Bạn Cùng Phòng Ta Chắc Không Phải Omega - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Bạn Cùng Phòng Ta Chắc Không Phải Omega


Chương 11


“Al.”

“Gì?”

“À, Al.”

Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ta, đôi môi đỏ bừng, đầu lưỡi dính đầy chất lỏng trong suốt, trái tim lại một lần nữa đập nhanh hơn.

“… Tên tôi hay thế, cậu lại nói kiểu gì mà nghe ra đầy ý gợi tình.”

“…? Ở đâu ra? Rõ ràng là do đầu óc cậu đen tối.”

Tôi tránh né tầm mắt đánh giá của cậu ta: ” Ờ ờ ờ, là do tôi đen tối, cậu tránh ra giùm cái.”

German lại ôm chặt tôi, “Đừng mà đừng mà, mới sáng sớm, nằm chung với tôi một lát nữa đi.”

Khi không lại khỏe như vậy, tôi chẳng thể làm gì ngoài khuất phục cường quyền, một lần nữa vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc của cậu ta. Thôi kệ đi, nam nhân với nhau cả, ôm một cái cũng không mang thai được. Tôi nhịn.

“Có gì vui mà nằm? Một ngày cần nhất là sáng sớm, bây giờ chính là lúc để đi làm chuyện quan trọng!”

German liếc tôi một cái, lấy quang não dưới gối ra: “Cậu xem thử coi giờ là mấy giờ rồi?”

“… Mười một giờ?”

Tôi kinh ngạc trợn mắt —- Trước giờ đồng hồ sinh vật của tôi vẫn chưa bao giờ thức dạy trễ hơn chín giờ đó!

“May hôm nay là ngày cuối tuần, nếu không cậu chạy không thoát đâu, Phó chủ tịch yêu mến à.”

Tôi nghe đến mức nóng cả tai.

Rời giường rửa mặt, cái chuyện tôi đi ngủ đạp rớt mất quần pyjama quả nhiên vẫn bị cậu ta cười thẳng vào mặt. Thay quần áo xong, chúng tôi chuẩn bị cùng đi xuống căn-tin ăn cơm.

Đi được nửa đường thì đụng phải một anh cơ hữu(*) của German chạy tới ôn chuyện.Tôi chán ngắt đứng đó, đột nhiên vai tôi bị vỗ một cái, thế là tôi theo phản xạ tự nhiên quay đầu về hường ngược lại.

(*) Cơ hữu: bạn tốt hoặc là bạn gay:v

… Chả có ai.

Bạn cùng phòng cũ đứng ở hướng bên kia giật mình: “Mi ngu à? Ta vỗ bên này mi qua qua bên kia làm chi?”

… Không biết nên khen nó thông minh thông minh hay là chửi nó mất não đây.

“Mi đứng đây một mình làm gì đó?”

“Chờ đi ăn cơm chung với bạn cúng phòng.”

“Bạn cùng phòng mi á? Đâu? Ai đâu?”

Nhắc tới việc này tôi liền tức không chỗ nói, toàn nhờ cái thằng mù này mà tôi bị vậy đó, nếu không thì tôi cũng làm gì tới mức mà không phân biệt được giới tính người ta chứ.

Bạn cùng phòng nghe tôi nói xong, lập tức dùng vẻ mặt khinh thường mắng tôi: “Thôi bỏ đi, German West, học sinh trọng điểm khoa quân đội, có ai không biết cậu ta là Alpha? Mà mi cũng bế tắc thông tin thật đó. Nếu mà mi nói tên cậu ta cho ta sớm thì làm gì mà bị như này được.”

Tôi; “…” Buồn nhất là tôi còn không có gì để mà phản bác nữa cơ.

Nhìn bạn cùng phòng cũ hút hết sạch trân châu, bệnh nghiện trà sữa của tôi lại tái phát, cảm thấy ngứa miệng gì đâu: “Cho ta uống đi, một miếng nhỏ thôi.”

Bạn cùng phòng cũ liếc mắt đưa qua, tôi lập tức cầm lấy ly trà sữa hút một ngụm thật lớn, xương cốt thoải mái, tinh thần sảng khoái.

“Vả lại ta cảm thấy, đêm qua cậu ta ôm mi ngủ cả một tối, chắc chắn là cũng có ý với mi.”

Tôi chợt nhớ về những năm tháng bị đồng đội hãm hại: “… Có chắc không?”

“Nếu mà dựa vào ra-đa đồng chí của ta ấy, thì là chắc ăn luôn. Mà mi là thẳng nam đúng không? Thử nghĩ cái đi, hai thằng trai thẳng có đời nào mà ôm nhau thành một đùm đi ngủ không?”

Tôi ngơ ngơ “A” một tiếng, tôi thấy nghe cậu ta nói cũng có lí đấy, nhưng mà vẫn cứ thấy có chỗ nào nó sai sai sao đó.

“Al ơi là Al!!” Thằng bạn cùng phòng chỉ tiếc mài sắt khôg thành thép vỗ lên vai tôi một cái, “Mi đừng nói ta là mi bị cậu ta bẻ cong rồi nhá?!”

Trong đầu tôi “ông” một tiếng, bạn cùng phòng cũ vẫn cứ ngồi bên tai lải nhải: “Mi nghĩ kĩ chưa? Mấy thứ như tình hướng là một đi không trở lại đó!!”

Lúc đó German lai cùng cơ hữu của cậu ta nổi lên chơi trò chơi tình yêu anh đẩy em em đẩy anh. Tôi cùng bạn cùng phòng cũ đứng đực ra kia, nhìn hai thằng ngốc bự xác chơi trò thiếu muối “Chân ai cách mặt đất trước là thua.”

Chơi được mới một lát German đã thua mất, vừa cười cười quay đầu tạm biệt cơ hữu vừa chạy về hướng tôi.

Lúc cậu ta xoay đầu ánh mặt trời vừa lúc hắt lên mặt cậu ta, dường như cả mái tóc xoã tung cũng mang đầy màu nắng.

Đôi mắt híp lại, nụ cười rực rỡ để lô hàm răng trắn tinh xinh đẹp, mang theo một chút ngớ ngẩn. Không hiểu vì sao tôi lại bối rối quay đầu đi.

Thịch——

German không thấy bạn cùng phòng cũ của tôi, một đường chạy thẳng nhào về phía tôi, như một con trung khuyển(*) ôm chầm lấy tôi. Cằm cậu ta gác lên đỉnh đầu tôi, mùi thuốc lá nhàn nhạt quanh quẩn bên chóp mũi, xen lẫn với hương tin tức tố của cậu ta.

(*)Tui hết từ rồi:)

Thịch—— Thịch——

Cậu ta cười không kiêng dè gì, trái tim nhảy lên từng nhịp. German hỏi tôi: “Cậu đang nhìn gì đấy? Tại sao lại ngơ ra thế?”

Thịch—— Thịch—— Thịch——

Trái tim đập thật nhanh như không còn là của tôi nữa.

Tôi biết tôi xong rồi.

Bạn cùng phòng cũ đã nói rất rõ.

Còn tiếp tục như vậy nữa, tôi sớm muộn cũng sẽ yêu cậu ta.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN