩm Kỳ Phồn: Không ở.

Lâm Thông Thông: Giúp tôi lấy cái chuyển phát nhanh được không?

Thẩm Kỳ Phồn: Không quản.

Lâm Thông Thông: Van ngươi!!!

Thẩm Kỳ Phồn: Không quản.

Lâm Thông Thông: Ba ba!!!

Thẩm Kỳ Phồn: [chia sẻ liên tiếp] hiếu thuận, không thể chỉ dựa vào miệng nói… 99% nhi nữ, sau khi xem lã chã rơi lệ!

Lâm Thông Thông: …

Lâm Thông Thông: [chúc mừng phát tài, đại cát đại lợi]

[Thẩm Kỳ Phồn nhận lấy tiền lì xì]

Thẩm Kỳ Phồn: Tin nhắn chuyển phát nhanh đã gửi tới.

22.

[Bên dưới là nội dung đến từ lịch sử trò chuyện giữa Lâm Thông Thông và Lộ Uyên]

Lộ Uyên: … Không phải, tôi cảm thấy được hai người các cậu mới là quan hệ không tốt đi?

Lâm Thông Thông: Không có a, chúng tôi ở ký túc xá bình thường đều như vậy a.

Lộ Uyên: Cậu lại còn phát lì xì cho hắn? Kêu hắn thay mặt lấy không được sao?

Lâm Thông Thông: Thay mặt lấy là ba khối tiền. Tôi liền gửi một phần cho hắn.

Lộ Uyên: Hai ngươi chỉ vì một phần giằng co mà một trang tán gẫu này sao? Không đủ tiền?

Lâm Thông Thông: Nhiều tiền thiếu tiền không trọng yếu, quan trọng là… cảm giác.

Lâm Thông Thông: Cậu với bạn cùng phòng năm nhất không như vậy sao?

Lộ Uyên: A, kia ngược lại đúng vậy.

Lâm Thông Thông: Cho nên tôi mới nghĩ đến hai cậu quan hệ không tốt a.

Lộ Uyên: Cũng có đạo lý…

Lộ Uyên: Thế nhưng chính là không quen đi, cũng không đến nỗi quan hệ không tốt.

Lâm Thông Thông: Nhưng là hai cậu ở chung ký túc xá hơn một năm lại còn không quen, việc này bản thân liền đủ quỷ dị đi?

Lộ Uyên: Bởi vì hắn rất trầm lặng a.

Lâm Thông Thông: Hắn trầm lặng cái rắm. Cậu xem cùng tôi tán gẫu như thế kia gọi là trầm lặng?

Lộ Uyên: Vậy tại sao hắn bình thường ở ký túc xá lại như thế a? Tôi nói chuyện với hắn, hắn thường thường liền ừm một tiếng.

Lâm Thông Thông: Cho nên tôi mới nói hai người quan hệ không tốt a! Cậu chắc là lúc nào đó đã chọc tới hắn, chính là cậu không biết.

Lộ Uyên: Không thể nào…

Lâm Thông Thông: Chính cậu hảo hảo xem xét lại một chút.

23.

[Đương sự: Lộ Uyên]

Tôi xem xét lại một chút.

Tôi thật sự không nghĩ ra được tôi lúc nào đó đã chọc tới Thẩm Kỳ Phồn.

Chẳng lẽ là khai giảng, thời điểm tôi chọn gói cung cấp wifi trung bình cho ký túc xá mà không chọn đắt nhất nên y chê tôi quá keo kiệt sao?

Kia Lâm Thông Thông nhìn thấy tôi nói với y lời nói buồn nôn liền là chuyện gì xảy ra a? Phần mềm lừa đảo?

Tôi cảm thấy được y lý nào chán ghét tôi a, y chán ghét tôi tại sao còn cho tôi uống thiết quan âm a.

Tôi còn muốn nhìn một chút điện thoại di động của Thẩm Kỳ Phồn đến cùng chuyện gì xảy ra…

Đợi một lát, đợi tôi tìm cơ hội lén lút nhìn một chút.

24.

[Đương sự: Lộ Uyên]

Không được, là vân tay, hoặc là mật mã.

Từ từ đột nhiên tôi có một cái ý tưởng…

Tôi thử xem a.

A… Mật mã không phải sinh nhật tôi.

Không phải, tôi chính là thở phào nhẹ nhõm một hơi, không phải mất mác.

25.

[Đương sự: Lộ Uyên]

Tôi mới vừa cùng Lâm Thông Thông thương lượng một chút, tôi nói hắn đi tìm Thẩm Kỳ Phồn mượn điện thoại một chút, xem y phản ứng gì.

Hắn nói tôi đi tìm Thẩm Kỳ Phồn nhờ y nhận hộ chuyển phát nhanh, xem y phản ứng gì.

Tôi cảm thấy được đáng tin, liền làm như thế đi.

Thật sự không giải thích được chuyện này, chờ hai ngày nữa lão Đồng về trường học, tôi phải hảo hảo nói chuyện với nàng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN